Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến

Chương 60: Đêm Thứ Ba(6) Nàng Nói Cây Ꮯôn Ŧhịt̠ Của Ta Xấu, Chẳng Trách Ta Phải Đút Vào Nàng.

Nàng không hề hay biết những lời cầu xin yếu đuối còn mang theo vài phần nức nở của mình ở trong đêm tối lọt vào tai người khác nghe càng ngọt ngào và hấp dẫn, ngược lại khiến cho nam nhân khó lòng kìm được lửa nóng đang rạo rực trong người.

Đôi chân mảnh mai khép chặt lại như muốn chặn thứ gì đó, chính là cây gậy thịt cứng rắn màu đỏ sẫm đang đặt ở nơi đó, bị bắt đùi của nàng kẹp chặt, hành động này càng khiến cho hoa huyệt của nàng lộ rõ.

Cánh hoa phấn nộn kiều diễm như ẩn như hiện, màu hồng nhạt của cánh hoa ẩn dưới lớp lông tơ kia lộ ra dưới khe hở của bắp đùi, hai bên hoa huyệt còn mang theo một thứ nước trắng, không giống như các loại nước thông thường mà nó dính dính cũng vô cùng nhớp.

"Xấu? Nàng nói côn ŧᏂịŧ to lớn của ta xấu. . .Như vậy sẽ khiến nó mất hứng, đối với những lời mắng nhiếc của nàng, thì nhất định nó phải trả thù rồi, đúng không? Cái này coi như chúng ta hòa nhau, nếu nàng nói cây côn ŧᏂịŧ to lớn của ta xấu, vậy cũng phải để ta nhìn xem hoa huyệt của nàng, ừ, quả thật rất xinh đẹp, dày dặn mà nhỏ bé, nước dịch trong veo. . ." Nam nhân cười ha ha nói, giọng điệu như đang trêu đùa nữ nhân.

Trước kia, Hoa Tỷ Thần chưa bao giờ nói những lời thô tục như vậy, hiện tại nói ra cũng cảm thấy không có gì không tốt, mặc dù người nữ nhân thẹn thùng này không thích nghe những lời da^ʍ tục như vậy, nhưng khi nghe xong những từ này, nàng sẽ động tình rồi có phản ứng lại, hai tay che kín khuôn mặt nhỏ bé, miệng nhỏ nhắn không ngừng bảo anh không được nói nữa, làn da trắng trẻo, mịn màng sớm đã bị nhuộm một màu hồng như hoa anh đào, rõ ràng là đang thẹn thùng.

Hơn nữa, hoa huyệt dưới bắp đùi dường như có chút khác thường, tựa hồ như biết chính mình sắp nở rộ liền tỏa ra mùi hương, nếu ở dưới ánh trăng chắc chắn sẽ vô cùng đẹp.

Cây gậy thịt được cho là xấu xí màu đỏ thẫm ở dưới đũng quần ngàng càng cọ xát vào hoa huyệt, giống như đang biểu đạt sự yêu thích của nó bằng việc hôn nhẹ vào hoa huyệt nhỏ bé.

Hơn nữa, hoa huyệt ngày càng ra nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ khiến cho cây côn ŧᏂịŧ càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Hoa Tỷ Thần dùng một động tác đơn giản là có thể nhấc hai chân đang cố gắng che chắn của nàng ra, khiến cho qυყ đầυ cây gậy thịt của hắn chen vào cái miệng nhỏ nhắn phía dưới đang hé mở.

"Ưʍ. . .Ngươi đừng. . .Không cho ngươi! Cứu mạng!" Thư Khuynh Mặc mẫn cảm nhận ra cây côn ŧᏂịŧ đỏ thẫm nóng như cái bàn ủi đang thấy chưa đủ, cứ đong đưa trước cửa hoa huyệt, điều này khiến nàng vô cùng hoảng loạn, hiện tại, chẳng lẽ hắn đang muốn tiến sâu vào trong cơ thể nàng, không thể được!

Theo bản năng, cơ thể nàng cựa quậy, giãy giụa một cách kịch liệt như muốn thoát ra, là một người con gái yếu đuối, rõ ràng tới đây chỉ muốn đọc sách, tại sao lại bị người khác nhìn thấy thân thể, tại sao lại chuẩn bị bị côn ŧᏂịŧ của người ta xâm hại, cho dù nàng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng rõ ràng có gì đó không đúng ở đây!

Nàng càng cố dùng sức giãy dụa với mục đích trách người nam nhân này thì eo lại càng bị siết chặt hơn, càng muốn thoát khỏi đối phương thì càng khiến thân dưới của mình cọ xát vào hạ bộ của hắn, nhưng mà sức lực nam nhân và nữ nhân có sự chênh lệch rất lớn, đặc biệt đối phương lại là nam nhân xuất thân trong gia đình luyện võ. . .

