Trùng Sinh Trọng Khải Nông Trường

Chương 26: Tìm kiếm, cô gái mặc áo sơ mi đỏ

Editor: Linh Phan

Nhạc Cấu là một siêu thị cỡ lớn trên đường XX, tòa nhà siêu thị chia làm bốn tầng, tầng một là các cửa hàng, tầng bốn là nơi vui chơi giải trí, siêu thị nằm ở tầng hai và tầng ba.

Hai bên siêu thị là một ít cửa hàng giải khát, đồ ăn nhanh, bánh kem, đồ trang sức, bảng hiệu KFC và thịt bò bít tết càng thêm bắt mắt.

Lúc này nơi để xe phía trước siêu thị, chẳng những có một dám xe hơi bỏ đi đậu loạn, còn có vài chiếc container và xe việt dã, còn có một chiếc xe tải vẫn còn tài xế ở bên trong. Trên khu đất trống, xác của tang thi và con người cực kỳ tươi mới, mấy chục con tang thi vây kín cửa lớn đóng chặt của siêu thị, lắng tai nghe còn có thể nghe thấy tiếng hô đánh ở bên trong, cho thấy trước đó không lâu đã có một nhóm người xông vào trước.

Đàn em của Trương Hổ dừng xe dưới bóng râm nơi góc đường, lo lắng đề phòng nhìn tang thi đang gào thét: "Anh Hổ, chúng ta phải làm sao đây? Nếu không lại đổi chỗ khác?"

Trương Hổ mắng: "Cũng đã đổi ba nơi, có nơi nào mà không như thế này?"

Đàn em thầm nói trong lòng, mắng hắn có ích gì chứ, hắn cũng hi vọng có một siêu thị cỡ lớn cửa lớn rộng mở không có một bóng người để bọn hắn đi vào chuyển hết nha. Chỉ là siêu thị cỡ lớn nào mà không nằm ở phố xá sầm uất, nếu không phải tang thi nhiều die ndanleq uydon đến đáng sợ, thì là đã có người vào trước, siêu thị ngay trước đó còn là do một đám tội phạm khống chế, tới gần thêm một chút người ta có thể chĩa súng vào người mình.

MD! Toàn trâu bò từ đâu tới? (MD: chửi thề nha)

"Vậy,… anh Hổ vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?"

Trương Hổ hung hăng rít một hơi thuốc lá: "Cỡ lớn không cướp được vậy đi cướp nhỏ, tao cũng không tin tao còn không cướp được tiệm tạp hóa! Lái xe đến giao lộ bên kia!"

Biên Trường Hi bỗng vươn một ngón tay: "Nhìn, tài xế xe tải kia."

Trương Hổ và đàn em đều nhìn sang, chỉ thấy tài xế kia là một ông già, run rẩy co rúc trong xe, thỉnh thoảng dán lên cửa kính nhìn lén bên ngoài.

"Tài xế làm sao?"

"A? Kỳ quái, anh Hổ, tang thi không cắn hắn."

Trương Hổ tập trung nhìn, chà, trên cổ người ta treo mỗi bên một chuỗi tỏi: "Như vậy cũng có tác dụng?"

Biên Trường Hi lạnh nhạt nói: "Hắn chẳng những treo tỏi, đập nát tỏi bôi lên người, còn bôi dịch não nước miếng và thịt vụn của tang thi, lúc này mới lừa được tang thi."

Đàn em "Oẹ" một tiếng: "Ghê tởm như vậy?"

Trương Hổ nhìn cô nói: "Cô muốn nói gì?"

Biên Trường Hi nói: "Cửa hàng tiện lợi chỗ giao lộ đã có người theo dõi, mấy người phải chọn một chỗ khác, lái qua bên kia có đường dành cho người đi bộ, gần đó không thiếu siêu thị cỡ nhỏ, nhưng không thể lái xe, sẽ dẫn tang thi xung quanh tới, anh muốn thuận lợi lấy đồ chẳng những phải đi bộ, mà còn phải chuẩn bị một chút, nếu không thì chưa đi được mấy bước cũng đã bị tang thi đánh ngã."

Cô bổ sung thêm: "Không phải anh muốn tôi làm đội cảm tử sao? Tôi chỉ là không muốn bởi vì mấy người không hiểu biết mà toi mạng."

Trương Hổ tức giận: "Nói chuyện khách khí một chút, có tin bây giờ tôi gϊếŧ cô luôn hay không!"

Cô không sao cả quay mặt đi.

Tuy có thể giả vờ làm tiểu bạch hoa (kiểu người yêu đuối, ngu ngốc) khiến đối phương thả lỏng cảnh giác, nhưng Biên Trường Hi biết Trương Hổ là người có lòng nghi ngờ rất nặng, có lẽ giả vờ lạnh lùng linhPHanleequysđôn, không hợp đoàn, không biết giao tiếp càng có thể giải thích lý do vì sao cô lại xuất hiện một mình, sẽ có độ tin cậy cao hơn. Ngoài ra bản thân cô cũng không muốn khoe mẽ lấy lòng với hắn ta, vậy thì không bằng đối xử lạnh lùng tới cùng, hắn ta cũng sẽ không vì vậy mà gϊếŧ cô.

Đàn em của Trương Hổ vội hỏi: "Anh Hổ anh xem!"

Qủa nhiên có năm sáu người tiến vào cửa hàng tiện lợi chỗ giao lộ, bắt đấu chiến đấu với hai con tang thi bên trong, Trương Hổ nhíu mày, sao hắn lại không chú ý đến những người đó? May mắn chưa tiến tới, trong tay người ta đều có vũ khí, chính mình thêm cô ta cũng chỉ mới năm người, không cướp được thì không nói còn có khả năng bị đẩy làm thức ăn cho tang thi.

