Lưu San San chậm chạp đánh xe rời thành Đông nhằm hướng Tây mà tiến , vó ngựa gõ cồng cộc khô khan trên con đường trải đá . Tiết trời chuyển Hạ gió hiu hiu đùa trên rặng liễu , trăng ngoại tuần khuyết mong manh u uất trên trảng cây . Chuông chùa Gia Khảm thành Uất Lâm điểm canh ngân lên ai oán , đúng là người buồn cảnh có vui đâu bao giờ còn chưa tới giờ giới nghiêm mà hướng tây thành vắng ngắt .Thật ra dân chúng ở đây biết Điền Đại Dịch dầm thần kia lúc chiều đã ngang nhiên bắt dân nữ rồi gϊếŧ người tại đây , thành ra buổi tối thành tây mới vắng lặng chả ai dại gì ra đường chuốc họa .Nhìn vẻ mặt trắng nhợt đã mất đi thần khí của Bạch Ngọc Phong nàng đau đớn lắm , Lưu San San nghĩ nghợi “ ..huynh đã vì muội mà dám đánh đổi cả mạng, thì muội đây giá nào cũng sẽ cứu huynh bằng được . Đời này muội gặp tình lang tri kỷ như huynh đây là muội mãn nguyện rồi , huynh nhất định phả sống mà rạng danh Thiếu lâm phái như lời sư phụ huynh nói . Giả thử nếu gặp ác nhân mà muội chết đi đổi cho huynh sống , muội cũng cam tâm chỉ cần tới lễ vong nhân tháng bẩy. Huynh nhớ đi thả đèn cho hương hồn muội bớt cô quạnh là được , cần chi phải tới nhà muội cầu thân cổng hoàng thành cao vời vời huynh chả đến nổi đâu … ” Nghĩ vậy San San lòng đau như cắt nước mắt tuôn trào , một thân quận chúa lá ngọc cành vàng nàng đã lén kháng chỉ phụ hoàng rời bỏ cấm cung trốn đi . Giờ đây nàng không muốn mạo danh tỷ tỷ để cầu cứu quan binh tương trợ , nhất là lệnh bài hiệu triệu tỷ tỷ cầm không có nó khó mà điều binh .
Cũng là cả đời âm thầm mưu tính thật nàng cũng chả nghĩ đến bước này , thế mới biết sự đời mưu sự tại nhân thành sự tại thiên . Nàng cũng không muốn kêu gọi chúng đệ tử bổn giáo , họ có đến chỉ thêm mấy cái xác ngay cả giáo chủ Lâm Y Nhiên cũng chưa chắc đối địch được Điền Đại Dịch nữa là . Hoạn nạn giờ chỉ trông vào thân mình mà nàng chỉ là một tiểu nữ yếu đuối nhỏ nhoi , đột nhiên nàng nghĩ “ …ta là nữ nhân hắn là da^ʍ thần vậy ít ra bản thân ta còn chút giá trị giao dịch chăng ? thôi đành nước chảy bèo trôi chứ giờ tính cũng không nổi a .” Nhưng nghĩ một thân tuyết bạch cao quý như nàng há lại để kẻ tục phu như hắn giày vò , nàng thật khó nuốt nổi cảm giác ấy nghĩ mãi nàng bậm môi cắn chặt đến bật máu . Bờ môi hồng như nụ hàm tiếu giờ đây tứa một dòng máu đỏ tươi, do bị hàm răng trắng ngọc đớn đau nghiền nát bật ra tiếng thốt ai oán :
– Ngọc Phong huynh muội đau lòng quá ! Nhưng để huynh sống lại muội đành cam tâm chịu ô nhục vậy …giá nào muội cũng nhất định trả .
Nàng buồn lắm hai hàng lệ rưng rưng đến nỗi con đường phía trước nhạt nhòa , đột nhiên phía sau tiếng vó ngựa dập dồn đến gần . Lưu San San lo lắng quá đây là quan binh hay là địch nhân kéo đến . Dù là ai chắc cũng chả mang điều tốt đẹp gì cho nàng lúc này , quan binh biết nàng là quận chúa San San ắt ép nàng xa giá về cung phục mệnh . Còn địch nhân Ngũ độc giáo thì nhiều như lá rụng mùa thu biết ai mà phòng , kẻ đến thì đã đến hắn bịt mặt một mình một ngựa mặc phi phong màu tía chặn đầu xe ngựa nàng lại . Lưu San San vận độc công lên chuẩn bị ứng chiến, thì kẻ ấy tháo khăn che mặt cất giọng :
– Tiểu quận chúa người chớ nóng mà động thủ , ta là Bách Hiểu Sinh có chút việc cần trao đổi !
– Hừ …hừ …! Ngươi đã tống ta đi khẩn trương vậy , giờ đuổi theo là có ý đòi thêm kim tệ chăng ? Vàng quận chúa ta đã biết ngươi cả chỉ còn chút bạc mang theo ăn đường , hay ngươi sợ ta quỵt nợ ta đâu có bụng ấy hồi cung ta sẽ trả ngươi gấp mười cũng được !
Nàng bực bội càu nhàu nói hắn mà hai hàng lệ vẫn rưng rưng trên má , Bách Hiểu Sinh hắn thấy cả liền nói :
– Xưa nay ngũ độc chỉ hại người chưa từng cứu người , nay người là thánh cô Ngũ độc giáo lại đi ngược đạo lý bổn giáo thật nực cười a . Nhưng ta không quan tâm cái ta cần chỉ là kim tệ , khi nãy ta tính nhầm ta mới tìm tiểu quận chúa người để trao đổi lại.
Nàng thấy đúng là tên chỉ biết đến kim tiền tài vật , bực dọc nàng mắng um lên với hắn :
– Con heo mập ú kia ngươi cả ngày chỉ biết kim tệ , có lẽ cả đời người chả có lấy một bằng hữu a . Để xem khi hoạn nạn đống kim tệ vô tri ấy có cứu được ngươi không , vậy ta còn thiếu ngươi thế nào mau nói ta biết ?
