Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 116: Trừng phạt không đúng quy định!

“Vì sao lại dùng

chiêu này chứ!” Lăng Lan mở miệng mắng, cô tựa hồ có thể nhìn thấy một

làn khói đen bay ra từ miệng mình… Cô bị điện giật cho chín người.

Đáng tiếc, không đợi cô làm quen với với cảm giác đau đớn thì khung cảnh

trước mặt lại thay đổi, cô lại đứng trước cửa thông đạo, ba phút đếm

ngược lại bắt đầu nhảy.

Lăng Lan thấy thế rốt cuộc nhịn không được thầm mắng một tiếng: Chết tiệt!

Sau đó luống cuống tay chân mà thao tác cơ giáp thỏ đi vào. Sự tình bi ai

lại lần nữa phát sinh, Lăng Lan còn không có bước được mấy bước thì đã

đâm trúng vách tường, bị bắn ngược ra, rồi lại trúng vách tường, và cuối cùng là đâm trúng vách tường…..

Lăng Lan chỉ cảm thấy hình ảnh

trước mắt lộn nhào, đây là hậu quả của việc đâm tường liên tục, cô lại

lần nữa cảm giác đầu váng mắt hoa, sau đó lại thể hội cảm giác bị điện

giật chín.

Thất bại, vẫn là thất bại! Bị điện giật vẫn bị điện

giật, bắt đầu một lần nữa lại bắt đầu một lần nữa…… Lăng Lan không biết

chính mình bị điện giật đến mấy chục lần nữa, cô đoán chừng mình chỉ mới tiến vào thông đạo được khoảng 50 mét.

Lăng Lan rõ ràng cảm thấy thao tác của mình không sai, tọa độ xuất hiện trên màn hình vẫn luôn

đứng ở vị trí trống, nhưng không hiểu sao cô vẫn đâm trúng tường, điều

này khiến cô có chút nhụt chí.

Đáng chết! Thông đạo này căn bản

không cho phép cô có nửa điểm sai lầm, đây là tiêu chuẩn của một người

mới thử cơ giáp sao??? Bị điện giật chết đi sống lại vô số lần, trong

lòng Lăng Lan bi phẫn vô cùng. Quả nhiên, những người thích cười đều là

những người không tốt lành gì.

Không biết thất bại lần thứ mấy,

tinh thần Lăng Lan mỏi mệt tới tới hạn. Sau khi bị điện giật thêm lần

nữa, cô trực tiếp bị không gian học tập đá ra ngoài. Lăng Lan mệt mỏi,

nặng nề đi ra đại sảnh.

Đại sảnh hiện tại đã không còn hỗn loạn

như lúc Lăng Lan vừa mới tới, tiểu Tứ đã đem mặt đất thu thập sạch sẽ,

lúc tiểu Tứ nhìn Lăng Lan đi ra thì cả kinh kêu lên: “Lão Đại, cô bị sét đánh trúng sao?”

Lăng Lan đầu óc thập phần trì độn, nghe tiểu Tứ kinh hô chỉ khó hiểu mà nhìn nó.

Tiểu Tứ thấy thế nhịn không được lắc đầu thở dài, thương xót mà búng ngón

tay, ngay tức khắc, một cái gương lớn xuất hiện hiện trước mặt Lăng Lan.

Chỉ thấy trong gương, một người đen thùi lùi, thậm chí còn có khói đen bốc

lên đang nhìn vào gương, trừ hai tròng mắt vẫn là màu trắng, còn lại

thì….A…., đúng rồi, còn có hàm răng cũng là màu trắng! Lăng Lan nhếch

miệng nhìn vào trong gương lộ ra hàm răng trắng của mình, hàm răng trắng đối lập với màu đen khiến nó trở nên trắng tinh, trong suốt.

Không chỉ có như thế. Đầu tóc Lăng Lan không chỉ dựng ngược thằng hướng lên

trời mà còn xoăn tít như sợi mì gói, thật là nói bao nhiêu quái dị liền

có bấy nhiêu dị quái.

