"Tiểu ca ca, em sợ ánh mắt người khác nhìn em, em cảm thấy bọn họ không thích em, cảm thấy em đánh đàn đạn thật sự khó nghe......"
"Vậy đừng nhìn bọn họ, nhìn anh là tốt rồi, dù sao tiểu ca ca cao như vậy, có anh che ở phía trước, em thấp bé như vậy người ngồi dưới khán đài sẽ không nhìn thấy em."
"Vậy tiểu ca ca chính là một ngọn núi nha?"
"Được, vậy tiểu ca ca sẽ là ngọn núi Vi Ny có thể dựa vào cả đời."
"Được, được! Tiểu ca ca là núi dựa của Vi Ny, vậy em một đời đều sẽ không sợ hãi......"
Tân Vi Ny mở mắt ra, cảnh trong mơ vụt qua, còn có tiểu ca ca của cô.
"Tỉnh rồi?"
Triệu Thừa Quốc ngồi ở mép giường, khẽ vuốt khuôn mặt non mềm của cô.
"Em mơ thấy tiểu ca ca."
"Sau đó thì sao?"
"Tiểu ca ca nói muốn làm ngọn núi để em dựa cả đời."
"Được, vậy tiểu ca ca sẽ là ngọn núi Vi Ny có thể dựa vào cả đời."
Ngay cả nói mà cũng đều giống như đúc tiểu ca ca trong mơ.
Đương nhiên giống như đúc, anh chính là tiểu ca ca của cô......
Cô cười nhìn ông xã, nhưng sau khi cuộc đối thoại lãng mạn chấm dứt chính là trở lại thực tế......
"Em làm sao vậy?"
"Em do quá kích động nên té xỉu, Hạo Hạo thiếu chút nữa lao
Trang 2 / 17
ra mắng phóng viên."
"Oa, ông cụ non sẽ tức giận nha?" Con rất ít khi biểu hiện hỉ nộ ái ố.
"Người bị khi dễ là mẹ nó, sao nó có thể không tức giận? Ngay cả bà nội cũng không có thể ở trước mặt nó nói xấu em, huống chi là người khác?"
Tân Vi Ny cảm động thở dài. "Bọn họ đều là niềm kiêu ngạo của em."
Triệu Thừa Quốc xoa xoa mái tóc của cô. "Em cũng là niềm kiêu ngạo của anh."
Tân Vi Ny thẹn thùng cười, ánh mắt lơ đãng ngắm nhìn bốn phía, thế mới chú ý tới chính mình cư nhiên đã trở lại chủ ốc Triệu gia, lại còn là phòng của anh? Nghĩ thế sắc mặt càng đỏ.
"Sao em lại ở phòng của anh?"
Triệu Thừa Quốc nhún vai, vẻ mặt vô tội. "Không liên quan đến anh, mẹ cùng hai đứa bé đều nói phải về chủ ốc, không có ai phản đối."
"Về chủ ốc?" Cô bỗng nhiên cảm giác bả vai lạnh lẽo một trận, cúi đầu vừa thấy, không thể nào? Cô trừng to mắt, nhanh chóng xốc chăn mỏng lên xác nhận chính mình có mặc gì không, tiếp theo hoa dung thất sắc!
Quần áo của cô đều bị cởi hết, chỉ còn một chiếc qυầи ɭóŧ ren......
"Em, quần áo của em đâu?"
Triệu Thừa Quốc càng ra vẻ vô tội. "Mặc đồ vest ngủ không thoải mái, anh thuận tay giúp em cởi ra."
Ngủ không thoải mái?......
Trang 3 / 17
Cô tức giận đến nỗi nghiến răng nghiến lợi, chỉ vào bộ ngực của mình che ở dưới chăn mỏng. "Vậy có cần thiết ngay cả nội y cũng đều cởi hết ra sao?"
Anh nhún vai, trả lời càng vô sỉ. "Dù sao chờ em thanh tỉnh cũng muốn cởi, cho nên liền cởi luôn."
