Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến

Chương 192: Đêm Thứ Chín : Cảnh Sát Xinh Đẹp Nằm Vùng Và Cậu Chủ Nhỏ Xã Hội Đen 21

Câu nói của người đàn ông chưa kịp dứt, cây gậy lớn dưới thân trướng lên như muốn nổ tung mới bị làn xuân thủy như thủy triều tưới vào, vì vậy càng long tinh hổ mãnh, ngay sau đó, tốc độ chọc vào càng lúc càng nhanh, giống như ngựa hoang thoát khỏi cương thỏa thích rong ruổi trong huyệt mềm nhỏ sít chặt kia.

Vách tường vừa mới tiết nên càng mềm mại trơn ướt, phía dưới ra sức đè ép cùng vật lớn kia của anh chống lại lẫn nhau, cây gậy cứng rắn thô tròn to lớn ra vào trùng trùng điệp điệp đâm một cái, thậm chí còn ủi phẳng tầng tầng nếp uốn trên vách đá mềm mại.

Mà hoa thịt trơn ướt cũng không cam chịu yếu thế, nó ra sức dồn ép mị thịt nóng ấm xoắn cuộn chặt, bao dung kín kẽ mỗi một tấc của côn ŧᏂịŧ, trong khoảng thời gian ngắn vui vẻ kɧoáı ©ảʍ quả nhiên là bốc lên từ đuôi xương cụt, thoải mái khiến anh tê cả da đầu. Lúc này tiểu tặc thô lỗ không văn minh mà chăm rèn luyện liền lộ ra chỗ tốt, phần eo khêu gợi của anh không ngừng đưa đẩy, đυ.ng mạnh vào sâu trong hoa tâm, có thể nói là mỗi một lần gây rối là một góc độ đều không hề lặp lại...

Hai chân thon dài trắng nõn của nữ cảnh sát kẹp bên eo người đàn ông càng không ngừng run rẩy, theo mỗi lần thúc sâu không ngừng của cây gậy sưng lớn, thân thể mềm mại vừa mới co rút phun chảy sóng nước, giờ chưa đợi kɧoáı ©ảʍ biến mất đã bị một đợt tấn công khác lao đến vồ vập...

Uy mãnh vô địch như vậy, thô bạo ngang ngược như vậy, thân thể yếu mềm yêu kiều của mỹ nhân sao mà chịu được...?

Cũng chỉ có tiểu tặc vô sỉ xấu xa như vậy mới có thể làm thế, huyết khí phương cương khiến hạ thân anh xông tới cực kỳ ngang ngược, mà anh mở miệng lại hết sức thô bỉ hạ lưu!

Chưa bao giờ bị đối đãi thô bạo như vậy, cũng chưa từng nghe qua ô ngôn uế ngữ như thế, nữ cảnh sát cực kỳ ấm ức lại cực kỳ phẫn uất, cô cảm giác thể xác và tinh thần mình đều hứng chịu sự xúc phạm, nhục nhã cực kỳ lớn, thật là lố lăng, đúng là to gan lớn mật!

Tại sao cô lại xui xẻo như vậy, đường đường là một cảnh sát bắt trộm lại bị một tên trộm đột nhập vào nhà xâm phạm làm nhục! Hơn nữa thân thể của cô lại không chịu thua kém, bị vật dưới háng tên trộm này đâm lêи đỉиɦ, đúng là xấu hổ chết người!

Thân thể trong sạch mềm mại xinh đẹp bị người ta vô tình chà đạp, lại bị ngôn ngữ không chút kiêng kỵ ngang ngược vu oan, trong hốc mắt của nữ cảnh sát xinh đẹp đã sớm chứa đầy nước mắt.

Hai mắt đẫm lệ mơ hồ cuối cùng bị vật lớn dưới thân kia kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhịn không được nháy mắt từng hạt nước mắt lớn liền rơi ra.

Cô để mặt tiểu tặc này có súng phòng vệ, mà hai tay cô bị còng lại, căn bản không hề có lực hoàn thủ.

Tự tôn chịu nhục như thế, nữ cảnh sát xưa nay thanh cao lãnh diễm cũng không thể nhẫn nại, hơi thở cô hỗn loạn, thở hổn hển dồn dập liên tục, khí huyết chảy ra sau đầu, không quan tầm gì nữa mà phát tiết ra.

Tiếng nói nũng nịu gần như khóc thút thít, trong tiếng tức giận mắng đứt quảng là mềm nhu mị hoặc: "A... Không nên... Quá nhanh... Cậu coi thường tôi, tên trộm này... Cậu dám làm vậy với tôi... Quá vô sỉ, đây là cường bạo! Mau thả tôi ra... A a a... Chỗ đó bị đâm... Mau thả tôi ra, buông ra... Tên khốn này, dám đối xử với tôi như vậy, tôi nhất định sẽ bỏ qua cho cậu... Không cho cậu nói mấy lời khó nghe mà vũ nhục tôi, không biết xấu hổ! Tên trộm vô si, đúng là đáng giận... Làm nhục tôi như vậy, nhất định tôi sẽ trả lại gấp trăm lần, nhất định tôi sẽ bắt cậu vào cục cảnh sát!"

Nữ cảnh sát chỉ cảm thấy thân thể càng thêm mẫn cảm, cũng càng không thể khống chế.