“A! Tam hào. Ta muốn gϊếŧ hắn……” Nhìn bộ

dạng thảm trạng của mình làm Lăng Lan thê lương mà kêu thảm một tiếng,

hiện tại cô làm gì còn có vẻ chính thái đáng yêu nữa chứ, rõ rằng mà quỷ đen xuất hiện mà…

Tiểu Tứ che miệng cười trộm lên: “Lão Đại.

Nguyên lai cô đυ.ng phải Tam hào! Hì hì, đừng nhìn vẻ mặt anh ta tùy tiện mà lơ là, kỳ thật anh ta chính là thích chỉnh người nhất.”

Lăng

Lan kinh ngạc: “Hóa ra tiểu Tứ ngươi cũng biết bọn họ?” Cô vẫn luôn cho

rằng tiểu Tứ cùng bọn họ là hai cái hệ thống khác nhau, sẽ không bao giờ tiếp xúc đến. Xem ra sự thật đều không phải là như thế.

“Đương

nhiên, có đôi khi phát hiện những thứ không hiểu, tôi còn phải đi hỏi

mấy người đó ấy chứ, giống như trong cách đấu đó….” Tiểu Tứ nhanh chóng

nhận ra mình sắp nói hố ra một chân tướng vô cùng lớn. Hóa ra những

chiêu thức mà nó học trộm từ người khác rồi cảitạo lại chính là do

công lao của các vị đạo sư, chẳng qua tiểu Tứ thập phần vô sỉ mà mạo

nhận.

Cảm giác được lời nói của tiểu Tứ có chút vấn đề, Lăng Lan

hồ nghi mà nhìn nó một cái, làm tiểu tâm can của tiểu Tứ nhảy loạn bùm

bùm, sợ những mờ ám mà mình làm bị lão Đại nhà mình phát hiện, nó chạy

nhanh nói sang chuyện khác nói: “Lão Đại, vì sao cô lại biến thành thảm

trạng như vậy?”

Lăng Lan nghe tiểu Tứ hỏi cũng không có hứng thú

suy nghĩ tới lỗ hổng trong lời nói của tiểu Tứ, cô thở dài một tiếng,

biểu tình uể oải nói: “Tam hào đạo sư bắt ta phải hoàn thành nhiệm vụ

điều khiển cơ giáp ……” Cô gãi gãi da đầu, đem tóc cuộn mì gói của chính

mình trực tiếp xoa thành tổ chim, cuối cùng càng buồn bực mà nói, “A……

Anh ta cái gì cũng chưa dạy liền bắt ta phải đi qua cái thông đạo hẹp

đến không thể hẹp hơn, sao có thể được chứ?”

Lăng Lan nói cũng

làm tiểu Tứ tức khắc giận chung, nó huy cánh tay nhỏ của mình, giống như cùng chung địch thủ nói: “Đúng vậy, Tam hào sao lại có thể quá phận như vậy? Ít nhất cũng nên cho lão Đại thời gian thích ứng chứ.”

“Ách…… Kỳ thật đạo sư cũng cho ta một chút thời gian!” Lăng Lan xấu hổ mà đem tình hình thực tế nói cho tiểu Tứ.

“Như vậy lão Đại, vì sao cô vẫn làm không được?” Không phải là huấn luyện

sao? Như thế nào cảm giác giống như là lên núi đao xuống biển lửa vậy.

Lăng Lan nghe vậy buồn bực nói: “Huấn luyện là huấn luyện, nhưng mỗi lần thất bại, đều bị điện giật mà!”

Tiểu Tứ mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt không thể tin tưởng nói: “Sao có thể,

huấn luyện thất bại đều phải bị điện giật? Khi nào hệ thống lại trở nên

nghiêm khắc như vậy?” Nói xong nó đáng thương mà liếc mắt nhìn Lăng Lan

một cái, “Lão Đại, cô thảm, nếu là nhiệm vụ lần này cứ thất bại hoài,

tôi đoán cô không chết cũng bị lột hết một lớp da cho mà xem.”

