“Ừ, gϊếŧ con chó Hoàng Phủ Vũ.” Long Thần không chút để ý nói.
“Hoàng Phủ Vũ ư?” Lão giả hít một hơi khí lạnh, hắn có chút không dám nhìn thẳng Long Thần, bởi vì danh tiếng Long Thần tại thánh triều Thần Vũ thật sự quá vang dội.
Hoàng Phủ Vũ hiện tại đã là gia chủ Hoàng Phủ gia tộc, chỉ có loại người như Long Thần mới tùy tiện nói gϊếŧ.
“Thất gia, tình huống rốt cuộc ra sao?” Lão giả hỏi.
“Nữ nhân thần bí kia tên là Tuyền cô nương, Hoàng Phủ Phong Trần đã bị nàng phế bỏ lực lượng rồi, sau đó trục xuất đến thành Lưu Phong, chỉ sợ là muốn để Hoàng Phủ Phong Trần sống như vậy nốt quảng đời còn lại. Nữ nhân này hiển nhiên là cao thủ trên Địa Vũ cảnh tứ trọng, thánh triều Thần Vũ lại xuất hiện thêm một cao thủ Địa Vũ cảnh tứ trọng, ngươi nói tin tức này cho đám người Long Nguyệt đại tỷ biết, còn ta đi một chuyến đến thành Lưu Phong.”
Đối với Long Thần phân phó, lão giả vội vàng gật đầu.
“Đáng thương cho Hoàng Phủ Phong Trần cả đời anh hùng lại bị một nữa nhân thần bí phế bỏ, thời tiết thánh triều Thần Vũ hắn thay đổi rồi. Võ giả có lực chiến đấu Địa Vũ cảnh tứ trọng đã có bốn người, Vũ đế, Long Sơn tiền bối còn có Cổ Ma thi hài, cộng thêm cái vị Tuyền cô nương này nữa.” Lão giả cảm khái nói.
“Đúng rồi, ta tới hỏi ngươi, vị trí thành Lưu Phong ở đâu?” Long Thần nói.
“Thất gia chờ chốc lát.” Lão giả từ trong túi càn khôn lấy ra một phần bản đồ, chỉ vào một điểm nho nhỏ ở một góc, nói: “Đây chính là thành Lưu Phong, là một tiểu thành tương đối cằn cỗi, lấy tốc độ thất gia đoán chừng mất mấy năm mới có thể tới nơi này.”
Long Thần sau khi nhận lấy bản đồ cùng trò chuyện với lão giả này thêm mấy câu nữa, rồi rời khỏi thành Hoàng Phủ, đi về hướng thành Lưu Phong.
Không nghĩ đến chuyện lại phát sinh đến tình trạng này.
“Đại ca, thời cơ cấp bách, để ta tới.” Mạc Tiểu Lang ở trong Thái Hư cảnh nói.
Long Thần gật đầu, để Mạc Tiểu Lang ra khỏi Tháu Hư cảnh. Sau khi đi ra, một trận hỏa diếm hắc sắc nhanh chóng tịch quyển, hỏa diễm dần mở rộng, rất nhanh biến thành bộ dạng Phệ Nhật Yêu Lang, bởi vì phải nhanh lên đường cho nên Tiểu Lang rút nhỏ thân thể đi không ít. Đạt đến trình độ như một con ngựa bình thường thế nhưng tốc độ hắn càng tăng nhanh hơn.
Long Thần ngồi ở trên lưng Phệ Nhật Yêu Lang, Phệ Nhật Yêu Lang không nói hai lời, trực tiếp khai triển tốc độ, chạy về hướng thành Lưu Phong. Tiểu Lang là Vương cấp tam phẩm, tốc độ so với Long Thần nhanh hơn, hơn nữa sức chịu đựng yêu thú tương đối ưu việt, Mạc Tiểu Lang có thể duy trì tốc độ này cho đến khi tới được thành Lưu Phong.
Dọc theo đường đi cũng không nói chuyện gì, Long Thần thừa dịp khoảng thời gian này hướng Địa Vũ cảnh tam trọng tiến phát. Đã lâu rồi không có cấp bách hiện hữu ra trước mặt mình, Long Thần không bỏ chút thời gian nào, rất nỗ lực.
Tiểu Lang thì ngược lại, thời gian trôi qua vô cùng nhàn nhã. Hắn thiên phú siêu nhiên, chỉ dùng đến bảo vật Hỏa hệ đề thôn phệ là có vô tận thăng cấp.
Bởi vì dùng Phệ Nhật Yêu Lang lên đường, vốn mất năm ngày lại được Phệ Nhật Yêu Lang kéo lại còn ba ngày, giữa trưa ba ngày sau đó, Long Thần đã chạy tới thành Lưu Phong. Đây là một tiểu thành trong hoang mạc, tương đối cằn cỗi, dân cư ở nơi này thực lực tương đối thấp, không sánh bằng những thành thị khác tại thánh triều Thần Vũ, ngay cả thiên địa linh khí cũng chỉ tương đương Hoàng thành Thương Ương quốc. Tại thánh triều Thần Vũ, loại cấp bậc thấp này đã không thể thấp hơn nữa.
