Long Huyết Chiến Thần

Chương 607: Liễu Y Y Phải Lập Gia Đình

“Tán Hồn long trảo, Ngũ Long phá thiên!”

Công kích đồng dạng, lại hoàn toàn không có uy lực đồng dạng, Ngũ Long phá thiên lúc này ước chừng lớn mạnh gấp mười lần, dưới Long Thần khống chế, trong nháy mắt đã nhích tới gần Dương Ngưng Phong.

Bóng ma tử vong, bao trùm lấy đỉnh đầu Dương Ngưng Phong.

“Không thể nào! Tại sao lại mạnh như vậy được?”

Một tên tiểu tử chưa ráo máu đầu thôi, bỗng nhiên bò lên trên đỉnh đầu của mình, trong mắt Dương Ngưng Phong đều tràn ngập thần sắc không thể tin nổi, thành công kích phát ra hung tính của hắn.

Vốn Long Thần bị hắn bạo ngược, hiện tại thì ngược lại, Long Thần là một tên tiểu bối lại đi bạo ngược hắn, hắn làm sao chịu cho được?

“Phong Thần cước pháp, Thần Phong thức!”

“Chà!”

Tốc độ tới quá nhanh, trong nháy mắt đã tới trước người Long Thần, thế nhưng Thần Phong thức lần này dưới Thôn Phệ Huyết Giới Long Thần áp bách, uy lực so với lúc trước kém hơn rất nhiều, kết quả có thể nghĩ ra, ai cũng không ngăn cản được, Long Thần chỉ lấy hai con thần long quấn lấy công kích Dương Ngưng Phong, mà ba con thần long khác trong nháy mắt quấn quanh người Dương Ngưng Phong, thần long này đều là móng vuốt Long Thần, dưới Long Thần giảo sát, ba con thần long gắt gao cuốn lấy Dương Ngưng Phong, sau đó thì...

“Khách khách, rắc!”

Thanh âm tiếng xương cốt nát bấy vang lên.

“Không!”

Một tiếng rống tuyệt vọng được truyền ra nhưng mà đã muộn rồi.

Triệu Đan Trần cả kinh, mặc dù hắn dự liệu được Long Thần rất mạnh nhưng cũng không có nghĩ tới Long Thần thế nhưng mạnh đến độ chỉ một chiêu thôi đã gϊếŧ chết Dương Ngưng Phong, hắn lúc này còn đang nằm trên ghế, cho nên tại thời khắc Dương Ngưng Phong gặp phải tuyệt cảnh, trong lúc nhất thời hắn không có cứu viện kịp thời.

“A!”

Tiếng kêu thảm thiết càng thêm tê tâm phế liệt truyền ra, dưới Long Thần giảo sát, vốn Dương Ngưng Phong hình người, trong nháy mắt đã bị vặn vẹo thành bánh quai chèo, máu tươi phun ra như suối, chốc lát sau đó, dưới Long Thần giảo sát, biến thành máu thịt bay đầy trời.

Cái trường hợp này tương đối ác tâm.

Dương Ngưng Phong lành lặn, bị hóa thành nát bấy.

Thấy cảnh tượng Long Thần gϊếŧ chết Dương Ngưng Phong, đám người Lam Linh Nhi, mặc dù hưng phấn cùng hả giận nhưng cảnh tượng kinh khủng kia vẫn làm cho bọn họ cảm giác mình sắc mặt tái nhợt, đối với vị thất đệ, trong lòng bọn họ càng nhiều hơn một phần kính sợ.

Rống một tiếng, Long Thần rút lui, thối lui đến trước đám người Lôi Chấn, dưới Kim Ô hỏa hắn quét qua, thi thể Dương Ngưng Phong biến thành mảnh nhỏ, rất nhanh bị Long Thần đốt cháy sạch, Dương Ngưng Phong không còn tồn tại nữa rồi.

Một trong tam đại Vũ hoàng, nguyên là giáo chủ Phong Thần giáo, hiện tại đã chết ở trên tay Long Thần.

Cái trường hợp này làm tất cả mọi người dại ra trong chốc lát.

