Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến

Chương 35: Đêm Thứ Hai 8: Chị Mặc Cũng Giúp Em Một Việc Nhé

“A, Em??” Cơ thể nhạy cảm của Thư Khuynh Mặc rung lên mạnh mẽ, một tiếng kêu nhẹ nhàng tự nhiên tràn ra từ khuôn miệng nhỏ.

“??Chị Mặc??” Hoa Tỷ Thần cũng đồng thời thốt lên, cố gắng nén tiếng ậm ừ bị bóp nghẹt, khi nhận thấy đối phương cũng đã lên tiếng nên chỉ đành ngậm miệng lại.

Nhất thời má của cả hai đều ửng hồng, không ai lên tiếng nữa. Không khí như rơi vào sự trì trệ ngượng ngùng, nhưng xuân ý thì ngày càng trở nên mãnh liệt.

Bàn tay nhỏ bé mềm mại vẫn đang đè lên lều bạt ngày càng phồng lớn của anh, bàn tay nhỏ bé có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng dưới lớp vải cùng kích thước và chiều dài đang tăng dần.

Lòng bàn tay to nóng rực của anh vẫn ôm lấy bờ mông dưới vạt váy ngắn, trực tiếp ám muội dán dí vào phần thịt bào ngư thầm kín giữa hai rãnh mông của các cô gái, cánh hoa nhỏ dưới tay anh mềm mại nhờn dính, ngón tay vô thức khẽ động, chậm rãi ma sát.

Dù sao Hoa Tỷ Thần cũng là một thanh niên sinh lực tràn trề, dù đã cố muốn duy trì phong độ quý ông nhưng cũng khó mà cưỡng lại sự cám dỗ của lời mời gọi như vậy…

Nhưng mà thằng em của anh bị tấn công trước, giây tiếp theo anh lập tức trượt tay và chạm vào bộ phận giữa hai bắp đùi của người đẹp. Không biết ai là người được lợi, Hoa Tỷ Thần nén một tiếng rên sắp trào ra, và do dự không biết nên rút đầu ngón tay đang vùi trong đống thịt mềm mại ngậm nước trước hay là mở miệng nhắc nhở một chút?? Nhắc nhở chị Mặc đặt tay không đúng chỗ, dù sao cây gậy của anh đã phồng lên đến mức tắt nghẽn và xưng tấy rồi, nếu cứ tiếp tục như thế này hay là mình nên buông tay trước thì hơn??

Thiếu niên đang đấu tranh tư tưởng thì hô hấp càng lúc càng gấp gáp, chỉ là nghĩ thì hay, nhưng ngón tay thon dài lại có vẻ tham lam hương thơm dịu dàng, đầu ngón tay nhẹ nhàng di chuyển xoa xoa cánh hoa ướŧ áŧ, đi hay ở, cả người vừa muốn kìm lại vừa muốn bùng nổ.

Mặc dù đây là kết quả của kế hoạch từ rất lâu mà cô đã vẽ ra, nhưng Thư Khuynh Mặc cũng rất xấu hổ, lỗ tai đỏ bừng. Mặc dù cô ấy là một người khổng lồ trong tư tưởng, những lại là một người tí hon trong hành động thực tiễn. Dù gì cũng là lần đầu tiên của cô gái còn trinh, làm được đến bước này, cô cũng đã xây dựng tâm lý trong một thời gian dài.

Hơn nữa loại chuyện giữa nam và nữ này dường như kí©ɧ ŧɧí©ɧ và nóng bỏng hơn cô tưởng tượng. Khi những ngón tay hơi ấm nóng quét qua bông hoa nhỏ mềm mại của Thư Khuynh Mặc, cơ thể mỏng manh dường như vô tình bị điện truyền qua. Cô run lên, không nhịn được mà siết chặt hai chân lại, nhưng ngón tay thô ráp cắm thẳng vào giữa hai cánh hoa giữa chân, ma sát làm cho thịt mềm run rẩy, thật sự là xương thịt mềm nhũn, toàn thân yếu ớt không chống đỡ nổi. Lần này Thư Khuynh Mặc không phải cố ý nhưng tay chân mềm nhũn khiến thân thể vừa nhấc lên lại đổ nhào xuống lần nữa.

Bàn tay nhỏ bé của cô vốn đang nhẹ nhàng đặt ở hạ thể căng phồng của Hoa Tỷ Thần, lúc này lại bị cả người cô đè lên, bàn tay nhỏ mềm như không xương lại dồn hết thể trọng của cơ thể đè nặng xuống lần nữa.

Khi người và trời giao chiến, thân thể thơm tho mềm mại bị ném vào trong vòng tay của Hoa Tỷ Thần bị một lần nữa, thằng em đang cương cứng của anh bị đè xuống rốt cuộc không chịu nổi rên lên một tiếng.

Ngón tay tham lam vốn đang vùi dưới đáy váy tham không biết là cố ý hay vô tình, tóm lại là thuận thế khi cô đổ ập xuống lần nữa đã chọc xuyên qua cái miệng nhỏ của bông hoa nhỏ, lập tức ấn vào cuốn hoa non nớt ẩn bên trong bông hoa nhỏ. Tuy lực đạo không nặng, nhưng phần huyệt trong bông hoa nhỏ có hơi mẫn cảm non nớt, vừa chạm vào đã chảy ra một dòng xuân triều ngọt ngào nhơn nhớt.

