Lâm Thiên nghe nàng nàng còn sức để chửi thì cười ta, cũng không để ý nữa, thời gian dần qua hắn thả đôi môi của Tuyết Nguyệt ra, hai tay thô bạo vạch áo quần của nàng mà tìm tồi bên trong, chỉ nghe thấy những tiếng sọt sọt, quần áo của Tuyết Nguyệt lập tức bị xé nát, áo ngực cũng bị bàn tay thô lỗ của hắn giật ra ngoài, lập tức một đôi thỏ ngọc cực lớn nhảy ra trong không khí, Lâm Thiên như một con dã thú trong cổ họng phát ra một tiếng trầm thấp, sau đó bổ nhào lên người Tuyết Nguyệt, đem cả người Tuyết Nguyệt nằm thẳng xuống giường.
Tuyêt Nguyệt kinh hô một tiếng, cảm giác quần áo toàn thân của mình bị xé mở một cách thô bạo, trước ngực nàng bầu vυ' nàng còn nghịch ngợm nhảy lên nhảy xuống trong không khí, lập tức càng làm cho Tuyết Nguyệt mắc cỡ muốn chết, khuôn mặt nóng lên như quả táo chín mọng! Ánh mắt không dám nhìn Lâm Thiên!.
Lâm Thiên thô bạo ngậm lấy đầu v* của Tuyết Nguyệt, điên cuồng liếʍ láp đôi vυ' của nàng, sau đó ngậm lấy núʍ ѵú có chút cương lên vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ của nàng vào miệng.
Khiến cho Tuyết Nguyệt đau đớn la lên một tiếng:
– Ah... A... A...... Hỗn đãn! Thả ta ra! A... A...... Đau quá ah... Không muốn... Không muốn cắn ah... Đau quá ah... Hỗn đãn... Thả ta ra, ta, ta nhạc mẫu của ngươi mà!.
Tuyết Nguyệt chảy nước mắt tuyệt vọng giãy dụa la lên!.
Lâm Thiên vẫn không để ý chút nào, vẫn liều mạng dùng miệng mυ'ŧ điên cuồng đầu v* của nàng, làm cho Tuyết Nguyệt đau đớn liên tục kêu lên, một đôi bàn tay như ngọc dùng chút sức đánh vào lòng ngực của Lâm Thiên. Núʍ ѵú của Tuyết Nguyệt bị Lâm Thiên mυ'ŧ đến mức đỏ ngần lên, đầu v* đứng thẳng tấp trong không khí, vô cùng đẹp mắt! Tuyết Nguyệt núʍ ѵú phấn nộn tươi đẹp, giống như là núʍ ѵú của dữ nữ vậy, vô cùng đẹp mắt! Hiện tại trong mắt Lâm Thiên chỉ có bầu ngực trắng bóng đang lắc lư trước mặt mà thôi, hơn nữa núʍ ѵú của Tuyết Nguyệt tỏa ra mùi thơm như lan, khiến hắn vô cùng dễ chịu. Lâm Thiên càng mυ'ŧ thì càng ngày càng kích động. Hắn cố hết sức lấy lại chút lý trí, quay lại phía cửa.
Tuyết Ngọc Linh bị Lâm Thiên dùng Định Thân Quyết, đứng ngay trước cửa trợn mắt há mồm nhìn cảnh trước mắt này. Nhưng mà nàng không thể cử động được chỉ có thể trơ mắt ra nhìn Lâm Thiên khi dễ mẫu thân mình.
– Ân!
Lâm Thiên dùng chân khí phá giải định thân quyết cho Tuyết Ngọc Linh. Không chờ nàng nói câu nàng, dùng tay xé bỏ tất cả quần áo của nàng.
Lâm Thiên không để ý tới Tuyết Ngọc Linh đang trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn, ngược lại hắn cảm thấy vô cùng kích động! Tuyết Nguyệt bây giờ mới để ý đến nữ nho của mình còn đứng ở cửa, nhưng càng làm cho Tuyết Nguyệt xấu hổ đó là chuyện tình hoài nãy đến giờ đều bị con gái xem hết, chính mình là mẫu thân của linh nhi, lại bị con rể của mình khinh bạc! Tuyết Nguyệt cố nén ý niệm muốn chết, đối với nữ nhi của mình cầu cứu nói:
– Con gái! Nhanh cứu ta! Kéo hắn ra! Hắn điên rồi! Ah...
Lời còn chưa nói hết, Tuyết Nguyệt lập tức đau đớn, duyên dáng gọi to một tiếng, nguyên lai là Lâm Thiên dùng hàm răng cắn thoáng một phát tại núʍ ѵú của Tuyết Nguyệt, đáng thương cho Tuyết Nguyệt, núʍ ѵú của nàng tràn đầy dấu răng, trên ngọc nhũ cũng có đầy dấu tay, đều bị Lâm Thiên bóp!.
