Tiên Vốn Thuần Lương

Chương 452: Chân linh thụ mẫu

Tất cả Yêu tộc đều phi thường nhiệt tình, nhất trí đề cử Kim Phi Dao

tới độ khí cho Chân Linh Thụ Mẫu. Nghĩ đây chính là một chơ hội tốt, có

thể quang minh chính đại làm Chân Linh Thụ Mẫu tỉnh lại, nàng liền nghĩa bất dung từ đồng ý.

Phi Thiên vương ôm Chân Linh Thụ Mẫu, Kim Phi Dao đi qua ngồi xổm xuống, dùng ngón tay thử sờ lên môi thụ mẫu, nàng

thấy hơi mát mát, sau đó liền ngẩng đầu nhìn một vòng chung quanh, nói:

“Ta bắt đầu đây.”

“Uhm.” Tất cả mọi người đều dài cổ nhìn nàng, không biết có phải đều chỉ vì đợi thụ mẫu tỉnh lại hay không.

Kim Phi Dao cúi đầu, dẫn một ngụm yêu khí lên, sau đó cúi xuống miệng Chân

Linh Thụ Mẫu, độ yêu khí vào. Sau đó, nàng ngẩng đầu đợi một hồi, tất cả mọi người thất vọng, Chân Linh Thụ Mẫu được độ yêu khí vẫn không nhúc

nhích.

“Không hữu dụng, độ yêu khí cũng không được.” Phi Thiên

vương cực kỳ thất vọng, ép buộc nửa ngày vẫn không gọi thụ mẫu tỉnh lại

được.

“Đừng gấp, chờ ta thử lại lần nữa.” Kim Phi Dao lại không từ bỏ, dù sao cũng là độ chân khí, nàng lại không chỉ có yêu khí, còn có

những thứ khác có thể độ.

Sau đó, nàng lại cúi xuống, độ một ngụm

ma khí vào, nhưng ma khí cũng không có hiệu quả. Đối mặt với ánh mắt sốt ruột của mọi người, Kim Phi Dao kiên định nói: “Quá tam ba bận, lại để

ta thử lần nữa, có lẽ truyền chân khí ba lần thì có thể tỉnh lại.”

Không để ý ánh mắt chất vấn của người xung quanh, nàng lại cúi đầu, lần này

nàng độ linh khí. Độ linh khí xong, Kim Phi Dao ngẩng đầu nhìn Chân Linh Thụ Mẫu, ngay lúc nàng thất vọng, cảm thấy Mập Mạp toàn gạt người thì

thấy mí mắt Chân Linh Thụ Mẫu hơi giật, ngón tay cũng nhẹ run.

“Động!” Phi Thiên vương luôn chú ý nhất cử nhất động của Chân Linh Thụ Mẫu, thụ mẫu mới giật giật mí mắt và ngón tay là hắn đã biết.

Kim Phi Dao

kinh hỉ đứng dậy, không ngờ Mập Mạp lại nói đúng, nhưng rốt cục là ngụm

chân khí nào đã đánh thức nàng? Hay là phải ba loại chân khí cùng tác

động mới được? Điều này thực khiến người ta không lý giải nổi.

Chân Linh Thụ Mẫu chậm rãi mở to mắt, lộ ra một đôi con ngươi xanh lục xinh

đẹp, nàng thong thả mở miệng, có chút mờ mịt nói: “Phu quân?”

Không ai trả lời câu hỏi của nàng, ngoài cảm giác vui sướиɠ khi thấy nàng

tỉnh lại thì mọi người còn bị một câu “phu quân” của nàng làm cho mờ

mịt, dạng nam nhân nào lại dám cưới Chân Linh Thụ Mẫu?

Đợi thấy rõ tình cảnh bốn phía, Chân Linh Thụ Mẫu mới nhìn thấy mình không phải

đang nằm trong lòng phu quân mà là ở trên tay một gã Yêu tộc Thần Thú

kỳ, bốn phía còn có vài tên Yêu tộc và mấy người cổ quái, mà trước mắt,

cách đó không xa là một nữ tử, lại là nhân yêu bị thần thú phụ thân. Vì

thế nàng ngồi dậy, mờ mịt hỏi: “Các ngươi là ai? Làm gì ở đây?”