Nhìn một cái xem, đây là lời gì vậy? Ý tứ của nam nhân rất đơn giản, chờ cô tỉnh, anh sẽ ăn cô!
Nhưng làm sao Tân Vi Ny có thể làm để anh vừa lòng đẹp ý? Cô dùng chăn mỏng che lấp thân thể trơn bóng, dự tính từ mép giường bên kia chạy trốn.
Hai tay của Triệu Thừa Quốc ôm ngực, một mặt thảnh thơi. "Đi đâu vậy?"
"Mặc quần áo." Cô nhìn quanh bốn phía tìm quần áo.
"Không cần mặc quần áo, đã muộn rồi, nên đi ngủ."
Hừ, cô không tin không mặc quần áo anh sẽ để cô ngủ, cho dù có mặc quần áo, anh cũng không cho cô ngủ!
Hoan ái là một sự kiện rất tốt đẹp, nhưng cô còn chưa chính thức nhận được sự cho phép cùng tiếp nhận của mẹ chồng, cảm giác sẽ rất không thoải mái, giống như cái loại cảm thụ quái dị không kết hôn đã đến nhà bạn trai qua đêm, lại sợ cha mẹ đối phương phát hiện.
"Không mặc quần áo em không có cảm giác an toàn." Cô tùy tiện lừa anh, tìm quần áo khắp nơi. Hừ, tìm được quần áo cô sẽ mặc rồi
Trang 4 / 17
tránh người, làm sao có thể còn ngủ cùng anh?
Triệu Thừa Quốc cười rầu rĩ, quần áo của Vi Ny sớm đã bảo Triệu quản gia mang đi giặt sạch, nào còn có quần áo ở đây?
Hắn hảo tâm đem áo khoác tắm trên người mình cởi ra, bày ra l*иg ngực tinh tráng rắn chắc đầy khí lực.
"Bằng không anh cùng em cùng nhau cởi sạch bách, em có thể cảm thấy an toàn hay không?"
Tân Vi Ny trừng mắt to, kinh ngạc hết sức. Cô trợn mắt há hốc mồm, thấy hắn bày ra l*иg ngực tràn ngập khí lực cùng dáng người hoàn mỹ, a a a, ông trời ơi....
Cô thét chói tai, nhấc chăn mỏng vây quanh người che mắt.
"Anh rất kỳ quái nha......" Cô thẹn thùng kháng nghị.
Bất quá, hiển nhiên là loại hành vi sai lầm này, cô đem ánh mắt che khuất, làm sao biết bước tiếp theo của Triệu Thừa Quốc?
Cho nên cô không thấy được anh giống báo đốm tao nhã đi tới, sau đó giống báo vồ linh dương đánh về phía cô, hai người song song ngã xuống trên giường lớn ở sau.
Cô đẩy l*иg ngực rắn chắc của anh, thở phì phò, mắt to trừng mắt nhỏ. "Anh muốn làm gì?"
"Muốn thưởng cho em."
Anh kéo chăn mỏng ở trước ngực cô ra, lại rước lấy cô oa oa kháng nghị, nhưng chăn vẫn bị anh lấy đi.
"Thưởng cái gì a......" Cô mang vẻ
Trang 5 / 17
mặt cầu xin. Làm sao bây giờ? Dù là bị ôm một chút, cô cũng rất muốn vặn vẹo mông, đây là dấu hiệu động vật giống cái "Động tình" sao?
"Làʍ t̠ìиɦ nha."
Nghiêm túc như vậy, đề tài làm cho người ta mặt đỏ tim đập, anh lại nói được thoải mái tự nhiên.
Cô còn chưa kịp đáp lại, đôi môi nóng rực đã như hỏa phủ lên môi cô.
"Anh yêu em." Anh nhẹ nhàng nói nhỏ, ngữ khí kiên định, đôi mắt thâm thúy khóa lại khuôn mặt hồng diễm của cô.
Ông xã thâm tình bày tỏ, làm cho tâm Tân Vi Ny sắp hòa tan......
Sau đó, Triệu Thừa Quốc đem bà xã ôm vào trong lòng, hôn cái trán của cô, mi của cô, mắt của cô, môi của cô.