Tuyết Ngọc Linh nghe mẫu thân hướng mình cầu cứu, nhưng trong lòng nàng không biết nên làm sao bây giờ, Tuyết Ngọc Linh rất yêu phu quân này của mình, không biết nếu mình giúp mẫu thân, có làm cho Lâm Thiên sinh khí hay không, nhưng nếu mà không lên giúp thì, đây là lσạи ɭυâи, bị xâm phạm là mẫu thân của nàng, đây rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ! Phụ thân của nàng cho dù đã chết, nhưng mà chuyện này nếu truyền ra bên ngoài thì nành không biết úp mặt vào đâu! Cho nên Tuyết Ngọc Linh trong lòng xít xắn không biết có nên giúp mẫu thân hay không! Nhưng điều này làm cho Tuyết Nguyệt khó chịu chết được, bị Lâm Thiên mυ'ŧ, đôi ngực của nàng ngứa vô cũng, làm nàng không nhịn được, trong miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ mê người:
– A...... Hỗn đãn... Ah... Không muốn cắn ah! Van cầu ngươi... A...... Đau quá ah... Ah... Núʍ ѵú đau quá... Linh nhi cứu ta ah... Nhanh lên... A.....
Tuyết Nguyệt thẹn thùng rêи ɾỉ, bị Lâm Thiên mυ'ŧ như thế, làm.cho nàng sướиɠ không thể tả, thân thể của nàng triệt để phản bội chính nàng!.
Tuyết Ngọc Linh nhìn thấy mẫu thân của nàng, miệng thì hô cứu, nhưng tiếng nói lại rêи ɾỉ, nhìn phu quân của mình, Tuyết Ngọc Linh nhìn lại mẫu thân của mình, lập tức cắn răng, làm ra một hành động khiến cho Tuyết Nguyệt sém chút nữa thổ huyết!
Chỉ thấy Tuyết Ngọc Linh rõ ràng vũ mị mĩm cười, thoáng cái bỏ đi qυầи ɭóŧ và áo ngực còn sót lại trên người nàng, toàn thân trần trụi xuất hiện trước mặt Tuyết Nguyệt, Tuyết Nguyệt một bên cố nén cảm giác muốn rêи ɾỉ, một bên cắn chặt răng nhìn chầm chầm than thể trần trụi của Tuyết Ngọc Linh ngữ khí run rẩy nói:
– Linh Nhi... Ngươi...ngươi đến cùng đang làm gì đó? Nhanh cứu ta ah... A......!.
Tuyết Linh Ngọc nhìn mẫu than của mình, cắn chặc bờ môi lắc đầu nói ra:
– Mẫu thân! Thực xin lỗi! Ta không thể cứu ngươi! phu quân đã thích ngươi, vậy hãy để cho phu quân làm như vậy a! Nếu ta ngăn trở, phu quân nhất định sẽ tức giận! Hơn nữa mẫu thân từ khi phu thân chết, mẫu thân đã ở như thế. Bây giờ hãy để phu quân châm sóc ngươi đi. Cho nên ta không thể ngăn trở. Từ nay về sau ta và mẫu thân sẽ là người phụ nữ của phu quân, giúp phu quân thì tẩm.
Nghe Tuyết Ngọc Linh nói ra những từ ngữ kinh thiên động địa, lập tức khiến cho Tuyết Nguyệt vô cùng khϊếp sợ, giống như bị sét đánh!.
Tuyết Linh Ngọc, sau đó ngồi xuống giường, dùng tay của mình ôm lấy lưng của Lâm Thiên, bầu ngực to lớn cọ cọ lên lưng Lâm Thiên, ngực lớn bị chèn ép khiến cho Tuyết Linh Ngọc rêи ɾỉ, sau đó nàng bỏ tay ra khỏi lưng Lâm Thiên, cúi đầu xuống hôn lên môi của mẫu thân mình. Hành động này làm cho Tuyết Nguyệt không nói ra lợi. Chuyện gì thế này? Thế giới này điên rồi sao? Trong lòng loạn như mà không biết nên làm sao.
Lâm Thiên cảm giác không nhin được nữa rồi. Lấy bàn tay mạnh mẻ phá nát áo quần của mình, dương v*t to lớn thoát ra, dựng thẳng hiên trước mặt Tuyết Nguyệt. dương v*t vừa thô, vừa to, cứng rắng đứng trước mặt Tuyết Nguyệt. Làm nàng vô cùng chấn kinh khi nhìn kích cở của nó. Trong nội tâm tràn đầy khϊếp sợ: Cái này, cái này, như thế nào lớn như vậy? Quá lớn! Nếu cái dương v*t này đi vào âm đ*o của mình, không phải âm đ*o của mình sẽ bị xé nát hay sao?.