Lăng Lan nghe vậy, tâm tình càng thêm hạ xuống: “Đúng vậy, không nghĩ tới

chỉ là huấn luyện thất bại đã bị điện mạnh như vậy, nếu sau này ta không hoàn thành được nhiệm vụ thì……” Lăng Lan đột nhiên đánh một cái run

run, cảm giác nguy cơ trong lòng càng ngày càng nặng.

Những trừng phạt trong không gian học tập có thể nói là thiên kỳ bách quái, nhưng

mỗi một loại đều sẽ làm người ta cảm thấy cả đời khó quên, không bao giờ muốn trải qua một lần nữa. Lăng Lan từng chịu n loại trừng phạt dưới

tay của Ngũ hào đạo sư, nếu bây giờ lại phải hưởng n loại trừng phạt từ

không gian học tập, cô thật sự không bao giờ muốn nếm thử.

“Chính là thật sự kì quái ……” Tiểu Tứ ngồi ở bậc thang, gương mặt tròn vo

hoang mang nói, “Nếu cô hoàn thành thời hạn, vì vẫn bị hệ thống trừng

phạt chứ? Thật không giống với sự cài đặt của của hệ thống nguyên bản

chút nào?”

Tiểu Tứ là người quen thuộc với hệ thống của không

gian học tập nhất, tuy rằng không gian hệ thống rất nghiêm khắc, nhưng

mỗi một bước, nó đều nghiêm khắc dựa theo quy tắc thực hành của học tập

không gian, chẳng lẽ có nguyên nhân gì khiến nó bị trục trặc sao?

Lăng Lan nghe tiểu Tứ nói, nhịn không được hoài nghi nói: “Chẳng lẽ là Tam hào cố ý chỉnh ta?”

Tiểu Tứ khinh thường mà nhìn lão Đại nhà mình liếc mắt một cái: “Đạo sư chỉ

có an bài nhiệm vụ, không có quyền tác động vào các hình phạt…”

Lăng Lan lại nói: “Vậy những trừng phạt mà Ngũ hào đạo sư đối với ta thì

sao? Trình độ biếи ŧɦái đó tuyệt đối là bút tích của anh ta.”

Tiểu Tứ giải thích nói: “Đó là lão Đại cô đã thất bại nhiệm vụ, giữa những

trừng phạt mà hệ thống cung cấp, đạo sư có quyền lựa chọn một loại làm

hình phạt.”

Lăng Lan minh bạch, nhưng như vậy liền càng thêm

không rõ, vì cái gì hệ thống vô duyên vô cớ sau khi cô huấn luyện thất

bại lại trừng phạt cô?

Tiểu Tứ đi tìm một ít quy tắc trong học

tập không gian, cuối cùng tìm được một cái lý do có vẻ có thể lý giải

với hiện tượng này: “Lão Đại, trong lúc huấn luyện, có phải cô đã làm

một chút việc vi phạm quy định không?”

Trong lúc ký chủ huấn luyện, nếu làm ra hành vi trái với quy định hệ thống, sẽ coi là tình tiết để tăng nặng cho xử phạt!

Lăng Lan nghiêm túc nghĩ nghĩ, cảm giác chính mình trừ bỏ thao tác cơ giáp

nhảy rồi đâm vào tường thì không làm chuyện gì khác, chẳng lẽ hệ thống

cho rằng cô nhảy lên đâm vào tường là một loại hành vi ác ý phá hư tài

sản công cộng sao, cho nên mới xử phạt như vậy?

Lăng Lan đem suy đoán nói cho tiểu Tứ, tiểu Tứ vỗ tay tán dương, cho rằng phỏng đoán của lão Đại có chút đạo lý.