Hai gò má diễm nhược đào lý, hô hấp phập phồng, hai tròng mắt sương mờ lạc vào đám sương kí©ɧ ŧìиɧ, toàn thân sáng bóng phiếm màu hồng nhạt, chọc người trìu mến.
"Bảy năm này anh sống qua ngày thế nào chứ?" Triệu Thừa Quốc tự hỏi, dục hỏa nam tính mặc dù đã biến mất, nhưng vẫn luyến tiếc rời khỏi hoa huy*t ướŧ áŧ của cô.
Cô chui vào trong lòng anh, cơn buồn ngủ đột nhiên đánh úp lại.
"Mệt mỏi sao?"
"Vâng."
"Cùng đi tắm rửa được không?"
Cô cử động thân thể càng gần sát anh, động tác vô tội lại làm cho dục hỏa nam tính của
Trang 6 / 17
anh thoáng ma sát mà có xu thế trọng chấn hùng phong. "Ân, anh giúp em tắm......"
Tiểu yêu nữ...... Anh cắn răng, quá nhanh, anh không muốn làm cô bị thương. "Phóng khoáng như vậy?"
Có khác biệt sao? Không phải sớm đã bị ăn sạch sành sanh sao? Ân, rất muốn ngủ, cô cọ l*иg ngực rắn chắc rộng lớn của nam nhân. "Đương nhiên phóng khoáng......"
Anh nuông chiều cười, bởi vì bộ dáng bà xã muốn ngủ tựa như con mèo nhỏ đáng yêu, cọ cọ khắp nơi.
"Yêu anh không?"
"Yêu a......"
"Vậy hôn anh."
Cô ngẩng đầu, từ từ nhắm hai mắt, chu miệng, làm thực có lệ.
Anh cười, xoa xoa tóc của cô, hôn lên môi cô, đem cô ôm chặt vào trong lòng.
"Ngủ đi."
Ngày hôm sau ra khỏi phòng, xuống lầu, đã là một giờ chiều.
Tất cả mọi người lộ ra nụ cười mờ ám với cô, Triệu quản gia, dì Vương...... Phảng phất mọi người đều biết đêm qua cộng thêm buổi sáng hôm nay cô cùng Triệu Thừa Quốc làm cái chuyện tốt gì......
Dì Vương trêu chọc cô. "Con bao nhiêu tuổi rồi hả? Triệu nghị viên người ta đúng bảy giờ mười lăm phút xuất môn đi làm, còn con thì sao? Chỉ cần bị cậu ấy cuốn lấy đều sẽ ngủ đến quá giữa trưa?"
Tân Vi Ny rất ủy khuất. Cô là kẻ bị hại a! "Người có thói
Trang 7 / 17
quen vận động vốn có thể lực tốt mà......"
Nam nhân kia căn bản chưa cho cô bao nhiêu thời gian nghỉ ngơi, đêm qua, khi cô mơ mơ màng màng ngủ, nửa đêm lại bị người nào đó "Pít tông vận động" làm bừng tỉnh.
Anh đem đùi phải của cô nâng lên cao, một bộ phận nào đó từ sườn biên tiến vào cô, ở trong cơ thể cô làm càn rong ruổi, làm cho cô bởi vì kɧoáı ©ảʍ dày đặc mà bừng tỉnh!
Cô vừa kiều mỵ rêи ɾỉ rất nhiều, còn không quên kháng nghị. "Anh không mệt sao?"
Anh cười tà mị, đem phân thân cương cứng tận tình rút ra thọc vào ở trong cơ thể cô. "Mệt? Làm sao có thể mệt? Anh đang bù lại quyền lợi anh bị thiếu hụt bảy năm nay......"
Cho nên anh rất cố gắng bù đắp "Công trạng", không chỉ ở trên giường lớn, còn có phòng tắm, nói là muốn giúp cô tắm rửa, còn không phải tắm liền tắm ra vấn đề......
