Từ trong góc khuất bước ra năm người, có cả Hắc Y Nhân Nguyễn Kiên đã từng gặp qua. Năm người đều mặc trang phục một màu che kín toàn thân, có đen, trắng, xám, đỏ và xanh lá. Nếu như là người thường thì sẽ không nhận ra được thân phận và lai lịch của họ, nhưng đây là Lâm Nghị, hắn tỏa niệm lực ra, quét qua từng người một. Hắn có thể xác định được ba người quen, còn hai người thì chưa từng thấy qua.
- Nếu ta không nhầm thì các ngươi chỉ là một nhóm lính thuộc tổ chức các ngươi đang làm việc. Ta thì không có hứng thú với những kẻ hạ cấp, mau mang kẻ đứng đầu ra nói chuyện với ta.
- Hừ, chỉ là một tên lưu manh mà cũng dám mở lời ngông cuồng? Tiếp chiêu.
Năm người nghe được lời của Lâm Nghị thì đều biến sắc, kẻ vận đồ trắng khá là nóng tính, mắng Lâm Nghị một câu rồi xông lên muốn chiến với hắn.
Lâm Nghị không thèm nhìn, chỉ nhẹ nhàng nhấc tay phải lên, cách không tung ra một chưởng, chưởng phong bay ra kéo theo những tiếng xé gió “vùn vụt”. Bạch Y Nhân đang xông lên thì chưởng phong công tới, tốc độ quá nhanh nên hắn không kịp né, trong lúc vội vàng chỉ có thể tụ thế chống đỡ. Chưởng phong mạnh mẽ đánh vào người Bạch Y Nhân, chấn bay hắn về lại chỗ cũ trong hình dạng tả tơi, bộ Bach Y hoàn toàn bị nát tươm, để lộ ra một mỹ nhân.
- Chỉ là một tiểu nữ nhân tu vi yếu kém mà cũng muốn so chiêu với ta? Ngươi nên an phận ở yên đó, nếu như chọc giận ta lần nữa thì sẽ không là tả tơi lui về chỗ cũ đâu. - Lâm Nghị không chút hứng thú nhìn nàng, chỉ nhàn nhạt nhắc nhở.
Hóa ra Bạch Y Nhân là một nữ nhân, Lâm Nghị đã biết trước nàng là nữ nhân khi quét bằng niệm lực. Lại nói hắn cũng không muốn so đo với những người nhận lệnh làm việc như nàng nên mới không mạnh tay. Hắn chỉ dùng chưởng phong phách tan bộ áo ngoài của nàng và đẩy nàng về chỗ.
- Tiểu Bạch, ngươi không nên kích động nữa, hắn không nói đùa đâu.
Hắc Y Nhân nhẹ nhàng nhắc nhở cho nàng. Thực tế thì không cần nói nàng cũng biết được chênh lệch trình độ của hai bên, đừng nói là nàng, cho dù cả nhóm có xông lên cũng chưa chắc làm khó được Lâm Nghị.
- Chào tiên sinh, tiên sinh nói không sai, chúng tôi chỉ là một nhóm hành động dưới lệnh tổ chức. Chúng tôi biết rõ tiên sinh rất mạnh, nhưng hiện tại chúng tôi không thể gọi cho nhân vật cấp cao hơn, thế nên mong rằng tiên sinh thông cảm. Tiên sinh có chuyện muốn bàn thì có thể nói với chúng tôi, sau khi trở về chúng tôi sẽ truyền đạt lại cho tổ chức.
Kẻ vận đồ xám bước ra nói chuyện với Lâm Nghị, có vẻ hắn là người chỉ huy của nhóm, khi hắn bước lên thì những kẻ còn lại đều theo sát, trong mơ hồ lập thành một đội hình tác chiến.
Lâm Nghị hiểu được, nhóm người này vốn dĩ không nghĩ tới việc sẽ bị hắn phát hiện.
Thực tế đúng là vậy, khi hắn sử dụng niệm lực tìm kiếm Hoắc Mã Tâm từ bầu trời, hắn không hề phát hiện nhóm người này, chỉ sau khi hắn tập trung niệm lực để đánh gϊếŧ Sát lão mới vô tình cảm nhận được sự hiện diện của họ. Điều này càng làm cho Lâm Nghị kinh dị, nên biết niệm lực có thể cảm nhận chính xác mọi vật nó quét tới, chỉ khi có thủ đoạn ẩn nấp đẳng cấp cao mới có thể tránh thoát niệm lực kiểm tra. Mặc dù Lâm Nghị đang suy yếu nên niệm lực cũng kém hẳn đi, nhưng có thể trong lúc vô tình tránh thoát hắn kiểm tra, chứng tỏ năng lực của nhóm người này không hề yếu, đặc biệt là tình báo và ám sát. Từ đó cũng có thể xác định được sức mạnh của tổ chức mật là rất lớn.
