Úc phủ và Phó vương phủ đều lớn như nhau, bất quá phụ thân của Úc quý phi Úc Chính là trọng thần hai triều, Binh bộ thượng thư, nỗ lực đối với Đại Á cùng trưởng tôn Thành Đức hầu như tương xứng.
Sau tiên hoàng niệm tình hắn đối với Đại Á nỗ lực nhiều, liền đem phủ đệ chỗ này ban cho Úc Chính, trước đây thời gian tu kiến (xây dựng lại) là dựa theo kiến tạo (xây dựng) quy cách thân vương, bởi vậy so với những phủ đệ của các quan viên khác sinh ra mấy phần khí thế uy nghiêm.
Cung Vân ngẩng đầu nhìn đại môn một chút ngay phía trên có hoành phi viết hai chữ Úc phủ, con ngươi khôn khéo rũ xuống, lập tức xoải bước đi vào.
Thị vệ cửa Úc phủ gặp qua hắn, biết hắn là tâm phúc của lão gia, năm ngoái mới lên nhậm chức Phó thống lĩnh cấm vệ quân, bởi vậy thái độ rất cung kính, liền ân cần đem người mới đi đến, không dám chậm trễ chút nào.
Cung Vân cho dù đã tới vài lần cũng không dám coi nhẹ quy củ của Úc phủ, an an phận phận ở dưới sự hướng dẫn của quản gia đi tới thư phòng của Úc Bá Phi.
Úc Bá Phi là ca ca của Úc hoàng quý phi, năm nay đã bốn mươi lăm tuổi, sinh dục được một nhi tử một nữ nhi, con lớn nhất đã hai mươi ba tuổi, từ nhỏ chính là thư đồng của tam hoàng tử Phó Nguyên Dương, so với Phó Nguyên Dương tính tình không tốt lắm, cáu kỉnh bất thường, con của hắn ngược lại là người có tâm tư tinh tế, hai người bù trừ cho nhau rất tốt.
“Tiến vào!”
Úc Bá Phi thanh âm theo thói quen uy nghiêm từ trong thư phòng truyền ra.
Cung Vân lấy lại bình tĩnh, đẩy cửa ra đi vào, quản gia không có rời đi, trái lại canh giữ ở cửa thư phòng, tựa hồ muốn phòng ngừa có người nghe trộm.
“Thống lĩnh, người tìm thuộc hạ có chuyện gì?” Cung Vân đi tới quỳ trước thư án ngẩng đầu nhìn Úc Bá Phi trước mặt, thần sắc như thường hỏi.
Úc Bá Phi rốt cuộc ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt cương nghị, đã bốn mươi lăm tuổi hắn thoạt nhìn như chỉ có hơn ba mươi tuổi, khuôn mặt không giận tự uy, đường nhìn rơi vào trên người Cung Vân, một lúc sau mới mở miệng.
“Cung Vân, ta nhớ kỹ ngươi vẫn là người luôn có chừng mực, ngươi nên biết người đứng sau sòng bạc Bảo Hoa là Ngũ hoàng tử, hắn có Triệu gia là chỗ dựa, sau còn có Nhị hoàng tử tại triều giúp đỡ, lần này vì sao không nói với ta một tiếng liền công nhiên chống lại cùng bọn chúng?”
Cung Vân giơ lên đôi mắt: “Thống lĩnh, người cũng đã nghe nói qua chuyện sòng bạc Thiên Long.”
Úc Bá Phi gật đầu: “Chuyện này huyên náo xôn xao, muốn không nghe nói cũng khó, ta biết ý tứ của ngươi, thế nhưng này cùng ngươi có can hệ gì?”
“Cùng thuộc hạ không có quan hệ gì.” Cung Vân nói rằng: “Thế nhưng cùng Úc gia nhưng thật ra có chút quan hệ.”
Úc Bá Phi nhìn hắn, “Chỉ giáo cho?”
Cung Vân nói rằng: “Sòng bạc Bảo Hoa là sản nghiệp kiếm tiền từ danh nghĩa của Ngũ hoàng tử, mấy năm gần đây bọn họ muốn quay vòng tiền vốn toàn dựa vào hoạt động sòng bạc này, còn có những tiền tài trong tối này, toàn bộ đều là qua sòng bạc Bảo Hoa chuyển sáng (giống như rửa tiền thời đại của mình), nếu như sòng bạc Bảo Hoa ngã, có lẽ xảy ra vấn đề, đối với phe phái Nhị hoàng tử chẳng phải là một đòn thương nặng?”
Lo lắng đến điểm này, hắn mới có thể phiêu lưu mạo hiểm mang theo hai mươi huynh đệ thuộc hạ nhúng tay vào việc này, cho dù bị phe phái Nhị hoàng tử ghi hận cũng không hề gì, bọn họ vốn chính là đối địch.
