"Keng!"
Đao kiếm nhuộm máu tươi va chạm. Bộc phát ra một trận hoa lửa, chợt bóng người thoáng hiện, lưỡi đao sắc bén xẹt qua thân thể mang theo tiếng vang trầm thấp, những tiếng vang làm dựng tóc gáy tràn ngập ở trang viên.
Trải qua mấy lần xung phong liều chết, đệ tử Vân Lam Tông cũng đã trải qua ba lần phản kích của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc, mà khi bọn hắn bắt đầu vọt vào ngoại viện trang viên thì lực lượng chân chính của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc lúc này bạo phát đứng lên!
Tuy nói một năm nay Vân Lam Tông tuyển nhận đệ tử trên quy mô lớn, bất quá trong khoảng thời gian ngắn tự nhiên khó có thể dạy dỗ bọn họ có bao nhiêu lợi hại, mà Mễ Đặc Nhĩ gia tộc thì bất đồng, gia tộc hộ vệ, phần lớn đều được tỉ mỉ huấn luyện rất nhiều năm trở thành tinh nhuệ, bởi vậy, khi chiến đấu bùng nổ, cho dù nhân số không chiếm ưu thế mà Vân Lam Tông lại cuồng mãnh xung phong liều chết nhưng vẫn như cũ chỉ có thể ở phía ngoài trang viên mà tranh đoạt, khó có thể vọt vào trong trang viên!
Giờ phút này này trang viên của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc phòng thủ sâm nghiêm, kiên cố vô cùng, dù là Vân Lam Tông này khí thế hung bạo tới đâu cũng chỉ có thể bị chặn ở ngoài.
Trang viên bên ngoài, đã hoàn toàn biến thành máy xay thịt, đao qua kiếm lại, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, máu tươi đỏ sẫm chung quanh văng ra, đem tường viện cao ngất kia nhuộm đỏ, mùi huyết tinh chậm rãi lan tràn, cuối cùng khuếch tán tới cả tòa thành thị!
Tại phiến chiến trường này, bên ngoài vô số người vây xem cũng vì âm thanh thảm thiết trong chiến đấu lâm vào yên tĩnh, nhìn người nơi kia cơ hồ giống như lúa mạch không ngừng ngã trong vũng máu, mà thế công như sóng triều lại như cũ chưa từng có nửa điểm tạm dừng, trong trang viên, người Mễ Đặc Nhĩ gia tộc mặt hung hãn không ngừng trào ra, cuối cùng ánh mắt đỏ ngầu, cùng thế công như sóng triều của Vân Lam Tông hung hăng chạm nhau!
Vào giờ khắc này, bọn họ làm người bàng quan, hầu hết có thể rõ ràng cảm giác, mạng người lúc này như cỏ rác.
.........
"Bang! "
Trên bầu trời, đột nhiên vang lên một đạo thanh âm năng lượng nổ mạnh, ánh mắt cả thành nhìn lại, mặc dù nhìn thấy Đằng Sơn kia bị hai người Vân Phù đẩy lui, xem tình hình như vậy, tựa hồ lấy thực lực Đằng Sơn thực ứng phó hai gã Đấu Vương cường giả rất khó khăn.
Hai cánh sau lưng vỗ lên, Đằng Sơn đem thân hình ổn định, xóa đi một tia máu trên khóe miệng, va chạm lúc trước làm hắn cũng bị một chút vết thương nhẹ.
"Đằng Sơn, không cần tiếp tục cố gắng, mặc dù luận thực lực một người, cả hai người ta không bằng ngươi, bất quá nếu là liên thủ, ngươi chỉ có đường thua." Hai người Vân Phù cũng chậm rãi bình ổn phía dưới, trầm giọng quát.
Đối với tiếng quát đó, Đằng Sơn cũng không để ý tới, quay đầu đi, ánh mắt hướng đến vòng chiến của Hải Ba Đông, giờ phút này bên đó, tình hình chiến đấu so với bên này càng thêm kịch liệt, thân ảnh ở cuối chân trời thoáng hiện, ngẫu nhiên tiếp xúc thì sẽ bộc phát ra dao động năng lượng kinh thiên.