Phòng tắm có một cái bồn tắm lớn, Triệu đại nghị viên rất vừa lòng với nó, có thể giúp anh cùng vợ ở trong đó chế tạo ra kí©ɧ ŧìиɧ, cũng thực vừa lòng sự phản âm trong phòng tắm, sẽ đem âm thanh yêu kiều của vợ quẩn quanh càng thêm kí©ɧ ŧìиɧ mờ ám.
Dì Vương nói anh ra cửa lúc bảy giờ mười lăm, nam nhân kia vào 6 giờ rưỡi mới kết thúc toàn bộ hiệp "Công trạng"cuối cùng, anh có thể thần
Trang 8 / 17
thanh khí sảng tắm rửa đi làm, cô lại giống một quả bóng bị xì hơi!
"Anh không biết mệt sao?" Cô buồn bực lại hỏi một lần.
Nam nhân kia lại trèo lên giường, hôn cho cô không thể hô hấp sau đó mới cam tâm xuất môn đi làm.
"Chỉ tiếc hôm nay không phải nghỉ ngày, bằng không anh sẽ cho em biết anh có mệt hay không."
Trước khi đi ra cửa, anh còn lưu manh bỏ lại một câu ác liệt như vậy...... Đáng ghét!
Dì Vương phát hiện cô nhất bụng ủy khuất, vội vàng hoà giải. "Nhưng mà đây là chuyện tốt, chứng minh thể lực của Triệu nghị viên rất tốt, mùa xuân của hai vợ chồng các con đang muốn bắt đầu, không sao cả, mọi người đều thấu hiểu, du͙© vọиɠ tích lũy bảy năm, đương nhiên cần thời gian vài ngày mới có thể phát tiết hết ~~"
Tân Vi Ny lắc đầu. Thực sự không thể lại viết cảnh giường diễn nữa, ngay cả dì Vương cũng càng lúc càng chẳng kiêng dè thảo luận mấy chuyện thân mật đó.
Cô cùng dì Vương đi vào nhà ăn.
Mẹ Triệu vừa cơm nước xong, đang uống trà nóng ở bàn ăn.
"Mẹ." Nhìn thấy mẹ chồng, Tân Vi Ny lập tức tiếp đón.
Mẹ Triệu đương nhiên sẽ không để ý đến cô, chỉ "Ân" một tiếng, rồi tiếp tục uống trà.
Nhìn biểu cảm hưởng thụ kia của
Trang 9 / 17
mẹ chồng, gì vậy, trà kia chắc không phải lại là trà ô long tuyệt phẩm gì đó Tiểu Ngọc tặng đấy chứ?
"Tiểu Ngọc tiểu thư có đến không?" Tân Vi Ny vụиɠ ŧяộʍ hỏi dì Vương.
Dì Vương lắc đầu. "Không có nha, dì cũng đang cảm thấy kỳ quái đây? Nếu hai đứa không so tài nữa, mất công dì lôi quyển sách dạy nấu ăn dưới đáy rương ra!"
Mẹ Triệu cũng nghe thấy các cô thì thầm không tính nhỏ giọng, bà đặt chén trà xuống, hừ lạnh. "Có cái gì mà kỳ quái, Thừa Quốc gây ra chuyện lớn như vậy, danh môn khuê tú nhà ai còn có thể thích nó?"
Tân Vi Ny nóng nảy. "Chẳng lẽ người bên ngoài còn tưởng rằng Thừa Quốc cùng Tiểu Lam có quan hệ?"
Mẹ Triệu bất đắc dĩ mà lắc đầu. Đã là mẹ của hai đứa bé, sao còn đơn thuần như vậy chứ? Lạ là cô ta còn có thể sinh ra đứa con tinh quái như Hạo Hạo!
Mẹ Triệu vuốt đĩa lót chén. "Người bên ngoài làm chi còn hiểu lầm gì? Mọi người đều có mắt nhìn, cô đều đã giơ chứng minh thư ra không phải sao? Trọng điểm là khi chứng minh thư của cô lộ ra, lời đồn con tôi cùng nàng dâu ly hôn không phải sẽ không công mà phá? Còn thiên kim tiểu thư nào sẽ nguyện ý làm tiểu tam?"