Cây cao đón gió, những năm gần đây danh tiếng của Nhị hoàng tử quá thịnh, ngay cả Sùng Minh đế cũng đã từng nhiều lần làm trò tán thưởng hắn ở trước mặt văn võ bá quan, trong lời nói thậm chí có ý tứ phải truyền ngôi vị hoàng đế cho hắn, Úc gia làm sao có thể không cảnh giác!
Úc Bá Phi là một người thông minh, rất nhanh thì liên tưởng đến chuyện này.
Chuyện tình sòng bạc Bảo Hoa chọc gậy cùng sòng bạc Thiên Long từ lâu đều không phải là bí mật, thế nhưng từ lúc sòng bạc Thiên Long khai trương đến bây giờ, sòng bạc Bảo Hoa lại chưa từng có một lần chỗ tốt nào từ khi hai sòng bạc giao phong, mỗi lần đều thua rất thảm hại.
Mặc dù là chuyện tình của hai sòng bạc, thế nhưng trong Quân Tử thành người quan tâm chuyện này cũng không phải số ít, bao gồm Úc Bá Phi, chỉ bất quá hắn chú ý trọng điểm đều không phải là sòng bạc Bảo Hoa, mà là sòng bạc Thiên Long.
Sòng bạc thần bí này từ khi xuất hiện đến bây giờ, không có ai biết người phía sau nó là ai, ngay từ đầu mọi người cũng không phải đặc biệt để ý, sòng bạc ở Quân Tử thành không phải số ít, một nhà nổi lên, một nhà đóng của đều là chuyện thường tình, có cạnh tranh sẽ có thất bại.
Thẳng đến trò chơi quân bài và mạc chược xuất hiện, mọi người cũng không bình tĩnh nổi.
Trò chơi mới xuất hiện mang ý nghĩa thay đổi, rất nhiều người lập tức liên tưởng đến lợi ích trong đó, bọn họ nhưng thực ra nghĩ tới chặn ngang một gậy, thế nhưng sòng bạc Thiên Long đem hai chủng loại trò chơi đó che giấu rất kín, đặc biệt là mạc chược, phương pháp luyện chế nó đến bây giờ đều là một điều bí ẩn.
Úc Bá Phi không phải là thương nhân, thế nhưng tiền đồ phát triển của hai chủng loại trò chơi đó ngay cả hắn xem ra cũng rất đỏ mắt, nếu để cho sòng bạc Thiên Long chân chính phát triển, Bảo Hoa cùng cửu đại sòng bạc rất có thể sẽ phải chịu một vết thương nặng không thể nào xóa nhòa.
Úc Bá Phi nói: “Ngươi làm rất tốt, là ta trách oan ngươi.”
Cung Vân: “Không dám nhận, thuộc hạ chỉ là làm việc của chính mình.”
Úc Bá Phi cười lớn một tiếng, “Không cần khước từ, nếu là có thể làm cho phe phái Nhị hoàng tử bị thương nặng, đây là công lao của ngươi cùng những huynh đệ thuộc hạ của ngươi, đến lúc đó ta nhất định sẽ luận công ban thưởng.”
Cung Vân không từ chối nữa, chắp tay nói: “Thuộc hạ thay mặt các huynh đệ đa tạ Thống lĩnh.”
Úc Bá Phi khoát khoát tay.
…
Phó vương phủ, An Tử Nhiên và Phó Vô Thiên đã chuẩn bị tốt cho chuyến đi đến A Lý Hương, ngày lên đường cũng đã định đoạt, ngày đó vừa lúc là ngày mười lăm tháng mười một, bất quá An Tử Nhiên có chút không yên lòng tiểu bao tử.
Bọn họ muốn đi A Lý Hương rất xa, trên đường có thể phải kéo dài mười ngày nửa tháng, mà tiểu bao tử còn quá nhỏ, không thích hợp theo chân bọn họ cùng lên đường, bất quá vừa nghĩ tới tiểu bao tử sẽ cùng lão Vương gia “đơn độc” ở cùng dưới một mái hiên, hắn chỉ lo lắng sẽ phát sinh chuyện lúc trước lần thứ hai.
“Các ngươi yên tâm đi thôi, ta sẽ xem chừng lão Vương gia.”
Phó Dịch đứng ra hướng hắn bảo đảm, nụ cười trên mặt so với lúc bình thường càng thâm trầm, lần trước hắn cũng cùng An Tử Nhiên cam đoan qua, kết quả vẫn là bị lão Vương gia chui chỗ trống, một đời anh danh….
Lúc này đây, nếu hắn lại phạm phải sai lầm đồng dạng một lần nữa liền tự sát, nói được thì làm được.
An Tử Nhiên cũng là lần đầu tiên thấy biểu tình này của đại quản gia, lập tức yên tâm.
Buổi chiều, nha hoàn Thất Xảo của Vương Tình Lam tìm tới, tựa hồ là nghe được phong thanh gì.
“Tứ di nương muốn gặp ta?” An Tử Nhiên bất ngờ nhìn về phía Thất Xảo. Bởi vì thân phận của Vương Tình Lam chỉ là thϊếp thất, thϊếp thất không thể tùy tùy tiện tiện đến nhà của người khác, coi như là gia phu (nhà chồng) của An Tử Nhiên cũng không được, cho nên nàng chỉ có thể để cho Thất Xảo đến tìm hắn.
