Khế Ước Quân Hôn

Quyển 2 - Chương 117

Editor: Puck - Diễn đàn

Khuôn mặt dần dần đỏ, cô cụp hàng mi xuống, hơi ngượng ngùng.

Lại hôn cô, anh coi cô trầm mặc là cam chịu. Sau đó kiếm một hình khác, đều đồ trang sức cho cục cưng đeo.

Có khóa trường mệnh bằng vàng bạc, có khóa trường mệnh bằng ngọc, còn có đá kê huyết, ngọc Hoàng Điền.. Tóm lại đủ loại khóa trường mệnh các chất liệu có mười mấy chiếc. Còn có vòng tay nhỏ đáng yêu, lắc chân nhỏ, mặt khác còn có vòng cổ đủ loại chất liệu.

“Tôi càng ngày càng mê muội châu báu, cảm thấy ánh sáng nở rộ điềm lành của nó có thể mang đến may mắn và vui vẻ cho em và cục cưng!” Ánh mắt và giọng

nói của Hoắc Vân Phi càng lúc càng dịu dàng, ôm vợ yêu con yêu trong ngực, còn có gì không đủ? “Lần này tôi phát triển buôn bán đến châu Âu, tất cả tiến hành rất thuận lợi, châu báu có tiền lời rất cao, nhà họ Hoắc rời khỏi ma túy vẫn có thể oai phong Đông Nam Á!”

Đỗ Hâm Lôi giật mình, cô nghe ý tứ trong lời nói của Hoắc Vân Phi, thế nhưng mơ hồ có ý tứ rút lui khỏi giới buôn bán thuốc phiện chuyển sang phát triển ngành nghề châu báu. Ý định của người đàn ông này quá thâm trầm, buôn bán của nhà họ Hoắc cũng quá lớn, cũng không phải cô có thể hiểu thấu đáo được, muốn nói cái gì, cô vẫn nuốt vào, vẫn không lên tiếng.

Đỗ Hâm Lôi yên tĩnh, rúc vào trong ngực anh giống như một con mèo nhỏ hiền lành, anh vuốt ve cô, thân thể tịch mịch nhiều ngày dần có phản ứng.

“Ừm… Đừng!” Đỗ Hâm Lôi ở trong ngực anh rêи ɾỉ, định khép hai chân lại.

Thú hoang đói khát sao có thể nhịn được ngồi ở trong lòng mà vẫn không loạn, anh dịu dàng hôn cô, mang theo dỗ dành, bàn tay không chậm trễ chút nào trượt xuống theo cổ áo rộng rãi của cô.

“Không được!... Cẩn thận cục cưng…” Đỗ Hâm Lôi phản kháng vô lực như vậy, lần đầu tiên cô không cách nào chống lại thân thể tràn đầy sức quyến rũ của phái nam của anh.

“Tôi nhẹ một chút, sẽ không tổn thương đến cục cưng!” Bắp thịt toàn thân Hoắc Vân Phi căng thẳng như sắt, anh lột quần áo của cô xuống. dinendian.lơqid]on

Quen việc dễ làm, rất nhanh bọn họ nước chảy thành sông.

Khi hoan ái, anh hết sức dịu dàng, từng chút một liếʍ cô, cẩn thận hóa giải đói khát.

Đỗ Hâm Lôi khẩn trương bám lấy bờ vai anh, lại khép chặt hàng mi.

Hai người hôn nhau, triền miên khó chia lìa. Thỉnh thoảng, Hoắc Vân Phi nỉ non chút lời tâm tình động lòng người ở bên tai cô.

“Tiểu quai… Bảo bối… Tâm can…”

Hàm răng cắn chặt của Đỗ Hâm Lôi bị anh dùng đầu lưỡi cạy ra, dẫn dụ cô và anh đầu lưỡi quấn quýt, cực kỳ giống với thân thể hai người đang quấn lấy nhau.

Đồ cầm thú háo sắc này, luôn có thể nghĩ ra một vài chiêu thức đa dạng, khiến cho cô vừa thẹn thùng vừa lúng túng.

“Chờ cục cưng của chúng ta ra đời, anh có hai bảo bối! Khi bảo bối lớn và bảo bối nhỏ tìm anh đòi ôm, anh nên ôm ai trước?”

Đỗ Hâm Lôi vì vấn đề thiếu trí não như vậy làm cảm động buồn cười, nhìn vẻ mặt hoang mang rối rắm của anh, cô cào mạnh một cái trên sống lưng anh, nhắc nhở, “Tôi ôm cục cưng, anh ôm chúng tôi!”

