Thiên Tống

Chương 268-3: Huyết chiến (3)

Hai thuyền nhanh chóng tiếp cận gần nhau hơn. Bong tàu của thuyền Nữ Chân lửa cháy hung mãnh, khiến quân Tống chỗ xung yếu mạn thuyền đều ngẩn người. Cùng lúc đó, pháo thủ Nữ Chân lượt thứ nhất pháo gần như liều mạng đánh sang bên cạnh mạn thuyền quân Tống, làm thủng mười lỗ. Có điều ngoại trừ pháo thủ thương vong cùng thân tàu bị phá hư ra, những sát thương khác cũng không lớn.

Âu Dương nói:

"Không xông lên thuyền địch, pháo Súy Thủ cũng không nhóm lên, liều mạng đánh."

Lệnh này được truyền đạt nhanh chóng, quân Tống lập tức giơ lá chắn hàng thứ nhất, xếp sau là những người bị thương vì pháo Súy Thủ. Mà bên ngoài có binh sĩ đem từng rương lựu đạn chuyển ra. Trong lúc nhất thời, thuyền Nữ Chân tứ phía nở hoa. Mặc dù có mấy kẻ không sợ chết xông qua biển lửa nhào đến thuyền Tống, nhưng cũng chỉ là dê vào miệng cọp, toàn bộ quân Tống mang theo có dao gâm, cứ ba người một tổ, vây quanh một kẻ địch đâm diệt thoải mái.

"Gió lên rồi"

Lương Hồng Ngọc vội vàng nhìn cờ xí, là gió Đông Bắc, bởi vì đội tàu chiếm lĩnh phía tây, người Nữ Chân chiếm lĩnh phía Đông, một bước này liền chịu phải bất lợi. Đừng tưởng rằng tất cả mọi người có pháo là có lợi, gió không quan trọng bằng. Gió thật ra mới là mấu chốt, thuyền thuận hướng gió di chuyển đà tốn thời gian ít hơn thuyền bị ngược gió nhiều. Còn một điều, thuận gió thì đạn pháo có thể ném xa một chút. Rút lui cũng mau. Lương Hồng Ngọc hạ lệnh:

"Thuyền số một tránh khỏi tiếp xúc, đổi sang trọng pháo. Thuyền số 2 số 3 đoạt chiếm thượng phong. Xung quanh thám báo lập tức phân biệt cờ địch."

Vì vậy trận hải chiến đại quy mô bắt đầu. Bốn chiếc thuyền Nữ Chân cùng hai chiếc thuyền Tống bắt đầu chiếm vị trí Đông Bắc. Quân Lương Hồng Ngọc mặc dù thất thế, nhưng hai thuyền trưởng cũng là người có kinh nghiệm chiến đấu. Lợi dụng hướng gió thuận với gió ngược mà tiến đến thuyền địch chém gϊếŧ.

Dự tính phạm vi công kích của đạn pháo, hai thuyền lợi dụng gió thuận lại chuyển đà, dùng mạn thuyền bên cạnh mình chống lại đầu thuyền kẻ địch. Hai mươi khẩu pháo đều vang lên. Đại bộ phận đánh vào thân thuyền địch. Liên tục ba lượt oanh tạc, thuyền địch không chỉ bị một khẩu đại bác oanh tạc, hơn nữa bong tàu bị phá hủy nghiêm trọng.

"Chuyển đà."

Thuyền Tống lại chuyển, dùng thuyền đỡ oanh kích của đội thuyền Nữ Chân, vẫn chuẩn bị đợi lá chắn bên cạnh mạn thuyền bên kia bắn xong, thuyền Nữ Chân đang lắp đạn dược bên cạnh mạn thuyền. Lượt đánh này so với trước càng thêm hung mãnh, thuyền Nữ Chân hơi nghiêng quan bên, sức chiến đấu giảm, hơn nữa thân tàu bắt đầu chìm xuống.

Sau khi hai thuyền đều tự phế bỏ nửa con thuyền của mình, lại chuyển đà, sau đó mà đến hai chiếc thuyền khác của Nữ Chân mặt xông. Hai thuyền lập tức quấn quýt cùng một chỗ, rồi sau đó đã bắt đầu đánh nhau trên bong tàu. Hai chiếc bị thuyền đánh nát của Nữ Chân thấy vậy, không dám pháo nổ, chỉ có thể cố gắng tiếp cận mạn thuyền, nhưng thân tàu tổn hại nghiêm trọng, còn tốn không ít thời gian.

Nữ Chân nhập chiến có năm con thuyền, Tống là ba chiếc. Nhưng bởi vì chiến thuật an bài thoả đáng, quân Tống hơi chiếm thượng phong. Mà lúc này, chủ lực Nữ Chân bắt đầu với kỳ hạm tiếp cận thuyền tiếp tế. Bọn họ mặc dù cũng không dám chắc chiếc đó là thuyền chính, nhưng thuyền tiếp tế tuyệt đối không thể nhận lầm. Hai bên chuẩn bị chiến đấu, Lương Hồng Ngọc bên này trừ thám báo thuyền chiếm được một số ưu thế hướng gió ra, các phương diện khác đều không lạc quan. Sáu đánh mười ba, có thể sử dụng của sức gió so với kẻ địch ít hơn. Ưu thế duy nhất chính là quân Tống có được số lượng pháo Súy Thủ lớn, nhưng người Nữ Chân cũng có hỏa tiễn.

