*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong phòng bệnh, suy đoán của mọi người dần
dần chỉ ra danh tính của hung thủ thực sự trong vụ án
là Nhạc Long Thành.
"Cho dù chú Hai là hung thủ thật sự thì chú ấy
cũng không đến mức chĩa mũi nhọn vào thím Hai
chứ? Đó là người vợ được cưới hỏi đàng hoàng của
chú ấy và cũng là mẹ của Thập An, chú ấy không sợ
Thập An sẽ trách chú ấy cả đời sao?"
Nhạc Thập An là con trai của Nhạc Long Thành và
Cao Tú Cần, cũng là em họ của Nhạc Huy.
“Sau khi đưa tang mẹ xong, Thập An đã xin bổ
nghỉ việc và rời khỏi thủ đô, nó nói rằng muốn ra
ngoài cho khuây khỏa”, Nhạc Thiên Hùng thở dài: “Bố
biết nó không muốn nhìn thấy bố nó, mặc dù chỉ là tai
nạn ngoài ý muốn nhưng chắc chắn trong lòng nó
cũng trách bố nó".
"Bố cũng nghĩ rằng chú Hai chắc sẽ không tàn
nhẫn đến mức ngay cả người vợ nằm kề gối mỗi đêm
cũng không tha, nhưng..."
"Nếu chú Hai đúng là hung thủ thật sự thì chỉ có
một khả năng khiến chú ấy ra tay sát hại Tú Cần. Đó
là Tú Cần đã biết bí mật của chú ấy và chú ấy sợ rằng
Tú Cần sẽ tiết lộ bí mật, vì thế ngay hôm chú ấy đi
mua sắm với Tú Cần thì đã chuẩn bị đâm chết Tú
Cần".
Sau khi nghe Nhạc Thiên Hùng phân tích, cho dù
là Nhạc Huy, Kỳ Phi, hay Kỳ Vạn Sơn đều rùng mình
ớn lạnh.
Nếu sự thật đúng là như vậy thì Nhạc Long Thành
này không chỉ có lòng dạ thâm sâu khó lường, điên
cuồng ác độc mà còn không có tính người.
"Tất nhiên, đây chỉ là những phỏng đoán của
chúng ta, chúng ta không có bằng chứng xác thực để
chứng minh chú Hai cố tình đâm chết Tú Cần".
Nhạc Thiên Hùng lắc đầu, im lặng vài giây rồi nói
tiếp:
"Còn về chú Năm Nhạc Thiên Ngạo của con..."
Nói đến đây, Nhạc Thiên Hùng đột nhiên bị Nhạc
Huy cắt ngang.
Nhạc Huy cau mày nói: “Không thể nào là chú
Năm, từ trước đến nay chú Năm đối xử rất tốt với nhà
chúng ta, hơn nữa mỗi lần con bị người nhà họ Nhạc
chửi rủa gièm pha, chú ấy luôn là người đầu tiên và
duy nhất nói giúp cho con".
Trước khi Nhạc Thiên Hùng phân tích khả năng
Nhạc Thiên Ngạo là hung thủ, cảm xúc của Nhạc Huy
đã hơi mâu thuẫn.
Trong nhà họ Nhạc, trước nay gia đình Nhạc
Thiên Ngạo luôn thân thiết với gia đình Nhạc Huy
nhất. Hơn nữa Nhạc Huy rất thích chú Nhạc Thiên
Ngạo này. Trong mắt anh, tuy rằng Nhạc Thiên Ngạo
không cùng huyết thống nhà họ Nhạc, nhưng ông ấy
còn thân thiết hơn cả đám người Nhạc Long Thành.
"Bố biết con không muốn nghỉ ngờ chú Năm
nhưng con đã quên rồi sao? Hung thủ thật sự ần giấu
rất sâu, chúng ta không thể bỏ qua bất kỳ ai”
Nhạc Thiên Hùng khẽ cau mày và nói:
"Bố cũng không muốn nghi ngờ Thiên Ngạo,
trong nhà họ Nhạc, chú ấy vẫn luôn đứng về phía bố.
Nhưng con thử nghĩ mà xem, hung thủ thật sự làm ra
những chuyện này không phải vì muốn ngồi lên vị trí
gia chủ, mà là để báo thù điều gì đó. Nếu là người
nhà họ Nhạc thì kẻ đó muốn báo thù gì đây? Hoàn
toàn không có lý do nào quá lớn để thúc đầy kẻ đó
phải đuổi cùng gϊếŧ tận nhà họ Nhạc như vậy".
"Đầu tiên là Nham Đình và Nhạc Thanh, sau đó là
Tú Cần và bây giờ lại là bố”.
"Nhưng nếu hung thủ thật sự không phải người
nhà họ Nhạc thì có thể giải thích được điều này, có lẽ
là có điều bí ẩn gì đó trong nhà họ Nhạc mà chúng ta