Nhiều như vậy thì gϊếŧ chừng nào mới hết? Hơn nữa, chỉ cần tin tức truyền đi, thì hơn một ngàn kẻ truy sát kia sẽ lập tức lao tới đây, nàng và Tiểu Thần Long sẽ lâm vào cảnh bị vây khốn bởi một đại dương mênh mông người.
Ngay lúc Tô Lạc muốn chạy, phía dưới, đội trưởng đã phát hiện khác thường.
“Nhìn kìa… Đó là cái gì vậy?” Có người lớn tiếng kinh hô.
Bởi vì Tiểu Thần Long đứng trên một chạc cây mà xả nước xuống dưới, cho nên liếc mắt một cái, nó đã bị phát hiện.
“Trên đó còn có người!” Lại có một người khác lớn tiếng hô lên.
Lúc này, tất cả mọi người đều nhìn lên trên cây, đợi đến khi thấy rõ ràng tình huống trên cây, mọi người đều kích động sôi trào.
“Đã phát hiện mục tiêu!”
“Nhanh nhanh nhanh, tất cả mọi người tập trung lại đây!”
“Lập tức chuẩn bị chiến đấu!”
Tất cả mọi người hồi phục tinh thần.
Vẻ mặt vị đội trưởng bị dính nướ© ŧıểυ lại vừa mừng vừa giận.
Giận vì, nước nhỏ giọt trên đỉnh đầu hắn thật sự là nướ© ŧıểυ.
Vui vì, hắn đã phát hiện mục tiêu. Công lao này quả thật rất lớn!
“Bắt cho bằng được mục tiêu! Nhanh, mọi người vây quanh cây đi. Tuyệt đối không được để nàng chạy!” Đại đội trưởng lớn tiếng hạ mệnh lệnh.
So với vị đội trưởng xui xẻo bị dính nướ© ŧıểυ, hắn lúc này thật sự rất vui.
Bởi vì đội của hắn nhân số đông hơn, cho nên, hiện tại hắn trở thành tổng chỉ huy độc nhất vô nhị.
Trong lúc nhất thời, vô số sát thủ mặc áo đen nhảy lên trên cây.
Tốc độ bọn họ rất nhanh, thân thủ càng linh hoạt, một thân cây nho nhỏ này làm sao có thể làm khó bọn họ được?
Chỉ vừa nháy mắt, trên cây lập tức đã có mười mấy người.
Trong mắt Tô Lạc hiện lên một tia lạnh lẽo.
Xem ra hôm nay có chút vất vả!
Không đợi Tô Lạc ra tay, Tiểu Thần Long đã lao xuống trước.
Tiểu Thần Long canh giữ ở giữa thân cây, cứ nhìn thấy sát thủ áo đen bò lên tới, thì trực tiếp dùng chân đá bay bọn họ.
Thân hình nó rất nhỏ, nhưng tốc độ lại vô cùng nhanh, chân dùng toàn bộ lực, thì những tên áo đen đó làm sao là đối thủ của nó được chứ?
Quả thực chỉ một đá, trên đầu bọn họ đã thủng một lỗ, sau đó rào rào rơi xuống đất.
Rất nhanh, mười mấy tên áo đen kia đã bị Tiểu Thần Long đá rớt hết.
Bọn họ ngã trên mặt đất, trên đỉnh đầu ai cũng có một vết lõm to bằng nắm tay nhỏ, máu chảy giàn giụa, nhìn cực kì thảm thiết.
Đội trưởng kia thấy có gì đó không đúng, nhanh chóng hạ lệnh: “Dừng lại, tất cả đều dừng lại cho ta.”
Cho dù hắn không nói, thì những người sau cũng không dám bò lên nữa.
Bởi vì Tiểu Thần Long ra tay quả thực quá khủng bố.
“Chúng ta chặt đổ cây này đi, xem nó còn làm được gì nữa!” Tất cả sát thủ áo đen cũng không phải đều là bọn chỉ có tứ chi phát triển, ngẫu nhiên trong số đó cũng sẽ có kẻ đầu óc sáng suốt.
Nghe thấy chủ ý này, đội trưởng lập tức gật đầu: “Cũng được!”
Vì thế, hắn vung tay lên, một đám áo đen tiến tới, lòng bàn tay áp vào thân cây cổ thụ to lớn.
Bọn họ dùng sức đẩy.
“Sột soạt sột soạt.”
Chỉ nháy mắt một cái, rễ cây cổ thụ đã bật khỏi đất, ngã về phía sau.
Sắc mặt Tô Lạc khẽ biến.
Tiểu Thần Long còn tưởng bị rớt xuống đất, nhưng Tô Lạc đã lập tức túm lấy nó.
“Ngao ngao ngao.” Tiểu Thần Long bị thu vào trong không gian của Tô Lạc, rồi lại nhanh chóng chạy trở ra.
Trong tay nó cầm một món đồ gì đó. Trong tích tắc nó ném thứ đó xuống phía dưới, giống như ném quả tạ.
Nhưng Tô Lạc thấy rất khó hiểu.
Lúc này không lo chạy, Tiểu Thần Long còn đi ném cái gì vậy?
Nghĩ vậy, Tô Lạc không khỏi tiếc nuối.
Nếu hiện tại, trong tay nàng có Linh Đạn Cầu thì tốt rồi.
Phía dưới nhiều người như vậy, tất cả đều là mục tiêu. Chỉ cần một cái Linh Đạn Cầu ném xuống, thì chắc chắn sẽ đánh gục phần lớn đám người này.
Thật đáng tiếc…
Lấy được hai viên Linh Đạn Cầu của Yên Hà lão vu bà, một viên đã dùng để đánh lão vu bà, còn một viên thì dùng để phá kết giới. Hiện tại, trong tay nàng không còn viên nào nữa.