Tự Mộng

Chương 49: ᛕích Ŧìиh

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

”Cạch!” Bạch Khải Hạp còng hai tay Cố Tử Ninh lại, mặc cho cậu đang rêи ɾỉ oằn người vì kɧoáı ©ảʍ. Hai chân cậu bị hắn tách ra, lộ dương v*t đang run rẩy cương cứng tiết thể dịch, mật huyệt màu hồng cũng đang đói khát mấp máy, chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c.

Bạch Khải Hạp xỏ cái chuông vào trong sợi dây đỏ, buộc vào côn th*t của cậu, giống như một món đồ trang sức dễ thương càng lộ rõ ra làn da ửng hồng. Cố Tử Ninh vô thức vặn vẹo hông mình, chuông bạc cũng theo động tác này leng keng leng keng vang lên, âm thanh này trong phòng trống đặc biệt vang dội, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thính giác.

Hắn thú vị đùa bỡn chỗ mềm mại kia, chuông bạc cũng không ngừng phát ra âm thanh lanh lảnh, phần gốc của cậu càng phồng lớn nhưng không có được thoải mái mà mình mong muốn.

”A ưm… Anh Hai… Anh đừng đùa nữa… Mau cắm em đi…”

Cố Tử Ninh cảm nhận được trêu chọc của anh mình, hạ thân càng lúc càng nóng như có lửa, mở miệng cầu xin tha thứ. Song, cậu không nghĩ tới một chuyện đó là Bạch Khải Hạp đột nhiên sẽ cúi người xuống, liếʍ tiểu huyệt của cậu, một luồng khí nóng hầm hập chạy thẳng lên não bộ. Cậu bật ra tiếng rên nhỏ, ngón chân cũng co rút, hai bàn tay chỉ biết mở ra nắm vào trong không khí. Núʍ ѵú đỏ hồng lại một lần nữa sưng cứng.

Đầu lưỡi hắn giống như một con rắn nhỏ, liếʍ lộng quanh quẩn ở bên ngoài miệng huyệt, thỉnh thoảng răng lạnh sẽ chạm vào, lưu lại từng dấu vết ướŧ áŧ. Cuối cùng đầu lưỡi mới chui vào bên trong, tiến vào huyệt nội co chặt. Cố Tử Ninh nháy mắt mất khống chế, hét lên. Nếu Bạch Khải Hạp không buộc phía trước của cậu lại, chắc chắn cậu đã bắn ra. Nếu như thật sự bắn ra… Chắc chắn sẽ bắn lên trên mặt anh Hai mình.

Cậu vừa nghĩ tới chuyện này, lửa dục đột nhiên tăng vọt.

Vừa ưỡn mông vừa tránh né, điều này càng khiến cho đầu lưỡi Bạch Khải Hạp tiến vào sâu hơn. Nụ vị giác sần sùi trên lưỡi đảo qua vách nội bích của cậu, nhất thời nơi đó càng lúc càng rút lại mạnh mẽ. Khóe miệng nhẹ câu lên một chút, hắn tăng tốc độ.

”A a… Ô ưm ha.. Ha… Đừng mà… Thật sướиɠ…”

”A… Dừng, dừng a… A a a a…”

Cố Tử Ninh muốn lùi về phía sau, cả người căng cứng run rẩy, chuông bạc cũng vì động tác của cậu mà kêu không ngừng. Bạch Khải Hạp thấy người trước mặt đã ở ranh giới muốn bùng nổ, nhẹ nhàng cởi dây đỏ ra, đầu lưỡi càng ra sức liếʍ, tay trái cũng không rảnh rang, tuốt lộng côn th*t của cậu.

Cả người cậu bắt đầu ngọ nguậy, hai tay nắm chặt thành đấm, run run bắn ra. Đầu lưỡi của Bạch Khải Hạp vẫn tiếp tục dùng lưỡi liếʍ chạm tới chạm lui ở nơi mẫn cảm kia, d*m thủy bắt đầu ri rỉ chảy ra ga giường. Hắn lui ra ngoài, liếʍ môi một cái rồi nghiêng người hôn lên môi cậu, đầu lưỡi nút chặt lấy cái lưỡi mềm mềm của người đang ngất ngây kia. Cố Tử Ninh bị Bạch Khải Hạp hôn đến mê muội hồ đồ, bảy phần choáng tám phần say, nước bọt giao hòa với d*m thủy của chính mình, cảm giác lạ lùng giống như thăng thiên vậy.

”Vật phía dưới của em ăn ngon không?” Hắn tà nịnh nhoẻn miệng cưởi, hỏi một câu khiến cậu muốn chui đầu xuống đất mà trốn vì xấu hổ.

May mắn là bây giờ cậu đã đắm chìm trong đại dương du͙© vọиɠ không thể tự kìm chế được, cũng quên mất xấu hổ là gì. Cậu dùng cánh tay khoác hờ lên cổ của Bạch Khải Hạp, hé miệng cười.

”Ăn ngon, thật là ngọt… Anh Hai, nếu phía dưới của em ngọt như vậy, anh thao em đi… Được không?… Anh Hai…”

Cố Tử Ninh đổi tính khiến phía dưới của hắn càng căng cứng thêm, hắn lại điên cuồng hôn cậu, hai tay cũng không ngừng ngắt nhéo hai đầu v* hư hỏng sưng cứng, để cho cậu hoàn toàn chìm đắm trong thế giới mà hắn tạo ra.

