Nghe nói như thế bốn người đều giật mình, lời này của nàng là có ý gì? Nếu bọn họ không tình nguyện thì sao có thể chịu nhận chủ? Huống chi, thần hồn và mạch máu của bọn họ đều ở trong tay nàng, chẳng lẽ còn có sự lựa chọn khác nữa à?
Dường như biết rõ bọn họ đang suy nghĩ gì, Phượng Cửu lấy ra bốn đạo thần hồn trả lại cho bọn họ, nói: “Lúc trước bắt lấy thần hồn của các ngươi cũng là phòng ngừa vạn nhất, hiện tại nguy hiểm đã được loại bỏ, một đám thần hồn này cũng trả lại cho các ngươi, nếu mọi người muốn rời đi, thì có thể rời đi!”
Bốn thần hồn được bốn người thu hồi lại, chỉ là vào lúc này trong lòng bọn họ lại khẽ động, với thực lực của bọn họ, nếu nàng có được bọn họ làm thuộc hạ, đối với nàng mà nói tựa như hổ mọc thêm cánh, nhưng bọn họ không ngờ, nàng cư thế mà trả thần hồn lại cho bọn họ, lại còn nói như vậy.
Bất luận là nàng thật tâm, vẫn là thăm dò, giờ khắc này mạch máu của bọn họ đã không còn bị nắm giữ ở trên tay của nàng nữa, đối với bọn họ mà nói đều là thật, cũng xem như là một chuyện tốt, dù sao ai cũng không nguyện ý mạng của chính mình bị người khác nắm giữ ở trong tay.
Chỉ là lại để cho bọn họ lựa chọn có muốn rời đi hay không, cho bọn họ một lần nữa quyết định quyền lựa chọn, lại khiến cho bốn người đều trầm mặc.
Ở lại? Hay là rời đi?
Đây là một vấn đề đáng để suy nghĩ sâu xa.
Mà lúc này, La Vũ ở bên cạnh cũng có chút khẩn trương ngừng thở nhìn bọn họ, bốn người này có lựa chọn ở lại hay không? Nếu bọn họ có thể ở lại, vậy đối với chủ tử mà nói tuyệt đối là một chuyện tốt.
Dù sao thực lực của bốn người đều là tu sĩ Kim Đan kỳ, với lại cao hơn nhiều so với Phượng vệ bọn họ!
Bốn người im lặng một lát rồi nhìn nhau, sau đó nói với Phượng Cửu: “Chúng ta nguyện ý ở lại, phụng chủ tử làm chủ.” Nếu như bàn về trước mắt, lấy thực lực của nàng quả thực vẫn còn chưa đủ để cho bọn họ thuần phục, nhưng điều bọn họ nhìn thấy là lâu dài, từ một trận đánh trong đêm đó, bọn họ biết nàng chắc chắn không phải là vật trong ao!
Phượng Cửu nghe vậy nở nụ cười, tia sáng trong đôi mắt dao động, giữa hai lông mày lộ ra vẻ tự tin và kiêu ngạo, nói: “Mọi người sẽ biết, quyết định của ngày hôm nay là chính xác nhất!”
Nàng đứng dậy từ trên mặt đất, ánh mắt nhìn thẳng vào bọn họ nói: “Nhưng các ngươi phải nhớ kỹ, làm thủ hạ của ta tuyệt đối không cho phép có người suy nghĩ gian dối, nếu như sẽ có một ngày mọi người phản bội ta, bất luận là trời núi góc biển, dù xa đến đâu cũng sẽ gϊếŧ!”
Trong lòng bốn người chấn động, bị lời nói lạnh lùng và khí thế của nàng làm rung động, giờ khắc này, bọn họ không chút nghi ngờ lời nói này của nàng, nếu thật có một ngày bọn họ phản bội nàng, nàng nhất định sẽ làm được những gì đã nói vào hôm nay.
Nghĩ vậy, bốn người điều chỉnh lại tâm trạng, thần sắc trên mặt mang theo sự nghiêm nghị hỏi: “Xin hỏi tính danh của chủ tử?”
Nàng liếc nhìn bọn họ nói: “Phượng Cửu.”
Bốn người nhẹ gật đầu, giờ phút này, bọn họ đưa hai ngón tay lên trời, trầm giọng nói: “Bọn ta ở chỗ này lập lời thề, kể từ hôm nay thuần phục Phượng Cửu, phụng nàng làm chủ, cả đời đi theo chủ tử ngang dọc, tuyệt đối không có ý nghĩ gian dối, không bao giờ phản bội! Nếu vi phạm lời thề này, trời tru đất diệt!”
Gần như ngay khi bọn họ nói xong, bốn người đứng trên mặt đất hiện ra một đồ vân phức tạp, linh lực bắt đầu tràn ra, cuối cùng đi vào trên trán của bọn họ rồi biến mất.
Nhìn thấy một màn như vậy, đôi mắt của Phượng Cửu khẽ động, nếu như nói lúc trước nàng có chút không yên tâm với bọn họ, thì giờ phút này, nàng đã có thể hoàn toàn yên tâm.
Lời thề thiên địa, cũng không phải là nói chơi, nếu bọn họ thực có can đảm nảy ra ý nghĩ gian dối và phản bội nàng, không cần nàng ra tay, thiên địa cũng sẽ trừng phạt bọn họ!
Đây chính là quy tắc thiên địa của thế giới này!
La Vũ thì nhìn xem đến choáng váng, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy quy tắc thiên địa xuất hiện, phải biết rằng, cho dù là bọn họ, muốn lập quy tắc thiên địa cũng chưa có đủ tư cách đó...