Hoa Tỷ Thần hít sâu một hơi, thân dưới vốn đã đau muốn nổ tung, lúc này nếu tiếp tục nhịn nữa nó sẽ chết ngạt mất. Chị Mặc này đúng là một tiểu yêu tinh biết cách câu hồn đoạt phách! Ở Mỹ nhiều năm nay, anh đã nhìn thấy rất nhiều mỹ nhân ngoại quốc nóng bỏng với bộ ngực trần, nhưng đối với anh không ai trong số họ hấp dẫn hơn cô, cho dù đó là tâm hồn hay thể xác!

"Ưm?? Đừng!!” Thư Khuynh Mặc như bị sét đánh, cô không ngờ rằng cú ngã này lại khiến ngón tay của ai kia trực tiếp ấn vào hạt xoàn nhỏ, bông hoa nhỏ chưa từng được khám phá nay lại bị người ta xâm phạm, không kìm được căng thẳng mà co rút lại, một dòng nước nhớp nháp ngọt ngào không tự chủ mà trào ra.

Sao lại có thể mất mặt như vậy, nhiều nước như vậy thật là quá xấu hổ đi mà, như thể một con suối không cạn, nước chảy ra không ngừng, cảm giác nơi đó nhớp nháp đặc sánh, ngay cả ngón tay anh ngâm trong đó cũng trở nên nhăn nheo, giống như là cô đã nóng lòng lắm rồi??

Lại còn tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào và quyến rũ vừa rồi cô phát ra là tình huống gì vậy? Còn ám muội hơn cả tiếng của nữ chính trong phim con heo?? Bị bỏ đói lâu ngày và không thể chịu đựng nổi nữa rồi?? Thật đáng xấu hổ!

Đầu óc có chút chập mạch của cô thoáng chốc quên mất cự vật nóng hầm dưới lòng bàn tay mình như đang bị lửa dục thiêu đốt, xem ra cũng không thể nhẫn nhịn thêm được nữa!

Cô xấu hổ đến mức vùi đầu vào vai Hoa Tỷ Thần, hận không thể tìm một cái lỗ nào mà chui xuống. Tuy nhiên, bàn tay của ai đó đang chôn ở giữa hai chân của cô đang dùng thêm mạnh mẽ đẩy đôi chân ngọc mảnh mai thon dài đang nằm trên tay vịn của ghế sô pha tách ra, tay còn lại bóp chặt chiếc eo thon của cô, Thư Khuynh Mặc còn chưa kịp phản ứng lại, thân thể đã bị nhấc lên không trung, cái mông nhỏ cùng hai chân tách ra, quấn lấy ngang eo của ai kia.

“Chị Mặc, chị thật sự vẫn ngốc như trước, ngã rồi thì không tự bò dậy được??” Hoa Tỷ Thần khàn giọng mở miệng, trong lời nói còn có phần hơi uất ức: "Lúc nào cũng cần A Tỷ đến giúp chị?? A Tỷ đã giúp chị Mặc, vậy có phải chị Mặc cũng nên giúp A Tỷ một việc không??"

Nói đến đây, bàn tay to lớn của anh không nhanh không chậm cởi bỏ thắt lưng quanh eo, đường V cup hấp dẫn lờ mờ hiện ra, anh kéo khóa giữa quần xuống, móc cự vật trong qυầи ɭóŧ ra, lập tức thả ra một cây gậy thịt to lớn căng phồng đến đau đớn. Không còn mảnh vải che chắn, gã khổng lồ đỏ thẫm ngóc cao chót vót, dữ dằng và to khoẻ trông rất khϊếp người, hơn nữa gân xanh nổi rằn ri trên thân trụ, vết nứt trên đầu nấm to tròn cũng chảy ra một vệt nước trong.

Thư Khuynh Mặc nhìn muốn chết lặng, không ngờ rằng Hoa Tỷ Thần lại dứt khoát cởϊ qυầи ra, kích thước này, to như vậy, gồ ghề như vậy, dài như vậy, hình như còn to hơn, gồ ghề hơn và dài hơn mấy cái trên phim cô từng xem?? Làm thế nào mà khe hở nhỏ giữa hai chân của cô có thể cho vào được?

Khi Thư Khuynh Mặc đang ngẩn ngơ không nói nên lời, Hoa Tỷ Thần mạnh mẽ như thần nhìn lướt qua Thư Khuynh Mặc kiều diễm như hoa xuân và sáng lạn như trăng, cô ấy đang trố mắt nhìn cái nơi tràn trề sinh lực ấy của anh, khóe miệng khẽ mở, để lộ chiếc lưỡi nhỏ màu đỏ và hàm răng trắng sáng, cô ấy trước nay vốn luôn là người lập dị, hiếm khi có thể nhìn thấy được biểu cảm kinh ngạc này của cô ấy, ngược lại trông đặc biệt quyến rũ??

Yết hầu của anh lăn lên xuống, bắt đầu trực tiếp xuống tay. Lòng bàn tay to nâng cặp mông cong hồng hào của cô lên, vòng eo săn chắc của anh di chuyển về phía trước. Nhanh chóng, chính xác và mạnh mẽ, một cây gậy thịt cứng, nóng hầm, đỏ thẫm như một thanh sắt hàn đang hướng về phía bông hoa nhỏ mềm mại màu đỏ đang e ấp ở giữa bắp đùi trắng nõn mà đâm thẳng vào??