Không ngờ Bách Hiểu Sinh hắn cười ha hả nói :
– Ha…ha….ha… chửi hay lắm đời Bách Hiểu Sinh ta quý nhất là kim tệ , và cũng vì kim tệ mà sống có gì đâu …ha…ha… Ta đây biết tất cả những chuyện xấu xa trên giang hồ , kẻ muốn gϊếŧ ta nhiều vô kể lấy đâu ra bằng hữu . Nhưng chả kẻ nào lại đi gϊếŧ ta bởi chính hắn cũng sợ sau khi ta chết , có người khác sẽ vì ta mà tung ra những chuyện xấu xa của hắn . Ta cũng không phải tin nào cũng bán và cũng phải kim tệ nào cũng nhận , ta chỉ thích kim tệ triện dấu hoàng cung của tiểu quận chúa người ha ..ha…!
Lưu San San cáu quá rồi nàng quát :
– Rốt cuộc thì ta thiếu ngươi bao nhiêu nữa con heo ú kia ! Nhiều lời quá để ta còn đi cứu người ..!
Thấy nàng gào toáng lên hắn cũng chả tỏ vẻ gì thay đổi lại lầm bầm nói tiếp :
– Cáu thì hề gì giang hồ kẻ chửi ta kề dao cổ ta nhiều vô kể , nhưng kẻ gϊếŧ Bách Hiểu Sinh ta còn chưa sinh ra vì ở đời kẻ nào cũng có điểm xấu xa cả . Chỉ quận chúa người có tấm lòng bồ tát vì người khác lại giả nam trang mà vẫn rất xinh đẹp , chỉ là Bách Hiểu Sinh yêu kim tệ không yêu nữ nhân . Nhưng Điền Đại Dịch hắn không vậy và tiểu quận chúa nàng cũng đáng giá đó . Nhưng hắn có thể dùng vũ lực hay thủ đoạn đoạt lấy tiểu quận chúa người dễ dàng , còn bảo hắn cứu người khó hơn hái sao trên trời a ! Nếu phụ thân phụ mẫu hắn sống lại cũng chưa chắc khiến được hắn cứu người , nhưng khi nãy vì ta tính nhầm số kim tệ . Trước người đã đưa mười lượng rồi tiếp sau là chín chục lượng , ta quên mất mười lượng đó mà tính thiểu quận chúa người nợ ta bốn chín trăm mười lượng . Trong khi mười lượng đó đã giao dịch rồi bởi vậy ta phải đến đây thương lượng .
Nàng nghe thế lai càng bực hắn nàng gắt lên vang con phố :
– Con heo mập ta thấy ngươi thật phiền, sao không trừ phéng đi thành bốn nghìn chín trăm lượng là xong . Mắc gì mà đêm tối còn rượt đến đây tìm ta lải nhải, ta không có rảnh đôi co với đồ mập ú ngu dốt nhà ngươi …tránh ra !
Hắn vẫn thong thả vuốt râu nói :
– Tiểu quận chúa người biết một mà không biết hai rồi , kim tệ đã rơi vào tay ta quyết không nhả ra dù một cắc ha…ha…Vì ta nhầm nên ta sẽ bán rẻ một câu nữa cho tiểu quận chúa người giá mười lượng , còn lại tiểu quận chúa vẫn nợ ta bốn nghìn chín trăm mười lượng không được thiếu . Điền Đại Dịch này trời không sợ đất không kinh , chả ai sai bảo được hắn dẫu có là đương kim hoàng thượng . Nhưng tiểu quận chúa người hãy nhớ lúc hắn uy hϊếp tính mạng các người, hãy nói rằng tiểu quận chúa người là hài tử của Thái Dĩnh Y và đưa nửa miếng ngọc bội người đang đeo ở cổ cho hắn xem. Ta đảm bảo chỉ cần liên quan tới Thái Dĩnh Y , thì hắn ta việc gì cũng làm kể bảo hắn đi chết ha…ha….!
Nàng rất ngạc nhiên nhưng cũng mừng rỡ lắm , nhớ nửa mảnh ngọc bội mà từ khi sinh ra mẫu hậu đã đeo cho nàng một nửa . Còn nửa kia đang trên người của tỷ tỷ Lưu Khởi Linh của nàng , nàng vội tháo ngực áo ra xem nhưng giả nam nhân ngực nàng bó lụa không lôi được miếng ngọc ra . Phấn khích quá nàng bỏ hẳn y trang tuột tung đám lụa ra rồi nhấc mảnh ngọc bội vỡ nghó nghiêng , bao năm nàng đeo nó vì mẫu hậu yêu quý muốn chứ nàng cũng đâu bận tâm . Vì nó xấu xí quá so với các trang sức khác nàng có nên đã để dây đeo nó dài hơn hẳn trang sức khác …nó tụt sâu trong khe nhũ phong của nàng . San San mừng rỡ quên béng hắn đang đứng ở đó cứ săm soi nó xem rốt cuộc nó chứa ảo diệu gì , thế là cặp nhũ phong nhỏ nhắn trắng muốt cứ phơi ra trước mắt hắn. Ngực nàng không to hẳn như tỷ tỷ nhưng không quá bé so với các thiếu nữ khác , hai trái tuyết lê mượt mà điểm trên nụ đào xuân đỏ hồng nhỏ xíu đang run run theo hơi thở nàng . Cực phẩm tạo hóa nữ nhi quả thật quyến rũ Bách Hiểu Sinh kia mắt không rời ra được , chỉ đến khi nàng ngẩng mặt hỏi hắn mới giật mình .
Không cáu gắt nữa giọng oanh vàng của nàng nhỏ nhẹ thanh thanh , vốn dĩ nàng là quận chúa San San dịu ngọt mà .Nàng cất tiếng hỏi :
– Rốt cuộc vật xấu xí này có ẩn chứa bí mật gì vậy ? Và Thái Dĩnh Y là ai ? mẫu hậu người đâu có tên tục là Thái Dĩnh Y đâu ?