Hắn nhìn Biên Trường Hi: "Nói nghe một chút, muốn chuẩn bị cái gì? Nơi này cũng không có tỏi."

Biên Trường Hi trả lời: "Chúng ta có thể lấy quần áo của tang thi mặc vào, hẳn là sẽ có hiệu quả."

Tác dụng của tỏi gần như bằng không, sở dĩ tài xế già kia không bị tang thi phát hiện, lý do thứ nhất là cửa xe đóng kín, thứ hai là trên người có xác tang thi, chỉ là những thứ kia đều có độc, không quá hai giờ tài xế kia sẽ nổi mẩn toàn thân.

Ánh mắt cô lướt qua, cách đây khá gần có hai cái xác của tang thi, tuy đã bị đánh đến nát bấy, nhưng quần áo miễn cưỡng còn có thể dùng.

Trương Hổ nhìn Biên Trường Hi: "Tốt lắm, cô đi lấy ba bộ đồ tới đây, thuận tiện lấy thứ trong đầu bọn họ ra, đừng có giở trò, súng của tôi còn nhắm vào cô đấy."

Biên Trường Hi biết hắn sẽ nói như vậy: "Đi lấy cũng phải có công cụ chứ?"

Trương Hổ ném trả đao nhỏ cho cô. Biên Trường Hi dán lên cửa sổ quan sát hai bên một chút, lại nhìn vào gương chiếu hậu, lặng lẽ xuống xe đi tới dưới ánh mặt trời.

Ánh mắt trời cuối tháng năm mang theo nhiệt độ khiến con người thoải mái, tản bớt âm khí trên đường phố. Biên Trường Hi hít sâu một hơi, thở ra, hoạt động tay chân một chút, bước nhanh tới lột áo khoác của một tang thi mặc lên, mùi hôi mãnh liệt khiến người hít thở không thông, chỉ là vì bảo mệnh cũng không thể quan tâm nhiều như vậy.

Cô xoay cái đầu tang thi ở một bên lại, dùng đao nhỏ chọc, lại duỗi tay sờ, đυ.ng đến tinh hạch liền ném vào nông trường, trên mặt lại lộ ra vẻ mặt thất vọng vì không có thu hoạch.

Sau đó lại đổi một cái xác khác tiếp tục làm việc, khóe mắt nhìn chằm chằm nơi cách đó năm mét, một tang thi đang di chuyển ở đuôi xe khách.

Cô bình tĩnh cắt cúc áo trên áo tang thi, nắm trong tay.

"Ha, cô gái kia đang làm gì vậy?"

Bỗng nhiên một giọng nói mềm mại vang lên, Biên Trường Hi liếc qua, là đám người cướp cửa hàng tiện lợi, một cô gái mặc áo sơ mi đỏ đứng trước cửa hai tay ôm ngực nhìn bên này, khóe môi nhếch lên vui sướиɠ khi người gặp họa.

Biên Trường Hi quay đầu, tang thi kia đang tìm kiếm nơi phát ra âm thanh, sau đó phát hiện cô, gầm lên một tiếng rồi tập tễnh đi tới.

Cô vội lấy tinh hạch trong đầu tang thi, quay đầu chạy về phía Sagitar, ai ngờ tên khốn Trương Hổ chĩa súng vào người cô: "Đừng tới đây, gϊếŧ chết tang thi kia! Nếu cô qua đây tôi sẽ nổ súng!"

Biên Trường Hi cười lạnh một tiếng, ném cúc áo về phía hắn. Trương Hổ kêu khẽ tránh ra, nổ súng, hắn thuấn thế lộn ngược ra sau. Biên Trường Hi vẫn nhìn chằm chằm súng của hắn, trong nháy mắt cướp cò kia đúng lúc lao về phía trước lăn một vòng trên mặt đất, đạn bắn vào trên nền xi măng. Trong tay cô xuất hiện thêm một cái điều khiển từ xa, nhẫn hai lần lên nút mở khóa, bốn cửa của Sagitar vang lên "cành cạch", tất cả mở khóa, cô vươn tay móc sang, mở hai cánh cửa bên trái ra, sau đó vòng qua đầu xe chạy vội, tang thi đuổi theo cô phát hiện trọng xe có hai người sống nhất thời dời mục tiêu, nhào về phía Trương Hổ.

Phía sau truyền tới tiếng gào của Trương Hổ và tiếng bắn súng, Biên Trường Hi cong môi, phía trước xuất hiện hai tang thi, cô vội thay đổi phương hướng, mà tang thi vây trước cửa siêu thị cỡ lớn cùng với đa số tang thi ẩn núp ở chỗ tối gần đây đều bị kinh động, nhào tới như châu chấu, người sống sót vụиɠ ŧяộʍ ẩn nấp thu thập vật tư đâu còn trấn định được, bị bức phải liều mạng chạy trốn, có người vừa mở cửa xe đã bị tang thi bắt lấy, phát ra tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa.

Cô gái đứng trước cửa hàng tiện lợi cũng không cười nổi nữa, chấn kinh nhìn một màn này, đồng bọn của cô ta có bốn người, vừa nhét đồ vào túi vừa chạy ra, hoảng sợ khẽ gọi: "Đừng thất thần nữa, chạy nhanh!"

Biên Trường Hi bình tĩnh nhanh chóng chạy tới, thấy năm người kia muốn đi, liếc nhìn hai bên, đao nhỏ đâm vỡ cửa kính một chiếc xe bên cạnh, lấy mèo chiêu tài từ bên trong ra, dùng lực ném về phía cô gái mặc áo hồng.