Thanh âm nàng nhẹ nhàng dễ nghe, vừa mở miệng là chúng yêu đồng loạt bái:

“Bái kiến Chân Linh Thụ Mẫu, chúng ta là Yêu tộc sinh trưởng ở đây, vừa

mới vượt qua lôi kiếp biến hóa thành hình người, trong lúc vô ý nhìn

thấy Chân Linh Thụ Mẫu liền cả gan gọi thụ mẫu tỉnh dậy.”

Thụ mẫu cúi đầu nhớ lại, sau đó đột nhiên ngẩng đầu nói: “Các ngươi phá giấc ngủ say của ta như thế nào?”

Rốt cục cũng đợi được đến lúc lĩnh công, Kim Phi Dao tiến lên nghênh đón,

vẻ mặt ý cười đáp: “Là ta, ta đã độ chân khí cho ngươi, ngươi có thể

tỉnh lại thật quá tốt.”

Chân Linh Thụ Mẫu không ngờ lại là người

này, lúc hiểu ra thì nhất thời cảm giác không đúng, trong lòng dâng lên

cảm giác ghê tởm, nghiêng đầu sang bên cạnh nôn luôn.

Kim Phi Dao

mắt lạnh nhìn nàng, người này còn tệ hơn cả mình, lại nôn luôn. Rõ ràng

chỉ là đυ.ng vào môi, phản ứng của thụ mẫu này là sao chứ, quá khoa

trương rồi. Trong lòng nàng dâng lên cảm giác tức giận, cảm thấy thụ mẫu trước mắt quá đáng đánh đòn, không cảm tạ thì thôi lại còn nôn!

Nàng ta nôn khan nửa ngày còn ủy khuất nói: “Các ngươi lại để nữ nhân hôn ta, thật sự quá ghê tởm!”

“Nữ nhân hay nam nhân đều giống nhau cả mà, ta lại không sàm sỡ ngươi,

ngươi phản ứng quá rồi, hơn nữa gọi ngươi tỉnh lại còn không tốt sao?

Không cảm ơn thì thôi lại còn thốt ra ác ngữ.” Kim Phi Dao rốt cục không nhịn được, tức giận nói.

Nghe xong lời nàng, Chân Linh Thụ Mẫu

ngừng nôn khan, hứng thú nhìn nàng, sau đó lạnh lùng cười nói; “Ta còn

chưa tính toán với ngươi mà ngươi đã tự đưa lên cửa. Ai cho ngươi làm ta tỉnh lại? Ngoài phu quân của ta ra, ta không đồng ý cho bất luận kẻ nào đến đánh thức ta, ta đây là tự nguyện ngủ, ai bảo các ngươi xen vào

việc của người khác như vậy? Lại còn tìm một nữ nhân tới hôn ta, thật sự quá phiền.”

“Ngươi là thần của Điểu tộc, thân là thần nữ thụ mẫu

mà lại có thái độ này sao?” phản ứng của Chân Linh Thụ Mẫu khiến tất cả

mọi người ở đây có chút giật mình, không ngờ nàng lại là người như thế,

cảm giác như giấc mộng vỡ tan vậy.

Chân Linh Thụ Mẫu chau mày hỏi ngược lại: “Vậy ta phải có thái độ gì?”

Kim Phi Dao không chút nghĩ ngợi liền nói: “Đương nhiên là phải tao nhã,

thiện lương đáng yêu, không vui không giận, nhiệt tâm trợ nhân, còn có

một thân tiên khí nữa.”

“Ta thấy ngươi xem tạp ký nhiều quá rồi,

mấy thứ ngươi nói chỉ xuất hiện trong mấy cuốn tạp ký vớ vẩn thôi, thật

là ngây thơ!” Chân Linh Thụ Mẫu tỏ vẻ khinh thường, hừ lạnh một tiếng,

cười nhạo.