Cho đến khi thanh âm lạnh lùng Long Thần vang lên: “Các vị, thắng bại đã phân, trận chiến thứ ba đây là Chiến tộc ta thắng lợi, ba trận hai thắng, Chiến tộc chúng ta thắng hai trận, còn hướng các vị Vũ Minh tuân thủ lời hứa, sớm rời đi một chút, chúng ta không tiễn!”

Long Thần một câu nói kia dùng khí lực rất lớn, cho nên thanh âm phát ra cũng là rất lớn, thanh âm hắn, tựa như tiếng sấm vậy, “ầm ầm!” nổ tại không trung, truyền đi rất xa rất xa, trên căn bản cả người Chiến tộc hoặc là quân đội Vũ Minh phụ cận Chiến tộc đều nghe được.

Mục đích Long Thần, chính là muốn đem cái kết quả này khuếch tán ra ngoài.

Mục đích của hắn, rất nhanh đạt được.

Cái kết quả này dù là người Chiến tộc, cũng có chút ít khó tin, càng không cần phải nói tới đám người Vũ Minh, Triệu Đan Trần lúc này đã đứng lên, gắt gao nhìn Long Thần, khí tức khổng lồ ở trên người Long Thần làm hắn sâu sâu kiêng kỵ, trong lòng hắn hiểu được, Long Thần bây giờ đã không phải là quả hồng mềm để Vũ Minh tùy ý nhào nắn, cho dù là Triệu Đan Trần hắn, cũng không nhất định đánh thắng Long Thần.

Hiện tại nói, trong Vũ Minh, trừ phi tự bản thân Vũ đế xuất thủ, bằng không tuyệt đối không nắm được Chiến tộc.

Chiến tộc không có võ giả Địa Vũ cảnh tam trọng, Vũ Minh mới dám tới đây đánh dẹp, bây giờ trong Chiến tộc, nhiều hơn một Long Thần biếи ŧɦái hơn cả lão tộc trưởng trấn giữ, sợ rằng cơ hội cho Vũ Minh đã không còn.

Triệu Đan Trần không phải ngu ngốc, hắn biết lúc này cho dù mình tập hợp lại đánh một trận tử chiến với Chiến tộc, Vũ Minh tuyệt đối tổn thất thảm trọng, Dương Ngưng Phong chết đi, mà Chiến tộc vừa vặn cho ra đời một siêu cấp cao thủ, Vũ Minh lần này đã không còn cơ hội nữa rồi, cho dù Triệu Đan Trần công kích mạnh mẽ đi nữa, hắn cũng không dám.

Một đôi mắt lãnh lệ nhìn chằm chằm vào Long Thần, cấp cho Long Thần áp lực khổng lồ.

Long Thần bình thản, lực lượng cường đại, mang đến cho hắn đủ tự tin, khóe miệng gợi lên nụ cười hờ hững, nói: “Các vị, nơi này là địa bàn của Chiến tộc, chỉ có người đường đường chính chính, mới có thể đứng ở chỗ này kính xin các vị rời đi thôi!”

Ý của hắn rất là rõ ràng, Vũ Minh lúc này không thuộc con người.

“Ngươi chửi chúng ta không phải là người ư? Ngươi muốn chết!”

“Đừng tưởng rằng đánh bại Vũ hoàng là rất giỏi, Vũ Minh chúng ta, còn có Triệu Đan Trần, còn có Vũ đế Triệu Vô Cực, bọn họ tùy ý một chiêu cũng có thể gϊếŧ chết ngươi đấy!”

Lên tiếng vũ nhục Vũ Minh, cũng không phải người nào muốn làm thì làm, Dương Ngưng Phong chết làm trong lòng bọn họ vô cùng biệt khuất nhưng sự thật bày ở trước mắt, bọn họ cũng không khỏi không tiếp nhận.

Triệu Đan Trần hít một hơi thật sâu.

Hắn lựa chọn nhẫn nại.