Lâm Thiên giống như một dã thú gầm nhẹ một tiếng, sau đó đem dượng vật to lớn mạnh mẽ cấm vào âm đ*o, đầu dương v*t lớn trực tiếp gạt mở mép âm đ*o của Tuyết Nguyệt, sau đó trực tiếp đâm vào hoa tâm, không có chút nào thương hương tiếc ngọc, trong đầu của hắn thầm nghĩ chỉ muốn cắm vào. Sau đo Lâm Thiên cảm giác dương v*t của mình bị ép rất chặc. Hắn không ngờ âm đ*o của Tuyết Nguyệt lại chặt chẻ như thế, làm hắn sướиɠ vô cùng. Hắn điên cuồng dùng dương v*t dút vào sâu trong âm đ*o của nàng, sau đó rút ra. Hắn cứ đút vào rồi rút ra bên trong âm đ*o của Tuyết Nguyệt. Theo một lúc bị dương v*t của Lâm Thiên điên cuồng vào, thời gian dần trôi qua Tuyết Nguyệt bắt đầu rêи ɾỉ, mông lớn cũng bị Lâm Thiên mãnh liệt trùng kích đυ.ng thẳng lắc lư, tạo nên một trận mông sóng! Rất là mê người đẹp mắt!.
Tuyết Nguyệt chịu hết nổi, hét lơn một tiếng, bên trong âm đ*o, một dòng d*m thủy mạnh mẽ bắn thẳng vào dương v*t Lâm Thiên.
Lâm Thiên cũng sấp đến giới hạn. Bị d*m thủy bắn trúng cũng không kiềm nén được nữa, dương v*t mạnh mẽ đâm vào hoa tâm của nàng, sau đó một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ trong dương v*t bắn thật mạnh vào trong âm đ*o của nàng. Khiến cho nàng sướиɠ quá hét lên.
– A!.
Sau đó cơ thể của nàng mềm nhũn trong ngực của Lâm Thiên.
Trong lúc hợp thể, Lâm Thiên cũng không quên vẫn chuyển Ngự Nữ Thiên Thần Quyết, trị thương cho Tuyết Nguyệt, tu vị của hắn cũng tăng lên Trúc cơ tầng 9, mặt dù không bằng lần đầu tiên, nhưng mà như thế cũng quá tuyệt rồi.
Lâm Thiên nhẹ nhàng đem dương v*t của mình rút ra khỏi âm đ*o của Tuyết Nguyệt, dương v*t của hắn vẫn cứng răng không có một chút rũ xuống chút nào. dương v*t của Lâm Thiên sau khi rút ra khổ âm đ*o Tuyết Nguyệt, trong âm đ*o một loạt những dòng nước đen sẹt trắng tót chảy ra khỏi âm đ*o của Tuyết Nguyệt, khung cảnh vô cùng da^ʍ mỹ.
Lâm Thiên không quên Tuyết Ngọc Linh, dùng tay kéo nàng vào lòng, dùng dương v*t đã ước đẫm cấm vào âm đ*o đang chảy nước của Tuyết Ngọc Linh, cắm thật sâu vào âm đ*o của Tuyết Ngọc Linh, dương v*t cấm đến tận tử ©υиɠ của nàng. Tuyết Ngọc Nhi lập tức hét lên một tiếng, sau đó mặt đối mặt ghé vào trên người mẫu than của mình, hai đôi vua to của hai nữ cọ sát ép chặt vào nhau, núʍ ѵú lẫn nhau ma sát, càng là kí©ɧ ŧɧí©ɧ vạn phần! Lâm Thiên cứ như vậy, tại trong mật huyệt của Tuyết Ngọc Linh, dương v*t điên cuồng đâm vào âm đ*o của nàng và sau đó rút ra xong lại đâm vào mật huyệt của Tuyết Nguyệt, cứ như thế mà đem hai cái nữ nhân dưới thân, liên tục rêи ɾỉ, d*m thủy từ trong âm đ*o của hai nàng điên cuồng chảy ra bên ngoài trong mỗi lần Lâm Thiên rút ra. Nhất là Tuyết Nguyệt được Lâm Thiên đặt biệt chiếu cố, mỗihắn lần bắn tinh, hắn đều bắn vào trong miệng, trên mặt, trên ngực của nàng. Toàn thân trên dưới của nàng, đều dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn. Khung cảnh bên trong phòng lúc này, vô cùng da^ʍ mỹ, nhìn khắp nơi, chổ nào cũng dính d*m thủy và tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ba người.