“Hoàng Phủ Phong Trần ở ngay nơi này nhưng mà đại ca, nơi này cũng rất lớn, chúng ta làm sao tìm được đây?”
Tiểu Lang hóa thành hình người, đứng ở trên tường thành thành Lưu Phong.
“Rất đơn giản, xem ta đây.”
Long Thần nói xong, sau đó hướng đến thành Lưu Phong, thanh âm đột nhiên khuếch đại, nói: “Hoàng Phủ Phong Trần, ta là Long Thần, mau mau tới cửa thành Lưu Phong!”
Long Thần gầm rống một tiếng này, trực tiếp truyền khắp cả thành Lưu Phong, hắn thực lực hùng hậu, dĩ nhiên có năng lực như thế. Tại thành Lưu Phong này, căn bản là không có thế lực Vũ Minh, cho dù là có, nghe được cái tên Long Thần cũng không ai dám ló đầu ra ngoài. Thế nhưng người xem náo nhiệt lại không ít.
Tiếng Long Thần giống như là một tiếng kinh lôi vậy, đại đa số người bị dọa hết hồn, rất nhanh bọn họ liền biết được, Long Thần tất nhiên là một cường giả mới có thể tạo thành hiệu quả như vậy. Mà cái tên Long Thần, làm sao nghe có chút quen quen.
Thành Lưu Phong tin tức lại bị bế tắc, thuộc loại tiểu thành trong hoang mạc cho nên người biết danh tiếng Long Thần thật ra cũng không có mấy người, đại đa số người đối với Long Thần vẫn còn rất xa lạ.
Rất nhiều người cũng bắt đầu từ trong thanh âm dò tới, nhìn đến hướng cửa thành thế nhưng thanh âm Long Thần hơi có chút hung thần ác sát, tất cả mọi người nhìn quanh vội nghị luận, chỉ là không dám đến gần phía trước.
Ánh mắt Long thần quét qua mặt những người này, không có một người nào là Hoàng Phủ Phong Trần thế nhưng Long Thần không nóng vội. Nếu như Hoàng Phủ Phong Trần ở nơi này thì nhất định nghe thấy, hắn đã mất đi tất cả thực lực, mà thành Lưu Phong lớn như vậy, hắn muốn chạy tới đây cũng cần thời gian nhất định.
Long Thần đứng trên đỉnh cao nhất tường thành, đang đợi Hoàng Phủ Phong Trần đến.
“Ta muốn tìm một người tên là Hoàng Phủ Phong Trần, hắn ở trong thành Lưu Phong, người nào biết được hành tung của hắn có thể nói cho ta biết, tất nhiên ta có phần thưởng thật lớn!”
Long Thần nói ra lời này, sau đó thân thể của hắn trực tiếp bay giữa không trung.
“Siêu cấp cường giả!”
Người thành Lưu Phong thấy được Long Thần thế mà đang bay, nhất thời trên mặt toát ra thần sắc sùng bái, có thể bay đồng nghĩa Long Thần là cường giả tuyệt đỉnh nhất. Hơn nữa, Long Thần còn trẻ như vậy nhất định là người có thân phận.
Nhìn thần sắc kính sợ của mọi người bên dưới, bỗng Long Thần nghĩ tới mình. Lúc trước Vương Triều dùng ánh mắt như vậy nhìn mình, giống như ánh mắt Long Thần bây giờ nhìn người bên dưới vậy, Long Thần giờ mới hiểu được, chính mình ở trước mặt loại cường giả kia không ngờ nhỏ bé như vậy.
Long Thần thở ra một hơi.
Lời hắn đã truyền đi, rất nhanh có người đáp lại, lúc này là một phụ nữ chen ra khỏi đám người, chạy đến một chỗ trống trãi, nóng vội hướng về Long Thần ngoắc ngoắc. Thanh âm của nàng yếu ớt nhưng Long Thần có thể nghe rõ hoàn toàn, theo lời nàng, nàng là vợ của Hoàng Phủ Phong Trần.
“Vụt!” Long Thần tới bên cạnh người phụ nữ này.
Người phụ nữ này niên kỷ tương đương với Hoàng Phủ Phong Trần, cũng chừng ba mươi tuổi, dung mạo nàng cũng đứng số một số hai. Một bộ dạng dịu dàng, có chút phong tình, hơn nữa dung mạo rất giống Hoàng Phủ Kỳ, xem ra Hoàng Phủ Kỳ lớn lên giống mẹ nàng hơn, đợi nàng lớn lên cũng là một mỹ nhân hiếm có.
Người phụ nữ xinh đẹp này chẳng qua bây giờ y phục bằng vải thô, tóc trực tiếp búi cao, trang phục rất đơn giản. Ai cũng không nghĩ tới, nàng mặc trang phục như vậy nhưng đã từng là thê tử gia chủ Hoàng Phủ gia tộc.