Yiman nói như vậy cũng không phải là không có lý do, trước đó không lâu, người gây ra mâu thuẫn với hội [Rockefeller] chỉ duy nhất có Đình Tấn mà thôi.
Thế nên một khi chuyện xấu xảy ra với bọn họ, mọi đầu mâu của sự nghi ngờ đều trước tiên sẽ đem chĩa vào Đình Tấn là lẽ hiển nhiên.
Bất quá, thường nói tại thời điểm nguy cấp, người tỉnh táo nhất vẫn là những người lớn tuổi, đã trải qua nhiều kinh nghiệm sống quả không sai.
- “Đừng nói mò lung tung, hắn muốn đem quân tiến đánh chúng ta cũng không thể nào hành động nhanh như vậy được. Muốn đi từ Entire Land đến đây cũng phải trải qua một đoạn đường rất xa, thời gian chuẩn bị ít nhất cũng phải cần đến hơn một tuần liền.
- Chưa kể, nếu hành quân đông người như thế, nhất định không thể nào im hơi lặng tiếng, không gây ra bất kì tiếng động được. Ngươi còn nhớ không, trước lúc hắn bị chúng ta đuổi đi khỏi nơi này, hắn có nói lại vài câu gì đó.”
Một trong số những ông lão lớn tuổi, râu tóc đều bạc trắng, đã từng có mặt theo Hamon ngày ấy đối diện nói chuyện với Đình Tấn, lập tức lên tiếng bác bỏ ý kiến của Yiman.
Những người còn lại không nói gì, chỉ liên tục gật gù rất tán đồng với lời nói của ông lão này.
- “Đừng nói nữa, bỏ qua chuyện ai là người đứng sau màn đi. Hiện giờ việc cấp bách cần phải làm trước tiên là nghĩ cách đem ngăn chặn đám người này trước tiên đã.”
Một ông lão khác khoác tay ngăn không cho mọi người tiếp tục bàn luận nữa.
- “Mau đi triệu tập thành viên tới đây phòng thủ, không đủ người thì cứ dán thông báo, tuyển nhận thành viên tạm thời. Tiền lương 500 đồng tiền vàng, chết mất một cái sẽ được chu cấp 50 đồng tiền vàng.”
Rất quyết đoán, không có một chút chần chừ, Hamon tức thì hướng về tên chỉ huy bị tóm lại trước mặt mình, nghiêm cẩn ra lệnh.
Tên chỉ huy sau khi nghe được mức phần thưởng treo giá công khai đó thì không khỏi lộ ra vẻ chấn kinh trên khuôn mặt. Ở thời điểm hiện tại, coi như tiền vàng đã dễ kiếm hơn, dẫn đến tỉ suất hoán đổi bị giảm xuống rất nhiều lần so với lúc mới mở cửa trò chơi.
Thế nhưng nó vẫn lưu giữ ở mức 1 $ cho 50 đồng tiền bạc. Đối với con số 500 đồng tiền vàng thuê mướn người thì đã tương đương với 1.000 $ mất rồi.
Đó còn là chưa kể đến, đối với những người tử vong rơi cấp trong khi chiến đấu, bọn họ sẽ còn được trợ cấp thêm một khoản phí đền bù, tương đương với 100 $ cho mỗi một đẳng cấp bị mất.
Đây có thể nói là một phần thưởng rất hậu hĩnh, nếu có tung ra ngoài tuyển mộ thì lập tức sẽ thu hút được rất nhiều người tham gia.
Tuy nhiên, tên chỉ huy cũng hiểu rằng, chuyện tuyển mộ người ngoài vào phòng thủ cứ điểm chỉ duy nhất được áp dụng khi tình hình đã vượt ra ngoài tầm kiểm soát.
Nếu như hắn không thể hiểu được nặng nhẹ thì phỏng chừng, bây giờ thân phận hắn chỉ là một tên thành viên ất ơ, chứ cũng chẳng thể nào leo lên được tới chức vị chỉ huy này cả.
- “Rõ Hội Trưởng, ta đi triệu tập người ngay.”
Không chậm trễ thời gian, tên chỉ huy tức thì ứng thanh hô lên, cấp tốc xoay người chạy đi trở về trụ sở của hội [Rockefeller] tại USA thành, phát lệnh triệu tập thành viên tới phòng thủ cứ điểm.
…
Một thân Simon ăn mặc giáp nặng, trùm kín thân thể không để lộ ra điểm da thịt nào, hai tay một khiên một đoản thương, dẫn đầu một đám đông thành viên nghề nghiệp cận chiến, vừa cản trở người của hội [Rockefeller], vừa liên tục dồn nén, tiến lên từng bước ép sát đối phương.
- “Chiến Sĩ, Đấu Sĩ, Linh Mục, thủ vững trận hình, từng bước tiến lên!”