Bách Hiểu Sinh đang nuốt nước bọt ừng ực tuy là hắn thích kim tệ , nhưng nhìn nàng lúc này quá quyến rũ . Hắn thấy tiếc nuối giá như giao dịch là nàng ấy , chẳng phải là ta đã tha hồ liếʍ mυ'ŧ hai trái tuyết lê trắng ngần đó . Hắn thật muốn chơi nàng quá mức rồi bèn hào phóng trả lời thêm :
– Tiểu quận chúa ! người không cần bận tâm nhưng hãy nhớ rằng Thái Dĩnh Y không có hạ sinh nam tử , nàng ấy chỉ sinh hạ được hai tiểu nữ tử mà thôi . Và vì nợ ân tình của Thái Dĩnh Y nên cả đời Điền Bất Dịch hắn luôn vì nàng ta làm mọi thứ . Nếu người nói phải nhận mình là con gái Thái Dĩnh Y nhưng tuyệt đừng nói ra là song sinh kỳ nữ .
– Ngươi …ngươi …nói thế khác nào ám chỉ mẫu hậu ta là Thái Dĩnh Y kia , mẫu hậu xuất thân công chúa tiền triều đã khi nào là Thái Dĩnh Y ở chốn giang hồ chứ ? Mẫu hậu ta không có liên quan đến tên xú da^ʍ tặc Điền Bất Dịch ấy … ngươi …ngươi…!
Bách Hiểu Sinh hắn đang thèm muốn nàng lắm trần đời hắn chưa gặp thiếu nữ nào hớp dẫn vậy , cuộc giao dịch này dù lỗ lãi hắn cũng chả quan tâm nữa bèn nói :
– Việc này bí mật từ tiền triều mẫu hậu nàng là Thái Dĩnh Y hay không , tiểu quận chúa người hồi cung hỏi là biết . Nhưng quận chúa người và quận chúa Lưu Khởi Linh đích thị là con gái của kỳ nữ tuyệt thế Thái Dĩnh Y , thậm chí xinh đẹp như chính nàng ấy vậy . Miếng ngọc bội Song phụng châu loan đó là vật kỳ bí võ lâm , nó hợp với Long thiên tinh huyền lệnh sẽ có bí mật ẩn chứa kinh hồn . Phàm võ lâm trung nguyên này không ai không muốn nó ,có chăng chả ai biết Song phụng châu loan ở thân hai quận chúa xinh đẹp người .
Lưu San San không quan tâm lắm nhưng việc cứu sống Bạch Ngọc Phong nàng không bao giơ quên , nàng tuy tò mò chuyện quá khứ nhưng lại hỏi hắn :
– Ta giờ không rảnh quan tâm việc mẫu hậu là Thái Dĩnh Y hay không ta thật chỉ muốn cứu huynh ấy , nếu ngươi bằng lòng chỉ giúp ta làm sao để tên da^ʍ thần đó chịu cứu thì giá nào ta cũng trả . Ngươi muốn bao nhiêu kim tệ cho bí mật này về cung ta sẽ hoàn trả cho ngươi ?
Bách Hiểu Sinh trường thương đã ngúc ngoắc đòi hỏi từ lâu , hắn muốn chơi Lưu San San nàng quá thể rồi . Khi nghe đề cập ấy hắn cũng cả mừng vội nói :
– Lần này ta chấp nhận giao dịch nhưng không theo phương cách cũ nữa , chẳng hay quận chúa người chấp thuận . Ta sẽ cung cấp toàn bộ phương cách để nàng cứ chữa hắn được , và còn cung cấp thêm chút bí mật về Thái Dĩnh Y cùng Song phụng bội Long thiên lệnh nữa .
– Mười triệu lượng vàng chăng ? ta sẽ đáp ứng đủ cho ngươi vì ta tin phụ hoàng cũng ủng hộ ta …!
Lưu San San nàng mừng khấp khởi ra giá mười triệu lượng vàng không nhỏ , nàng đâu biết nó bằng một phần ba kim khố triều đình hiện tại rồi . Nàng chỉ muốn đưa giá thật hời cho hắn vì với nàng Bạch Ngọc Phong đáng giá hơn cả thế gian này . Đôi mắt phượng của nang long lanh nhìn hắn chờ đợi câu trả lời, tuy nhiên khi hắn nói mặt nàng cứ đỏ lựng dần lên vì xấu hổ :
– Bách mỗ ta cũng lấy kim tệ thiên hạ nhiều rồi ! Sỡ dĩ ta lấy quận chúa người mười vạn lượng , bởi triều đình cũng o ép chúng dân chả qua ta lấy lại cho bá tánh . Nay ta xóa cả cho nàng số kim tệ ấy và hồi trả số tiền ta đã nhận , chỉ cần ….chỉ cần nàng chịu chiều ta đây một lần . Ta cũng muốn biết hương vị của tuyệt thế giai nhân ra sao ? Tiểu quận chúa ngực nàng thật tuyệt hảo a ! chỉ là chưa biết động huyệt thiên thai nàng có ảo diệu nữa không à !
Lưu San San lúc này mới biết hóa ra mình ngực trần tơ hơ kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn , vừa ngượng vừa cay cú nàng chửi thầm “ … con lợn ú chết tiệt ngươi cứ bảo thích kim tệ đi , hóa ra đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Ngươi là con cóc cũng muốn ăn thịt thiên nga sao , thật là coi rẻ quận chúa ta rồi ta tuy sớm da^ʍ loàn . Nhưng người được động vào ta cũng không phải dạng bần tiện như ngươi … ”, nàng ấm ức nhìn đôi mắt hau háu của hán dán vào hai bầu ngực mình đầy tức tối . Nàng vơ vội y trang che bớt đi nói ngập ngừng :
– Ta …ta…không …không….!
– Nếu vậy Bách mỗ cáo từ !
