Diệp Đạt chế trụ eo Diêu Tử Khê để y bán nằm úp sấp trên giường, còn mình thì ôm y từ phía sau, ma sát da thịt bóng loáng của Diêu Tử Khê.
Diệp Đạt vươn ngón tay đến bên miệng Diêu Tử Khê: “Liếʍ một chút…”
Diêu Tử Khê hé miệng ngậm ba ngón tay vào, từng chút từng chút mà liếʍ.
Từ đầu ngón tay truyền đến cảm giác vi diệu khiến toàn thân Diệp Đạt như bị điện lưu bắn trúng, dục hỏa đốt người. Diệp Đạt mang ba ngón tay được y liếʍ đến ẩm ướt dính dấp thăm dò vào tiểu huyệt của Diêu Tử Khê cẩn thận khuếch trương, tiểu huyệt vừa rồi bị hắn liếʍ qua đã có chút mềm rất nhanh liền dễ dàng tiến vào hai ngón tay, Diệp Đạt lại cho thêm một ngón tay vào nới rộng, ngón tay thon dài dùng sức ma sát bên trong tiểu huyệt nóng bỏng, trong lúc lơ đãng chạm vào điểm mẫn cảm của y, thân thể Diêu Tử Khê chốc lát căng thẳng.
Diệp Đạt ma sát nhiều lần vào điểm mẫn cảm của y, trêu chọc y sung sướиɠ đến nổi muốn ngừng mà không được.
“Thả lỏng….. Ta muốn tiến vào…” Diệp Đạt ôn nhu nói bên tai y, nắm chặt eo Diêu Tử Khê, động thân một cái, phân thân nóng rực cứng rắn tiến vào tiểu huyệt va chạm đến nơi sâu nhất, mỗi một nơi đều bị nhồi đến tràn đầy.
“A..”
“Thật chặt….”
Hai đạo thanh âm bất đồng đồng thời vang lên,
vừa đau khổ lại sung suống.
Diệp Đạt đỡ lấy eo Diêu Tử Khê, mạnh mẽ trừu động, tiểu huyệt vừa chặt vừa ẩm ướt lại nóng bỏng đem phân thân nóng rực của Diệp Đạt bao lấy chặt chẽ, mỗi một lần tiến vào vách tràn mềm mại tự động co rút mạnh mang đến sung sướиɠ mãnh liệt không thể nào tả xiết.
Diêu Tử Khê kịch liệt thở dốc, gò má lãnh diễm xinh đẹp cực kỳ, một tay chống đỡ trên giường một tay che miệng.
“Ngoan…. Kêu lên đi….” Diệp Đạt mạnh mẽ kéo bàn tay đang che miệng của Diêu Tử Khê ra, một bên hôn lên cánh tay thon dài của Diêu Tử Khê, một bên xấu xa gia tăng cường độ mãnh liệt đâm về điểm mẫn cảm của y.
Du͙© vọиɠ nóng bỏng ra ra vào vào hậu huyệt Diêu Tử Khê, mỗi lần rút ra đều kéo theo một ít mị thịt đỏ hồng óng ánh nước tựa như một đóa hoa yêu diễm nở rộ.
“Thoải mái sao…. Thoải mái thì kêu ra…. Ta thích nghe ngươi kêu…” Diệp Đạt dụ dỗ nói.
Tiểu huyệt vì vật thô cứng to lớn ma sát dần dần chảy ra chất lỏng trong suốt làm cho hắn trừu động càng thêm thuận lợi, tốc độ ra vào của Diệp Đạt càng lúc càng nhanh, cường độ càng ngày càng mạnh, mỗi lần trừu sáp đều kịch liệt như muốn thao nát y.
Thân thể hai người cuồng loạn va chạm, mỗi một lần đều tiêu hồn thực cốt, Diêu Tử Khê cũng chịu không nổi mà lớn tiếng rêи ɾỉ: “Ừm…. A…..”
