Người dịch: Emily Ton
"Thật đúng là sự trùng hợp đáng kinh ngạc a!" Nàng nhẹ giọng nỉ non, trong ánh mắt điểm đầy khí lạnh.
Vân Nguyệt thành cách nơi này cũng không gần, nhưng nếu lên đường cũng phải mất vài ngày, nàng ta như thế nào lại đến nơi đây? Hơn nữa ngay cả Mộ Dung Dật Hiên cũng tới?
Ánh mắt dừng lại thật lâu trên người Mộ Dung Dật Hiên. Hiển nhiên, hắn không hề phát hiện ra Phượng Thanh Ca kia đã không phải là Phượng Thanh Ca ban đầu nữa, giờ khắc này, nàng thật sự có chút tò mò, chẳng lẽ nam nhân chỉ nhận biết người từ một khuôn mặt hay sao?
Ánh mắt nàng cũng không dừng lại quá lâu trên người bọn họ, bởi vì rất nhanh nàng đã phát hiện, xung quanh hoặc gần hoặc xa đều có không ít đội ngũ đều đang hướng ở chỗ sâu phía trong rừng mà đi, những đội ngũ đó cách xa nhau khá xa, một số đội chỉ xa nhau không hơn mười mét.
Nghĩ lại các cuộc gặp gỡ một đường tới đây, ánh mắt nàng khẽ động, trong lòng trầm tư: chỗ sâu trong Cửu Phục Lâm có thứ gì? Có thể khiến những người này đều đi thẳng đến chỗ sâu phía trong mà đi?
Đang nghĩ ngợi tới đây, bỗng nhiên cảm giác thấy có một đôi mắt hung tàn đang nhìn nàng chằm chằm, nàng bỗng nhiên quay đầu nhìn lại, vừa nhìn thấy thì lông mày không khỏi dựng lên thẳng đứng: "Gấu đen?"
Cách nàng không đến 5m, một con gấu đen cao tầm 2-3m đang cúi xuống, miệng nhe răng nhìn nàng chằm chằm, thân mình cúi thấp xuống như muốn lặng lẽ tới gần nàng, nhưng lại bị nàng phát hiện, chỉ thấy đầu gấu đen lớn ngửa lên gầm rú một tiếng rồi đột nhiên nhào lên tới.
"Rống!"
Một tiếng rống giận của gấu đen, chấn động khiến mặt đất hơi rung lắc, âm thanh của nó từ chỗ cao truyền ra, cơ hồ ở trong nháy mắt đã truyền khắp xung quanh, làm các nhân mã trong rừng phía dưới đều nghe được.
Đối mặt với một đầu gấu đen to như vậy, Phượng Cửu cảm thấy nàng không có khả năng chiến thắng, lập tức thừa dịp nó đang dũng mãnh nhào lên thì thân mình đồng thời hướng một bên lao đi, bắt đầu khởi động huyền lực kết hợp với thân pháp quỷ dị nện bước hướng phía dưới chân núi bỏ chạy.
"Rống rống!"
Gấu đen to lớn chụp vào khoảng không, ngửa đầu lại rống lên hai tiếng, thân mình thật lớn của nó quay lại và rượt theo, lấy tốc độ cực nhanh đuổi theo Phượng Cửu.
"Dựa vào! Còn có một con khác!"
Phượng Cửu đang hướng dưới chân núi lao đi thì nhìn đến phía trước vụt ra một con gấu đen khác, nhịn không được mở miệng mắng: "Ta đúng là gặp vận **** gì đâu?" Ánh mắt xoay chuyển, lại tìm đường chạy trốn......
Những đội ngũ đang đi sâu vào trong rừng quanh núi nghe thấy từ trên cao truyền đến tiếng gầm thét của gấu đen, cũng đột ngột dừng bước, hướng chỗ cao nhìn lại.
Gấu đen sở hữu sức mạnh đáng kinh ngạc trong khi chiến đấu, hơn nữa, gấu đen tại đây bên trong Cửu Phục Lâm này cũng không phải là loại gấu đen bình thường, mà là mãnh thú cao cấp cấp hai.
Mười mấy võ giả huyền cực cảnh muốn săn gϊếŧ một đầu gấu đen cao cấp cấp hai cơ hồ có thể nói là không thể làm được, bởi vậy, phàm là người tiến vào nơi này đều biết, nếu như gặp phải gấu đen thì phải tránh thật xa, không thể chiến đấu chính diện.
Mà trong rừng Mộ Dung Dật Hiên trong lòng chợt căng thẳng, bước chân dừng lại, bỗng nhiên quay đầu lại nhìn về phía ngọn núi.
"Mộ Dung ca ca, làm sao vậy?" Trên dung nhan tuyệt mỹ của Phượng Thanh Ca cả người mặc váy áo màu thủy lam có chút kinh ngạc, thấy ánh mắt bình tĩnh của hắn dừng phía trên đỉnh núi, cũng theo ánh mắt hắn nhìn lại, nhưng, cái gì cũng không nhìn thấy.
"Không có gì." Hắn lắc lắc đầu cười ôn hòa, nhìn người bên người, lại cảm thấy cái loại cảm giác xa lạ này càng ngày càng rõ ràng.
Phảng phất như thể......
Nàng ở trước mắt căn bản không phải là Phượng Thanh Ca mà hắn biết, bởi vì đã ở chung nhiều ngày, rõ ràng nàng ở ngay trước mắt, nhưng hắn lại không có cảm giác rung động của ngày xưa.
Mà một đạo ánh mắt đánh giá vừa rồi, tuy không biết đến từ người nào, thế nhưng lại mạc danh làm hắn cảm thấy rất quen thuộc......