Hắn giả bộ thúc ngựa đi chứ kỳ thực nhìn đôi môi rướm máu và hàng mi long lanh lệ kia , hắn biết nàng đau khổ vì tên kia chả có lý do gì chối từ cuộc giao dịch cả . Hắn cũng dư biết nàng thất tiết với Lý tướng quân và đã làʍ t̠ìиɦ với những ai nữa , thật ra những kẻ diễm phúc ở đời chơi được nàng ấy chỉ có mấy người . Hạ tiện nhất là kẻ nằm chết dí trong xe kia , mấy người còn lại thân phận quả thật cao quý lại dung mạo hơn người . Lưu San San thấy hắn đi thì lo lắng lắm hiện chỉ hắn giúp được nàng , nàng thoáng nghĩ “ …thôi ta cho hắn một lần vậy còn hơn bị tên da^ʍ thần kia cưỡиɠ ɧϊếp , cho hắn chơi rồi biết đâu ta chả moi được thêm nhiều điều bí mật có lợi ”. San San vội vàng xuống xe chặn trước ngựa hắn dang tay ra chặn :
– Người hãy khoan đi …ta…ta đồng ý ! Nhưng mà chỉ một lần này và ta là quận chúa đương triều ngươi phải hứa giấu kín chuyện này cho ta . Nếu không ta sẽ tìm ngươi tính sổ đó .
Bách Hiểu Sinh vui ra mặt có lẽ cả đời hắn vụ giao dịch này là hắn ưng nhất , nhìn nàng ấy khuân mặt diễm kiều xinh đẹp . Cặp nhũ phong tuyệt hảo kia không che chắn nó không to quá cũng chẳng nhỏ quá , cân đối núng nính cong cong chĩa lên thật gợϊ ɖụ© . Hắn nhảy phắt xuống ngựa đưa bàn tay múp míp như quả chuối hột với đầy nhẫn vàng bóp mạnh vào ngực nàng ,San San vừa ngượng vừa thấy khó chịu vì những cái nhẫn vàng lạnh lẽo cọ vào. Lại nữa hắn bóp mạnh quá đau nhói nàng bật kêu :
– Ái…ái …ui…!
Nàng nhảy lùi lại ôm ngực trề cặp môi hồng mọng đỏ rớm máu ra , cặp mắt phượng lung linh nguýt dài hắn và mắng mỏ :
– Con heo mập kia ngươi chưa từng chạm phong nhũ nữ nhi sao? ngươi bóp thế đau chết ta rồi…tím ngắt rồi đây này !
Nàng nói lại mở ngực ra cho hắn xem quả thật trái tuyết lê của nàng,nó trắng muốt thế mà đã hằn đỏ năm vệt lằn ngũ chảo hắn . Bách Hiểu Sinh sống đã bạc đầu trên giang hồ , nhưng cử chỉ dễ thương của nàng vừa rồi khiến hắn xao xuyến vô ngần . Hắn bế thốc nàng vào trong xe ngựa mỗi bước đi trường thương cứng ngắt thúc thúc vào người nàng , San San ngượng chín mặt khi thấy nó nóng rực ấn ấn vào lưng , nàng hơi lo lắng nghĩ “..ta những tưởng hắn béo thế thứ chết tiệt kia sẽ rụt rụt như mấy tên xú quan ta lén coi được , ai dè cũng cứng và to đến vậy chắc không thua kém huynh ấy là bao ” . Vào đến trong xe ngựa hắn lại vứt phịch nàng xuống sàn xe hấp tấp cởi y phục của mình , mông nàng đập xuống sàn gỗ khiến nàng đau tê tái kêu “ hự ” lên một cái. Nàng phụng phịu mắng hắn :
– Con heo béo mắc dịch chả biết thương hoa tiếc ngọc gì cả , nãy bóp ta đau chết đi giờ ném ta thế này nữa đồ tồi . Ta đau quá …hu…hu….hu..!
Nàng tủi thân bật khóc mà Lưu San San nàng xuất thân từ từ cung cấm bản thân là quận chúa tôn quý , nàng quen được người ta cung phụng nịnh nọt chứ không ai dám xử tệ với nàng . Nàng không hề biết ở chốn dân gian xã hội vốn trọng nam khinh nữ , nữ tử chỉ biết phục vụ nam nhân và còn phải tuân theo tam tòng tứ đức (*) .Cung cấm tuy rằng cũng giới luật khắt khe lễ quy trang nghiêm , nhưng tuyệt đâu có ai dám to gan lớn mật khinh khi coi rẻ quận chúa cả . Thấy Bách Hiểu Sinh hắn đã đối xử thô thiển lại đang vội vã tháo y trang để hành sự , nàng vừa buồn vừa tủi thân nhưng nhìn Bạch Ngọc Phong chàng ấy đang nằm đó . Sắc da đã tái nhợt hơi thở yếu ớt độc dược đang hành hạ lại gắng lên , nàng tự nhủ “ ..huynh hãy tha thứ cho mội đây không phải là phản bội , vì cứu huynh muội phải đánh đổi . Còn đời này kiếp này muội sẽ mãi mãi yêu huynh mà thôi .” . Nàng thấy hắn đã cởi xong y trang , Bách Hiểu Sinh này tuổi đã trên lục tuần như phụ hoàng . Giờ đây một thân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ béo múp míp cái bụng ngấn ngấn những mỡ , đã sắp thất thật cổ lai hi nhưng hắn vẫn khá tráng kiện . Quanh năm hắn chỉ chú tâm soi mói rình mò chuyện bao đồng thiên hạ , nữ sắc gần như không bận tâm đến nhất là hắn yêu kim tệ hơn cả bản thân .
