Editor: LaOngDao142
Diệp Gia nói đến đây cái, không nhịn được cảm thấy lạnh lẽo, thật ra nàng vẫn luôn nghĩ Vũ Mao ở Hậu phủ có tệ như thế nào nhưng cũng không đến nổi, bây giờ nhìn lại, chân chính là tệ đến cực điểm, có một phụ thân lang tâm cẩu phế như vậy, Vũ Mao thật là quá xui xẻo.
Vân Thiên Vũ ánh mắt lạnh lùng, khóe môi câu ra nụ cười trào phúng.
"Ha hả, ta sợ bọn họ hay sao, ta cũng muốn xem bọn họ tiếp đến sẽ xướng ca như thế nào, chỉ sợ đây là kế sách của Liễu thị đưa ra, bà ta không phải là muốn diệt trừ ta sao? Cũng muốn nhìn một chút tối nay ai diệt trừ ai."
Vân Thiên Vũ vừa nghĩ vừa nói với Họa Mi: "Ngươi lặng lẽ đi ra ngoài, lưu ý tình huống bên kia của lão phu nhân, có chuyện gì liền trở lại bẩm báo ta."
"Vâng, tiểu thư."
Họa Mi mặc dù có chút sợ, nhưng vẫn kiên định thi hành mệnh lệnh của Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Vũ gọi Điêu Gia bảo vệ Họa Mi.
Một người một chồn lắc người đi ra ngoài, trong phòng, Vân Thiên Vũ nở nụ cười âm lãnh.
Liễu thị không phải muốn cho nàng chết sao? Mà nàng cũng muốn để cho bà ta chết, vậy thì xem một chút tối nay ai chết vào tay ai.
Vân Thiên Vũ xoay người, nhìn về Diệp Gia: "Biểu tỷ ta nghe nói ngươi là hậu thiên linh lực, lại am hiểu dụng độc phải không?"
Diệp Gia gật đầu, trầm ổn mở miệng: "Ừ, ta là Cam Linh trung cấp, ngươi muốn ta làm cái gì."
"Ngươi tới đây hãy nghe ta nói."
Vân Thiên Vũ vẫy tay ý bảo Diệp Gia tới đây, kê vào lổ tai của nàng nhỏ giọng nói, ý bảo nàng muốn đi việc làm.
Trước Tiêu Cửu Uyên có cùng nàng nói qua, Liễu thị rất có thể là người của Nam Dương vương.
Bởi vì nàng biết nếu như là người trong kinh thành, Tiêu Cửu Uyên nhất định sẽ tra được, nhưng bây giờ Tiêu Cửu Uyên không có tra ra, người ở ngoài kinh thành có quyền thế có năng lực, lại đặc biệt chú ý người trong kinh thành, chỉ có Nam Dương Vương.
Cho nên có thể nói Liễu thị có thể một con cờ trong tay của Nam Dương Vương.
Một nữ nhân có thể cam tâm tình nguyện nghe theo một nam nhân sai khiến, ẩn nấp ở kinh thành nam nhân làm việc, hơn nữa còn một mạch hơn hai mươi năm.
Tất nhiên bên trong cũng có rất nhiều nguyên nhân, tỷ như nữ nhân này đối với Nam Dương Vương hữu tình, nếu là như vậy, trong tay Liễu thị nhất định sẽ có lưu vật gì đó của Nam Dương Vương.
Dù sao thì nữ nhân cũng không giống như nam nhân đều vô tình, không thể đợi ở bên cạnh người thương, thì bên người nhất định sẽ lưu một món đồ gì đó của người thương để nhung nhớ, tối nay, nàng sẽ để cho Vĩnh Ninh hậu Vân Lôi xem một chút nữ nhân hắn thích cùng nam nhân khác vụиɠ ŧяộʍ như thế nào, không chỉ như thế, nếu để cho Vân Lôi biết người cùng Liễu thị vụиɠ ŧяộʍ, còn là Nam Dương vương.
Có thể nghĩ, Vân Lôi sẽ tức giận kinh hoàng như thế nào, chuyện này để cho hoàng thượng biết, Vân gia từ trên xuống dưới chết không có chỗ chôn, cho nên Vân Lôi nhất định sẽ nghĩ biện pháp gϊếŧ chết Liễu thị.
Vân Thiên Vũ nghĩ tới đây, con ngươi một mảnh nghiêm túc, nàng lấy ra hai viên thuốc đưa tới trong tay Diệp Gia, nhỏ giọng nói: "Biểu tỷ, cái này là ** đan, ngươi cẩn thận một chút.
"Hảo."
Diệp Gia xoay người liền đi, sau lưng Vân Thiên Vũ hết sức yên tâm, biểu tỷ làm việc nàng tuyệt không lo lắng, ngày đó dám can đảm chạy vào Tưởng quốc công phủ hạ độc Tưởng lão quốc công, cũng không phải người đơn giản, hơn nữa cường giả linh lực bên cạnh Liễu thị đêm đó đã bị Tiêu Cửu Uyên gϊếŧ đi, cũng chỉ còn một người trở về Nam Dương Vương Phủ mật báo.
Hiện tại bên người Liễu thị không còn người có thể dùng, tối nay chính là cơ hội tốt để nàng diệt trừ bà ta.
Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, ngoài phòng có người chạy vội đi vào, là Họa Mi cùng Tiểu Linh Đang.
Vân Thiên Vũ vừa nhìn thần sắc của Họa Mi, dường như hết sức khó coi.
"Thế nào?"
"Phu nhân các nàng mang theo một lão đạo sĩ đi tới bên này, ta mơ hồ nghe các nàng gọi lão đạo sĩ kia cái gì Nghiễm Dương đạo trưởng."