Thật ra thì cậu đã bị hắn thao đến cao triều mấy lần rồi, cả người đều là mùi vị của anh Hai, chỉ vì cậu chưa tới kì phát tình cho nên mùi riêng của mình vẫn chưa rõ ràng.

”A, ô ưm…”

Hạ thể của người trước mặt khẽ chạm tới cửa huyệt của cậu, nơi ngứa ngáy vô cùng này lại dấy lên một ngọn lửa hầm hập. Ngay lập tức, yêu cầu của cậu được thỏa mãn, hạ thân hai người lại chặt chẽ giao triền một chỗ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của lần trước bắn ra bị va chạm mạnh bạo liền ứa ra ngoài.

Mặt sau của Cố Tử Ninh chảy rất nhiều d*m thủy, ga giường cũng bị thấm ướt một mảng hơn lòng bàn tay, dính vào người của Bạch Khải Hạp vô cùng da^ʍ mị. Nhéo đầu v* cậu một cái, không cần được cắm cậu cũng đã thất thủ bắn ra.

Bạch Khải Hạp đột nhiên không muốn cắm vào nữa, hắn nghĩ để kí©ɧ ŧɧí©ɧ cậu phát tình cần phải có biện pháp khác. Nhìn quanh bốn phía, phát hiện nơi bên cạnh giường có một vật đang được đắp vải nhung đỏ phủ xuống tận sàn nhà, không hề nhỏ. Từng sợi nhung li ti dưới ánh đèn càng phát ra một thứ mị lực kinh người, cuốn hút lấy bản tính tò mò của con người.

Hắn xuống giường, Cố Tử Ninh lại bất mãn không vui. Cả cơ thể cuộn lại rồi duỗi ra, cọ xát hai chân và không biết bằng cách nào, cái còng tay cũng đã không khóa hai cổ tay cậu lại nữa. Cuối cùng cậu cảm thấy vẫn không thỏa mãn, nhét ngón tay của mình vào chính tiểu huyệt đói khát.

Một ngón, không đủ… Hai ngón, cuối cùng là ba ngón!

Ba ngón tay trong huyệt tàn phá bừa bãi, phát ra âm thanh nhóp nhép nhóp nhép, Cố Tử Ninh thoải mái đến khép hờ mắt, rêи ɾỉ lung tung.

Cậu cảm thấy vẫn không đủ, liền trực tiếp lấy một dương v*t giả ở đầu giường, không cần bôi trơn liền nhét vào! Không ngờ chuyện này lại khiến cậu thoải mái đến vô lực trượt xuống từ ngồi thành nằm trên giường.

”A, a ha!”

Bạch Khải Hạp đã sớm biết dâʍ đãиɠ sau lưng đang làm cái gì, nhưng cái trước mặt mới chân chính khiến hắn kinh hãi. Phía trước chính là một con ngựa gỗ rất tinh xảo, không chỉ có dương v*t giả đằng sau có thể chuyển động 360 độ mà còn có đệm đấm bóp khí quan ở đằng trước. Hắn đoán đây là thứ dùng để kí©ɧ ŧɧí©ɧ trứng và côn th*t của tiểu thụ, cái này thiết kế để người cưỡi nó có thể đạt được cao triều trong nháy mắt. Tiểu Ninh, thật muốn em thử thứ đồ chơi này…

Bạch Khải Hạp bế Cố Tử Ninh đang tự thủ da^ʍ, hôn nhẹ lên hai má của cậu. dương v*t giả cắm trong tiểu huyệt được hắn cho lên tần suất cao nhất, chấn động kinh người cùng nhiệt tình như lửa của hắn lại khiến cậu muốn ngừng cũng không được.

Lại một lần nữa bắn ra!

Cậu hai mắt trống rỗng, dưới thân là một mảnh hỗn độn, ngập ngụa thể dịch của chính bản thân mình, cả phòng bắt đầu nhiễm mùi hương của cậu, kí©ɧ ŧìиɧ không kể sao cho xiết.

Rút dương v*t giả ra, hắn lại trực tiếp thao cậu một lần nữa, thao đến chỗ sâu nhất, Cố Tử Ninh lại nhanh chóng bị nghiền đến mơ hồ.

Thật sướиɠ!

Nhiệt độ cơ thể của cậu cũng bắt đầu cao lên, giống như có vạn vạn ngọn lửa dưới lớp da hồng. Bạch Khải Hạp híp mắt một cái, kì phát tình của cậu sắp tới rồi, nhưng vẫn chưa hoàn toàn biểu hiện ra bên ngoài, xem ra còn phải thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ nữa! Nhìn con ngựa gỗ bên cạnh, hắn thầm tính toán một chút.

Thời gian để sử dụng thứ này đến rồi.

”Tiểu Ninh… Em có muốn chơi một trò chơi kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn nữa không?”

Cố Tử Ninh hai mắt ngập nước, mê li nhìn anh Hai mình, ngọt ngào cười.

”Muốn ạ…”

Khuôn mặt nhỏ nhắn lại ửng hồng lên, thật đáng yêu, cũng thật muốn chơi chết dâʍ đãиɠ này.

Nếu em đã nói vậy, thì cũng đừng trách anh, tiểu Ninh…

Đấm bóp khí quan + kí©ɧ ŧɧí©ɧ trứng:

Nhìn hình nha các cậu, tớ không đủ máu để miêu tả đâu, éc éc 😀