Cũng đến chục năm có lẻ hắn chả động chạm đến nàng nào cả , hồi thiếu thời hắn ta cũng thần tượng Thái Dĩnh Y . Nhưng xuất thân thấp hèn lại chả có nhân duyên với nàng ấy , hắn chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn tuyệt thế giai nhân khuynh quốc ấy . Cũng vì bất lực hắn mới rình mò sưu tầm các thông tin về nàng , mà thường thì ở đâu có mỹ nhân ắt có anh hùng quy tụ . Ở đời khả dĩ nam tử hán đã ai bước qua nổi ải nhi nữ , người càng xinh đẹp càng thu hút ong bướm ve vãn . Huống gì Thái Dĩnh Y nàng là mỹ nhân tuyệt thế đương thời , dung nhan nguyệt thẹn hoa nhường nếu nàng ấy đứng thứ hai thì trên đời nữ nhân ai dám nhận nhất . Vô tình hắn biết thêm vô số chuyện hôi thối xấu xa của chốn giang hồ , từ đấy Bách Hiểu Sinh hắn phất lên từ đó qua viẹc buôn bán các bí mật chết người . Khi hắn có tiền tài rồi cũng thử qua nhi nữ nhưng không thấy kɧoáı ©ảʍ , kẻ hắn khao khát ôm mộng uyên ương Thái Dĩnh Y nàng ấy lúc đó đã là bậc mẫu nghi thiên hạ . Ngôi cao cửu trùng kẻ hạ nhân như hắn lại càng không thể với đến , nay con gái của Thái Dĩnh Y là Lưu San San dung nhan cũng y hệt mẫu thân nàng.
Lúc gặp nàng ấy trang y là Võ đang phục lại giả nam nhân , nhưng khi San San nàng tháo dải băng lụa băng ngực và bỏ mão võ đang ra . Thì nàng trở về đúng mình là một nữ nhân yêu kiều với hình dáng của Thái Dĩnh Y năm nào , đã thế đôi gò bồng đảo xinh xắn phơi cả ra thì Bách Hiểu Sinh chẳng động lòng tà da^ʍ . Nàng thừa hưởng gần như toàn bộ ưu điểm của mẫu hậu về sự dịu dàng , Khởi Linh tỷ tỷ lại thừa hưởng sự thông minh và ý chí quật cường của mẫu thân . Trường thương hắn phấn khích dựng ngược lên qυყ đầυ đã nhễ nhại dịch nhờn , vì nghèo hèn không có với được nàng hận việc đó sinh ra Bách Hiểu Sinh hắn yêu kim tệ là vậy . Nhưng hôm nay trước người con gái mang hình ảnh ý trung nhân một thời của mình, thì hắn đã thay đổi hẳn ý thích kim tệ có chất cao hơn núi chả nghĩa lý gì . Nhất là Lưu San San kia mới mới sáu trăng tròn độ tuổi đẹp nhất của nhi nữ , nụ xuân mới chớm nở ngọt ngào thế có khiến hắn đổi cả cái mạng già để chơi nàng hắn còn cam tâm . Hắn thấy nàng mi rớm lệ khóc thút thít tóc thì buông xoã bờ vai trần trắng ngần lại chỉ thêm ham muốn , bản năng đàn ông luôn hứng khởi trước các nữ nhân yếu đuối xinh đẹp dịu dàng .
San San chưa từng làʍ t̠ìиɦ với ai mà già như phụ thân nàng và béo ục ịch xấu xí như hắn ta , nàng đành nhẫn nhục tiến lại hé miệng xinh xinh mυ'ŧ cái đầu trường thương hắn . Bởi đang không có cảm xúc tý gì động huyệt khô khan nếu để Bách Hiểu Sinh kia hấp tấp đè nàng ra chơi , thì sẽ rất khó chịu và đau đớn cảm giác ấy nàng cũng đã biết đôi lần . Nhưng môi nàng nhỏ nhắn phải căng ra mới nuốt được trọn cái đầu khấc vào trong miệng , hắn ta có qυყ đầυ khá to lớn bè ra chứ không be bé múp vào trong như các nam nhân nàng gặp . Vì khó khăn vậy nàng cứ phải mơm mớm mãi mới ngậm hết , cái lưỡi nàng mềm mại mơn man cặp môi hồng đào chúm chím mυ'ŧ mát thế . Khiến cho Bách Hiểu Sinh sướиɠ rúm cả người lại sướиɠ tới mức hậu môn cũng co dật theo liên hồi . Miệng nàng mυ'ŧ mát trường thương cho hắn còn tay nàng tự thò vào tiểu khố mình , ngón tay nhỏ nhắn lay nhay nhay vào đầu môi nhỏ. Chỗ tập trung nhiều nhạy cảm nhất của nhi nữ để kí©ɧ ŧɧí©ɧ nó , thành ra vừa mυ'ŧ nàng lại vừa rên “ ư ..ư..ứ…ư ..” hổn hển . Cặp chân ngọc thon thả cứ khép chặt lại run rẩy trong vô thức , trần đời kẻ có tiền thì hay sợ chết Bách Hiểu Sinh không ngoại lệ . Hắn đến tuổi có tiền tài lúc ấy tìm nhi nữ để thử thì không dám đến thanh lâu sợ bệnh tật , mà phải đến cầu thân các tiểu thư ngoan ngoãn . Mà các nàng này thì e thẹn lại sống trong lễ giáo quy củ , ba lần hắn thành hôn từ chính thất đến nạp thϊếp đều bỏ mặc .
Số là toàn gặp lần đầu của các nàng ấy mà mất trinh đau đớn đến tột cùng , con heo béo hắn lại chả biết khéo léo chỉ hùng hục trả thù đời . Xong các nàng ấy dung nhan đâu ai sánh được với Thái Dĩnh Y tuyệt mỹ kia , hắn lại còn sợ các nàng cướp đi kim tệ thành ra bỏ sạch một mình ôm đống vàng mà thôi. Hôm nay San San một bản sao tuyệt hảo của Thái Dĩnh Y, lại biết cách câu dụ kí©ɧ ŧɧí©ɧ đàn ông rất sành sỏi . Cho nên Bách Hiểu Sinh cảm thấy sướиɠ tột độ hắn rống lên hồng hộc , các cơ mỡ núng nính rung rung theo hơi thở dập dồn . Hắn định tháo hạ y San San ra vừa là chiêm ngưỡng lại muốn sờ mó , nhưng nàng nhổm dậy gạt phắt ra tụt lùi vào trong xe . Ở ngoài trời tối hơn tuy ánh đèn nến treo ở thành xe có tỏa sáng đi nữa , nhưng khi nàng lùi vào trong xe hẳn dưới ánh đèn nến lung linh . San San trở nên xinh đẹp vô ngần cặp môi mọng đỏ, nhầy nhụa vừa nước bọt lẫn dịch tinh hắn ứa ra . Tuy chưa xuất hẳn nhưng hắn cũng đã ri rỉ phọt ra ít khí dịch rồi , có vệt tinh khí còn đang sền sệt chảy ở khóe môi xinh xinh của nàng .