Người bình thường mặc dù khó có thể thấy rõ tình huống cuộc chiến kia. Nhưng Đằng Sơn lại thấy được rõ ràng, giờ phút này ba người, mặc dù tình hình chiến đấu kịch liệt vô cùng, mà lại như cũ khó có thể phân ra thắng bại.
Tuy nói hai người Vân Đốc, Vân Sát này so với Đấu Hoàng thật là không bì kịp, nhưng dù sao hai người liên thủ, uy lực tự nhiên nhân lên, hơn nữa hai người cũng không phải lần đầu hợp tác, trong lúc ra tay phối hợp cực kỳ ăn ý, thậm chí dù thực lực một người thua xa Hải Ba Đông, nhưng vẫn như cũ có thể duy trì cục diện cân bằng.
Lúc này ba người Hải Ba Đông, chiến đấu rõ ràng đã tiến nhập gay cấn, ngoại giới bất kỳ động tĩnh cũng làm cho bọn họ phân tâm, ở trong mắt bọn hắn, chỉ có thân ảnh thoáng hiện của đối phương.
"Không nghĩ tới Vân Đốc, Vân Sát này đã mạnh mẽ đủ để cùng Hải lão tương chiến mà không bại..." Nhìn cuộc chiến khó phân thắng bại, Đằng Sơn trong lòng cũng thoáng trầm xuống, xem tình huống này, chỉ sợ Hải lão muốn đem hai vị kia đánh bại cần không ít thời gian, mà tình huống của mình cũng không thật là khéo, nếu một khi vô ý bị thua, hai người Vân Phù sợ rằng cũng phải gia nhập chiến cuộc kia, mà đến lúc đó cục diện có lẽ phải nghiêng về một bên...
"Nhất định phải bám trụ hai người này, cấp đủ thời gian cho Hải lão! " cắn chặt răng, thừa dịp song phương hơi thở chưa ổn định, ánh mắt Đằng Sơn nhìn về phía dưới trang viên kia.
Giờ phút này phía dưới, bên ngoài trang viên, đã hoàn toàn bị máu tươi nhuộm đầy, đệ tử Vân Lam Tông cùng hộ vệ của gia tộc tiến hành tranh đoạt thảm thiết, tuy nói Mễ Đặc Nhĩ hộ vệ thực lực so với đệ tử bình thường của Vân Lam Tông này mạnh hơn một ít. Bất quá Vân Lam Tông đông người, ùn ùn kéo đến giống như hồng thủy, liều mạng đánh sâu vào phòng tuyến của gia tộc, mà dưới sự liều mạng của họ, ngoại viện trang viên đã có hơn một nửa đình trệ.
Tình huống hơi có chút không ổn, nhưng trong trang có đám người Nhã Phi chỉ huy, bởi vậy còn không đến mức nguy hiểm, cái phòng tuyến che kín khổng lồ trang viên này, mà muốn đem phá hủy, sợ Vân Lam Tông cũng phải trả giá tổn thất không nhỏ!
"Ngay cả tổ tông gia nghiệp đều đánh mất, may mắn sống sót, còn có thể diện gì? " đem ánh mắt từ trên mặt đất thu hồi, Đằng Sơn hướng về phía hai người Vân Phù cười nhạt nói.
Nghe vậy, hai người Vân Phù lại lần nữa lắc lắc đầu, chợt cũng không hề cho Đằng Sơn nghỉ ngơi, sau lưng hai cánh rung lên, liền tại trên bầu trời vẽ lên hai đạo đường cong, một tả một hữu, lại lần nữa đánh về phía Đằng Sơn!
Ba người lại lần nữa giao thủ, trên bầu trời năng lượng nổ vang, càng phát ra vang dội, mà ở tiếng sấm vang xuống. Trong thành vô số người đều hết hồn, sợ đột nhiên có đạo đấu khí từ thiên không hạ xuống, đem bản thân nổ tung.