Lương Hồng Ngọc quát lên:

"Xung quanh thám báo không được tham gia chiến đấu, phân biệt rõ kỳ hạm giáp công."

Vọng thủ báo cáo:

"Xung quanh thám báo vọng thủ bắn tên"

"Gần quá."

Lương Hồng Ngọc thở dài nói:

"Hạ lệnh, hai thuyền bảo vệ lẫn nhau."

Triển Minh nói:

"Đại nhân một hồi phải cẩn thận, thấy điệu bộ này của chúng hẳn là muốn tiếp cận mạn thuyền."

Hắn cũng nhìn ra ý muốn cướp đoạt thuyền của người Nữ Chân.

"Yên tâm đi."

Âu Dương nói:

"Bản thân ngươi cũng phải cẩn thận."

Đúng như suy nghĩ của Triển Minh cùng đại bộ phận người, mười ba thuyền của Nữ Chân cùng sáu chiến thuyền của Tống kể cả thuyền thám báo và một tàu tiếp tế toàn bộ quấn quýt cùng một chỗ. Người Tống tất nhiên không muốn Nữ Chân tiếp cận mạn thuyền, nhưng do đang ở thế hạ phong, hai thuyền tính năng lại không khác nhau lắm, người Nữ Chân nắm chắc tiên cơ chủ động, cưỡng chế tiếp cận mạn thuyền. Quăng dây thừng móc câu khiến hai mươi con thuyền toàn bộ loạn thành một đoàn với nhau. Lá chắn và pháo Súy Thủ của quân Tống chiếm lợi thế lớn. Hơn nữa dao gâm càng hoạt động thoải mái hơn. Chỉ cần một chiếc thuyền có gần hai trăm người, mà bong tàu chiến đấu dù lớn nhưng bốn trăm người chen chúc nhau như vậy, đao đều không vung lên được, vì vậy dao gâm liền tác dụng cùng không gian hoạt động rất lớn.

Nhưng tài bắn cung của người Nữ Chân quả thật lợi hại, mấy người Nữ Chân trên vọng đài, giống tay bắn tỉa bắn chết quân Tống. Mà vũ khí quân Tống ngoài tầm tay đối phó với bọn họ, chỉ có cho nổ trụ để chúng rớt xuống mới được.

Người Nữ Chân kiêu dũng, nhưng lại không quen với thói quen chiến đấu của quân Tống trên thuyền. Những điều này là do binh lính đi xa hình thành, mấy năm nay, thời gian họ ở trên thuyền lênh đênh nhiều gấp n lần thời gian ở trên đất liền. Nhưng nhân số của người Nữ Chân thật sự rất nhiều. Ngay cả Âu Dương đều tham gia chiến đấu. Âu Dương không có tiếp xúc qua binh khí, cho nên chỉ dùng pháo Súy Thủ. Ở dưới sự bảo vệ từ lá chắn bốn phía bao quanh, vẫn được bảo đảm an toàn.

Toàn trường chói mắt nhất chính là Triển Minh, võ lâm cao thủ này ở bộ chiến chiếm hết tiện nghi. Không gian không đủ, hắn bắt lấy sống dao gϊếŧ người, thủ cước tất cả đều là lợi khí gϊếŧ người. Một đường xông đến, người Nữ Chân đều sợ hắn. Vũ khí của trí mạng của hắn luôn có thể từ góc độ thích hợp nhất xuất hiện ở chỗ hiểm của kẻ địch. Đã có hai thuyền trưởng của thuyền Nữ Chân chết dưới tay hắn.

Âu Dương rất không hài lòng với người Nữ Chân, ở phương Tây, thuyền trưởng chết, những người khác sẽ không chiến đấu nữa. Sao có thể thuyền trưởng chết rồi mà người nào cũng ồn ào muốn báo thù. Bớt thời giờ nhìn thử vợ của mình, binh khí của nàng không phải dao găm, mà là trường thương. Huy vũ vô cùng, thậm chí có thể đâm xuyên gϊếŧ người.

Mặc dù quân Tống cục bộ chiếm ưu thế, nhưng bởi vì đội thuyền Nữ Chân còn chưa toàn bộ xuất kích, còn có năm thuyền vẫn chưa tham chiến. Lương Hồng Ngọc gặp tình hình này, rốt cuộc cắn răng nói:

"Kiên trì cầm cự đến tối."

Sau khi trời tối đen còn có hi vọng đột phá vòng vây, đáng tiếc từ giờ đến lúc ấy còn phải chờ đến hai canh giờ.

Hạm đội Tống của mù quáng tự đại, rốt cục trả giá một cái giá lớn. Biết rõ địch nhân hùng mạnh, có được gần hai mươi thuyền võ trang đầy đủ, nhưng mà chỉ phái ra trước mười thuyền đi thăm dò. Cái này không thể trách Nhạc Phi, bởi vì hắn không thể phái ra cả. Hắn phải chịu trách nhiệm tiếp ứng binh sĩ của Hà Bắc đông lộ đến Cao Ly, muốn duy trì đội thuyền, muốn vận chuyển tiếp tế. Tàu tiếp tế của hắn gần như đều bị điều động vì lén vận chuyển. Bởi vì cấp trên của hắn cho rằng, phụ cận hải vực Tống không có hạm đội cường đại, thậm chí ngay cả thuyền đánh cá tương đối lớn cũng còn không có.