Hướng Dương mừng rỡ dập đầu, sau đó kích động đứng dậy chạy vội ra ngoài.
Trong sảnh chính, Tiểu Mai vui vẻ chạy tới chúc mừng Họa Mi.
“Chúc mừng Hoạ Mi tỷ tỷ, chúc mừng Hoạ Mi tỷ tỷ.”
Họa Mi bỗng dưng đỏ hết cả mặt.
Vân Thiên Vũ nhìn Tiểu Mai cười nói: “Tiểu Mai, nếu sau này ngươi thích ai, hãy nói với ta, ta sẽ chuẩn bị cho ngươi một phần của hồi môn.”
Tiểu Mai vô cùng mừng rỡ, liên tục nói: “Tạ ơn quận chúa, tạ ơn quận chúa.”
Hôn sự của bọn họ đều không thể tự quyết định, không ngờ quận chúa lại đồng ý cho họ lấy người mình thích, thật sự là quá tốt rồi.
Tiểu Mai đem chuyện này nói cho tất cả mọi người, trong Tây Phượng viện tràn ngập không khí vui vẻ.
Trong Tây Phượng viện, Họa Mi bị tiểu nha hoàn kéo qua đòi tiền mừng.
Diệp Gia cùng Vân Thiên Vũ dùng bữa tối trong sảnh chính, Vân Thiên Vũ nhìn Diệp Gia: “Biểu tỷ, hôn sự của tỷ, ta...”
Vân Thiên Vũ muốn hỏi nàng ấy có cần nàng hỏi Tiêu Dạ Thần không, nhưng Diệp Gia liền cản lại: “Vũ Mao, nếu muội còn coi ta là biểu tỷ của muội thì đừng hỏi ta những chuyện này nữa, có được không?”
Nàng không muốn bị Tiêu Dạ Thần từ chối lần thứ hai, chuyện lần trước trong xe ngựa nàng đã như vậy rồi mà Tiêu Dạ Thần còn không đồng ý.
Hơn nữa gã còn coi nàng như da^ʍ phụ.
Nếu để Vũ Mao đi hỏi gã thì chắc chắn gã sẽ càng coi thường nàng.
Cho nên nàng không muốn bị bẽ mặt một lần nữa.
Vân Thiên Vũ thở dài, không nói thêm điều gì, hai người này đúng là rắc rối.
Vân Thiên Vũ còn đang nghĩ ngợi thì Tiểu Mai chạy vào bẩm báo: “Tiểu thư, quản gia phái người đến nói rằng Tuyên vương điện hạ muốn gặp người.”
“Y tới gặp ta làm gì?”
Vân Thiên Vũ rất ghét Tiêu Thiên Dịch, vốn không muốn gặp mặt y.
Nhưng nghĩ đến chuyện bọn họ đang hợp tác, không phải y có việc gì tìm nàng đấy chứ, sau đó phất tay cho Tiểu Mai mời Tuyên Vương vào.
Tiểu Mai đi ra ngoài, Vân Thiên Vũ vẫn thong thả ăn cơm.
Tuyên vương nhanh chóng được đưa vào.
Lúc này Tiêu Thiên Dịch không dám có suy nghĩ không đúng đắn với Vân Thiên Vũ nữa, vì bây giờ Vân Thiên Vũ là nữ nhân của cửu hoàng thúc, nếu y còn dám có suy nghĩ không đúng đắn thì không những không được họ trợ giúp mà còn khiến họ quay sang trả thù y.
Cho nên Tiêu Thiên Dịch vô cùng khách khí với Vân Thiên Vũ: “Linh Nghi quận chúa đang ăn cơm sao? Bổn vương đến không đúng lúc rồi.”
Vân Thiên Vũ nhướn mày nhìn Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch, không hề có thiện cảm với y, nếu không phải bọn họ đang hợp tác thì nàng sẽ không thèm để ý đến y: “Tuyên vương điện hạ đến đây có chuyện gì? Có việc gì thì nói đi.”
Tiêu Thiên Dịch nhìn thấy thái độ của Vân Thiên Vũ đối với y như vậy, trong lòng vô cùng chán nản, nếu không phải trước đây do y quá đáng thì Vân Thiên Vũ bây giờ đã là chính phi của y.
Nhưng khi nhớ đến lý do đến đây tối nay, y vội vàng nói: “Ta đã điều tra được một tin, Thục phi muốn lấy máu nghiệm thân với Hoài vương.”
Vân Thiên Vũ nhướn mày, chuyện lấy máu nhận thân không hề có cơ sở khoa học, cho dù Hoài vương không phải nhi tử của Thục phi thì hai loại máu vẫn có thể hòa vào nhau, nhưng chuyện này hình như không liên quan đến nàng.
“Chuyện này có liên quan gì đến ta?” Vẻ mặt Vân Thiên Vũ khó hiểu nhìn Tuyên vương, những chuyện như thế này y phải tìm ngự y trong cung chứ tìm nàng làm gì.
“Thục phi nương nương không muốn dùng ngự y trong cung, nếu dùng ngự y trong cung thì cả hoàng cung đều sẽ biết chuyện này, cho nên bà ta bảo Vân Lôi của phủ Vĩnh Ninh hầu lặng lẽ tìm đại phu ở bên ngoài.”
Vân Thiên Vũ vừa nghe xong liền biết Tuyên vương định làm gì, hóa ra là muốn nhờ nàng giả mạo làm đại phu: “Đại phu mà bọn họ tìm, ngươi có biết là ai không?”
“Biết, người có thể giả mạo là đại phu để lấy máu nghiệm thân cho hai mẫu tử bọn họ, dựa vào y thuật của người, muốn làm chuyện như vậy hoàn toàn không có vấn đề gì, như thế, Thục phi sẽ cho rằng Hoài vương không phải là nhi tử của bà ta, vậy sau này chúng ta càng dễ đối phó với Tưởng hoàng hậu và Hoài vương.”