Mẹ chồng nói như tức giận, nhưng lại không giống đang tức giận, đó là cái loại
Trang 10 / 17
ngữ khí gì vậy? Cảm giác như bà được xem một màn kịch hay cảm thấy thực đã nghiền? Không có khả năng đi...... Hôm nay cũng không giống trước kia nhìn thấy cô là không hỏi nguyên nhân trước quăng ba cái ánh mắt xem thường cho cô, rốt cuộc là làm sao vậy?
Mẹ Triệu nhìn con dâu đang không hiểu ra sao. Khó trách Hạo Hạo thích trêu mẹ nó, Vi Ny rất hay tỏ vẻ nghiêm túc, bà cúi đầu che miệng cười trộm.
Ngày hôm trong buổi qua họp báo, đứa con dâu này làm cho bà triệt để nhìn với cặp mắt khác xưa, cô trả lời không phải rất tốt, miệng lưỡi cũng không tính lưu loát, tư thái không đủ đại khí, hoàn toàn không có phong phạm nghị viên phu nhân nên có, nhưng biểu lộ chân tình lại khiến rất nhiều người cảm động, một ít người ủng hộ hoặc không ủng hộ thuộc tầng lớp các bà nội trợ, ào ào đánh tới văn phòng của Thừa Quốc biểu đạt sự ủng hộ, đây coi như là thu hoạch ngoài ý muốn.
Vây còn bà? Bà đối với cô con dâu này có cái ý tưởng gì?
Cô con dâu này có rất nhiều khuyết điểm, vô luận gia thế hay là cá tính đều làm cho bà không vừa lòng, nhưng con người không ai có khả năng chỉ có khuyết điểm, Vi Ny cũng có một ưu điểm, mà ưu điểm này là không nữ nhân nào có thể thay thế được, chính là......
Vi Ny
Trang 11 / 17
yêu Thừa Quốc, cô dùng hết thảy mọi thứ của mình để yêu Thừa Quốc, trước kia có lẽ sẽ bị sự nhát gan của mình đánh bại, nhưng sau khi trải qua sự kiện ngày hôm qua, bà nghĩ, Vi Ny hẳn là cái gì đều sẽ không sợ nữa, cô có lẽ đối với một vài sự tình nào đó vẫn sẽ cảm thấy bất an và khủng hoảng, nhưng chỉ cần là chuyện của Thừa Quốc, bà tin tưởng Vi Ny nhất định sẽ dùng toàn lực ứng phó.
A, ai đều biết đến tình yêu lực lượng cỡ nào vĩ đại, thân là bà bà, còn có cái gì đâu có?
"Thế nào, từ bỏ rồi à?"
Tân Vi Ny không hiểu ra sao. Mẹ chồng hôm nay thực sự rất quỷ dị......
"Từ bỏ cái gì ạ?" Cô khϊếp sợ hỏi. Trời ạ, quá khăn đoán a!
Mẹ Triệu dùng mắt lạnh thoáng nhìn cô, tao nhã nhấp ngụm trà. "Hôm nay không chuẩn bị này nọ lấy lòng tôi sao? Hay là cô muốn tôi gọi điện thoại mời Tiểu Ngọc đến?"
A? Cái gì?
Tân Vi Ny mừng rỡ. "Được! Mẹ, mẹ muốn ăn cái gì con lập tức đi chuẩn bị!"
"Tôi đã ăn no." Mẹ Triệu nhàn nhã nói.
"Hay là mẹ muốn ăn món điểm tâm ngọt gì, con cũng biết làm món điểm tâm ngọt nha, bánh ngọt long nhãn hạch đào? Caramen xoài, hay là tiên thảo đông lạnh?"
Mẹ Triệu bất đắc dĩ mà xem nàng dâu đang kích động ồn ào. "Cô
Trang 12 / 17
ngồi xuống trước."
