Biếи ŧɦái nam? Tuy Trần Thái Tú lầm bầm nói nhỏ, nhưng Hoàng Tiểu Long lại nghe rất rõ. Hắn không khỏi cười gượng, Trần Thái Tú này luôn luôn dùng từ ngữ dữ dằn như vậy.
“Nếu như nửa năm trước thì ngươi còn có cơ hội thắng ta, nhưng hiện giờ dựa vào thực lực Bát giai hậu kỳ đỉnh phong của ngươi thì không thể thắng ta được.”
Lúc này Trần Thái Tú lắc đầu nói, nói xong, toàn thân giải phóng Đấu khí, một cỗ khí tức lan ra còn mạnh hơn nhiều so với Hoàng Tiểu Long.
“Cửu giai.”
Mọi người bốn phía ồ lên kinh hãi.
Sắc mặt của Hoàng Tiểu Long vẫn bình tĩnh, quả thật Trần Thái Tú đã đột phá đến Cửu giai rồi.
Trên Chủ tịch đài.
Tôn Chương nhìn thân ảnh của Hoàng Tiểu Long trên đài, cười nói với Hùng Sở:
“Tên tiểu tử này lại làm cho chúng ta vui mừng rồi, không ngờ lại đạt được Bát giai hậu kỳ đỉnh phong nhanh như vậy.”
“Đúng vậy a, chúng ta vốn cho rằng nhanh nhất cũng phải năm tới hắn mới có thể đạt đến Bát giai hậu kỳ đỉnh phong.”
Hùng Sở nói:
“Dù sao hiện tại Trần Thái Tú đột phá đến Cửu giai, chỉ sợ tên tiểu tử này không thắng được rồi.”
Tôn Chương cười nói:
“Điều này cũng không nhất định, ngươi đã quên năm xưa sao, Lục Khải Thất giai thế mà cuối cùng Tiểu Long còn không phải thắng đó sao.”
Hùng Sở đắn đo nói:
“Nhưng mà, Trần Thái Tú là Cửu giai.”
“Thắng hay thua, chờ một chút là có kết quả rồi.”
Tôn Chương lên tiếng:
“Chúng ta cứ nhìn kết quả đi.”
Lúc này ở trên đài Trần Thái Tú triệu ra Vũ hồn của mình, Vũ hồn của Trần Thái Tú là một cây tú hoa châm.
Một cây kim châm thêu vô số hoa văn màu bạc.
Ngân hoa Kim châm là một loại khí Vũ hồn, tuy rằng hình dạng giống như tú hoa châm may vá quần áo, nhưng Vũ hồn đáng sợ lại khiến cho rất nhiều người rùng mình, bởi vì loại Vũ hồn của Ngân hoa Kim châm này có lực công kích cực kỳ khủng bố, hơn nữa nó có thể biến hóa nhỏ bé, khi công kích khiến cho người ta khó lòng phòng bị.
Trần Thái Tú triệu ra Vũ hồn là Ngân hoa Kim châm, trong nháy mắt Hồn hóa, toàn thân lập lòe kim ngân quang mang.
Đột nhiên Trần Thái Tú vung hai tay lên.
“Mạn Thiên Hoa Vũ.”
Chỉ thấy vô số Kim ngân tế châm bỗng nhiên xuất hiện, xoay tròn giống như một đóa hoa nở rộ mỹ lệ dị thường, trong nháy mắt đi tới trước người Hoàng Tiểu Long.
“Tiểu Long, cẩn thận.”
Dưới đài, Lý Lộ không khỏi lo lắng kêu lên.
Lý Lộ vừa dứt tiếng, Tu La Chi Đao xuất hiện trong tay Hoàng Tiểu Long chẳng biết từ lúc nào. Hai tay hắn huy động, cuốn lên một luồng đao mang, tuy nhiên tiếng động “keng keng” không ngừng vang lên, vô số Kim ngân tế châm bị Hoàng Tiểu Long lần lượt cản lại.
“Minh Vương Chi Nộ.”
