Cả người Vu Duyệt nóng ran, cô khó chịu áp sát vào l*иg ngực Ngụy Trì Vũ, hai tay vội vã cởϊ áσ sơ mi của mình rồi lại choàng lên cổ anh, môi lưỡi cùng anh dây dưa thật lâu. Tay cô cầm lấy gậy th*t đang ngày càng bành trướng lôi ra khỏi qυầи ɭóŧ Ngụy Trì Vũ, bụng ngón mềm mại xoa nhẹ lên đầu nấm màu hồng nhạt khiến nơi đó càng tiết ra nhiều chất nhờn hơn. Ngụy Trì Vũ hít một hơi sâu, môi mυ'ŧ mạnh đầu lưỡi cô rồi dời xuống, men theo xương quai xanh, hôn lên bầu ngực trắng noãn, hai đầu v* Vu Duyệt cương cứng, bị anh mυ'ŧ vào miệng, dùng răng day nhẹ, cô run lên, lực đạo trên gậy th*t lại tăng lên một chút, Ngụy Trì Vũ "hừ" nhẹ một tiếng trong cổ họng, úp mặt vào ngực cô, thở dốc:
-Tiểu hồ li...
Vu Duyệt cả người đầy mồ hôi, ánh mắt mơ màng, tay vẫn đang cầm lấy gậy th*t của anh, vuốt ve từ trên xuống, động tác chậm rãi, mềm mại, thỉnh thoảng lại xuống phía dưới nắm hai hòn ngọc kia, bóp nhẹ. Ngụy Trì Vũ hôn mυ'ŧ khắp ngực cô, dần di chuyển xuống bụng dưới rồi dừng lại nơi lớp lông mềm mại kia. Nơi đó của Vu Duyệt đã sớm ướt đẫm, dâʍ ɖị©ɧ trong suốt chảy ra, hạt trân châu mẫm cảm màu hồng nhạt cọ cọ vào môi dưới của anh, Ngụy Trì Vũ một tay nâng mông cô, một tay bóp chặt lấy bầu ngực cô, đưa lưỡi liếʍ nhẹ vào nơi đó. Ngay lập tức anh cảm nhận được cơ thể cô run bắn lên từng hồi, nỉ non gọi anh từng tiếng. Máu trong người như dồn hết xuống bụng dưới, Vu Duyệt dang rộng hai chân để anh chôn vùi vào nơi đó của mình, một tay cô ôm lấy bàn tay đang xoa bóp đầu v*, một tay luồn sâu vào mái tóc anh, không ngừng rên.
N
gụy Trì Vũ mυ'ŧ mát lấy hạt trân châu kia, cảm nhận cô run lên từng hồi, đâm dịch theo đó mà chảy ra thấm lên cằm anh, anh dời môi xuống, đưa lưỡi liếʍ nhẹ vào miệng hoa huy*t, rồi như bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bởi mùi hương của cô, anh nâng mông cô lên, áp miệng mυ'ŧ lấy hai cánh hoa ướt nhẹp, đầu lưỡi luồn vào bên trong, không ngừng cọ xát, từng tiếng "chậc" "chậc" vang lên khiến Vu Duyệt như phát điên, cô ưỡn cong người để anh hôn càng sâu hơn, dâʍ ɖị©ɧ tiết ra càng nhiều bị anh nuốt vào hết, cho đến khi Ngụy Trì Vũ ngẩng đầu từ nơi đó lên, hôn lên môi cô, Vu Duyệt ngửa đầu đón nhận, mơ hồ cảm nhận mùi vị của mình từ trong miệng anh. Ngụy Trì Vũ tách chân cô, để mình quỳ ở giữa, tay cầm lấy gậy th*t của chính mình, vuốt vuốt thật nhanh vài cái rồi cọ xát vào miệng tiểu huyệt Vu Duyệt, "ọt" một tiếng chui vào tận sâu bên trong. Vu Duyệt thoả mãn thở ra một tiếng, ngửa đầu, hai chân kẹp chặt lấy thắt lưng anh. Ngụy Trì Vũ Bắt đầu ra vào, dường như đã nhịn rất lâu cho màn dạo đầu vì để ý đến cảm giác của cô mà lúc này, anh không biết kìm chế ngay từ đầu đã điên cuồng ra vào, gậy th*t căng trướng bị tiểu huyệt kẹp chặt, phun ra