Tân Vi Ny toàn tâm toàn ý lên thực đơn, khó được mẹ chồng chủ động yêu cầu, cô nhất định không thể làm cho mẹ chồng thất vọng. "Hay là mẹ thích canh đậu xanh? Con có thể bỏ thêm một ít hạt sen......"
"Tôi nói ngồi xuống."
Ngay cả dì Vương ở một bên cũng vội vã kêu lên: "Vi Ny a, mẹ chồng con muốn con ngồi xuống a!"
"A? Nha......" Tân Vi Ny cuối cùng cũng nghe được chỉ thị, nhanh chóng ngồi xuống.
Mẹ Triệu thở dài. "Tôi bảo Triệu quản gia hâm nóng đồ ăn cho cô, không thể bỏ bữa sáng."
Tân Vi Ny vội vàng lắc đầu. "Mẹ, không cần phiền toái, con có thể ăn như vậy......"
Mẹ Triệu lạnh lùng ngăn cản. "Nữ nhân sao có thể ăn cơm bị nguội? Tử ©υиɠ sợ lạnh, muốn ăn nhiều đồ ăn ấm áp, nước đá cùng đồ ăn lạnh tốt nhất hết thảy không nên đυ.ng vào, như vậy khi mang thai mới thoải mái. Cô hiện tại cũng không thể so với năm đó, tuổi càng lớn mang thai càng vất vả."
Mang thai? Tân Vi Ny hoàn toàn choáng váng. "Mẹ, nhưng mà, nhưng mà con cũng không có mang thai a......"
Mẹ Triệu nhìn Cô. "Đừng nói với tôi, cô cùng Thừa Quốc chỉ đơn thuần đắp chăn bông nói chuyện phiếm?"
A?
Ô, sao mẹ chồng cùng dì Vương nói chuyện đều cay độc giống nhau vậy?!
Trang 13 / 17
/>
"Haiz, sợ là sợ nếu cô thực sự mang thai, lại trở nên kỳ dị, tôi đây chỉ hy vọng cô bảo trì cái dạng hiện tại này là tốt rồi, hai đứa bé cũng đủ rồi."
Lời này đã đi vào quá sâu vào, mẹ chồng chưa từng tâm bình khí hòa nói chuyện với cô như vậy.
Chẳng lẽ là...... Chẳng lẽ là mẹ chồng nguyện ý tha thứ cho cô rồi sao?
"Mẹ......" Tân Vi Ny muốn nói lại thôi, hốc mắt hàm chứa lệ.
Mẹ Triệu sợ bị truyền nhiễm tật xấu thích khóc, cố ý không nhìn cô. "Tiểu Trương buổi sáng đã đưa đồ của cô chuyển về đây, có rảnh thì sửa sang lại một chút, nhất là đống sách của cô phải phân loại cho tốt, đừng đem thư phòng làm loạn lên!"
"Mẹ, ý của mẹ là...... Con có thể trở lại?" Tân Vi Ny che miệng, nước mắt lăn xuống hốc mắt.
Mẹ Triệu nhíu mày. "Bằng không thì sao? Tôi nói chưa đủ rõ ràng sao? Là tôi biểu đạt có vấn đề, hay là năng lực lý giải của tôi có vấn đề?"
Vi Ny kích động nhảy dựng lên, xông lên trước, cảm động ôm lấy tay mẹ Triệu. "Mẹ, cám ơn mẹ...... Cám ơn mẹ......"
Con dâu trước kia không có biểu hiện quá nhiệt tình như vậy, ngược lại làm cho mẹ Triệu có chút không được thoải mái. "Thừa Quốc cần cô, hai đứa bé cũng cần cô, tôi cũng không thể nói cái gì......"
Trang 14 / 17
/>
"Mẹ......" Tân Vi Ny hai mắt đẫm lệ. "Tin tưởng con, con sẽ cố gắng làm một người vợ, người mẹ tốt, nhất định sẽ, nhất định sẽ......"