Hoàng Tiểu Long đột nhiên phất tay lên, tiếng động vang lên ầm ầm, chỉ thấy hai vệt ánh sáng lạnh lẽo giống như dung nham gầm thét, như vạn thú bôn đằng, đột nhiên lao tới Trần Thái Tú. Toàn bộ đại điện cũng chấn động không ngừng theo một chiêu Minh Vương Chi Nộ của Hoàng Tiểu Long. Tất cả mọi người đều cả kinh.
“Kim châm Ngân giáp.”
Trần Thái Tú kinh hãi vung hai tay lên, Vũ hồn Ngân hoa Kim châm phân ra, biến thành vô số kim châm, tạo thành một phiến hộ giáp ở trước người.
Tiếng nổ oành đùng vang dội.
Va chạm cường đại khiến cho thân hình Trần Thái Tú không ngừng lùi lại.
Ngay lúc thân hình Trần Thái Tú không ngừng lùi lại, thân hình Hoàng Tiểu Long lóe lên giống như mị ảnh.
Bản mệnh Hồn kỹ: Tật Ảnh Tùy Hình.
Hoàng Tiểu Long đi tới trước người Trần Thái Tú trong nháy mắt, đấm ra một quyền.
Băng quyền.
Quyền kình tầng sau mạnh hơn tầng trước.
Trần Thái Tú kinh hoảng, giơ tay lên dùng một chưởng nghênh đón.
Hai người quyền chưởng chạm nhau, đều chấn động, Trần Thái Tú lui về sau lần nữa, trong lòng kinh hãi. Nàng có thể nói là Cửu giai, hơn nữa còn ở dưới tình huống Hồn hóa, lực lượng Đấu khí không ngờ lại yếu hơn một chút so với Hoàng Tiểu Long. Hoàng Tiểu Long còn không có Hồn hóa.
Hoàng Tiểu Long này rốt cuộc là tu luyện công pháp gì?
“Vô Ảnh Vô Hình.”
Liên tiếp bị Hoàng Tiểu Long làm cho thối lui đến sát làn ranh trên đài, Trần Thái Tú sau khi kinh hãi, phẫn nộ, vung hai tay lên, vô số Ngân hoa Kim châm phá vỡ hư không đánh tới Hoàng Tiểu Long. Nhưng chút ít kim châm này đột nhiên biến mất ở giữa không trung, khí lưu trong không gian không ngờ lại không có một chút dao động nào.
Đây cũng là công kích mạnh nhất của Ngân hoa Kim châm, vô ảnh vô hình, khiến cho người ta khó lòng phòng bị.
“Không biết tên tiểu tử Tiểu Long này tiếp nhận một chiêu của Trần Thái Tú như thế nào, nếu như không tiếp nổi, kết quả liền định đoạt rồi.”
Trên Chủ tịch đài, Hùng Sở mở miệng nói.
Tôn Chương nhìn chăm chú vào Hoàng Tiểu Long ở trên đài, hắn cũng rất tò mò Hoàng Tiểu Long làm thế nào để phá một chiêu của Trần Thái Tú.
Dưới đài, trong lòng Lý Lộ co thắt lại lo lắng. Đám Lục Khải, Trần Phi Dung cũng đều chăm chú nhìn Hoàng Tiểu Long.
Trong lúc tất cả mọi người đều lo lắng, đột nhiên Hoàng Tiểu Long phi thân lên, thân hình không ngừng xoay tròn, Tu La Chi Đao vung lên, chỉ thấy vô số nhận mang biến thành lôi quang không ngừng lượn vòng theo Hoàng Tiểu Long, lôi quang nhào lộn.
Ngân hoa Kim châm vốn là vô ảnh vô hình, nhưng dưới lôi quang không ngờ lại hiển hiện ra trong không gian, lập tức bị lôi quang đánh tan. Đồng thời, lôi quang tràn ngập, trong nháy mắt khuếch tán ra toàn bộ lôi đài. Trần Thái Tú muốn tránh cũng không được, bị lôi quang đánh trúng ngã rơi xuống dưới đài.
Lúc Trần Thái Tú rớt xuống dưới đài, ở trên đài Hoàng Tiểu Long mới dần dần ngừng xoay vòng, đáp người xuống, lôi quang biến mất.
Tất cả mọi người nhìn kết quả này đều ngẩn người.
