Hai người nghe được những lời mà Ngu Thanh Thiển nói đều vô cùng kinh ngạc và khϊếp sợ, trong lòng không nhịn được cảm thán.
Trong thời gian ngắn như vậy mà Ngu Thanh Thiển lại có thể vượt qua ải thứ hai, thật sự khiến cho người khác cảm thấy kinh ngạc nhưng cũng cảm thấy đây là chuyện đương nhiên.
“Ngu sư muội, ta có thể hỏi một câu không, khảo nghiệm cuối cùng là gì vậy?” Tam kiếm thấy Ngu Thanh Thiển trong khoảng thời gian ngắn liền có thể vượt ải, nên nghĩ rằng cửa ải khảo nghiệm thứ ba cũng sẽ không quá khó khăn.
Ngu Thanh Thiển buồn cười nhìn hắn một cái: “Cửa ải khảo nghiệm thứ ba là một loại huyết tinh thí luyện, so với ải thứ nhất và ải thứ hai thì ải này càng nghiêng về khảo nghiệm tâm tính, các ngươi không nên buông lỏng.”
“Cảm tạ sư muội đã nhắc nhở!” Tam kiếm rút lại sự xem thường lúc đầu, trở nên cẩn thận.
Ngu Thanh Thiển gật đầu: “Các ngươi tiếp tục vượt ải đi, ta sẽ không đi cùng.”
Nàng nhìn thấy những quỷ hỏa bạch ảnh vây quanh hai người bọn họ đang dần biến mất, liền lập
tức đi tới.
Cửu Thải Ma Liên ở sau lưng Ngu Thanh Thiển bắt đầu nở rộ, từng chút một lan rộng ra, làm cho toàn bộ tinh hoa của những quỷ hỏa bạch ảnh kia từ từ biến mất, từng hòn đá tròn xoe rơi xuống mặt đất.
Ngu Thanh Thiển phất tay áo, nhặt những hòn đá nhỏ đang lăn trên mặt đất.
Tam kiếm và Nhất kiếm nhìn thấy vậy đều vô cũng kinh ngạc, bọn họ không nghĩ là Ngu Thanh Thiển trở về lại là để cướp đồ ở trong ải.
Hai người liếc nhau một cái đều nhìn thấy được sự khó tin trong mắt đối phương, Ngu Thanh Thiển quả thật là quá to gan rồi, ngay cả chuyện này mà cũng dám làm.
“Sư muội, quỷ hỏa bạch ảnh sau khi biến thành những viên đá nhỏ thì có lợi gì không?” Tam kiếm mặt dày, đi đến trước mặt Ngu Thanh Thiển hỏi thăm.
Nếu là vô dụng thì vị sư muội này sẽ không phí sức vòng lại để thu thập chúng nó.
Ngu Thanh Thiển cũng không giấu giếm: “Trong những hòn đá nhỏ này có chứa một tia linh hồn lực, sau khi hấp thu có thể nâng cao linh hồn lực.”
Cho dù nàng không nói thì cũng sẽ có người nhìn ra manh mối, để người khác suy đoán lung tung rồi bị vu oan thì không bằng thoải mái trực tiếp nói ra.
Đôi mắt của Tam kiếm lóe lên, cười híp mắt nói: “Sư muội có thể bán một ít cho ta không?”
Có thể nâng cao linh hồn lực thì tuyệt đối là đồ tốt, những vật như vậy ở ngoài cũng rất khó mua hoặc khó tìm.
Phải biết rằng các Linh Thực Sư nếu muốn ký khế ước với càng nhiều Linh Thực, thì ngoài việc cần có tinh thần lực cường đại thì sau này lại liên quan nhiều đến sự mạnh yếu của linh hồn lực.
Hơn nữa các phương diện luyện khí, chế thuốc và thực văn đều liên quan chặt chẽ đến linh hồn lực, từ trước đến nay những vị đại sư có thể trở thành Tông Sư thì đều là những người có được linh hồn lực vô cùng cường đại.
Nhất kiếm sau khi nghe được lời của Tam kiếm thì cũng rất chờ mong: “Sư muội, ta cũng muốn mua một ít.”
Ngu Thanh Thiển tức giận liếc nhìn hai người: “Ta cũng không mở cửa hàng, đừng có mà cái gì cũng tìm ta mua.”
Không có ai là không muốn hồn thạch, một phần là để nàng dùng, còn một phần là để lại cho Phong Thần và Trì Mặc Nhiễm, sao có thể bán đi?
Nàng ngốc mới đem hồn thạch để đổi lấy linh ngọc, thứ này ở bên ngoài thì cho dù có tiền cũng mua không được.
“Sư muội, muội bán một ít cho chúng ta đi.” Tam Kiếm tiếp tục nói: “Bọn ta sẽ trả thêm linh ngọc, muội thấy thế nào?”
“Không bán, đừng có mơ, nếu không thì chính các ngươi tự kiếm lấy, ta sẽ không cướp của các ngươi.” Ngu Thanh Thiển nhíu mày.
Tam kiếm và Nhất kiếm cười khổ, nếu bọn họ có bản lĩnh đó, thì bọn họ cần phải cầu Ngu Thanh Thiển bán cho sao.
“Vậy nếu như sau này sư muộn muốn bán thì đầu tiên phải nghĩ đến chúng ta đó.” Tam kiếm cũng biết vật này không thể cưỡng cầu, lại càng không muốn vì chuyện này mà làm Ngu Thanh Thiển không vui.
Ngu Thanh Thiển cho hắn một cái ngươi rất biết điều vẻ mặt: “Được, nếu ta muốn bán thì sẽ tìm các ngươi đầu tiên.”
“Chúng ta cảm ơn sư muội trước.” Tam kiếm hướng Ngu Thanh Thiển chắp tay: “Chúc cho sư muội thu được nhiều hồn thạch, chúng ta đi vượt ải.”
“Được, cũng chúc các ngươi thuận lợi vượt ải.” Ngu Thanh Thiển cười nói.