Cả người mẹ Triệu không được thoải mái, ngay cả hốc mắt cũng cảm thấy nóng nóng, đành phải giả vờ ác che giấu. "Nhưng mà đừng tùy hứng rời nhà nữa,lần tiếp theo cô cũng đừng mong lại có thể trở về Triệu gia! Ở riêng cũng không được, ta tôi sẽ dẫn cả bọn nhỏ nước ngoài, cho cô cái gì cũng đều không có!"
Tân Vi Ny gật đầu, lau nước mắt. "Mẹ, Con sẽ không lại rời đi, con sẽ không......"
Dì Vương ở bên cạnh cũng thực sự rất vui vẻ. Triệu phu nhân thấy được sự cố gắng của Vi Ny, còn có chuyện gì so với chuyện này càng làm cho Vi Ny vui vẻ đâu?
Một ngày này, mọi người bận rộn chuyển nhà, nhưng mà trong căn nhà bên triền núi kia, gia cụ vẫn giữ lại, bởi vì cô có thói quen sáng tác không tốt, thích nhất vừa đánh chữ vừa nói lảm nhảm, nếu tiến vào thời kì cần giao bản thảo, vẫn là trở về bên kia viết bản thảo có vẻ thỏa đáng, miễn cho dọa đến mọi người.
Dì Vương đương nhiên cũng cùng chuyển về chủ ốc, con cái của bà đều ở nước ngoài, nhà bà cũng đã đầy mạng nhện, đi theo Vi Ny mới người làm bạn.
Cô chăm sóc hai đứa bé từ nhỏ đến
Trang 15 / 17
lớn, đối với Triệu gia có ý nghĩa bất đồng, cho dù Tân Vi Ny trở lại chủ ốc, bọn họ cũng hy vọng dì Vương có thể luôn luôn sống ở Triệu gia, dù sao Triệu quản gia cũng đã có tuổi, bà có thể trợ giúp một ít công việc quản gia.
Dì Vương cùng Tân Vi Ny đứng ở trước cửa nhà, nhìn hết thảy chung quanh. Bảy năm, trong căn nhà này có bảy năm kỷ niệm.
"Dì còn nhớ khi ngày đầu tiên chúng ta chuyển đến nơi đây, con khóc rất nhiều, đằng đẵng khóc một tuần. Dì a, sợ con khóc đến nỗi ánh mắt bị hỏng, mỗi ngày đều hầm gà cho con ăn bổ mắt, khi đó gì đang nghĩ, làm sao có thể có người thích khóc như vậy a? Cả ngày khóc, con không phiền lụy dì cũng nhìn đến độ mệt mỏi!"
Tân Vi Ny nhẹ nhàng ôm lấy cánh tay của dì Vương. "Dì Vương, cám ơn dì."
Dì Vương vỗ vỗ tay cô. "Cảm ơn cái gì? Dì mới muốn cám ơn con, theo giúp dì tranh cãi nhiều năm như vậy, dì mới không mắc chứng si ngốc của người già!"
Hai người nhìn nhau cười. Trong căn nhà này, có rất nhiều kỉ niệm......
Hai đứa bé học đi học nói đều ở đây, Thừa Quốc cũng tới nơi này, nói là đến xem bọn nhỏ, nhưng mà cô cũng biết, người ta là muốn đến xem cô. Đây cũng là nguyên nhân cô học nấu cơm với dì Vương, nếu cảm tình của bọn họ có khả năng bởi
Trang 16 / 17
vì thời gian mà phai nhạt, ít nhất cô còn có một tay trù nghệ tốt có thể thử lưu lại dạ dày của anh, khi đó cô đã nghĩ như vậy......
Hai người mang theo tràn đầy kỉ niệm cùng nhàn nhạt tiếc nuối trở lại chủ ốc.
Buổi tối, dưới sự trợ giúp của dì Vương, Tân Vi Ny chuẩn bị một bàn đồ ăn hoành tráng.
Đôi song sinh tan học về nhà, khi nhìn thấy mẹ ở nhà hơn nữa sẽ không lại rời đi, vui vẻ ca hát khiêu vũ.
Tân Vi Ny bắt được Hạo Hạo, ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào đôi mắt trong suốt của con trai.