nuốt vào, mỗi lần anh đi ra lại kéo theo một dòng chất lỏng trắng tinh đặc sệt, bắn tung toé lên bụng dưới hai người, hai viên ngọc của anh đập vào mông cô, da thịt liên tiếp va vào nhau vang lên tiếng "bạch" "bạch". Ngụy Trì Vũ ôm lấy hai vai Vu Duyệt, thắt lưng ra vào không ngừng, mỗi cái đều dùng mười phần sức lực. Vu Duyệt bị anh đập đến mức tiếng rên cũng ngắt quãng, chỉ biết bấu chặt vào vai anh, hét lên từng tiếng không thành lời. Ngụy Trì Vũ nhìn cô dưới thân động tình, cúi người hôn mạnh lên môi cô, đầu lưỡi hai người quấn lấy nhau, nước miếng chảy xuống cằm cô bị anh liếʍ sạch. Tay Ngụy Trì Vũ dời xuống thắt lưng, ra sau mông cô, nâng mông cô lên, áp sát vào gậy th*t của mình khiến nơi hai người kết hợp càng khít khao với nhau hơn, hai cánh hoa không thể chịu được sự căng trướng quá mức của gậy th*t mà lộ ra bên ngoài, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra bị những cú đập điên cuồng của anh mà bắn khắp nơi, Vu Duyệt hét lớn:
-Trì Vũ...Trì Vũ...cho em...a....a
Ngụy Trì Vũ nhìn cô, đôi mắt đỏ ngầu, gậy th*t lại to hơn một vòng, anh lật cô lại, để cô nằm sấp, anh rút gây thịt to dài vẫn đang cương cứng, ướt nhẹp nhầy nhụa ra vỗ vỗ vào bờ mông cong của cô, vạch ra lại tiếp tục điên cuồng ra vào từ phía sau. Vu Duyệt sung sướиɠ úp mặt vào gối, chưa thoã mãn đưa tay bóp lấy bầu ngực chính mình, tay còn lại đưa xuống nơi hai người hết hợp, đè ép hạt trân châu của mình đến phát run rồi lại theo từng cú đập của anh mà vuốt ve gậy th*t. Mỗi lần anh tiến vào đều vào tận sâu trong tử ©υиɠ khiến bụng dưới cô gồ lên căng trướng, thoáng chốc, kɧoáı ©ảʍ đến càng ngày càng nhiều, điểm mẫn cảm bị đầu gậy th*t không ngừng cọ xát, Vu Duyệt run bắn lên, từ trong cơ thể ào ra chất lỏng trong suốt, dội lên gậy th*t vẫn không ngừng ra vào của Ngụy Trì Vũ.
Nhìn cô gái trong lòng co lại một cục, bụng dưới theo từng cú va chạm của anh mà co rút, run lên bần bật vì kɧoáı ©ảʍ. Anh đưa tay ôm lấy eo cô, đong đưa theo tiết tấu anh ra vào, tiếng "bạch" "bạch" trong căn phòng càng lúc càng to, càng dồn dập, hoà trong đó là tiếng nước va chạm vào da thịt, không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ đầu óc anh. Vu Duyệt dưới thân đã mềm nhũn, nhưng tiểu huyệt vẫn không ngừng co rút cắn chặt lấy gật thịt anh. Không biết qua bao lâu, Ngụy Trì Vũ đột nhiên tăng tốc, thúc từng cú thật mạnh khiến Vu Duyệt suýt nữa rơi xuống giường rồi cô cảm nhận được gậy th*t trong cơ thể run lên từng hồi, Ngụy Trì Vũ thật nhanh rút ra, phun hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c đặc sệt lên khẽ mông cô, gậy th*t dần mềm xuống, anh dùng tay đập đập gậy th*t vào mông cô, bắn nốt cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại, nhắm mắt thở dài thoã mãn.