Nếu như bây giờ hắn lựa chọn đối cứng với Long Thần, chỉ có thể nói là hắn lỗ mãn, đại trượng phu hiểu được thức thời mới là tuấn kiệt đứng trên đỉnh vinh quang. Hắn khoát khoát tay, ý bảo mọi người câm miệng, sau đó nhìn Long Thần, nói: “Long Thần, chúng ta đánh giá thấp ngươi rồi, hôm nay Vũ Minh chúng ta, không phải bại bởi Chiến tộc, mà là bại bởi ngươi. Ngươi có tư cách xưng là cường giả, thế nhưng không có một cường giả nào, có kết quả tốt khi đối địch cùng với Vũ Minh, Cửu U Tang Hồn Vũ Minh chúng ta, thế nhưng ngay cả võ giả Địa Vũ cảnh tứ trọng, cũng từng đi vào trong đó!”

Hắn cúi đầu, nhè nhẹ lau sạch bàn tay trắng noãn của mình, nói: “Cho nên ta khuyên ngươi một câu, đừng quá đắc ý vội, những ngày an nhàn của ngươi tuyệt đối không dài đâu, ta cũng không nhiều lời nữa, lúc này đây, ta gặp hạn, ta chịu phục, tạm biệt!”

Sau khi nói xong, hắn chuẩn bị trực tiếp rời đi.

Triệu Đan Trần như vậy, mới để cho Long Thần cảm giác đáng sợ.

Một cường giả sẽ làm cho tâm người ta run sợ, mà một cường giả am hiểu ẩn nhẫn thì phải là cơn ác mộng của rất nhiều người, Triệu Đan Trần hôm nay cho dù ngạnh bính, hắn dù làm thế nào cũng không sao bắt được Long Thần, cho nên hắn mới lấy thân phận cao cao tại thượng, lựa chọn ẩn nhẫn!

“Triệu Đan Trần kia là một đại địch...”

Trong lòng Long Thần âm thầm cảm khái.

Ngay khi muốn xoay người, hắn lại quay trở lại, thế nhưng trên mặt hắn lúc này tràn đầy nụ cười, nói: “Quên nói cho các ngươi biết một chuyện vui, hơn một tháng nữa, ta sẽ cưới nữ nhi Thanh Li vương Cổ Ma vực - Liễu Y Y, đến lúc đó các vị có rảnh rỗi, tới đó uống chén rượu mừng!”

Nói xong, hắn cười ha hả, mang theo đám người Vũ Minh rời đi.

Hiển nhiên, hắn nói ra những lời này là nói cho đám người Long Thần biết là bởi vì hắn biết Long Thần cùng Liễu Y Y từng trải qua một đoạn nhân sinh, mà Khương Vô Nhai còn là phụ thân của Liễu Y Y!

“Cái gì?”

Khi Triệu Đan Trần nói xong, Long Thần và Khương Vô Nhai sắc mặt thay đổi. Bọn họ vừa mới đắm chìm trong vui mừng thắng lợi, thế nhưng bỗng nhiên lại toát ra một chuyện như vậy?

Triệu Đan Trần rời đi rất nhanh, Long Thần đúng là không đuổi theo kịp. Hắn giúp đỡ Khương Vô Nhai bị thương, nói: “Nhị ca, trước đừng có vọng động, nếu quả thật như lời hắn nói, chúng ta sẽ từ từ đưa ra kế hoạch.”

“Thật là khốn kiếp!”

Trên mặt Khương Vô Nhai toát ra thần sắc dự tợn, nói: “Đây nhất định là chủ ý của lão thất phu Khương Vô Tà kia rồi, hắn biết rõ Y Y là con gái của ta mà! Khương Vô Tà!”

Long Thần cũng đoán như vậy.

“Tất cả mọi người đều an tĩnh lại đi..”

Long Thần lên tiếng, hắn nhìn xung quanh một lần, nói: “Hiện tại, áp bức từ Vũ Minh, rốt cuộc đã rút đi, chúng ta cũng nên nghỉ một lát, sau đó bàn ra kế hoạch tiếp theo..”

Lôi Chấn gật đầu, cảm kích nhìn Long Thần, nói: “Thất đệ, lần này làm phiền ngươi rồi, ta đại biểu cho hơn vạn chiến sĩ Chiến tộc, hướng ngươi quỳ xuống!”