“Ừ, vẫn là bà xã thông minh!” Để thưởng cho, anh khảng khái thưởng cho cô một cái môi thơm.

Bà xã? Đỗ Hâm Lôi lại mơ màng, cô đồng ý làm bà xã của anh khi nào? Sao cô lại nghĩ ra chủ ý “Kém” như vậy cho anh, nói gì mà cô ôm cục cưng, để cho anh ôm hai mẹ con… Bất tri bất giác lại bị kẻ âm hiểm phúc hắc này quấn vào rồi!

Lúc kết thúc, anh còn chưa thỏa mãn mà thở dài nói: “Cuộc sống mệt nhọc như thế này lúc nào mới có thể đến cuối? Anh đều không thể chờ đợi mong đợi cục cưng nhanh chóng ra đời!”

Bận tâm đến thân thể của cô, anh không thể nào hết sức. Cách thức thân thiết như chuồn chuồn lướt nước này, thật sự không thể nào thỏa ãn được nhu cầu tràn đầy của anh.

Có lẽ cục cưng nghe được người cha thân yêu của bé không kịp chờ đợi bé, thế nhưng rất tích cực phối hợp lựa chọn hành động.

“Hoắc Vân Phi!” Đỗ Hâm Lôi đột nhiên hét ầm lên, “Bụng của tôi đau quá!”

Theo tiếng kêu đau của Đỗ Hâm Lôi, Hoắc Vân Phi giật mình cúi mắt xuống, chỉ thấy có dòng máu đỏ thẫm từ giữa chân cô chảy xuống. diee ndda fnleeq uysd doon

Thấy đỏ! Điềm báo trước sinh non. Khiến cho Hoắc Vân Phi hoảng hồn, vội vàng bật người lên, tay chân loạn xạ mặc quần áo vào. Không còn kịp mặc quần áo cho Đỗ Hâm Lôi, dưới chân cô chảy không ngừng, mặc quần áo cũng không dễ dàng, anh trong cái khó ló cái khôn chạy tới phòng ngủ kéo cái mền trên giường xuống, bọc lấy thân thể Đỗ Hâm Lôi, ôm cô bước nhanh xông ra.

Vào thang máy nhà trọ, xe của anh liền dừng ở cửa, đặt cô vào ghế ngồi phía sau, không để ý tới máu làm dơ bẩn xe thể thao đắt tiền.

Đóng cửa xe lại, anh ngồi vào ghế lái, đạp chân ga chạy đi.

“Viện trưởng hả? Chuẩn bị nhanh lên một chút, bà xã tôi muốn sinh.. Cái gì? … Sao chưa tới ngày dự sinh lại muốn sinh? Mẹ nó, vấn đề này ông chờ hỏi con trai của tôi đi!”

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Suốt dọc đường lao nhanh, xe cuối cùng dừng lại trước cửa phòng cấp cứu một bệnh viện tư nhân.

Viện trưởng tự mình mang theo bác sỹ y tá đứng chờ, giường chờ sinh đã sớm dừng ở đó, tất cả mới vừa chuẩn bị ổn thỏa xong, xe của Hoắc Vân Phi đã tới!

“Nhanh lên, đặt sản phụ lên trên giường chờ sinh, động tác phải nhẹ, đừng kích động đến thai khí của sản phụ! Mọi người coi chừng chút!” Viện trưởng tự mình trấn thủ chỉ huy, hết sức tích cực ra sức.

Một vị chuyên gia phụ khoa được mời từ nước ngoài tới tiến lên quan sát tình huống cơ bản của Đỗ Hâm Lôi, khẳng định nói: “Nước ối đã vỡ, thai nhi sinh non, trực tiếp đưa vào phòng sinh!”

Các bác sỹ y tá còn lại dùng tốc độ nhanh nhất động tác chuyên nghiệp nhất, đẩy Đỗ Hâm Lôi trên giường chờ sinh vào trong phòng sinh ở lầu một.

Đây là bệnh viện phụ khoa tư nhân được thành lập chưa tới nửa năm, dụng cụ chữa bệnh và tài nghệ của các bác sỹ bên trong không hề thua kém bệnh viện trung tâm. Nguyên vật liệu thiết bị toàn bộ đều là sản phẩm mới đến từ châu Âu, các bác sỹ phụ khoa một mực đều là nhân tài chuyên nghiệp đều được dùng lương cao đào từ các bệnh viện nổi danh về, nữ bác sỹ khoa phụ sản kia càng có được biển chữ vàng ở nước Anh và kinh nghiệm làm việc nhiều năm.