Theo tiếng quát lớn gọi nhịp của hắn, hàng trăm nghìn tên đội viên sở hữu nghề nghiệp cận chiến, nhịp nhàng đẩy ép tới trước. Bọn họ ăn mặc đều có điểm khác nhau, nhưng tất cả đều được trang bị lấy một tấm khiên lớn, có thể ngăn cản phần lớn công kích ra bên ngoài.
Điều đó khiến cho sát thương từ những người chơi viễn trình bên phía hội [Rockefeller] đều bị giảm xuống 80% lượng sát thương, rất khó để đánh gục được một người.
- “Toàn lực công kích yểm hộ đội cận chiến.”
Đứng trên tường thành hợp kim, Bolic hít sâu một hơi căng cả l*иg ngực, rống lên như một con dã thú, vang dội cả một khuôn viên rộng lớn xung quanh bức tường.
Với nghề nghiệp Võ Sư của mình, hắn thật không tiện cho việc dẫn đầu trùng kích đội hình như Simon, thế nên cuối cùng, hắn bị sắp xếp ở tại phía sau chỉ huy đoàn đội viễn trình.
Dù vậy, Bolic cũng không mấy quan ngại lắm đến chuyện ở phía sau làm người chỉ huy. Hắn nhàn nhã liếc mắt nhìn sang Log đang đứng bên cạnh mình, cất giọng trêu chọc.
- “Này Log, ngươi không xuống làm thịt vài tên sao? Nơi này có ta chỉ huy là đã đủ rồi, ngươi ở lại cũng thêm phần dư thừa thôi.”
Lắc nhẹ đầu, Log biểu tình rất chi là thờ ơ trước lời nói của Bolic, mắt không rời khỏi chiến trường bên dưới tường thành hợp kim, cụt ngủn đáp.
- “Không thích!”
Thấy Log biểu lộ như thế, Bolic cũng không biết phải làm gì để gϊếŧ thời gian, đã hắn không thể rời đi, cũng không thể công kích tầm xa, một mực đứng tại chỗ nhàn rỗi, liền tự mình nói chuyện lảm nhảm.
- “Không ngờ cậu chủ dự liệu mọi chuyện đúng là như thần, phá được một bức tường thành rồi đóng cửa cố thủ. Bây giờ tình huống ở đây xem như tạm ổn, chỉ cần phải mở rộng khu vực kiểm soát ra đến được phân nửa cứ điểm, dồn đám người của hội [Rockefeller] kia vào chân tường, để bọn họ đi kêu gọi thêm người tới viện trợ thì hành động bước tiếp theo nữa là xong nhiệm vụ rồi. Quả thật đơn giản đến không tưởng.”
- “…”
Đáp lại hắn chỉ là một mảnh im lặng của Log, chẳng khác gì không nghe được lời Bolic nói.
- “Thật là sống mà chẳng có một chút cảm giác hưởng thụ gì...”
Mất đi hứng thú, Bolic liền chẳng thèm nói chuyện nữa, chuyển dời sự tập trung của mình lên chiến trường.
Gần 3 triệu người của hội [Rothschild] dẫn dắt đến đây, cơ hồ đã chiếm trọn lấy cả khu vực xung quanh một góc tường thành hợp kim trong cứ điểm [Rockefeller].
Mặc kệ người của hội [Rockefeller] có chống trả quyết liệt bao nhiêu, bước tiến của đại quân [Rothschild] cũng không thể bị ngăn cản, từng bước một, tuy chậm mà chắc tiến tới, xâm nhập càng sâu hơn vào trung tâm cứ điểm.
Đây hết thảy đều là do trang bị cùng với thực lực của thành viên hai bên thế lực quá chênh lệch nhau. Hội [Rothschild] chiếm được ưu thế, chèn ép hội [Rockefeller] đến không thở nổi thì làm sao có thể yếu thế hơn được.
…
Đứng ở bên ngoài nhìn lấy hết thảy diễn biến của chiến trường, vẻ căng thẳng trên gương mặt của Hamon cũng không giảm bớt đi chút nào, thậm chí còn trở nên âm trầm nhiều hơn.
- “Hừ… không biết là ai lại làm ra chuyện này đây?”
Sắp xếp xong mọi việc, hắn trầm giọng nói thầm, tựa như muốn hỏi những ông lão cùng những thành viên cao tầng của hội [Rockefeller] đang có mặt tại đây.
- “Theo ta thấy, rất có thể là người trong USA thành làm nên, mà như vậy thì khả năng rất lớn sẽ có dính dáng đến bọn Rothschild. Dẫu sao trước khi chúng ta thành lập cứ điểm, công hội của bọn họ là độc nhất ở USA thành, mà với tính cách bá đạo của bọn họ, muốn bỏ qua một cái bánh lớn, chia sẻ một nửa cho chúng ta thì quả thật là chuyện không thể nào rồi.”