Quá đáng giận! Kim Phi Dao tức giận mà không có chỗ

phát tiết, sao người này lại có thái độ như vậy? Vậy mà cũng là thần của Điểu tộc sao? Nhìn tính tình của nàng xem, rõ ràng không phải là người

tốt.

Hiện tại không có thời gian nghe hai nàng đấu võ mồm, Phi

Thiên vương vội ngắt lời, ngắn gọn kể lại nguy cơ hiện tại cho Chân Linh Thụ Mẫu nghe, cầu thụ mẫu đuổi Nhân tộc đi.

Đối với thỉnh cầu của tín đồ, thụ mẫu lại không có chút hứng thú nào, chỉ thờ phì phì nói;

“Thật là phiền toái, không có hứng thú! Ta còn phải quay về ngủ tiếp,

loại việc nhỏ này cũng tới tìm ta, các ngươi thật vô dụng.”

“Thụ

mẫu, đừng ngủ!” Phi Thiên vương cũng không nghĩ Chân Linh Thụ Mẫu lại có đức hạnh này, nhưng kể cả tính tình có tệ thì cũng là thần của bọn hắn. Lúc này, việc cần làm là thuyết phục được nàng ra tay giúp đỡ, không

ngủ tiếp nữa, “Thụ mẫu, nếu Nhân tộc bên ngoài đánh vào thì chắc chắn sẽ gϊếŧ chết chúng ta. Chúng ta bị gϊếŧ hết cũng không có gì nhưng nếu bọn hắn dám xuất thủ với thụ mẫu thì biết làm sao? Cầu thụ mẫu cứu Cô Thụ

Thần giới, ngươi cũng không muồn nhìn cảnh khắp Chân Linh thụ toàn Nhân

tộc chứ!”

Chân Linh Thụ Mẫu mang vẻ mặt chỉ hận rèn sắt không

thành thép, sao Yêu tộc bây giờ lại kém cỏi như vậy, lại còn là Yêu tộc

qua lôi kiếp mà thành nữa chứ, không phải là rất lợi hại sao? Tuy rằng

không vừa ý với hiệu quả làm việc của bọn họ nhưng cũng không thể mặc kệ Nhân tộc đánh vào, vì thế nàng đành phải nói: “Ta đây liền xuất thủ một lần, những chuyện khác để sau nói tiếp.”

Sau đó, Chân Linh Thụ

Mẫu bay lên, một lần nữa trở về chỗ bức vách lúc nãy khảm tinh thạch, cả người dán lên mặt vách. Sau đó, chỉ thấy vô số cành cây trồi ra khỏi

vách, cuốn quanh Chân Linh Thụ Mẫu, ánh mắt nàng lóe lục quang, miệng

hét lớn một tiếng, toàn thân phát ra lục sắc quang mang, từng đạo pháp

văn dũng mãnh tiến ra, nhập vào trong vách tường phía sau.

Nhân

tộc bên ngoài Cô Thụ Thần giới bắt đầu cường công cấm chế sau khi dùng

trận kỳ thất bại, bọn họ chia làm mấy nhóm, mỗi nhóm phụ trách một chỗ,

dùng pháp bảo, pháp thuật không ngừng đánh vào cấm chế. Kể cả không thể

một lần đánh vỡ mười ba tầng Song Phòng Linh Áp trận thì cũng có thể

tách ra đánh từng tầng.

Dưới công kích không ngừng nghỉ của Nhân

tộc, từng tầng Song Phòng Linh Áp trận bị đánh vỡ, cuối cùng dưới một

trọng kích, tầng cuối cùng của cấm chế bị Nhân tộc phá vỡ. Nhìn Cô Thụ

Thần giới lộ ra ngoài, Nhân tộc phát ra tiếng kinh hô vui sướиɠ, liền

xông lên chuẩn bị đi gϊếŧ chóc một phen.

Đúng lúc này, Chân Linh

thụ đột nhiên phát ra tiếng vang ong ong, cành cây bắt đầu đong đưa,

ngay cả thân cây vĩ đại vô cùng kia cũng lay động như vật sống.