Bất quá, tiểu Tứ thập phần tò mò: “Lão Đại, cô làm gì mà nhảy đâm tường vậy? Từ từ đi không phải cũng không có việc gì sao?”

Lăng Lan ngượng ngùng nói: “Còn không phải bởi vì có ba phút đếm ngược sao?

Ta muốnnhanh hơn một chút, tranh thủ thời gian hoàn thành nhiệm vụ,

nhưng mà tốc độ càng nhanh thì cơ giáp càng khó điều khiển, hơn nữa một

khi đâm tường, cơ giáp sẽ giống như quả bóng vậy, bay tới bay lui, ta

không thể khống chế, khụ! Cuối cùng chỉ có thể đâm con thỏ vào tường……”

Cơ giáp chịu lực va chạm thì lực ảnh hưởng cũng tác động lên người điều

khiển 30%, liền tính thân thể Lăng Lan cường tráng như trâu, bị va chạm

liên tục quay cuồng như vậy cũng làm Lăng Lan cảm thấy ăn không tiêu,

đầu váng mắt hoa, làm cô hoàn toàn hiểu được cảm giác con thỏ đâm vào

gốc cây là như thế nào.

“Lão Đại, cô phải biết, lấy năng lực hiện tại của cô, cô căn bản không thể hoàn thành nhiệm vụ trong vòng ba

phút, như vậy cô còn gấp cái gì? Thà cô thả chậm tốc độ, làm quen với

các động tác điều khiển cơ giáp thỏ, từ từ đi vào thông đạo, cẩn thận

không cần đâm trúng tường, làm quen với những chướng ngại trong thông

đạo, không phải như vậy sẽ tốt hơn sao?”Tiểu Tứ đối với sự lựa

chọncủa Lăng Lan thập phần khó hiểu, không phải cho một vòng thời gian sao? Vì cái gì cứ phải gấp gáp như thế?

Lăng Lan buồn bực nói:

“Ta cũng không muốn như vậy, chính là Tam hào đạo sư nói, không thông

qua sẽ có trừng phạt, hơn nữa khi tới điểm bắt đầu thì thời gian cũng

liền bắt đầu đếm ngược, ngươi nói ta làm sao mà làm quen với thông đạo

được chứ…”Nói tới đây, Lăng Lan đột nhiên chấn động, đột nhiên nghĩ tới

cái gì, ánh mắt cô tức khắc lóe sáng lên.

“Cám ơn ngươi, tiểu

tứ!” Cô hung ôm chặt tiểu Tứ, ở trên khuôn mặt phấn nộnnhỏ của nó hung hăng hun một cái, hành động nhiệt tình này làm tiểu Tứ trực tiếp trừng

lớn hai mắt, hoàn toàn game over.

Lăng Lan không chú ý tiểu Tứ đã bị hành động ngoài ý muốn của mình làm hồn bay ra ngoài, cô nhanh chóng trở lại trước cánh cửa để đi vào phòng luyện cơ giáp, kiên định mà đẩy

cánh cửa ra, cô cần phải thử lại một chút phỏng đoán của mình rốt cuộc

đúng hay không.

Khi cô tiến vào đại môn liền nhìn thấy Tam hào

đạo sư đang đứng bên cơ giáp của mình. Tam hào nhìn cô quay trở lại thì

vẻ mặt kinh ngạc nói: “Ta còn tưởng rằng ngày mai mới trở lại chứ? Sao,

còn có tinh lực để huấn luyện sao?”

Lăng Lan lạnh lùng nói: “Tôi cũng không có yếu như vậy.” Nếu đúng như cô suy nghĩ, như vậy Tam hào đạo sư thật sự quá phúc hắc.

Tam hào đạo sư giống như không thấy được khuôn mặt đen của Lăng Lan, vẻ mặt sang sảng mà cười nói: “Vậy là tốt rồi! Lên cơ đi.”