"Nghe ba con nói, scandal kia căn bản không nghiêm trọng, là con đào cạm bẫy để cho mẹ nhảy vào đúng không?"
Hạo Hạo thực trấn định. "Lão ba đây gọi là qua cầu rút ván."
Cô xoa đầu con: "Mẹ còn nghe nói con muốn mắng đám phóng viên kia?"
Cậu bé nhún nhún vai, biểu cảm lãnh khốc có chút không được thoải mái.
Tân Vi Ny ôn nhu mà cười: "Cám ơn con, con quá tuyệt vời. Mẹ có thể ôm con không?"
Hạo Hạo cứng ngắc xấu hổ gật đầu.
Tân Vi Ny mở ra hai tay, mềm nhẹ mà đem con ôm vào trong lòng.
Nhưng ấm áp không đến ba mươi giây, hai mẹ con lại bắt đầu đấu võ mồm......
"Kỳ thực cũng là lão mẹ ngốc mới có thể mắc mưu, mới có thể diễn biến thành
Trang 17 / 17
kết quả như hôm nay, bằng không ai biết mẹ cùng lão ba còn muốn kéo dài bao lâu?"
Tân Vi Ny trừng mắt nhìn con. "Tên tiểu tử này...... Dám nói mẹ con ngốc?"
"Cái này gọi là vật cực tất phản, cho nên mẹ mới có thể sinh ra đứa con thông minh như con a!"
kKết quả Hạo Hạo kɧıêυ ҡɧí©ɧ đương nhiên là bị đánh. "Con đứng yên cho mẹ! Xem mẹ sửa chữa con như thế nào!"
Chỉ thấy hai mẹ con ở phòng khách chạy vòng quanh, Nhị Nhị cũng gia nhập vào cuộc hỗn chiến, nhưng bé đứng ở bên phe mẹ, phụ trách bắt ca ca để cho mẹ sửa chữa, ngay cả mẹ Triệu cũng ngồi ở một bên đang xem cuộc chiến, ý cười không thể giấu được. Nguyên lai Hạo Hạo cũng sẽ kêu to cười to nha? Ha ha a, thật tốt.
Triệu Thừa Quốc về nhà thấy hình ảnh này, trong lòng thực sự cảm động. Đây là ngôi nhà trong mơ của anh.
Tân Vi Ny nhìn thấy ông xã về nhà, vội vàng cáo trạng......
"Ông xã, anh nhìn xem, Hạo Hạo nói em ngốc, còn nói nếu không bởi vì em ngốc, vật cực tất phản, cho nên mới sinh ra được đứa bé thông minh như vậy. Anh nghe một chút xem, ông cụ non kia nói vậy có thể nghe được sao?"
Hạo Hạo cũng không cam chịu yếu thế. "Vốn chính là như vậy mà, bằng không ngày hôm đó, lão ba cùng Nhị Nhị đều nghe ra là con cố ý nói cho lão mẹ nghe, lại chỉ có lão mẹ nghe không hiểu!"
Tân Vi Ny giơ lên nắm đấm muốn đánh con, nhưng Triệu Thừa Quốc đem cô kéo vào trong lòng.
"Ô ô, lại muốn diễn cảnh xấu hổ, con không muốn nhìn. Nhị Nhị, đi, chúng ta đi ăn cơm!"
Hạo Hạo cùng Nhị Nhị nhanh như chớp chạy trốn, ngay cả mẹ Triệu cũng đi theo rời đi.
Tân Vi Ny cười nhìn ông xã. "Sao lại thế này? Luyến tiếc con bị em sửa trị?"
Triệu Thừa Quốc giơ tay lên, lòng bàn tay mơn trớn cánh môi mềm mại của vợ. "Cám ơn em đã trở về."
Tân Vi Ny nở nụ cười xinh đẹp: "Không khách khí."
Hai người nhìn nhau cười, trong lòng đối với tương lai đều tràn ngập chờ mong......
...
Mia: Không thấy được quan tâm mấy lên lười, những bạn nào thích cho mình xin lỗi nha^^