Long Ngạo nhìn cái thứ quái thú hình cây gậy kia thì trợn mắt, không khoa học chút nào, cái dương v*t này gần bằng của hắn luôn rồi.
Long Ngạo nhìn chầm chầm thứ đó thầm nghỉ: " Có nên cho lão một cước không nhỉ ". Long Ngạo tà ác nghĩ.
– Khặc Khặc, bảo bối ta đến đây.
Lâm Tiểu Cường cười khặc khặc một cách da^ʍ đang, cả người hắn nhào tới bên ngươi thì nữ. Bắt đầu hôn hít cơ thể nàng, còn cái tay thì xé áo nàng ta một cách thô bạo, không thương tiết. Cho dù rằng nàng thị nữ cầu xin, van nài.
Long Ngạo nhìn thấy cảnh này cũng không đành lòng. Hắn nghĩ thôi thì cho tên này một cước, đánh nát cái thứ này, về sau 5 bà vợ của hắn cũng là của mình luôn rồi. Nghĩ thế hắn chầm chầm đi tới phía sau Lâm Tiểu Cường dùng hết sức mạnh cơ thể của mình vào chân, hắn không dám vận dụng linh lực, sợ hắn phát hiện ra mình. Cho dù chỉ dùng sức cơ thề cũng có thể đạp nát cái thứ này của hắn.
–
Phá
Dương
Cước.
Long
Ngạo
hét
lên,
nâng
chân
mình
lên,
đạp
thật
mạnh
vào
dương
vật
Lâm
Tiểu
Cường.
Lâm Tiểu Cường đang hưởng thụ thị nữ một cách dâʍ ɖu͙©, nghe những tiếng cầu xin của thị nữ khiến hắn thỏa mái, khiến hắn cảm thấy rất có thành tựu, nhưng không ngờ vào lúc này lại nghe được một tiếng hét lớn phía sau hắn. Một cảm giác vô cùng nghi hiểm, tiếng đến với tốc độ cực nhanh xuống phía dưới của hắn, hắn muốn ngăn lại nhưng đã không kịp rồi.
–
Rắc!
– A....
Một tiếng rắc thật lớn, âm thanh thật quan dội, âm thanh như thế giới này muốn sụp đổ vậy, cái âm thanh mà có thể khiến tất cả nam nhân phải sợ hãi, nhau một ngôi sao trên bầu trời đã bị bắn hạ và nổ tung. Nói chung là cái âm thanh này chứng mình thế giới này lại thêm một thái giám và mất đi một nam nhân.
Lâm Tiểu Cường cảm thấy cảm thấy cơ thể dường như chết lặng. Cơn đau đớn phủ xuống cơ thể hắn làm cho hắn ngất đi.
Long Ngạo nhìn Lâm Tiểu Cường ngất đi thì cười, hắn nhìn xuống phía dưới của Lâm Tiểu cường thì thấy phía dưới đã nát không thể nát hơn được nữa. Đời nam nhân của hắn đã chấm dứt tại đây.
Long Ngạo đi đến bên cạnh Lâm Tiểu Cường lấy nhẵn trữ vật của hắn bỏ trong túi, hắn chắc chắn cái nhẫn trữ vật này sẽ có chìa khóa.
Sau
đó
hắn
nhìn
về
cô
tù
nữ,
thì
thấy
nàng
đang
sợ
hãi
nhìn
chung
quanh.
Thấy
thế
Long
Ngạo
đu
bên
cạnh
nàng
đánh
nàng
ngất
đi,
sauđó
đưa
nàng
vào
nhẫn
ko
gian
của
mình.
Nếu
để
nàng
ngoài
này
thì
nàng
cũng
sống
không
được,
chắc
chắn
soBYXrQapỏaukhi
LOaIEmhYtyTỳânEhYẝm
TmUnCBẓiểu
CYeEmlṫưpLnnaekTIjỘờng
tỉnh
dậy
sẽNAFxWFsIXế
khuaHOaDṹôXMQNxGgaqRẊng
tha
cZuPwtvsGỦhUJWCaXWủo
nàng
ta.
Sau khi làm xong, Long Ngạo nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng Lâm Tiểu Cường, hắn nhanh chóng đi về phía bảo khố của Lâm gia. Trên đường đi hắn cũng xem qua nhẵn trữ vật của Lâm Tiểu cường. Trong nhẵn trữ vật có rất nhiều linh thạch, chất chồng thành ngọn núi nhỏ. Linh thạch hạ phẩm cũng có 1000 vạn, linh thạch trung phẩm cũng có hơn 50 vạn, linh thạch thượng phầm có gần 1 vạn, linh thạch cực phẩm cũng có 3-4 viên. Ngoài linh thạch ra bên trong này con có khá nhiều đan dược các loại như trúc cơ đan, bổ huyết đan, trị thường đan... Đan dược có hơn trăm bình, ngoài những thứ này ra trong này còn có những khoán thạch để chế tạo vũ khí và những đồ linh tinh như quần áo các loại.
– Tên này thật giàu.
Linh Ngạo cảm khái nói.
Hắn ước lượng bên trong này chắc là tích góp cả đời của Lâm Tiểu Cường. Hắn không ngờ tài sản cả đời mình tích góp lại tiện nhi cho Long Ngạo. Nếu hắn biết chắc học máu chết. À mà đường nào hắn chả biết.