Ánh mắt của hắn vô cùng kích động, hết thảy đều phát ra từ tình cảm chân tình, Long Thần vội vàng ngăn cản hắn, nói: “Tứ ca, chúng ta là huynh đệ, so đo đến chuyện này làm cái gì. Đây là điều ta phải làm..”

Lôi Chấn không quỳ nhưng sáu vị Chiến vương hướng Long Thần chân thành quỳ xuống, bọn họ không nói điều gì, thế nhưng vẻ cảm kích và kích động trong ánh mắt, nói rõ hết thảy.

“Tất cả đứng lên cả đi!”

Long Thần chỉ có thể bất đắc dĩ nói.

“Ngươi là ân nhân của cả Chiến tộc ta, chúng ta vĩnh viễn nhớ kỹ tên ngươi, thế thế đại đại truyền thừa xuống!”

Lôi Chấn thanh âm có chút nghẹn ngào. Những người khác nhìn một màn kia trên mặt tràn đầy nụ cười.

Trong lòng Long Thần cũng rất thoải mái.

Cái chuyện có thể trợ giúp người khác, thể hiện ra cảm giác tác dụng của bản thân, tương đối tốt.

Ngay sau đó, hắn khẽ nhíu mày, nói: “Lần này chúng ta mặc dù thắng, thế nhưng còn có hai vấn đề... Tứ ca, Long tộc chúng ta, hẳn là định ra một cái kế hoạch..”

Lôi Chấn gật đầu, hắn hướng mấy vị Chiến vương nói: “Sáu người các ngươi, hảo hảo đi bố trí, chuyện ở nơi này tuyên dương ra ngoài, cường tráng uy danh Chiến tộc ta!”

Đám Chiến vương gật đầu, rời đi, bọn họ mang theo tin tức, tuyệt đối để cho toàn Chiến tộc, thậm chí là cả Thần Vũ thánh triều đều oanh động.

Long Thần giống như là một tân binh buông xuống, chỉ trong thời gian ngắn, tạo thành oanh động so với một Long Thần khác còn muốn lớn hơn.

Sau tình cảm dâng trào qua đi, trong tâm của mỗi người, không thoải mái cho lắm. Trong đó cảm xúc Khương Vô Nhai có chút khó không chế, hắn lạnh lùng nói: “Y Y chưa từng gặp qua Triệu Đan Trần, lấy tính cách Triệu Đan Trần, cũng không thể hảo hảo đối xử nàng, cái tên khốn Khương Vô Tà kia lại muốn đẩy nàng vào trong hố lửa, không được, ta nhất định phải đi gặp Khương Vô Tà để nói rõ chuyện này. Nhưng mà Nguyệt nhi...”

Lần này Triệu Đan Trần mang đến hai cái tin tức, một cái là từ Liễu Y Y, một cái là từ Long Nguyệt, Long Thần đoán chừng, Long Nguyệt rất có thể đã bị đẩy vào trong Cửu U Tang Hồn, mặc dù mọi người đều biết, Cửu U Tang Hồn rất khó cứu ra nhưng mà huynh đệ tỷ muội của mình, ai sẽ buông tha cơ hội này?”

Long Thần nhìn ra được, trong lòng Khương Vô Nhai vô cùng quấn quýt, một bên là nữ nhi của hắn, một bên khác là nữ nhân mà hắn yêu thương, hai phương diện kia hắn không nghĩ buông tha, hắn rốt cuộc hẳn là đi cứu ai trước?

Đối với tình cảm của Khương Vô Nhai, Long Thần không dám nói gì, từ đầu đến cuối hắn đều thích Long Nguyệt, thậm chí chuyện Thanh Li vương có con gái, hắn cũng không biết. Nữ nhi xuất hiện làm trong lòng Khương Vô Nhai xuất hiện gút mắc. Một phương diện là trách nhiệm của một người phụ thân, một phương diện khác là theo đuổi của chính mình, chính bản thân hắn cũng không rõ lắm, mình rốt cuộc là đi về bên nào.

Long Thần chỉ có thể hắn quyết định.

“Nhị ca, Vũ đế thành, ta đi, mà nơi Cổ Ma vực, chỉ có thể ngươi đi thôi..”