Hiện tại hắn phát hiện tung tích của nhóm người, họ bắt buộc phải hiện thân. Nếu không thì chắc chắn sẽ bị Lâm Nghị đánh cho tơi tả trước, sau đó sẽ là dùng thủ đoạn để thẩm vấn. Nhóm người cũng hiểu điều đó, và hiện giờ khi đối diện với một kẻ không rõ lai lịch, lại còn vô cùng cường đại, họ không còn cách nào khác, chỉ có thể câu giờ, cố gắng đáp ứng yêu cầu của Lâm Nghị trong phạm vi cho phép, sau đó mới hi vọng thoát được an toàn.
- Các ngươi không cần phải sợ hãi ta như vậy, ta cũng không phải là muốn ăn thịt các ngươi.
“Không cần phải sợ cái củ cải nhà ngươi a”, vài người trong nhóm âm thầm chửi Lâm Nghị. Sự xuất hiện của hắn cùng với vũ lực cường đại hoàn toàn phá vỡ kế hoạch của họ, và giờ là đe dọa tới tính mạng của họ. Hắn không phải ăn thịt gì, nhưng năm người đã xem qua quá trình diệt Hoắc Mã Tâm của hắn, sự phá hoại và huyết tinh của hắn đủ gây sợ hãi cho tất cả, dù họ đã được đào tạo không dễ sợ hãi thứ gì.
- Hiện tại, ta chỉ hỏi các người vài câu thôi, nếu thành thật trả lời thì sẽ không có gì xảy ra cả. Còn nếu không đàng hoàng, nam nhân thì ta đoạn, nữ nhân thì ta hấp. Nên biết rằng không nên nói dối trước mặt cường giả thực sự. - Lâm Nghị vừa nói vừa thể hiện khuôn mặt ác quỷ, hù dọa năm người đến run rẩy.
“Biếи ŧɦái”, từ trước tới giờ họ có thể trải qua biết bao thử thách, chung quy lại chính là nhờ sự can đảm ít ai sánh bằng, nhưng hôm nay sự can đảm đó hoàn toàn tan vỡ trước Lâm Nghị.
- Nếu như trong phạm vi cho phép, chúng tôi sẽ trả lời tường tận cho tiên sinh.
- Ở đây ta là người nắm quyền, khi ta cho phép, các ngươi mới có thể nói. Và đừng có trả giá với ta.
Lâm Nghị bộc phát khí thế phong tỏa hoàn toàn năm người.
- Thứ nhất, tổ chức các ngươi là gì?
- Xin tiên sinh thứ lỗi, tôi chỉ có thể tiết lộ tổ chức chúng tôi chuyên kinh doanh các hoạt động và sản phẩm đặc biệt, phạm vi rộng rãi khắp toàn thế giới.
- Ta cần cái tên!
- …… - Cả năm người rơi vào khoảng lặng, chỉ khi họ cảm nhận được áp lực quanh thân tăng lên nhiều, Hôi Y Nhân mới khó khăn nói - Là Tân Giới!
- Tốt! Thứ hai, vì sao các ngươi muốn nhúng tay vào chuyện của Võ gia và Hoắc Mã Tâm, đồng thời lợi dụng Nguyễn Kiên và ta?
- Chúng tôi không hề…
- Dừng ngay việc chối cãi, các ngươi nên biết, nói dối trước mặt ta là ngu xuẩn như thế nào. Còn nữa, đừng nghĩ ai cũng nằm trong tầm khống chế của các ngươi.
Lâm Nghị cắt đứt ý định trốn tránh trả lời của tên Hôi Y Nhân, đồng thời hắn cũng đưa ra những chứng cứ chứng minh âm mưu của tổ chức.
Khởi đầu là chuyện ở Biên Hòa, khi đó Nguyễn Kiên đã đặt ra nghi vấn về chuyện để lại manh mối của Võ Cường Khả. Hiện tại Lâm Nghị gặp được Hắc Y Nhân và đồng bọn thì đã giải tỏa được nghi vấn. Mục đích để lại manh mối của Võ Cường Khả đúng là để cho Võ gia nắm giữ chứng cứ phạm tôi của Hoắc Mã Tâm, từ đó làm vốn đàm phán với lão. Chỉ là Võ Cường Khả cũng có bí mật của mình, và chính bí mật này suýt nữa đã hại chết gia tộc hắn.
