Editor: Emily Ton
Một tiếng thét kinh hãi, tứ trưởng lão bị đẩy lui thậm chí không kịp ngăn cản mà cứ như vậy trơ mắt nhìn đại trưởng lão bị đánh bay thanh kiếm gãy, Thanh Phong Kiếm tỏa ra ánh sáng xanh rực rỡ
vèo
một tiếng đâm vào ngực hắn......
Hắn thậm chí, trong nháy mắt còn có thể nhìn đến ánh mắt khó có thể tin của đại trưởng lão.
Hắn không cam lòng như vậy, kinh ngạc như vậy, tựa hồ không thể tin được, chính mình thế nhưng chết ở trong tay một người bị hắn xem thường và khinh miệt.
Tứ trưởng lão nhìn thân thể đại trưởng run rẩy ngã xuống, hắn nhìn đôi mắt chết không nhắm mắt, trái tim hắn run rẩy, nhìn về phía hồng y nữ tử đang bay đến, thấy nàng đang rút kiếm hướng về phía hắn, cơ hồ ở một khắc kia, hắn theo bản năng muốn trốn!
Đúng vậy, trốn!
Trong đầu chỉ có một ý niệm như vậy, mà thân thể hắn cũng phản ứng theo bản năng muốn trốn chạy, nhưng, bước chân vừa động, giọng nói giống như quỷ mị đã truyền vào trong tai.
"Ta đã nói rồi, người gặp qua Thanh Phong Kiếm, đều phải chết!"
Giọng nói lạnh băng và khát máu vừa rơi xuống, hồng y chợt lóe, chắn trước mặt tứ trưởng lão, cười như không cười nhìn người mang sắc mặt trắng bệch lộ ra kinh hãi.
"Ngươi muốn chạy trốn đi đâu?"
"A!"
Hắn hét lớn một tiếng, trường kiếm trong tay giơ lên, sau khi rót vào hơi thở huyền lực liền hung hăng lao về phía nàng.
Nếu hắn không thể trốn thoát, vậy chỉ có thể liều chết đấu một trận! Cho dù trước đây hắn từng kinh sợ trước thân thủ quỷ dị khi giao đấu cùng nàng, lúc này cũng không còn lựa chọn nào khác. Để có thể sống sót, hắn đã dốc toàn bộ huyền lực như muốn nổ tung, khi hơi thở
đại võ sư viên mãn (đã hoàn thành cấp đại võ sư)
bắt đầu khởi động, cát bụi trên mặt đất đều bị cuốn lên.
"Ta cũng không tin, ta đường đường là đại võ sư viên mãn sẽ bại bởi một nha đầu thúi như ngươi!"
Hắn quát chói tai, cả người bắt đầu khởi động hơi thở huyền lực khiến tốc độ của hắn tăng lên tới cực hạn, khi hắn tấn công, thân ảnh chuyển động nhanh như gió xoáy, hung dữ như mãnh hổ.
Thấy vậy, Phượng Cửu cũng triệu hồi tất cả huyền lực toàn thân, ưu thế của nàng cũng không phải là huyền lực, mà là Thanh Phong Kiếm trong tay, cùng với công kích xảo quyệt trí mạng của nàng!
Nàng cũng cũng không tính toán so đấu huyền lực cùng hắn, nàng chỉ muốn gϊếŧ chết đối phương trong thời gian ngắn nhất, nếu không, động tĩnh nơi này rất nhanh sẽ thu hút một số người tu luyện đến đây, đến lúc đó muốn thoát thân sẽ khó khăn hơn.
Thân ảnh màu đỏ vừa quét ra, mượn sức từ Thanh Phong Kiếm tàn nhẫn, mỗi một kiếm nàng vung ra đều là sát chiêu trí mạng, thủ pháp vừa nhanh vừa tàn nhẫn. Ngay cả khi tứ trưởng lão đã có đề phòng cũng không ngăn được kiếm cương sắc bén của Thanh Phong Kiếm cùng công kích trí mạng của nàng.
"Nên kết thúc!"
Đôi tay nàng cầm kiếm, ngay trong nháy mắt hắn bị đẩy ra liền đem huyền lực dũng mãnh dồn vào Thanh Phong Kiếm, một kích vừa nhanh vừa tàn nhẫn hung hăng đánh về phía hắn.
Tứ trưởng lão theo bản năng lập tức dùng thanh kiếm trong tay để chắn, nhưng......
"Keng!"
"Tê a!"
Một tiếng rít lớn thảm thiết vang lên không trung, thanh kiếm trong tay tứ trưởng lão bị Phượng Cửu cắt đôi, cùng với cơ thể của hắn cũng bị một kiếm chia thành hai nửa ngã xuống mặt đất.
Sau khi Phượng Cửu xoẹt ánh mắt qua ba cỗ thi thể trên mặt đất, dùng Thanh Phong Kiếm trong tay nhấc lấy túi Càn Khôn bên hông bọn họ, đề khí nhảy lên, vượt qua bức tường trong con hẻm nhỏ, nhanh chóng rời đi......
Ngay khi chân trước nàng vừa rời khỏi, một số người tu luyện lập tức ùa vào hẻm nhỏ sau lưng. Bọn họ chính là vì nghe thấy động tĩnh mà đến, nhưng, sau khi bước vào hẻm nhỏ và nhìn đến một màn huyết tinh bên trong, sắc mặt đại biến, có người nhịn không được lập tức nôn mửa tại chỗ.
Không cần phải quá tàn nhẫn khi gϊếŧ một người, nhưng trường hợp bên trong lại quá mức đẫm máu, khiến bọn họ nhìn thấy đều không chịu đựng được.
"Ba người chết đều là võ sư!"
Một người tu luyện cao tuổi gan lớn xem xét xác chết của ba người, sau khi biết được thực lực của bọn họ thì khϊếp sợ vạn phần.
Có thể gϊếŧ chết ba gã võ sư, thực lực người nọ mạnh đến đâu?