Đi một hồi thì đến nơi cất giữ bảo vât của Lâm Gia. Hiện giờ bên ngoài khố phòng đang đứng hai người. Hai người này đều có tu vị trúc cơ trở lên, một ngươi trúc cơ tầng 4, một người trúc cơ tầng 6. Hai người này ánh mắt sắc bén nhìn chung quanh, cho dù một con muỗi cũng không thoát được ánh mắt của cả hai, nói chi đến người, nhưng hôm nay thật bi ai cho hai người gặp phải Long Ngạo, cái tên này có áo choàng tàng hình, chi dù họ có nhìn cở nào cũng không thấy được Long Ngạo.
Long Ngạo thấy hai người thì nhẹ nhành đi tới bên cạnh và cũng nhẹ nhành lấy Âm Dương Đạo ra. Hắn định một đao gϊếŧ chết hai người, không cho họ có cơ hội phản kháng.
–
Vù!
Một tiếng xé gió bay đến cổ củ hai thì vệ, làm họ không kịp trở tay, bị đao quan chém đứt cổ. Máu ở cổ họ phun ra mạnh mẻ, sau đó hai người ngã nhào lên mặt đất, tuyệt khí chết.
Long Ngạo không nhìn hai người, đi đến bên cạnh cửa bảo khố, sau đó lấy chìa khóa lấy được trong nhẵn trữ vật ra đút vào ổ khóa.
– Rắt!
Tiếng ổ khóa được mở ra, Long Ngạo nhanh tay thóa ổ khóa ra, sau đó đi vào bên trong bảo khố, trươc khi hắn còn hủy thi diệt tích hai người bằng lôi điện trong cơ thể mình.
Bên trong Khố phòng, bên trong có không gian cực kỳ lớn, áng chừng đến khoảng một ngàn thước vuông. Một cây đuốc cắm ở trên vách, chiếu rọi cho các loại dược thảo chất thành đống.
–
Tám
lá
Linh
Chi
có
Hỏa
hầu
ít
nhất
trăm
năm
trước.
Nhân
Sâm
xứ
Oa
có
Hỏa
hầu
ba
trăm
năm
trở
lên,
Hoàng
Tinh
có
Hỏa
hầu
nămtrăm
năm...
Mặc dù trong lòng đã có dự liệu, nhưng khi Long Ngạo đích thực nhìn thấy dược liệu ở đây hắn rất kích động, những dược liệu có hỏa hầu cao như thế, bên thế giới bên ngoài, nếu muốn có phải mua với giá rất cao, nếu không phải vào Sơn Mạch mà hái, nói hí thế nhưng cũng không đơn giản, bên cạnh những dược liệu có hỏa hầu càng cao thì sẽ có yêu thú càng mạnh bảo vệ, đến lúc đó hái không được còn góp luôn mạng của mình ấy chứ.
Nhìn
những
dược
liệu
này
Long
Ngạo
rất
kích
động,
nếu
thôn
phệ
hết
tất
cả
dược
liệu
ở
đây
chắc
chắc
chắn
tu
vị
sẽ
tăng
cao.
Nhìn thấy những dược liệu này, Long Ngạo cứ như nhìn thấy tu vị của mình vậy.
Ngoài dược liệu trong này còn có một số lượng lớn linh thạch. Vì quá nhiều Long Ngạo chưa tính kiệp. Bên cạnh đống linh thạch còn có các khoán thạch khác Hỏa Linh Thạch 5 khỏa, Thủy Linh Thạch 3... Những linh thạch quý hiếm ở trong này cũng có một ít.
–
Đây
là....
Long Ngạo nhìn vào trong góc thấy một khối băng cở bàn tay, đang tản mác ra băng nguyên tố đậm đặc, không khí chung quanh nó dường như muốn đống băng vậy, vô cùng đáng sợ.
– Vạn Năng Huyền Băng! Không ngờ ở đât lại có bấu vật như thế.
Nhìn vạn năm huyền băng Long Ngạo cảm khái nói.
Lai lịch của vạn năng huyền băng rất lớn. Vạn năm huyền băng được hình thành ở nơi lanh giá quanh năm, hấp thụ linh khí ở nơi đó mà hình thành vạn năm huyền băng như hiện nay. Tác dụng của nó có thể giúp người dùng có khả năng điều khiển nguyên tố băng. Bấu vậ vô cùng quý giá. Long Ngạo rất nguy hoặc bấu vật quý giá thế mà Lâm gia không sử dụng. Thật ra Long Ngạo không biết Lâm gia khi nhận được vạn năm huyền băng, các trưởng lão và gia chủ đều không biết tác dụng của chúng, cho nên mới vứt ở trong góc phòng bảo khố thế này. Sau khi thu lỊ vạn năm huyền băng xong, hắn bắt đàu thu hết tất cả những thứ trong phòng này, cho dù là thứ gì đi chăng nữa đều thu hết không đêt lại thứ gì. Nếu những tiền bối lâm gia thấy được những thứ mà bọn họ tích góp được trong thời gian dài, lại tiện nghi cho người ngoài thế này, chắc đội mồ sống lại mất.
Sau khi thu hết tất cả bảo vật, thì Long Ngạo đi ra bảo khố, bay lên biến mất trên bầu trời.