Long Thần quyết đoán nói.

“Ngươi đi Vũ Đế thành ư?”

Khương Vô Nhai ngẩng đầu lên.

Long Thần gật đầu, phân tích: “Thực lực của ta bây giờ mạnh hơn ngươi, Địa Vũ cảnh tam trọng, cũng không phải là đối thủ của ta, ngay cả đại tỷ cũng bị bắt đi, ngươi đi thì uổng công thôi, đây là ta nói lời sự thật, cho nên để ta đi hẳn là còn có một tia cơ hội cứu ra đại tỷ, mà nơi Cổ Ma vực, ngươi và Ma hoàng là huynh đệ, chỉ có ngươi đi mới cứu được Liễu Y Y..”

Long Thần nói đúng, Khương Vô Nhai không phải là loại đàn bà lắm chuyện, hắn suy nghĩ một hồi, khẽ cắn răng gật đầu, mặc dù là hắn rất quan tâm đến chuyện Long Nguyệt nhưng mà hắn biết mình hẳn là không giúp được gì.

“Vậy chúng ta đây thì sao?”

Lam Linh Nhi nói, nàng hỏi chính là Long Thần, Long Thần bây giờ, bởi vì thực lực siêu tuyệt và tâm trí trác tuyệt đã trở thành người tâm phúc của mọi người.

“Các ngươi sao?”

Long Thần suy nghĩ một chút, nói: “Vũ Đế thành hung hiểm, một mình ta, hoạt động an toàn hơn, mà bên phía nhị ca, cần đến nhiều người chiếu cố sẽ là tam ca đi, về phần ngũ ca và ngươi, ở lại giúp đỡ tứ ca một phen, nếu như chúng ta không có ở đây thì Chiến tộc không có mấy cao thủ, cũng không ổn, dù dao chúng ta đã không có bản doanh thì tạm thời mượn Chiến tộc làm đại bản doanh, mọi người cảm thấy ta an bài như thế có được không?”

Mọi người gật đầu, an bài như thế thật không tệ, thế nhưng mọi người đối với Long Thần có chút không yên lòng, Lam Linh Nhi nói: “Thất đệ, ngươi một mình đi Vũ Đế thành, có ổn không? Cửu U Tang Hồn là ở trong Vũ Đế thành, trừ phi là nhân vật trọng yếu của Vũ Minh, cũng không thể đi vào trong thành Vũ Đế thành, ngươi không biết tình huống Vũ Đế thành, e rằng đến lúc đó sẽ chịu thiệt thòi..”

Long Thần suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy vậy, cho nên hắn nói: “Ta không biết gì về Vũ Đế thành cả, chút nữa các ngươi giảng giải cho ta biết chút ít, rốt cuộc là chú ý đến vấn đề nào, về phần nhị ca, thương thế bây giờ của ngươi, ít nhất phải đều dưỡng thật tốt mới có thể đi Cổ Ma vực, Triệu Đan Trần không phải đã nói rồi sao, còn có hơn một tháng nữa, chúng ta nhanh chóng tra rõ tính chân thật của chuyện này..”

Xích Ảnh luôn trầm mặc ở một bên, gật đầu nói: “Ta bây giờ đi an bài người, mang tài liệu cặn kẽ nhất của Vũ Đế thành tới đây, đồng thời hỏi thăm chuyện đại tỷ cùng Liễu Y Y..”

Tin tức chân thật, mới là trọng yếu nhất, Xích Hồn có mạng lưới tình báo cường đại, chuyện này giao cho Xích Ảnh là thích hợp nhất.

Sắp xếp xong, mọi người rời khỏi tổ lăng, tiếp tục đưa ra kế hoạch chặt chẽ hơn.

Chiến tộc lúc này đắm chìm trong không khí vui vẻ, Long Thần dọc theo đường đi tới, nhìn qua nụ cười tươi ở trên mặt mỗi người sống sót sau tai nạn, bọn họ cuồng hoan, uống rượu, ca hát, khiêu vũ, cả Chiến tộc rất nhanh trở thành thiên đường cuồng hoan.