Hạ y trắng muốt ố loang một khoảng để hằn lên tiểu phúc cao vồng , nó thấp thoáng ẩn hiện một đám mao tuyết hình tam giác đen đen mờ mờ . San San nàng luống cuống nói :
– Ngươi ..ngươi …đừng vội đây là quan lộ dù đang vắng vẻ , nhưng nhỡ người qua lại chi bằng đánh xe thêm một đoạn nữa . Gặp nơi nào không ai lai vãng được không ta …ta…không muốn ..muốn làm ở đây …!
– Khà khà …tiểu quận chúa thật không biết rồi đây đã là quan ngoại của của tây thành . Tuy là đường cái quan nhưng chung quanh toàn rừng núi , nàng mải đi không để ý thôi chứ thực đã đi rất xa . Nhất là chiều nay Điền Đại Dịch đã đến đây gϊếŧ người bắt cóc dân nữ ai còn dám ra đường giờ này , quan binh tuần trạm cũng tránh hắn như tránh cọp . Chả ai dại gì đang yên đang lành dẫn đi để làm xác chết dưới tay hắn , võ lâm ngũ bá chính phái đại danh đỉnh đỉnh còn bị hắn đánh cho tơi tả . Chúng ta cứ tiến hành thôi và ta cũng không nuốt lời ta đưa tiểu quận chúa người quyển trục này, nó chứa toàn bộ bí mật về Điền Đại Dịch hắn đọc rồi thì nàng có thể hiểu hết . Tới lúc đó có sai khiến như một tên nô tài hắn cũng không dám không tuân , ngoài ra tới đây ta sẽ kể thêm cho nàng khà…khà …!
– Không…không …nhỡ ngươi đang “ ấy ” ta …thì da^ʍ thần hắn đến chẳng phải chết cả hay sao … không…không …được…!
San San nói thảng thốt lùi về cuối xe ngựa, nhưng trước đó đã bị tay Bách Hiểu Sinh túm dây lưng của hạ y rồi . Nàng lùi lại thành ra hạ y bị tụt xuống còn dây lưng tuột ra trên tay hắn , trong ánh nến lung linh ở xe cặp chân ngọc thon thả dài miên man lộ ra . Tay nàng vội che vào bẹn dù rất nhanh nhưng mắt hắn vẫn kịp chiêm ngưỡng cái mu tiểu phúc căng đầy của nàng , ngoài cái đó thì cái khe chẻ đôi múp míp cũng lộ ra cả . Tiểu phúc của thiểu nữ mười sáu thật là vưu vật quyến rũ a , hắn chỉ muốn đè nàng ra lấy trường thương chọc thẳng vào tách đôi cái khe ấy tức thì . Hắn nghĩ là làm chồm lên đè nghiến nàng xuống sàn xe , cái xe ngựa của San San rất rộng rãi bởi chủ điếm trọ đã đặc biệt tìm và tặng cho nàng để chở Bạch Ngọc Phong . Ông ấy tính toán cẩn thận hộ nàng để nó rộng rãi đủ hai người nghỉ nghơi , và trang bị mành gấm rèm nhung rất đẹp .
San San bị đè bẹp dí bởi thân hình to béo ục ịch của hắn , nàng nằm sát sạt với Bạch Ngọc Phong đang hôn mê tím tái . Đầu nàng nghoảnh sang nhìn huynh ấy mà lòng xót xa trào nước mắt , nàng nghẹn nghào “…huynh à ..! để huynh sống được muội xin lỗi …muội xin lỗi ….”. Quả thật cảm giác bị người khác chơi ngay cạnh ý trung nhân của mình thật đớn đau khó tả dù chàng hôn mê , nàng dù muốn lờ đi cảm giác ấy không được bởi trường thương nóng rực của hắn ta đang thúc thúc quệt quệt vào bẹn mình .
– Á …á…á …ư…..hự ….ư….ư……!
San San ưỡn cong cả người nàng oằn oại rên lên khi trường thương hắn ngập trong nàng , tay nàng bấu mạnh vào bờ vai ngấn mỡ của hắn đến bật máu . Hắn thì sướиɠ run lên quên cả đau của San San nàng ấy thật trơn và bó chặt , cảm giác ấm ấm bao bọc thân trường thương và nhất là đè lên thân thể mịn màng mát rượi của nàng . Nàng hổn hển bảo Bách Hiểu Sinh :
– Ngươi…ngươi…cũng có cái ấy to thật đó….ư…..ư….hư…..nó chật cứng …ta hơi rát rồi…ư….hư…!
Hắn bắn đầu nhấp nhấp vào nàng nhẹ nhẹ khiến toàn thân San San rung lên , người nàng trồi lên thụt xuống theo đà hắn thúc . Của hắn tuột ra tuột vào mơn man khiến nàng thinh thích, vì bách hoa dược kia cũng đã khiến nàng nhậy cảm hơn . Hắn cũng hổn hển thì thào bên tai nàng :
– Ta …hừ…ư….ư…ừ…hiểu Điền Đại Dịch giờ hắn cũng đang mải xuân tình rồi , chiều hắn đi bắt dân nữ thì tối quyết không rời khỏi động cốc đâu..ư…ư… . Ta kể nàng nghe thêm về Song phụng và Long lệnh …ư…hư…hư…!