Thanh âm nam nhân rêи ɾỉ không hề kiều mị giống nữ nhân, thế nhưng Diệp Đạt nghe qua lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến run lên hơn cả thôi tình dược, du͙© vọиɠ càng bành trướng.
Diệp Đạt đổi thành tư thế mặt đối mặt, nhấc một chân Diêu Tử Khê để lên vai chính mình, nghiêng thân hung hăng thẳng tiến, tư thế này càng đâm vào sâu hơn, mãnh liệt ra vào hậu huyệt làm y vừa đau vừa sướиɠ, hầu như muốn làm người ta phát điên!
Thân thể Diệp Đạt hướng về phía trước, dọc theo cái cổ trắng nõn của Diêu Tử Khê không ngừng hôn liếʍ, môi lưỡi nóng rực hôn lên đôi môi khép hờ của y, điên cuồng mυ'ŧ vào mỗi một tấc bên trong, đầu lưỡi hai người nóng bỏng dây dưa cùng nhau, chất lỏng trong suốt lóng lánh từ khóe môi y chảy ra theo cái cổ duyên dáng chảy xuống xương quai xanh mê người, nhỏ đến đầu v* đỏ bừng trước ngực, óng ánh mô tình.
Diêu Tử Khê chỉ cảm thấy cả người sắp bị hòa tan, khắp cơ thể đều là hơi thở của Diệp Đạt xoắn xuýt cùng nhau kịch liệt trừu sáp, y không tự chủ được mà nâng mông phối hợp với hắn, khi hắn tiến vào y liền kẹp chặt, khi rời đi lại níu kéo không chịu buông, vị trí giữa hai người ướt một mảng, phát ra âm thanh va chạm da^ʍ mỹ vang vọng cả phòng.
“Nơi đó của ngươi thật chặt….. Thật tuyệt, thật thích…” Diệp Đạt thở hổn hển, hưởng thụ phân thân thô cứng của mình bị y kẹp đến chặt chẽ sung sướиɠ.
Sung sướиɠ tiêu hồn thực cốt càng lúc càng mãnh liệt, Diệp Đạt chăm chú nhìn Diêu Tử Khê, thân thể thon dài đẹp đẽ theo ma sát của mình mà run rẩy, da thịt trơn bóng nổi lên một tầng mồ hôi mịn, trên mặt lại lộ ra biểu tình vừa sung sướиɠ vừa thống khổ, đôi con ngươi đen bóng chứa đầy du͙© vọиɠ và hình bóng của mình. Bất luận như thế nào cũng rất mê người! Trong lòng Diệp Đạt tràn ngập thỏa mãn mê say, tiểu huyệt ẩm ướt lại nóng bỏng như si như cuồng.
“Yêu thích…. Thật thích ngươi…” Diệp Đạt một bên nhanh chóng trừu sáp, một bên thổ lộ tiếng lòng của mình.
“Ân…. A… Ta muốn ra… A…” Vòng tay ôm lấy cổ Diệp Đạt của Diêu Tử Khê đột nhiên siết chặt, tiểu huyệt đột nhiên mãnh liệt co rút, từng luồng bạch trọc bắn ra tung tóe, sung sướиɠ cùng cực tựa như bị điện giật làm toàn thân y xụi lơ như bùn, co quắp ngã vào lòng ngực hắn.
Co rút mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ Diệp Đạt, nơi bắp đùi một trận bủn rủn, phân thân nóng rực không cách nào kiềm chế mà buông lỏng tinh quan bắn mạnh vào sâu trong cơ thể của y……. Diệp Đạt chăm chú ôm lấy Diêu Tử Khê, sau khi kịch liệt sung sướиɠ liền ôm nhau thở dốc, trên giường đâu đâu cũng là dấu vết ái muội của hai người, trong phòng tràn ngập mùi xạ hương nam tính.
Nhưng mà, đến khi tất cả sự việc kết thúc, Diệp Đạt cũng không nhận được hồi đáp từ Diêu Tử Khê.