Editor:
Vũ Cát Gia Gia
Cách đó
không
xa, ông quản gia
đi
tới.
"Tiểu thư, nữ công tước
đang
ở phủ bá tước chờ
cô.
Lãnh Tiểu Dã khẽ cong khóe môi.
Vị này động tác
thật
nhanh!
"Vậy được rồi, chúng ta
hiện
tại
đi
trở về."
đi
xem, vị mẹ chồng chuẩn mực này của
cô
,
sẽ
làm khó dễ
cô
như thế nào đây?!
...
...
Phủ bá tước.
Nữ công tước Amanda, chậm rãi xoay người, nhìn người hầu bên trong phủ bá tước đứng ở cách đó
không
xa.
"Tiễn đưa?"
"Đúng vậy, công tước tiên sinh." Người hầu khách khí đáp lại, "Tiểu thư cố ý rời giường sớm,
đi
tiễn đưa bá tước đại nhân."
Nữ công tước nhăn lại mày, "KING mang
cô...
đi
sân bay quân
sự
."
"Đúng vậy, công tước tiên sinh." Người hầu đáp.
"Càn quấy!" Nữ công tước tức giận vung tay phải xuống, "Đó là địa phương nào,
cô
ta làm sao có thể tùy tiện
đi
đến?"
Người hầu rũ mặt,
không
ra tiếng.
"COCO!" Ngồi ở
trên
ghế sa lon uống trà Judy để chén trà trong tay xuống, đứng dậy,
đi
đến bên cạnh người nữ công tước, thấp giọng nhắc nhở, "Bình tĩnh
một
chút, đừng quên, chúng ta
không
phải đến đây gây gổ."
Nữ công tước thở sâu, áp chế tức giận trong lòng.
"cô
ta khi nào
thì
mới trở về?"
"Tôi vừa mới gọi điện thoại, quản gia tiên sinh
nói
bọn họ
đang
trên
đường trở về, đại khái chừng
một
giờ." Người hầu đáp.
Lại còn phải đợi
một
giờ, nữ công tước lại nhíu mày.
"đã
lâu
không
có đến nơi này của KING,
không
bằng... Chúng ta
đi
tham quan mọi nơi
một
chút?" Judy đề nghị.
"Được rồi."
Nữ công tước đáp ứng.
Hai người liền cùng nhau
đi
ra phòng khách, đối diện chỉ thấy
một
con mèo
nhỏ
đang
thảnh thơi bước từng bước
nhỏ
về hướng này.
Cái vật
nhỏ
này, lại chính là tiểu tuyết cầu.
Nhìn đến nữ công tước cùng Judy hai người xa lạ này, nó liền dừng bước chân, mang theo mấy phần tìm kiếm nhìn qua.
"Ôi, vật
nhỏ
này
thật
đáng
yêu
?!"
Judy nhìn đến nó, lập tức liền ngồi xổm xuống, khom người muốn ôm nó, tiểu tuyết cầu hướng sang bên cạnh nhảy dựng, tránh ra, cách đó
không
xa người làm
đã
đuổi theo, vội vàng đem tiểu tuyết cầu
trên
cỏ ôm lấy, hướng hai người hành lễ.
"Mèo hoang này từ đâu tới?" Nữ công tước khẽ cong cau mày hỏi.
Trong trí nhớ, đứa con nhà mình cũng
không
có sủng vật như vậy.
"Đây
không
phải là mèo hoang, là sủng vật mới của bá tước tiên sinh, nó kêu Chéri." Người hầu giới thiệu.
Sủng vật mới?
một
cái mèo?!
Con mình luôn luôn chỉ thích con ngựa hoang, sư tử... Thế nhưng nuôi
một
cái mèo
nhỏ
xíu này?!
"Cái này nhất định là nữ nhân đó mang tới phải
không
?" Nữ công tước hỏi.
"không
phải, Chéri là bá tước tiên sinh mang về." Người hầu đáp.
Nữ công tước mang theo mấy phần kinh ngạc, nghi ngờ nhìn nhìn con mèo
nhỏ
trong tay người hầu, chỉ thấy cái vật
nhỏ
kia,
một
thân lông xù trắng tuyết.
một
cặp mắt, cũng là dị sắc hai con ngươi.
một
cái là màu xanh nhạt giống như hồ nước vậy,
một
cái cũng là xinh đẹp thông suốt vàng nâu.
Nhìn đến cặp mắt kia, nữ công tước
không
khỏi lộ ra vẻ xúc động, "KING... Thích nó sao?"
"Đúng vậy, công tước tiên sinh, bá tước rất thích Chéri, cậu thích gọi nó tên chữ tiếng Trung, "Tiểu tuyết cầu", thời điểm cậu làm việc, tiểu tuyết cầu thường xuyên
sẽ
ghé vào
trên
đùi cậu mà ngủ."
Làm cho
một
cái mèo
nhỏ
xíu ghé vào
trên
đùi
anh
ngủ, nữ công tước quả thực
không
thể tưởng tượng nổi, cái bộ dáng vẻ kia của con là gì.
"Xem ra, KING quá cực kì thích nó." Judy đưa tay vuốt ve mèo
nhỏ
, "Tiểu tử kia ánh mắt
thật
là xinh đẹp, nhất là ánh mắt màu xanh này, cùng KING rất giống, bà
không
cảm thấy sao, COCO?!"
Nữ công tước bước về phía trước
một
bước, nghiêm túc nhìn xem cái mèo
nhỏ
kia.
"Meo meo!"
Tiểu tuyết cầu kêu
một
tiếng ngực
nhỏ
phát ra
âm
thanh.