Nhưng chơi nàng mấy cái sướиɠ tê tái hắn chỉ còn rống lên ồ ồ không nói gì về chuyện đó nữa , và sung sướиɠ cảm nhận sự co thắt trong cái động huyệt bé bỏng lẫn vẻ mặt xinh đẹp đang đờ đẫn nơi nàng . San San bị da^ʍ dược giờ bị hắn chơi cho vừa sướиɠ , nàng lại vẫn đau khổ thi thoảng liếc sang chỗ Bạch Ngọc Phong nằm . Nàng thì mười sáu bé nhỏ mà hắn nặng cả tạ cao cũng thước bẩy , hắn đè lên gần như phủ kín San San nàng đã thế hắn còn thúc vào nàng liên tục chứ . Lúc đầu còn cố chịu được nhưng hắn chơi được một lát nàng khó chịu và mệt , đôi tay bé nhỏ đấm thùm thụp vào mạng sườn hắn nói :
– Ơ…ư ..ư..ư…á ….ui….hự….hự ..á….ngươi ngươi nặng …á…ái ….hư…hự… đè ta nặng không thở được ….ui….úi….úi…. cho ta dậy đi …á…ui….!
Bách Hiểu Sinh nhỏm dậy hắn rút cái trường thương ra khỏi khe huyệt động nhẫy nhụa dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng , hắn thấy cái lỗ hồng hồng nhỏ nhỏ của nàng đang phập phồng co thít . Chỗ đó thật tuyệt hảo mà hắn vừa được thúc vào trơn trơn co bóp mãnh liệt , lại nhìn đôi phong nhũ có đầu ti đỏ rực nhỏ nhắn đang hổn hển theo hơn thở nàng . Khuân mặt xinh đẹp của nàng thì hồng rực và cặp mắt phượng to tròn của nàng cũng đang nghó hắn đăm đăm . Nàng thấy của hắn rút ra khỏi nàng bóng nhờn thủy da^ʍ , lại bị hắn nhìn chăm chú vào chỗ đó của mình thì ngượng lẫn xấu hổ lồm cồm ngồi dậy lườm hắn nói :
– Nhìn gì …mà nhìn ….! …thúc ..thúc …trong ta suốt còn đè ta sắp ngộp thở rồi đó …muốn ta đánh chết ngươi không ?
Nhìn khuôn mặt ụ mỡ của hắn chòm râu dê lưa thưa nàng gét tợn , xông vào đánh thật nàng xô hắn ngã ngửa ra sàn xe . Nhưng cũng vô tình hạ mông xuống đúng cái trường thương đang ngóc lên của hắn , khuân mặt xinh xinh của nàng nhăn nhó thảm hại vì thốn bởi do trượt chân nó thúc vào huyệt động nàng nhoi nhói . Mông nàng dập mạnh đánh phạch xuống bụng hắn , trường thương chọc mạnh ngập lút chạm tận cuối tử ©υиɠ . Nàng kêu thành tiếng :
– Á …á…..đau quá đi mất ….ui….ui….!
Ngó xuống thấy cái mu của mình chạm sát đám âm mao hạ bộ hắn , còn Bách Hiểu Sinh đang sướиɠ mê hồn nhìn nàng đăm đăm . Chưa bao giờ có một người con gái nào làm thế với hắn cả , các nàng kia con nhà gia giáo nào ai biết tư thế này . San San bớt đau theo bản năng nàng chống tay lên bụng hắn nhún lên xuống “ ..phành… phạch.. phành… phạch …” . Cái xe ngựa cũng rung lên bần bật , may sao hai con ngựa kéo cũng chẳng hoảng sợ gì . Một đêm ngoại vi tây Uất lâm thành thật lãng mạn và dâʍ ɖu͙© , gió mơn man rặng liễu ven đường rung rung theo tiếng rên hổn hển . Một thiếu nữ mười sáu tuổi và một lão già lục tuần giao hoan . Đúng là gừng càng già càng cay có lẽ với tráng đinh, thì trước vẻ kiều mị của San San đã sung sướиɠ phọt khí dịch tóe tung lâu rồi . San San ra khí mấy lần ướt đẫm cái bụng béo của hắn , mà hắn vẫn chưa xuất ra . Nàng mệt phờ đờ đẫn rời ra năm ngửa ra sàn xe cạnh Bạch Ngọc Phong vẫn hôn mê , Bách Hiểu Sinh ngồi dậy nhìn thấy nàng nằm ngửa khoe ra cái khe động thiên thai kiều mị . Mà nàng nằm dạng chân lên nó hé mở khá rộng hồng đỏ nhớp nước , nhìn thật khó mà cưỡng được không chơi tiếp .
Hắn vùng đến gác một chân nàng lên vai chơi theo tư thế “ vác cày qua núi ” , trường thương hắn thúc liên hồi dập mạnh háng nàng kêu “ phùm phụp ” . San San qíu cả người lại vì bị dấn như vũ bão nàng phải lấy tay bịt miệng chặn bớt tiếng rên của mình , vì nàng sợ Ngọc Phong chẳng may tỉnh giấc thấy cả . Điều mà lúc nãy quá nứиɠ quên đi giờ mệt nhoài rồi , hắn chơi lại lâu quá nàng thấy hơi ran rát . Nàng rên ú ú ớ và khóc thút thít nấc nghẹn mong hắn phọt ra càng nhanh càng tốt , cũng đến hơn một canh giờ bị chơi rồi nàng đã đầu bùtóc rối xõa xượi mệt lả đi . Mãi rồi phút đó cũng đến hắn thúc mấy phải cuối rõ mạnh , làm San San nàng “ .hự ..hự..” lên mấy tiếng liên tục . Nó căng lên trong nàng nổ tung xối xả nóng rực ồ ạt , nàng muốn vùng lên bảo hắn đừng cho vào trong nàng nhưng lả đi vì mệt . Bách Hiểu Sinh rút trường thương ra ngồi thở dồn dập .