Mà Vu Duyệt dưới thân anh mơ màng, cô vẫn đang trên đỉnh, cơ thể vẫn chưa hết run, bụng dưới co rút, tiểu huyệt vẫn chưa kịp khép lại, mở rộng ra, từng dòng, từng dòng dâʍ ɖị©ɧ theo kẽ hở chảy ra ngoài, rót xuống ga giường. Thấy có vài giọt t*ng trùng vương vãi nơi gần tiểu huyệt cô, anh đưa ngón tay chùi sạch rồi nằm sấp trên giường ôm cô vào lòng. Khoảng một lúc sau, khi hơi thở đã dần ổn định, anh ngồi dậy đi vào phòng tắm. Khi đi ra cầm theo một cái khăn ướt, nhẹ nhàng lau sạch mồ hôi trên mặt cô rồi chui tϊиɧ ɖϊ©h͙ sau khẽ mông và dưới tiểu huyệt của cô, xong xuôi, anh lại tăng nhiệt độ điều hoà lên vì sợ cô cảm lạnh. Xốc chăn lên giường. Nhìn cô gái nhỏ trong lòng đã ngủ say, anh mỉm cười hôn nhẹ lên khoé môi cô, cũng nhắm mắt rồi thϊếp đi.
********
Lúc Vu Duyệt tỉnh lại thì trời bên ngoài đã tối, cô bươi chăn với lấy điện thoại trên đầu giường, đã 1h sáng rồi. Ngồi máy bay 12 tiếng sau đó chưa kịp nghỉ ngơi đã bị Ngụy Trì Vũ đè ra làm một lần khiến cả người cô nhức mỏi, bụng kêu òn ọt vì đói. Cô nhìn chằm chằm bờ ngực rộng vững chãi trước mặt rồi dời lên gương mặt kia, vỗ nhẹ vào má anh:
-Trì Vũ...Trì Vũ.
Ngụy Trì Vũ hơi cựa quậy, vòng tay ôm cô lại chặt hơn một tí, đáp lại một tiếng bằng âm mũi rồi lại bất động. Vu Duyệt nhéo nhéo eo anh:
-Dậy đi mà, em đói rồi.
Phải đến một lúc sau vòng tay kia mới nới lỏng, anh ngồi dậy bên mép giường, lấy điện thoại cô gần đó coi giờ rồi ghé mặt qua hôn nhẹ lên môi cô, thì thầm:
-Dậy thôi em, anh dẫn em đi ăn cơm rồi chúng mình xuất phát.
Lúc hai người xuống tầng thì đại sảnh khách sạn vẫn sáng choang, chỉ lác đác vài vị khách thong thả đi ra. Vu Duyệt và Ngụy Trì Vũ ghé vào một nhà hàng cơm Tây gần đó, gọi đồ ăn rồi nhanh chóng trở về phòng khách sạn thu dọn đồ đạc, Vu Duyệt hơi càu nhàu:
-Mới chưa được 3h sáng...
Ngụy Trì Vũ ngồi xổm dưới sàn nhét đồ vào vali, nhìn cô thong thả ngồi trên sofa lướt điện thoại, khẽ cười:
-Đồ mèo lười, chẳng phải em nói buổi sáng đi ngắm lá phong là đẹp nhất sao?
Vu Duyệt nghĩ ngợi một lát rồi gật đầu, nhìn anh cười híp mắt:
-Vẫn là chồng em suy nghĩ chu đáo.
Ngụy Trì Vũ bị một tiếng "chồng" ngọt lịm của cô làm tan chảy, vừa cười vừa im lặng xếp đồ.
Vì Ngụy Trì Vũ cũng khá mệt cộng thêm không quen địa hình bên này nên hai người đành thuê riêng một chiếc xe riêng có tài xế chở đến gần công viên Algonquin cách đây khoảng 3h đi xe.