Chiến đấu, tiếp tục bùng nổ!
............
Theo thời gian trôi qua, trên thiên không Gia Mã thành thanh âm sát phạt, cũng dần dần có chút ít yếu bớt, hiển nhiên, trận này chân chính đổ máu, đối với song phương tiêu hao đều cực kỳ khổng lồ.
Mễ Đặc Nhĩ gia tộc kia cực kỳ ương ngạnh phản kháng, xác thật làm cho Vân Lam Tông trả giá lớn. Thế công như thủy triều của Vân Lam Tông cũng làm cho Mễ Đặc Nhĩ gia tộc bắt đầu xuất hiện hoàn cảnh xấu, hoàn cảnh xấu xuất hiện ngắn ngủn hơn mười phút thời gian, trang viên bên ngoài đã muốn hoàn toàn bị Vân Lam Tông chiếm cứ, mặc dù muốn đánh chiếm Nội Viện, vẫn như cũ cực kỳ gian nan, nhưng Mễ Đặc Nhĩ gia tộc bị hủy diệt, chỉ là vấn đề thời gian.
Nhưng mà, tại phía dưới Mễ Đặc Nhĩ gia tộc đang cực lực ngoan thủ thì trên bầu trời xuất hiện biến cố, cũng làm cho tất cả người Mễ Đặc Nhĩ gia tộc rong lòng trầm xuống.
"Rắc rắc! "
Trên bầu trời, một chỗ chiến trường, trải qua một phen kịch liệt, Đằng Sơn vẫn như cũ không thể như mong muốn đem hai người Vân Phù ngăn trở, ngược lại bởi vì nhất thời phân tâm, bị hai người bắt được cơ hội, phát động một đòn nghiêm trọng!
Công kích lần này của hai nguoi Vân Phù, Đằng Sơn tiếp thu toàn bộ, sắc mặt nhất thời tái nhợt, chợt một búng máu vụ nhịn không được phun ra, thân hình cũng cấp tốc rơi xuống, sắp rơi xuống đất, mới được một gã tay mắt lanh lẹ của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc tung người tiếp được.
"Đại trưởng lão! "
Đằng Sơn bị thua, trong trang viên đưa tới từng trận kinh hô, nếu không có Nhã Phi đúng lúc ra mặt áp chế, chỉ sợ sẽ tan tác khủng hoảng.
Đánh bại Đằng Sơn, hai người Vân Phù không có chút dừng lại, mặc dù trong đấu khí trong cơ thể tiêu hao khá lớn, bất quá giờ phút này, đã muốn không còn thời gian để bọn họ điều tức tĩnh dưỡng, bởi vậy nhìn thấy Đằng Sơn rơi xuống đất hơn nữa mất đi sức chiến đấu. Hai người lập tức nhích người, cuối cùng tại trong tiếng kinh của cả thành, xông ào vào vòng chiến của Hải Ba Đông!
Tất cả mọi người biết, hai gã Đấu Hoàng, hai gã Đấu Vương, bốn người liên thủ, cho dù lấy thực lực của Hải Ba Đông, cũng quyết không có khả năng ngăn cản, bị thua, là chuyện sớm hay muộn!
Bọn họ dự liệu không sai, ngay tại khi hai người Vân Phù gia nhập vòng không lâu sau, Hải Ba Đông nhanh chóng đi vào hạ phong, cực kỳ nguy hiểm!
Mà trông thấy tình huống như vậy, bên trong đế đô, một số người sắc mặt đều triệt để âm trầm xuống, bọn họ chờ mong kỳ tích, cuối cùng cũng không có phát sinh...
Trên tháp cao, Gia lão mắt chăm chú nhìn chằm chằm tình hình trên bầu trời kia đã nghiêng về một bên, trong tay áo bàn tay khô héo phát ra tiếng vang, bất quá nháy mắt sau, nhớ tới cái tên gia hỏa khủng bố kia của Vân Lam Tông, Gia lão toàn thân nhất thời mềm nhũn ra, gương mặt lúc này suy già đi rất nhiều.