Kết quả nàng không những không trốn thoát được. . . mà còn ngược lại.

Khi nàng không ngừng vặn vẹo eo trốn tránh, hai bầu vυ' như hai ngọn núi nhỏ không ngừng đong đưa lên xuống, nhũ tiêm màu hồng đào cũng theo đó mà di chuyển giống như hai quả nho nhỏ, xinh đẹp mà hấp dẫn ánh mắt nam nhân.

Giọng nói Hoa Tỷ Thần ngày càng trở nên khàn đυ.c, ánh mắt trở lên tối lại: "Hừm, nàng nhìn xem hai quả vυ' lớn không ngừng di chuyển trước ngực đi, hai chúng nó không ngừng nhấp nhô lên xuống, nhìn vô cùng hấp dẫn người khác, vậy để ta là người tốt giúp nàng làm cho hai bầu vυ' không lắc lư nữa được không, bọn nó cũng thật sự không biết nghe lời, ta nhất định phải trừng phạt chúng nó thật tốt mới được. . ."

Hắn cúi người ngậm lấy một bên vυ' trắng nõn nà mềm mại như bánh bao, một bàn tay khác lại xoa nắn bên vυ' to đến mức không nắm hết còn lại, môi và lưỡi cùng liếʍ lấy nhũ tiêm, răng nanh nhẹ nhàng cắn khẽ lấy nó, âm thanh nhóp nhép mυ'ŧ mát không ngừng phát ra, lời nói phát ra cũng trở nên mơ hồ: "Ưʍ. . .Thơm quá, thật lớn, thật mềm. . .Thật sự ăn rất ngon, còn nữa, sao phía dưới của nàng vẫn không ngừng chảy nước thế? Nước dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng chảy khiến cho cây gậy thịt của ta cũng ướt sũng. . .Ta là người tốt, một lát nữa ta sẽ giúp nàng giải quyết tốt chỗ đó."

"Ta. . .Ta nghe không hiểu ngươi đang nói gì. . . Ngươi đang nói cái gì? Nói một đống từ ngữ kỳ quái. . .Ưʍ. . ." Ánh mắt của người nữ nhân trở nên mơ hồ nhưng ngược lại các giác quan trên cơ thể mỗi lúc một nhạy bén, nàng cảm nhận được người nam nhân đang dùng miệng để liếʍ, cắn nhũ tiêm mình, qυყ đầυ đặt phía dưới thân thể nàng cũng tiến vào một chút, ở trước cửa hoa huyệt không ngừng dây dưa.

Quan trọng hơn chính là Hoa Tỷ Thần luôn ghé sát vào tai nàng nói những lời không đứng đắn, nàng nửa hiểu nửa không nhưng cũng có thể nghe ra những lời này không có ý tốt, vô cùng trơ trẽn.

Nhưng mà những lời nói không đứng đắn của hắn ngày càng làm cho nàng nhụt chí, không còn chống cự mạnh mẽ như trước nữa, nước dâʍ ŧᏂủy̠ ở giữa hai chân ngày càng chảy ra nhiều giống như những gì người nam nhân nói, làm ướt cả khẩu huyệt cũng như cây gậy thịt xấu xí của hắn.

"Nghe không hiểu lắm cũng không sao. . .Dù sao sau này nàng cũng hiểu được." Nhìn thấy đôi lông mi không ngừng run rẩy trong lúc nhắm lại của người nữ nhân, vành tai cũng đỏ ửng, hơn nữa có thể thấy được sự xấu hổ đến mức mắt đỏ tía tai, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng thở gấp.

Người nam nhân mới chỉ đọc qua vài cuốn sách khiêu da^ʍ dường như cảm thấy bản thân đã hiểu rất rõ vấn đề này, hiện tại không cần phải chần chừ, cự vật dưới háng cũng trướng đau đến mức khó chịu, đã đến lúc để cây gậy lâu lăm của hắn xông lên chiến trường.

Tưởng tượng như vậy, cây côn ŧᏂịŧ lớn dính đầy nước da^ʍ cứ thế tiến vào trong, sát nhập với hoa huyệt, cây gậy thịt tráng kiệt tuy không có chút kinh nghiệm nhưng từ trước đến nay nó chưa từng mạnh mẽ như lúc này.

Mặc dù u cốc chưa từng có dị vật xâm nhập, nó vô cùng nhỏ và siết chặt, nhưng hắn vẫn nhớ những động tác như trong sách hướng dẫn, dưới sự dính nhớp của dâʍ ŧᏂủy̠, hắn không lưu tình mà khai phá từng lớp vách ngăn bên trong hoa huyệt, cho dù có đυ.ng phải một tầng vách ngăn cản trở, hắn vẫn dùng cây gậy thịt mạnh mẽ của mình mà không chút do dự đâm thủng: "Ưʍ. . . Thật chặt, thật thích. . ."