*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dương Tử Nguyệt aka Yun Haku
Cây Lãng Quên ư? Văn Nhã Lệ nhìn lêи đỉиɦ đầu cái cây, mấy quả màu hồng cứ như ruby, tản ra ánh sáng u ám quỷ dị. Cô đột nhiên loại một loại cảm giác kỳ lạ, giống như đã từng biết đến nhưng lại quên mất.
“ Hecate, sao ngươi lại ở đây?”
Một giọng nói dịu dang nhưng trang nghiêm vang lên, ngay sau đó là một cô gái với mái tóc nâu xuất hiện trước mặt hai người. Tuy cô gái này không đẹp bằng Persephone nhưng từ người của cô ẩn chứa một loại khí chất độc đáo, tao nhã mà trầm tĩnh, không hiểu tại sao Văn Nhã Lệ lại cảm nhận được hơi thở của Hades trên người cô ấy. Loại suy nghĩ này khiến cô khó chịu.
“Nữ thần băng
Hình như thần vị của Hecate dưới cô ta cho nên Hecate cung kính cúi đầu hành lễ “Thật có lỗi, thần biết không thể tùy ý ra vào nơi này, nhưng vì thần muốn hoàng hậu mau chóng biết hết mọi thứ ở địa ngục, cho nên mới mang ngài ấy đến đây”
“Minh phủ có rất nhiều nơi để xem, chỉ duy nhất nơi này là không, ngươi nhanh đưa hoàng hậu đi khỏi đây”
Cô gái được gọi là “Nữ thần băng” này tuy nói rất dịu dàng nhưng thẳm sâu bên trong là sự cường ngạnh ép buộc.
“Chẳng lẽ một hoàng hậu tương lai của địa ngục vẫn không có tư cách đến đây sao?”
Văn Nhã Lệ bất mãn lên tiếng. Thượng đế minh giám! Cô cho đến bây giờ không thích dùng thân phận chủ nhân để áp chế người khác, nhưng cô luôn ghét những kẻ tự cho mình đúng. Tuy rằng bây giờ cô chưa phải là hoàng hậu thật sự nhưng vẫn là người có quyền sau Hades, cô gái này là ai mà dám ngạo mạn như vậy?
Nữ thần băng kinh ngạc nhìn Văn Nhã Lệ, đôi mắt nâu hiện lên tia nghi ngờ, giống như không nghĩ đến cô lại có thái độ như vậy. Sau đó cô ta lộ ra ý cười cung kính, xoay người hành lễ với Văn Nhã Lệ.
“Thực xin lỗi, hoàng hậu. Thần chỉ làm việc theo phân phó của ngài Hades mà thôi. Nơi này là “Hoa viên Lãng Quên”, ngài Hades từng nói qua, trừ bỏ ngài ấy không ai được bước chân vào nơi này”
“Vậy người thì sao? Không ai được bước chân vào nơi này thì sao ngươi có thể?” Văn Nhã Lệ có chút khí thế ép bức. Tuy rằng không dám khẳng định, nhưng cô gái này khi nhắc đến Hades lại xuất hiện ánh mắt đầy thâm tình, giống mệnh lệnh của Hades là tất cả của cô ta.
“Bởi vì ta là chấp hành giả, nói cách khác này hoa viên ở của ta quản hạt trong phạm vi, nếu có bất luận kẻ nào tiến vào đến nơi đây ta đều đã biết.” Băng chi nữ thần không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời.
“Bởi vì thần là người chấp hành nơi này, nói cách khác, hoa viên này là do thần quản lý, cho nên bất kỳ ai bước vào đều không thể”
“Ngươi tên gì?” Văn Nhã Lệ nhìn cô ta với ánh mắt lạnh nhạt, đột nhiên ý thức được cô không thích cô ta. Có lẽ là do nàng, nhưng thật sự không có biện pháp, con người là sinh vật như thế, có thể đối với người khác sinh cảm giác thích thú thì cũng đối với người kia sinh cảm giác chán ghét. Văn Nhã Lệ cũng là người, đương nhiên không thể thoát được loại cảm giác này.
“Thần là Diana, băng tuyết nữ thầ, đồng thời là người hầu của ngài Hades”
Diana? Văn Nhã Lệ chấn động, khó trách cô ghét cô ta như vậy. thì ra cô ta chính là người buông tha cho thần vị ở đỉnh Olympus để theo Hades xuống địa phủ làm bạn. Cô vẫn ngưỡng mộ Hades, làm bạn với Hades, thậm chí là yêu trộm Hades say đắm. Nghĩ đến năm tháng Hades ở cạnh cô ta mà cô cảm thấy ghen tị. Loại cảm giác này thật sự khó chịu, giống như bạn nuôi một con chó, lúc nào cũng ngoan ngoãn nghe lời bạn, một khi bạn muốn thứ gì nó liền làm tất cả chỉ để có được thứ đó cho bạn, chỉ với ước nguyện mong bạn yêu thương nó, nhưng bạn vĩnh viễn không thể yêu thương nó hết lòng được. Tâm trạng của Văn Nhã Lệ chính là tâm trạng đau buồn của con chó nhỏ sau khi bị người nó hết lòng yêu quý vứt bỏ, cảm giác mất mát.
Nhưng mà… Suy nghĩ lại, tuy cô ta yên lặng làm bạn với Hades, nhưng Hades không có chút động thái nào, vì vậy có thể nhận ra rằng, Hades không thích cô ta, cô ta chỉ tự mình đa tình thôi. Văn Nhã Lệ nhìn khuôn mặt dịu dàng của cô ta đột nhiên dâng lên một tia thương hại. Cô ta chỉ là một người muốn yêu nhưng không được yêu mà thôi, cô ta không đáng để cô ghen tị. Vì vậy, cô gật đầu, không để ý đến Diana, kéo Hecate đi ra khỏi “Hoa viên Lãng Quên”
[1] Diana: mình hoàn toàn không tìm thấy thông tin gì về cô ấy cả, các bạn ai biết về vị nữ thần này xin hãy cho mình thông tin nhé ^^ cảm ơn các bạn