Hắn sảng khoái nhìn San San tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm co quắp lại khóc thút thít , nàng nằm co chân hai đùi xếp song song hai tay kẹp vào đùi mình . Nàng nằm nghiêng co ro như con tôm nhỏ , cặp mông mũm mĩm tiếp theo là hai môi tuyết bạch căng vồng trong nó khe âm huyệt đỏ rực đó . Tϊиɧ ŧяùиɠ của hắn đang ồng ộc tuôn ra thành dòng tụ lại một bãi bên dưới , thấy hắn nhìn nhìn nàng càng tủi thân khóc nhiều hơn . Bách Hiểu Sinh rồi cũng ngồi dậy uể oải mặc lại trang y rồi tiến lại bên nàng , hắn cẩn trọng đặt xuống một túi lụa và nói :
– Ta cáo từ ! Nàng tuyệt lắm đời này ta sẽ không quên nổi nàng , đây là túi lụa có rất nhiều lộ phí và mấy quyển trục về bí mật Song phụng bội và Long lệnh . Cả đời tư mẫu hậu nàng Thái Dĩnh Y cùng một số điều có ích khác , ngoài ra còn có Dã tẩu lệnh của ta nàng cầm nó theo sẽ có ích . Sau này cần biết gì quay lại tìm ta ta biết gì nhất định sẽ nói , mà không cần nàng báo đáp gì đời ta thế này là mãn nguyện rồi …. Thôi ta đi đây …!
Tiếng vó ngựa câu dồn vọng vào xa thẳm rồi mất hút trong màn đêm , hắn đi đã lâu mà San San vẫn nằm khóc thút thít . Vừa tủi thân lại vưa mệt từ trước đến nay nàng chưa bị ai chơi lâu và nhiều thế , hạ thể ê ẩm hơi ran ran rát mồm miệng nhạt thếch . Gần hai canh giờ sau nàng mới dậy mặc lại y trang và lẩm bẩm một mình :
– Con heo mập chết tiết ngươi hành ta mệt chết đi , nhưng mà …nhưng mà ta cũng chưa bao giờ sướиɠ nhiều lần thế cả … !
Nàng lôi đống quyển trục ra đọc chúng và chợt thấy rùng mình hóa Long lệnh và Song phụng bội lại chứa nhiều ẩn tàng đến vậy . Khiến cả võ lâm trung nguyên truy sát nhau , huynh đệ tương tàn và mẫu hậu nàng lại tên thật là Thái Dĩnh Y mỹ nhân khuynh đảo một thời .Còn kinh ngạc hơn hính là mối lương duyên éo le của mẫu hậu và da^ʍ thần Điền Đại Dịch , chả trách sao Bách Hiểu Sinh hắn nói chỉ nhận là hài tử của Thái Dĩnh Y kia là xong chuyện
Chú giải :
(*)tam tòng tứ đức :
Đề cập sớm nhất về tam tòng có thể là sách “ Lễ ký”. Trong thiên “Giao đặc sinh” có chép: “Phụ nữ là phải theo người, lúc nhỏ theo cha anh, lấy chồng thì theo chồng, chồng chết thì theo con” (婦人,從人者也;幼從父兄,嫁從夫,夫死從子). Cũng trong “Lễ ký”, thiên “Hôn nghĩa” có chép: “Ngày xưa, phụ nữ trước khi lấy chồng ba tháng, nếu tổ miếu chưa hư hỏng, thì ra đó mà ở, nếu tổ miếu đã hư hỏng thì vào nhà của tông tộc ở. Dạy cho phụ đức, phụ ngôn, phụ dung, phụ công (是以古者婦人先嫁三月,祖廟未毀,教於公宮,祖廟既毀,教於宗室,教以婦德、婦言、婦容、婦功). Song tứ đức thời này nhìn chung chỉ thực hiện trong phụ nữ quý tộc, tam tòng chỉ là trạng thái sinh tồn của phụ nữ nhà lương gia chứ không phải là khuôn phép nghiêm ngặt đối với tất cả mọi người phụ nữ.
Tứ đức là một giáo lý gắn bó hữu cơ với tam tòng. “Phụ hành đệ tứ” một chương trong sách “Nữ giới” giải thích về Tứ đức trong “Lễ ký”. “Nữ giới” là sách của Ban Chiêu thời Đông Hán. Ban Chiêu am hiểu kinh điển Nho gia, lại dạy dỗ hậu phi trong cung về phụ đức, kinh sử, vì thế hiểu rất rõ về những tấm gương phụ đức thời trước. Về đời tư, bà goá chồng rất sớm, nhiều năm thủ tiết. Với những kinh nghiệm và học vấn như vậy, bà đã viết “Nữ giới” để răn dạy các con gái. Bà không thể ngờ rằng “Nữ giới” lại trở thành quyển sách giáo khoa hàng đầu cho phụ nữ phong kiến hàng nghìn năm. Sách gồm bảy chương.
Tam tòng (三從) còn được đề cập trong sách nghi lễ, Tang phục, Tử Hạ truyện: “Phụ nhân hữu tam tòng chi nghĩa, vô chuyên dụng chi đạo, cố vị giá tòng phụ, ký giá tòng phu, phu tử tòng tử”: Phụ nữ có đạo tam tòng, không được phép tự chuyên, chưa lấy chồng thì theo cha, lấy chồng thì theo chồng, chồng chết thì theo con (婦人有三從之義,無專用之道,故未嫁從父,既嫁從夫,夫死從子). Tứ đức (四德) còn được đề cập trong sách Chu lễ, Thiên quan trủng tể: “Cửu tần chưởng phụ học chi pháp, dĩ giáo cửu ngự: phụ đức, phụ ngôn, phụ dung, phụ công”: Quan cửu tần quản việc dạy học cho phụ nữ, dạy quan cửu ngự (chín ngự nữ dưới quyền mình) phụ đức, phụ ngôn, phụ dung, phụ công (九嬪掌婦學之法,以教九御:婦德、婦言、婦容、婦功)
Về sau này, tam tòng, tứ đức thường được dùng để nói về bổn phận của phụ nữ trong gia đình, so với tam cương , ngũ thường là bổn phận ngoài xã hội, và bách hạnh là tiêu chuẩn đạo đức của nam giới thời Nho giáo.