Đối với cái tên tạp mao kia, hắn thật sự không có nắm chắc nửa phần chiến thắng, nếu hôm nay ra tay trợ giúp Hải Ba Đông, chỉ sợ ngày mai, Vân Lam Tông sẽ bắt đầu khai đao đối với hoàng thất!
Phía sau Gia lão, tử hắc cẩm bào Yêu Dạ, mắt phượng cũng nhìn trên bầu trời, hàm răng cắn chặc môi đỏ mọng, trong nội tâm nàng biết, Hải Ba Đông một khi bị thua, như vậy Mễ Đặc Nhĩ gia tộc hôm nay liền triệt để mất đi sức chống cự, tam đại gia tộc đứng đầu đế quốc chắc phải bị xóa tên, một khi Mễ Đặc Nhĩ gia tộc bị gϊếŧ, Vân Lam Tông dáng vẻ bệ vệ, trong vòng đế quốc, còn có ai dám ra mặt cùng với nó chống lại?
"Hải Ba Đông phải thua!"
Đột nhiên, Gia lão cay đắng chậm rãi nói, ánh mắt dần dần nhắm lại, ngày sau, Gia Mã Đế Quốc, đềuthuộc về Vân Lam Tông!
Lúc Gia lão nói chuyện, xa xôi trên bầu trời, bốn đạo thân ảnh chồng chất, dung hợp cùng một chỗ tạo ra năng lượng ngập trời, cho dù lấy thực lực của Hải Ba Đông, chống lại cũng tuyệt đối là bị trọng thương, hơn nữa, nếu cổ khí thế kia triệt để tập trung vào Hải Ba Đông, bốn người này hợp lực một kích, hắn đã sẽ không thể đào thoát được!
Giờ khắc này, ánh mắt toàn thành, đều hội tụ tại trên bầu trời kia, thậm chí cả trang viên tranh đoạt lúc này đều đình trệ...
Tại đây đình trệ chốc lát, một ít người, có thể mơ hồ thấy trên khuôn mặt Hải Ba Đông chứa đựng một chút tuyệt vọng.
Nhìn trên bầu trời, Yêu Dạ cả người lạnh lẽo, Mễ Đặc Nhĩ gia tộc, hôm nay xem như triệt để xong rồi, mà sau đó, chỉ sợ liền nên đến phiên bọn họ...
Cả thành yên tĩnh không tiếng động, trên bầu trời kia bốn người một kích toàn lực, đem trọn tòa thành thị bao phủ vào, cổ áp lực kia, làm cho lỗ chân lông người khác co rút nhanh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyenHD chấm cơm.
Ngay tại lúc vô số người tinh thần thất thần, đột nhiên có một đạo thanh khiếu, từ xa tới gần quay cuồng mà đến, tiếng kêu mới bắt đầu cực kỳ mơ hồ, đứt quãng như không tồn tại, nhưng mà ngay lập tức, liền ầm ầm tới, cuối cùng như lôi đình, ầm ầm ầm ở cả trong thành thị phát vang lên!
Mà ở tiếng kêu lôi đình tnày, quyền thế bốn người Vân Đốc kia, trong khoảnh khắc, sụp đổ!
Tháp cao phía trên, nguyên bản hai mắt Gia lão tuyệt vọng nhắm lại, lúc này đột nhiên mở hai mắt ra, ánh mắt tràn ngập khó tin nhìn chỗ tiếng kêu truyền đến, nơi đó, một cỗ hơi thở cho dù là ngay cả hắn cũng cảm thấy một chút áp bách, như gió bay điện chớp xẹt qua không gian mà đến, hơn nữa, làm cho trong lòng hắn đột nhiên bốc lên, cổ khí tức này, lại có một cỗ khí tức quen thuộc!
Sợ run trong nháy mắt, đồng tử Gia lão đột nhiên trợn to, thân thể già nua bởi vì kích động mà dùng sức run rẩy lên.
"Khí này tức... Là hắn? Cái tên kia... Cái tên kia thật sự đã trở lại?! "