Có lẽ từ lần đầu tiên rời nhà đi ra thành phố, hắn đã gặp được người trong Tân Giới, bằng vào bản lĩnh của mình, hắn đã lọt vào mắt xanh của chúng và đã gia nhập tổ chức. Về sau khi hắn trở về với gia tộc, hắn đã nói dối là làm cố vấn cho bác sĩ thần kinh ở bệnh viện Biên Hòa, và từ đó ít khi về nhà cũng như gặp gỡ người trong gia tộc. Sau khi gia tộc gặp chuyện, hắn đã gác lại công việc ở tổ chức và quay về gánh vác mọi chuyện trong nhà. Cuối cùng là dẫn đến việc theo đuổi Hoắc gia và bị bắt giam.
Việc để lại manh mối và chứng cứ là một sắp xếp thông minh, nhưng hắn không ngờ tổ chức đã suýt nữa đã hại chết hắn. Hiện giờ hắn hẳn là đã biết, Hoắc gia với đại diện là Hoắc Mã Tâm đã có một mối giao dịch, hợp tác với Tân Giới. Nên khi hắn bị Hoắc gia bắt giam, hắn đã không được tổ chức hỗ trợ. Và manh mối hắn để lại cũng không đến được với người cần đến.
Tới đây thì phải nói về vị bác sĩ đã giúp đỡ hắn, manh mối được giao vào tay người này và nó đã không đến tay ông nội Võ Hùng. Kết hợp với chuyện người này giúp đỡ và hợp tác với Võ Cường Khả tạo thân phận giả, có thể xác định, vị bác sĩ chính là một thành viên khác của Tân Giới và là đồng đội đáng tin của Võ Cường Khả.
Sở dĩ Tân Giới không muốn manh mối rơi vào tay ông lão, có lẽ vì chúng cũng hiểu được, manh mối mà Võ Cường Khả để lại chỉ có người Võ gia mà đặc biệt là ông, mới có thể giải được. Nếu như Võ gia nắm giữ chứng cứ thì Hoắc Mã Tâm cùng Hoắc gia sẽ gặp rắc rối. Nếu như chúng gặp chuyện xấu thì giao dịch giữa chúng và tổ chức sẽ đổ bể. Còn nếu Tân Giới nắm giữ được chứng cứ, chính là nắm giữ điểm yếu của Hoắc Mã Tâm và Hoắc gia, từ đó tổ chức có thể thu được lợi ích lớn hơn.
Chính vì thế Tân Giới đã giữ lại manh mối và cố gắng giải nó, tiếc là chúng không thành công. Và chúng cũng hiểu, chỉ có thể lợi dụng Võ gia. Sau đó thì Nguyễn Kiên và Võ Hùng đã xuất hiện, kế hoạch lợi dụng lập tức bắt đầu. Khi Nguyễn Kiên giải được manh mối, lại phát sinh chuyện tìm chứng cứ, và để lấy được chứng cứ phải tìm gặp ông nội Võ Hùng, và mọi chuyện lại trở về số không.
Khi đó kế hoạch của Tân Giới lại phải thay đổi, chúng quyết định bất chấp, chỉ cần đoạt được chứng cứ. Khi đó chỉ Hắc Y Nhân có thể hành động, và hắn đã chịu trách nhiệm đoạt chứng cứ nhưng hắn đã thất bại.
Ngoài ra còn phải nói đến một điểm khác, chính là viên ngọc có khắc chữ “cứu” trong manh mối Võ Cường Khả để lại. Xét theo ý đồ và cách thức thì sẽ không có chuyện như thế, vậy thì chỉ có thể là có kẻ đã mạo danh Võ Cường Khả thêm vào trong manh mối.
Lại nói về khi đó, bác sĩ chính là một người, nhưng một mình hắn thì sẽ không đủ cân lượng để tự ý hành động, thế nên sẽ là một nhóm người, chính là đội của hắn và Võ Cường Khả. Có thể bác sĩ là một người hỗ trợ, không thuộc tuýp chiến đấu như Hắc Y Nhân, nên hắn mới có chút nhân tình và nghĩ ra được kế hoạch này. Việc chỉ Hắc Y Nhân nhận nhiệm vụ đoạt chứng cứ cũng thể hiện bác sĩ không có lực chiến đấu tốt.
Sau đó Hắc Y Nhân đã trở về và báo cáo lại, bao gồm cả việc tự ý thêm vào viên ngọc, từ đó tổ chức đã nghĩ ra một kế sách vẹn toàn.