Một người đàn ông trung niên tóc vàng dường như đã suy nghĩ từ rất lâu, cho nên sau khi nghe được Hamon hỏi, hắn liền ngưng trọng nói ra suy đoán trong đầu của mình.
Mấy người khác đột nhiên một trận giật mình, tiếp đến lại rơi vào trầm tư, tự hỏi lại ý nghĩ đó.
Hamon đồng dạng cũng sững sờ đôi chút, khuôn mặt nháy mắt lộ vẻ hiểu ra.
- “Mẹ kiếp, sao ta lại không nghĩ ra khả năng này sớm hơn kia chứ. Ở đây duy nhất muốn điều động nhiều người như thế, không có một thế lực cường đại đứng sau thì đúng là không thể nào làm được.”
- “Đúng vậy, đám Rothschild này trước giờ vẫn luôn chèn ép không cho chúng ta phát triển tại USA thành, bây giờ nói chuyện này không có liên quan đến chúng, ta cũng không dám tin.”
…
Những người khác bắt đầu lên tiếng phụ họa, bàn luận sôi nổi không ngớt, bộ dáng tựa hồ không để ý đến tình huống hiện tại của bọn họ cho lắm.
- “Im lặng!”
Không thể nhịn được tức giận trước tình cảnh như vậy, Hamon phẫn nộ quát lớn, cắt ngang hết thảy bọn họ.
- “Các ngươi trước tiên nghĩ xem phải làm cách nào giải quyết trước tình huống này đi! Lảm nhảm cái gì những chuyện đó quan trọng hơn tình hình khẩn cấp trước mắt sao?!”
Bị Hamon chửi mắng, mấy tên kia cũng không dám ho ra tiếng nào nữa, cúi đầu ngậm mồm, giả vờ như đang suy nghĩ cách giải quyết.
Tại khoảnh khắc mọi người im lặng như vậy, một tên lão già chợt nhấc lên bước chân, đi ra khỏi hàng ngũ, chậm rãi cất lên giọng nói khàn đυ.c của mình.
- “Ta nghĩ chúng ta nên liên hệ tên Hội Trưởng của [The Alliance] kia.”
Lời nói của hắn giống như một tảng đá ném vào giữa mặt hồ yên tĩnh, ngay cả Hamon cùng những người khác đều triệt để bị làm cho chấn động.
- “Không thể! Làm như vậy chúng ta còn mặt mũi nào nữa kia chứ?!”
Ông lão lúc đầu lên tiếng phản bác ý kiến của Yiman không có một điểm do dự, tức thì quát lớn phản đối.
- “Ngươi không thấy mấy ngày hôm nay trên mạng internet đang xôn xao chuyện của hội [Rockefeller] cùng với hắn sao? Nếu như bây giờ xuất hiện tin tức, chúng ta quay trở lại nhờ vả hắn, cả thế giới sẽ nghĩ chúng ta thế nào đây.”
Giống như thế, Hamon đồng dạng nghiêm giọng nói ra, nhưng phần nhiều là bởi vì danh dự của bản thân. Nhớ ngày hôm đó, chính hắn là người đã đứng ra đuổi Đình Tấn rời đi, tin tức đồn đại đi rất nhiều đều có liên quan đến hắn.
Một khi tiến đến mời gọi Đình Tấn đến hỗ trợ, ngay tức khắc hắn sẽ bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió.
Điều này sẽ làm giảm uy tín của hắn rất lớn, hoặc thậm chí còn có khả năng làm ảnh hưởng đến quyền lực khống chế tập đoàn Rockefeller tại nước Mỹ mà hắn đang nắm trong tay.
Nói không ngoa, hắn chính là đang vì công mưu lợi riêng, mặt ngoài nói chuyện đều muốn tốt cho công hội, nhưng thực chất lại đang âm thầm muốn bảo cứu bản thân.
- “Đúng thế. Mà chưa kể tới, liệu hắn có khả năng thay đổi được cục diện này sao? Lỡ như thất bại thì ai sẽ chịu trách nhiệm cho những gì mà chúng ta phải đánh đổi?”
Yiman hùng hổ lên tiếng phụ họa cho cha mình. Hắn không còn nhỏ, hiển nhiên phải hiểu được nặng nhẹ trong chuyện này.
Bất quá, đúng tại thời điểm mọi người phân vân do dự vì lời nói của hai cha con Hamon, thì một giọng nói quen thuộc bất thình lình truyền từ trên không trung vọng xuống đến lỗ tai bọn họ.
- “Haha… ta tự bảo chứng cho mình có thể giải quyết được đám người kia có được hay không đây?”