Có thể nói, bệnh viện này do Hoắc Vân Phi đặc biệt tạo ra vì Đỗ Hâm Lôi! Thủ tục của bệnh viện đầy đủ hết, hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn kinh doanh.

Vì không để cho người ta hoài nghi, bệnh viện cũng tiến hành làm việc với bên ngoài, nhưng chưa bao giờ làm tuyên truyền và quảng cáo ở địa phương, rất nhiều người dân thành phố A cũng không biết trong thành phố có một bệnh viện tư nhân chuyên nghiệp mới mở. di ien n#dang# yuklle e#q quiq on

Người bệnh tới điều trị chạy chữa lác đác lưa thưa, hơn nữa giá tiền đắt hơn bệnh viện trung tâm, vì vậy người bệnh không nhiều lắm.

Đây chính là kết quả mà Hoắc Vân Phi muốn, anh đặc biệt xây dựng bệnh viện vì Đỗ Hâm Lôi, đặc biệt vì cô sinh trong điều kiện chăm sóc tốt nhất, không thích không khí ầm ĩ hò hét ở bệnh viện trung tâm đó.

Sau khi sinh đứa bé, anh sẽ ở cữ cùng với Đỗ Hâm Lôi ở trong bệnh viện này. Phòng bệnh sang trọng nhất vẫn bỏ trống vì cô, bên trong bày đầy đồ dùng dành cho phụ nữ có thai và đứa bé, cái gì cũng không thiếu.

Chỉ có điều… Hôm nay tới quá mức đột ngột, khiến các bác sỹ có phần trở tay không kịp. Thật ra thì, Hoắc Vân Phi cũng trở tay không kịp.

Haizzz, mèo thòm thèm luôn không nhịn được, khi ăn luôn lặp đi lặp lại báo cho mình, ăn một miếng nhỏ là được rồi, đợi sau khi cô sinh đứa bé xong trong tháng xong rồi mới thoải mái ăn! Nhốt cô trong phòng điên cuồng gặm cắn ba ngày ba đêm, bảo đảm ăn đã ghiền. Nhưng vừa ăn anh liền không khống chế được mình, cuối cùng vẫn xảy ra chuyện!

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Bởi vì sinh non, cục cưng ra đời chỉ có sáu cân hai lạng, dáng vẻ gầy gò, nhìn thấy mà Đỗ Hâm Lôi chua xót trong lòng.

“Đều do anh! Nhìn đứa bé nhỏ gầy như vậy, có thể vốn sinh ra đã kém cỏi không?” Đỗ Hâm Lôi lo lắng nhất là chuyện này, sợ cục cưng bởi vì sinh non mà ảnh hưởng đến phát triển và thể chất sau này.

Hoắc Vân Phi an ủi: "Không có việc gì! Cục cưng di truyền anh, rất khỏe mạnh!" Nói xong, anh vỗ vỗ l*иg ngực cường tráng của mình.

Sau khi Lâm Tuyết nhận được tin tức, hỏa tốc liên lạc với Lưu Nga, hai người cùng đi đến bệnh viện.

Hai người đều tỏ vẻ khϊếp sợ, đứa bé sinh non, đây chính là chuyện lớn!

Cũng may thấy cục cưng ra đời mặc dù gầy yếu, nhưng tinh thần mười phần, mắt to tròn vo đen nhánh, dung mạo rất giống với Đỗ Hâm Lôi.

Thấy mẹ tròn con vuông, trái tim vẫn treo lên của Lâm Tuyết để xuống. Ánh mắt chuyển sang Hoắc Vân Phi, khuôn mặt trầm tĩnh, giọng nói không tốt chất vấn: "Xảy ra chuyện gì?"

"Cục cưng nhìn thấy anh trở lại, thằng bé sốt ruột muốn gặp mặt anh trước thôi!" Hoắc Vân Phi giải thích lý do Đỗ Hâm Lôi

đột nhiên sinh non như vậy.

"Bớt lừa gạt em!" Trong nhà có Lương Tuấn Đào tên háo sắc kia, còn có Mặc Mặc ra đời trước, cũng có thể khiến cho Lâm Tuyết đoán được nguyên nhân vì sao Hoắc Vân Phi trở lại Đỗ Hâm Lôi liền đẻ non! "Anh không phải để Lăng Lang truyền lời nói còn phải nửa tháng, chờ Hâm Lôi đến ngày dự sinh mới trở về sao?"