Thất Xảo gục đầu xuống, “Đúng vậy, đại thiếu gia.”
An Tử Nhiên nhớ tới đã có một đoạn thời gian chưa có gặp qua Vương Tình Lam, hắn bề bộn nhiều việc, cho nên không rảnh đi xem nàng, bất quá từ lúc đến Quân Tử thành, ngược lại số lần nàng ra khỏi An phủ cũng không nhiều, dường như cứ như vậy yên tâm trụ, vốn tưởng rằng là thật an phận.
“Ngươi về trước đi, chờ một chút ta liền đi qua.”
“Dạ, đại thiếu gia.”
Một lát sau, An Tử Nhiên một thân một mình trở lại An phủ, An phủ trên danh nghĩa cũng là nhà hắn, thế nhưng hắn lại chi đi qua hai ba lần.
Vương Tình Lam cùng thϊếp thân nha hoàn Thất Xảo đã ở trong đại sảnh phủ chờ hắn, vừa nhìn thấy An Tử Nhiên, trong mắt Vương Tình Lam lập tức hiện lên vẻ vui mừng, mặc dù nàng rất nhanh thì che giấu, nhưng vẫn là bị An Tử Nhiên thấy được.
“Nghe Thất Xảo nói, Tứ di nương tìm ta, có chuyện gì?”
An Tử Nhiên vừa đi vào ngay cả cái ghế cũng chưa từng ngồi xuống liền đi thẳng vào vấn đề hỏi.
Nụ cười trên mặt Vương Tình Lam cứng đờ, nguyên vốn muốn còn cùng hắn ôn chuyện lại, không thể làm gì khác hơn là giải thích: “Là như vầy, ta nghe nói ngươi cùng Phó Vương gia chuẩn bị rời khỏi Quân Tử thành, chuyện này có phải là thật hay không?”
An Tử Nhiên nhăn lại mi, “Ngươi từ nơi nào nghe nói?”
Vương Tình Lam biết hắn mất hứng, liền lại giải thích: “Ngươi đừng hiểu lầm, ta không có thăm dò chuyện của ngươi cùng Phó Vương gia, chính là có một hôm ngẫu nhiên từ sau vách tường nghe được hạ nhân Vương phủ đang xôn xao, cho nên ta đoán các ngươi là muốn xuất môn phải không, tuyệt đối không phải là cố ý hỏi thăm.”
An Tử Nhiên vẻ mặt nghiêm túc nhất thời thư hoãn không ít, mấy ngày nay động tĩnh quả thực rất lớn, nàng nếu như là đứng ở chân tường, nghe được ngược lại cũng không phải không có khả năng.
“Ngươi tìm ta qua đây chính là vì nói chuyện này?”
Vương Tình Lam nói: “Ta chỉ sợ là vạn nhất có chuyện gì muốn tìm ngươi thương lượng lại tìm không được người, cho nên mới muốn cùng thương lượng với ngươi, đến lúc đó ta cần thì biết tìm đến ai thương lượng.”
An Tử Nhiên nói: “Ta cũng là không biết, Tứ di nương còn có bản lĩnh biết trước.”
Vương Tình Lam nghe ra trào phúng trong lời của hắn, trên mặt hiện lên một tia cứng ngắt, “Tứ di nương chỉ là muốn dự phòng vạn nhất mà thôi.”
An Tử Nhiên biết nàng khẳng định có mục đích khác, bằng không sẽ không cố ý tìm hắn qua hỏi chuyện này, bất quá nàng cũng quả thực nhắc nhở hắn, trong khoảng thời gian này Vương Tình Lam biểu hiện quá an phận, càng an phận lại càng có chuyện, tựa như bình tĩnh trước bão táp.
Chỉ là hai ba tháng kế tiếp hắn cũng không ở Quân Tử thành, nếu là thật có cái gì vạn nhất, hắn quả thực ngoài tầm tay với, xem ra vẫn là tìm một người trông chừng nàng mới được.
“Ta đã biết, nếu là có vấn đề không thể giải quyết được, ngươi có thể đi tìm đại quản gia Phó vương phủ, hắn sẽ giúp ngươi giải quyết.”
Vương Tình Lam trên mặt vui vẻ, “Được, Tứ di nương đã biết.”
An Tử Nhiên thật sâu nhìn nàng một cái, lúc này mới rời đi.
Vương Tình Lam nhìn bóng lưng hắn rời đi, sắc mặt vui mừng trên mặt rốt cục nhịn không được càng khuếch trương càng lớn, An Tử Nhiên cho là nàng có mục đích gì, quả quả thực có, nhưng không phải là âm mưu gì, nàng chỉ là muốn mượn danh tiếng Phó vương phủ dùng, khiến cho những người khinh thường nàng cho là nàng cùng Phó vương phủ có quan hệ tốt mà thôi.