Trời vẫn chưa sáng nên đặc biệt lạnh, Ngụy Trì Vũ nhìn Vu Duyệt co ro một góc trên băng ghế sau xe liền chạy đến cửa hàng bên cạnh khách sạn mua thêm 1 chiếc chăn mỏng đưa cho cô. Sau khi sắp xong vali vào cốp xe, anh mở cửa lên xe, dùng tiếng Anh thành thạo nói:
-Hãy đưa chúng tôi đến Algonquin qua con đường có thể ngắm rừng phong đẹp nhất.
Tài xế là một người trung niên vui tính, nghe anh nói vậy liền huýt sao:
-Lãng mạn đấy chàng trai.
Ngụy Trì Vũ cười, không đáp, nhìn Vu Duyệt đang nghiêng đầu dựa vào cửa kính thϊếp đi. Anh dùng balo để cô kê lưng rồi đặt hai chân cô lên đùi mình, còn bản thân chỉ ngồi một góc nhỏ của băng ghế phía sau. Chiếc xe đang dần di chuyển, chạy qua hàng loạt con phố sầm uất, Canada đèn điện sáng trưng, cao ốc nối liền nhau tạo nên khung cảnh cực kì lung linh. Tay anh đặt lên hai bàn chân cô, nhẹ nhàng sưởi ấm. Chiếc chăn mỏng trùm lên người cô chỉ chừa lại mái đầu nhỏ đen bóng. Khoảng chừng hơn 3 tiếng nữa mới tới nơi, Ngụy Trì Vũ nhìn cảnh ngoài cửa xe một lát rồi cũng nghiêng người thϊếp đi.
*****
6h sáng, xe đã dọc theo con đường nhựa mới làm trên núi chạy êm ru, người tài xế chớp mắt, ngáp một cái rồi nhìn ra gương chiếu hậu. Đôi tình nhân trẻ vẫn đang ngủ, chỉ là tư thế so với lúc đầu đã khác. Người đàn ông nằm sấp trên người bạn gái, nghiêng mặt áp vào ngực người yêu, hai tay đặt trên vai cô, tấm chăn mỏng che lên người họ, ánh nắng từ ngoài cửa chiếu vào một bên gương mặt chàng trai, đôi mày, sống mũi cao đậm chất phương Đông ấy khiến ông thoáng chốc không muốn dời mắt. Vu Duyệt bị tê chân, đau đớn mà tỉnh dậy, vừa mở mắt đã bị mái tóc đen nhánh trước ngực đạp vào mắt, cô bật cười nhìn Ngụy Trì Vũ nằm ngủ với tư thế hiếm có, đẩy đẩy người anh, nói nhỏ:
-Trì Vũ, dậy.
Ngụy Trì Vũ "ừ" một tiếng bằng giọng mũi, chống eo cô ngồi dậy. Trong xe hơi kín, anh nheo mắt che đi ánh nắng chiếu vào mặt, đưa tay kéo cửa xe xuống. Ngay lập tức Vu Duyệt
từ ghế bên kia nhảy vọt sang, nhìn cảnh ngoài cửa mà lặng người.
Rừng phong hai bên đường bạt ngàn như trải dài mãi mãi, khắp nơi đều là một màu đỏ đến chói mắt, không khí sạch sẽ, trong lành, hơi se lạnh đập thẳng vào da thịt, cô cảm thán một tiếng, mắt không rời ngoài cửa. Ngụy Trì Vũ một tay ôm eo cô tránh cho cô ngã từ ghế xuống, một tay chống cửa, cũng nhìn ra ngoài. Cảnh ở đây thực sự đẹp mắt. Anh nhìn cô gái nhỏ:
-Tiểu Vu, đẹp không em?
Vu Duyệt quay đầu, hốc mắt đã hơi đỏ, gật đầu thật mạnh:
-Đẹp muốn chết. Em không hối hận đâu.