Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến

Chương 90: Đêm Thứ Tư (6) Dự Thính Một Buổi Học Bổ Túc Liên Quan Tới Kiến Thức Sinh Lý

Hoa Tỷ Thần cố gắng phớt lờ thân thể mềm mại đang ôm mình, phớt lờ cặp núi đôi mềm mại đang áp lên l*иg ngực, anh tập trung lắng nghe, dường như đúng là có tiếng bước chân...

Hình như không chỉ có một người vậy, dường như là hai người, tiếng bước chân càng ngày càng gần...

"Thầy Hoa, chúng ta mau trốn đi..."

Thiếu nữ nhón chân lên nói thầm bên tai Hoa Tỷ Thần, hơi thở ấm áp, thơm ngọt của thiếu nữ thổi vào trong tai anh, "Em nhớ ra rồi, quỷ không có chân, chúng ta trốn đi xem có phải là có... trộm hay không... Trong đây, chúng ta có thể trốn ở trong đây..."

Thư Khuynh Mặc ngửa cổ lên, quan sát xem có chỗ nào xung quanh có thể ẩn nấp được thì thấy dưới bàn làm việc của Hoa Tỷ Thần hoàn toàn trống, cô đẩy ghế làm việc ra, cưỡng ép kéo eo của Hoa Tỷ Thần, chui vào bên trong.

"Hả.... Chúng ta...." Hoa Tỷ Thần bị thiếu nữ ôm khiến mặt anh đỏ tới tận mang tai, đang định nói gì đó thì thiếu nữ kia đã định ôm eo mình, ép mình trốn ở dưới bàn làm việc, mọi chuyện đều nằm ngoài sức tưởng tượng của anh.

Mà lúc này tiếng bước chân đã tới ngoài cửa, thật ra Hoa Tỷ Thần đã nhớ tới việc trước khi đi thầy Lý từng bảo anh ta muốn dùng văn phòng, nhưng nếu như bây giờ không trốn, thầy Lý tiến vào sẽ nhìn thấy một nữ học sinh đang ôm chặt eo mình... thầy Lý vốn là kẻ tọc mạch, anh và cô trương không có bất kỳ chuyện gì mà đã bị anh ta nói là bọn họ đang hẹn hò, nếu như để anh ta tận mắt chứng kiến trai đơn gái chiếc ở trong một phòng, hơn nữa còn ôm ấp nhau vậy thì chẳng phải là chuyện này sẽ bị đồn thổi ra toàn trường, ai ai cũng biết sao?

Rơi vào bước đường cùng, anh đành phải phối hợp với Thư Khuynh Mặc, ngồi xổm xuống trốn ở dưới bàn làm việc. Chờ khi Hoa Tỷ Thần chui vào trong mới phát hiện ra không gian dưới bàn làm việc không hề lớn như khi đứng từ ngoài nhìn vào, đặc biệt là với người cao như anh, chỉ tay chân đã chiếm quá nửa không gian.

Về phần Thư Khuynh Mặc, thiếu nữ đang sợ hãi kia thấy anh đã trốn vào, vội vã đặt tay lên trên vai anh, mạnh mẽ chui vào bên trong, sau đó còn kéo ghế làm việc vào, để nó che kín hai người đang trốn ở bên trong.

"Chuyện gì xảy ra vậy, sao cửa lại bị khóa nhỉ, chẳng phải trước đó mình đã dặn thầy Hoa rồi sao, chẳng lẽ anh ấy quên? May mà mình mang chìa khóa theo..." Tiếng của thầy Lý truyền vào bên trong.

"Xin lỗi thầy Hoa, do em nghi thần nghi quỷ, làm liên lụy thầy phải trốn ở chỗ chật hẹp như này. Hóa ra không phải là quỷ, cũng không phải là trộm là là thầy Lý lớp bên cạnh, vậy giờ chúng ta có thể ra ngoài rồi nhỉ!" Thư Khuynh Mặc tỏ vẻ ngây thơ, đơn thuần, kề sát tai Hoa Tỷ Thần, nói.

Đương nhiên là đề nghị này bị Hoa Tỷ Thần từ chối, anh dùng khẩu hình để đáp, "Bây giờ ra ngoài không được tiện lắm, chờ thầy Lý rời khỏi thì chúng ta đi ra!"

Thư Khuynh Mặc rất thỏa mãn khi được tiếp xúc thân mật với mặt trời nhỏ như thế này, đề nghị đi ra ngoài chỉ là thuận miệng nói mà thôi, quỷ cũng biết hai người trai đơn gái chiếc lén lút trốn dưới mặt bàn chắc chắn là có chuyện mờ ám…

Khi thì thầm bên tai Hoa Tỷ Thần, cô đề nghị hai người đi ra ngoài nhưng thật ra thân thể cô lại dán chặt vào người Hoa Tỷ Thần, không hề động đậy.