Biến hóa này thực tế quá lớn, ngay cả hai người Tôn Chương, Hùng Sở trên Chủ tịch đài nhất thời cũng khó có thể kịp phản ứng, trong nháy mắt không ngờ Trần Thái Tú lại thua rồi.
“Chiêu mà tên tiểu tử này vừa rồi thi triển, ngươi có nhận ra là Đấu kỹ gì hay không?”
Sau một lát Tôn Chương mới bừng tỉnh, liền hỏi Hùng Sở.
Hùng Sở lắc đầu:
“Ta tu luyện gần trăm năm, cho tới bây giờ chưa hề thấy qua Đấu kỹ có uy lực như thế. Dù sao chiêu vừa rồi của hắn ắt phải cùng một bộ với chiêu Đấu kỹ đánh bại Lục Khải kia.”
Tôn Chương gật đầu, tiếp đó cười nói:
“Tên tiểu tử này cũng không hề triệu ra Hắc Long Vũ hồn đã đánh bại được Trần Thái Tú đạt đến Cửu giai. Nếu hắn triệu ra Hắc Long Vũ hồn, e rằng có thể đánh bại cường giả Cửu giai trung kỳ.
Đột nhiên lúc này toàn bộ đại điện bạo phát động tĩnh ồn ào. Tất cả sư sinh đều nhìn Hoàng Tiểu Long trên đài, reo hò ủng hộ không dứt. Lý Lộ lại dùng hết sức một mực vỗ tay, đôi mắt đẹp chớp chớp trông mê người dị thường.
Ở dưới đài, Trần Thái Tú bị Hoàng Tiểu Long đánh bại, nhưng thần tình không suy sút và ảm đạm, đôi mắt đẹp đang nhìn Hoàng Tiểu Long, không biết đang suy nghĩ gì.
Trần Thái Tú đi tới bên cạnh Lý Lộ, cười nói với Lý Lộ:
“Muội muội, tỷ tỷ thật hâm mộ muội, chờ hai năm nữa hai người làm hôn lễ, nhớ báo cho tỷ tỷ.”
Lý Lộ nghe vậy thì gương mặt ửng đỏ:
“Tỷ tỷ nói cái gì đó.”
Trần Thái Tú nhoẻn miệng cười.
Không được bao lâu, kết quả so tài các hạng nhất của lớp, của các năm 1, 2, 3 và tổng so tài của học viện đã có.
Hoàng Tiểu Long được một viên ngũ phẩm sơ giai linh đan.
Chẳng qua là sau khi cuộc tranh tài kết thúc, lúc mọi người tán đi, thì hai người Tôn Chương và Hùng Sở giữ Hoàng Tiểu Long lại, cho Hoàng Tiểu Long một viên ngũ phẩm cao giai linh đan. Đây đã là lệ thường, hàng năm sau khi so tài niên cấp, ngoại trừ những phần thưởng bình thường ra, hai người Tôn Chương và Hùng Sở đều cho Hoàng Tiểu Long một viên ngũ phẩm cao giai linh đan.
Dĩ nhiên, hai người cho rằng sở dĩ Hoàng Tiểu Long đề thăng tu vi nhanh như vậy cũng có liên quan đến ngũ phẩm cao giai linh đan mà hai người cấp cho Hoàng Tiểu Long hàng năm.
Thật ra hai người cũng không biết, hai viên linh đan ấy hàng năm Hoàng Tiểu Long đều cho phụ mẫu hoặc muội muội, đệ đệ của mình.
Cuộc tranh tài học viện đã kết thúc, Hoàng Tiểu Long và Phí Hầu về tới Thiên Huyền phủ.
Lúc về tới Thiên Huyền phủ, nguyên soái Hạo Thiên đã chờ Hoàng Tiểu Long ở đại sảnh.
“Ngươi không có tin tức về sư tôn Vu Minh sao?”
Hoàng Tiểu Long hỏi. Bốn năm qua, Vu Minh đi tổng bộ của Tu La môn ở Tinh Vân đại lục, thế nhưng một mực không có tin tức gì, dường như mất tích lần nữa rồi. Hai năm qua Hoàng Tiểu Long một mực bảo nguyên soái Hạo Thiên và Phí Hầu liên lạc và dò xét tin tức về Vu Minh.