Cô cảm thấy toàn thân run lên mềm yếu như nước, cây gậy lớn khỏe mạnh thô tráng như cây gậy sắt bị nung đỏ, lúc xâm phạm đường hoa khiến nếp uốn trên vách hoa như bị bắt lửa, gân xanh nổi lên như từng cục thịt nhúc nhích cọ lên mị thịt trên vách hoa êm ái....

Thứ cực nóng kia lấp đầy hoa huyệt, khe l*и ngập nước giữa hai chân bị chen chúc ẩm ướt, đặc biệt là không chịu được sự va chạm mạnh bạo kia.

Mà khối thịt hoa tâm kia đáng thương nhất, thiết chút nữa bị đảo nát, kɧoáı ©ảʍ tê dại cũng trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, từng cơn sóng mãnh liệt ào đến liên tiếp như muốn chôn vùi cô.

Càng bị cây gậy thô cứng rắn nặng nề đâm cắm vào càng nhiều chất lỏng tươi mới chảy ra, mật thủy liên tục chảy như chảy mãi cũng không hết. Há miệng run rẩy liên tục phun ra nuốt vào, mυ'ŧ vào cây gậy kia, như cực kỳ lưu luyến không rời. Chỗ kết hợp hạ thân cũng tràn ra không ít mật nhớp nháp, khiến cho giữa hai chân cô lầy lội không chịu nổi, mơ hồ còn có thể nghe được tiếng "lóp bóp" của dâʍ ŧᏂủy̠...

? Nhìn mỹ nhân mang đôi mắt đẹp ngập nước xuân tình thẹn thùng thỏa mãn, người đàn ông càng thỏa mãn cũng càng khoái hoạt, thậm chí cũng chưa từng để trong lòng mấy câu mắng chửi tức giận này.

Hốc mắt anh hơi đỏ lên, hạ thân vẫn như cũ dũng mãnh hung hãn ra sức chạy nước rút, ánh mắt lại lăng lệ ác liệt lại tà: "Lời này của cảnh sát khiến lòng tôi đau nhỏi... Ông đây trăm phương ngàn kế mà nghĩ phục vụ cô khoái khoái hoạt hoạt, cô lại còn muốn bắt tôi vào cục cảnh sát... Đứa dâʍ đãиɠ này đúng là ba phải, nhìn lỗ huyệt này của cô kẹp chặt như vậy, bộ dáng nào là không muốn chứ?"

"Ông đây nói lời khó nghe? Rõ ràng là lời nói thật... Cô xem, cô quá quá lẳиɠ ɭơ kéo lộ ra hơn phân nửa bầu vυ' to tuyết trắng, cây gậy lớn của tôi ở dưới đâm vào âʍ đa͙σ, bầu vυ' phía trên thì rung như muốn đòi mạng, suýt chút nữa làm ông đây choáng váng... Rõ ràng là lẳиɠ ɭơ không gì bì nổi, lộ ra cho đàn ông nhìn, muốn đàn ông hϊếp..." Nói xong, người đàn ông liền giơ tay ra, lung tung đặt lên bộ ngực cao vυ't sung mãn của nữ cảnh sát.

Ngón tay đẹp mắt hơi móc một cái liền kéo cái khóa ở giữa xuống, làm bộ vυ' mềm tuyết trắng nảy mạnh ra, chậc chậc khen ngợi không ngớt: "Nhìn đồng phục này của cô, kéo một phát đã làm bầu vυ' to nhảy ra rồi, ông đây chưa từng thấy bầu vυ' dâʍ đãиɠ nào to như vậy đâu, tiểu thư cảnh sát cao quý nhưng đúng là người có suy nghĩ lẳиɠ ɭơ đó! Để ông đây hôn một cái.. Ừ, bầu vυ' to như thế, một tay ông đây không cầm hết được, đúng là vừa to lại trong, để tôi nếm thử..."

Nữ cảnh sát chỉ kịp kinh hô một tiếng, đã cảm thấy trước ngực mát lạnh, khóa kéo của cái áo da hở eo bị giật xuống, vạt áo mở rộng ra, hai bầu vυ' sữa trắng nõn nhảy về trước vài cái, màu trắng sữa bập bềnh oánh nhuận...

Mà bàn tay của người đàn ông cứ nâng bộ vυ' trầm nặng lên yêu thích không buông tay, hai nhũ thịt tuyết trắng xốp giòn trơn bóng đều tràn ra từ khe hở ngón tay anh, bàn tay thô to vuốt ve liên tục, thậm chí còn để lại vài vệt dấu tay tím xanh ở phía trên.

? Cô càng khó mà thở nổi, chưa kịp nói đợi gì đó, đầu người đàn ông liền vùi vào ngực như đứa trẻ bú sữa mẹ, háo sắc ngang tàn ngậm lấy nơi béo sữa của cô mà gặm cắn liếʍ láp, hấp nhấm, miệng liếʍ khiến cô luống cuống, thậm chí còn dùng răng nhẹ nhàng cắn lên núʍ ѵú đỏ tươi...

Bất cẩn cắn nặng, nữ cảnh sát quần áo không chỉnh tề liền cảm thấy không thở được, oa oa kêu lên: "A... Không được... Không cho cậu... Cậu không được thè lưỡi ra liếʍ... Ngứa... Mau buông tôi ra... A, cậu đừng mυ'ŧ mạnh như vậy... A, đồ không biết xấu hổ... A, phía dưới, phía dưới, nhẹ thôi... A, a, buông tôi ra... Không chịu được... Đừng, đừng..."