“Cút đi!” những cái cành khổng lồ của Chân Linh thụ đột nhiên đánh tới chỗ

tu sĩ Nhân tộc, làm cho bọn họ không thể tiếp chiêu. Đây là cái gì vậy?

Cái cây này lại tự dưng chuyển động, còn có thể nói nữa?

Bọn họ

chưa từng nghe nói về chuyện này, nghĩ rằng đây là kết quả của ảo thuật

hoặc thuật mê hoặc nào đó, Yêu tộc dùng Song Phòng Linh Áp trận che chắn ngụy trang, thực ra bên trong còn có giấu huyền cơ.

Nhưng đến khi cành lá của Chân Linh thụ quất lên người thì lại đau thật sự, hơn nữa

lực lượng cường đại, bọn họ bị đánh ra rất xa, miệng phun máu tươi, vô

cùng thê thảm. Giống như đập ruồi bọ, Chân Linh thụ bùm bùm vài cái liền quét sạch hơn hai trăm tu sĩ Nhân tộc ra ngoài, động tác nhanh chóng

gọn ghẽ.

Đợi những tu sĩ kia bị đánh bay đi hết, các cành nhánh

của Chân Linh thụ mới ngừng vũ động, từ tán cây có một tầng quang mang

lục sắc rủ xuống, bao bọc Cô Thụ Thần giới vào trong. Từ xa nhìn lại,

lục sắc tinh quang chớp động bên trong quầng sáng, toàn bộ Cô Thụ Thần

giới trở nên thần thánh hoa lệ hơn bao giờ hết.

Mà đợt tiến công

Cô Thụ Thần giới của Nhân tộc đã kết thúc ngay từ ngày đầu tiên, kết

thúc một cách kỳ cục. Nhân tộc bị đánh bay không ai nghĩ thông, rốt cục

là có chuyện gì xảy ra, mấy ngày nay ở trên Thần cấp giới bọn họ chưa

từng nghe nói chuyện cái cây ở Cô Thụ Thần giới biết đánh người.

Nhưng hiện tại bọn họ lại gặp chuyện này, hơn nữa cái cây này thật sự quá mức cường đại, chỉ sợ tu sĩ Luyện Hư kỳ có đến cũng không chống đỡ được

công kích của nó.

Chân Linh Thụ Mẫu nhanh nhẹn giải quyết đám Nhân tộc bên ngoài xong, lục quang trên người ảm đạm, sau đó liền tức giận

nói với đám Phi Thiên vương: “Được chưa hả? Nhân tộc đã bị ta đánh bay,

tạm thời cho các ngươi dùng Lục Tinh sa. Bọn họ không thể tiếp tục tiến

vào nhưng đám phế vật các ngươi có thể đi ra ngoài, đừng có ảnh hưởng

đến chuyện lão nương chờ tướng công nữa. Hôm nay vì tình thế cấp bách,

ta tha thứ cho các ngươi, lần sau nếu còn đến quấy rầy ta thì ta sẽ lấy

mạng các ngươi. Ngoài phu quân của ta ra, ta không muốn gặp ai hết.”

Đám người Phi Thiên vương liếc nhìn nhau, tính khí của Chân Linh Thụ Mẫu

này không được tốt lắm a. Hiện tại phải làm sao? Chẳng lẽ cứ như vậy đi

ra ngoài? Không phải nàng lại tiếp tục trở lại tinh thạch ngủ đó chứ?

Kim Phi Dao nhìn chằm chằm đám bảo vật trong các quang đoàn, nàng không cam tâm cứ thế quên chúng đi, ngay cả nữ nhân cũng phải hôn rồi mà cuối

cùng lại không có bất luật ưu việt gì, làm sao có thể được?

Vì thế, nàng đảo mắt, nói với Chân Linh Thụ Mẫu: “Thụ mẫu, đừng ngủ nữa, trực tiếp đi tìm phu quân ngươi không được sao?”