Trong lòng cô thầm mong thầy Lý lấy đồ thật lâu vào, như vậy cô mới cô thể tiếp xúc thân mật với thầy mặt trời nhỏ ở dưới mặt bàn lâu thêm, mới có thể bồi dưỡng tình cảm giữa hai người. Cô không biết là thầy Lý biết hỗ trợ hơn cả những gì cô tưởng tượng...

"Tan lớp lâu như vậy rồi chắc chắn thầy Hoa đã sớm về rồi, cục cưng, chúng ta còn có việc phải làm đó, chẳng phải thầy đã đáp ứng sau khi tan học sẽ dạy bù cho em ở trong văn phòng hay sao?" Sau khi cửa mở ra, có một giọng nữ ỏn à ỏn ẻn vang lên, "Thầy Lý, thầy, em học môn sinh lý rất kém, không hiểu vì sao động da^ʍ phía dưới của người ta cảm thấy rất ngứa, thầy có thể kiểm tra giúp em, dạy bổ túc môn sinh lý cho người ta có được không?"

Thầy Lý đóng cửa lại, nở nụ cười đê tiện,"Cục cưng nhỏ muốn biết kiến thức sinh lý nào vậy? Thầy có thể dạy cho em hết! Em là con gái chắc hẳn không biết cấu tạo thân thể của đàn ông, thầy sẽ để em mở mang tầm mắt... Nào, đưa tay vào trong quần thầy, đây là dươиɠ ѵậŧ của đàn ông, trưởng thành sẽ lớn lên...."

Ở dưới bàn làm việc chật hẹp, thầy Hoa và bạn học Thư đang trốn bên trong đang cảm thấy khϊếp sợ trước buổi "Học bổ túc kiến thức sinh lý" đang diễn ra trong văn phòng, lúc này đi ra cũng không ổn, không ra cũng không xong. Trong lúc này, họ đưa mắt nhìn nhau, không biết phải nói gì cả.

Sau đó một người lúng túng nhìn sang trái, một người lúng túng nhìn sang phải, hoàn toàn không biết nên nói gì thì thích hợp, chỉ đành lặng lẽ dự thính tiết học bổ túc sinh lý này.

"Nào, em chủ động kéo váy lên đi, để thầy kiểm tra cho em. Cục cưng dâʍ đãиɠ vậy gì, dám mặc qυầи ɭóŧ chữ T quyến rũ nữa, chẳng trách động da^ʍ này lại cảm thấy ngứa ngáy... Nói đi, có phải là em mặc váy đồng phục, đi khắp nơi để đám nam sinh non nớt kia nhìn không.... Xem ra không đét cái mông dâʍ đãиɠ thì em sẽ không chịu nói thật rồi?" Nói xong có tiếng đét mông vang lên.

Nữ sinh kia tủi giả vờ kêu lên, miệng không ngừng nói "Người ta..." "Á... Người ta không thích đám học sinh cấp ba ngây thơ kia đâu... Cục cưng chỉ thích kiểu đàn ôn trưởng thành, chín chắn như thầy mà thôi.... Người ta cố tình tới toilet thay lại sau khi tan học đó, cố tình mặc để thầy Lý nhìn đó, sao thầy có thể... có thể đổ oan cho người ta, còn đánh mông của người ta chứ. Chẳng bằng giờ người ta đi luôn, người ta không muốn học tiết sinh lý này nữa đâu!"

"Thầy đã trách oan cục cưng rồi, buổi học bổ túc này không thể bỏ dở giữa chừng được... Chẳng phải em vừa mới nói động da^ʍ ngứa ngáy sao? Thầy có cách, dùng thằng em của thầy đâm giúp em vài cái là được.... Nhưng sau khi thằng em của thầy bị em sờ soạng, giờ đã cương lên rất lớn rồi, cần em phải an ủi một lúc... Trước tiên em dùng cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp của anh liếʍ nó đi, khi nào thầy vui vẻ sẽ dùng nó chọc em vài cái, vậy là hết ngứa..."

"Á... Ưʍ... Lớn quá, người ta không thể ngậm hết được...." Từ trong miệng cô gái kia phát ra tiếng liếʍ mυ'ŧ vô cùng khoa trương, tiếng chụt chép không ngừng vang lên, cô ta nói không rõ, "Dươиɠ ѵậŧ của thầy... ngon quá đi, chật cứng cả miệng học trò mất rồi...."

"Cô học sinh dâʍ đãиɠ của thầy, ai cho em ngừng hả.... Dùng miệng em hút cho thầy ra đi... Ưʍ.... Dùng đầu lưỡi liếʍ đi nào, liếʍ từ trên xuống dưới... Đúng như vậy, cố gắng bú đi, liếʍ đi nào.... Ưʍ... Nuốt hết vào đi...."

"Ưm ưʍ... thầy, dươиɠ ѵậŧ thầy lớn nhất.... Chọc tới tận yết hầu của em rồi này.... Người ta muốn... Người ta không chịu được nữa rồi...."

"Á.... Ưʍ.... Đúng vậy, thầy phải khen ngợi em vì đã làm thầy thoải mái, miệng em vừa ẩm ướt vừa ấm nóng... Á.... Con điếm da^ʍ đang này, em dám cắn hả...