Tuyệt Thế Kiếm Thần

Chương 22: Liều mạng

Ngũ Điệp Sơn.

Mã Lương rống giận, nhanh chóng vung kiếm liên tục năm lần, ngay lập tức năm ngọn núi cùng áp đến một lúc.

Mã Lương thi triển chiêu thức kiếm pháp ấy tên gọi Điệp Sơn kiếm pháp, tổng cộng chia làm năm chiêu thức, Điệp Sơn kiếm pháp cùng với thất tinh liên hoàn kiếm mà Lâm Thần tu luyện có một ít tương tự giống nhau, cách thức mạnh hơn thi triển liên tục không dứt, khó lòng phòng bị.

Mà lúc này sắc mặt Mã Lương nổi lên gân xanh, mơ hồ còn có chút biến thành màu đen, dễ dàng nhận ra cũng là sử dụng toàn lực.

Nhìn thấy Mã Lương công kích lần nữa, trên mặt Lâm Thần hiện lên một quyết định "liều mạng".

Đối với nguy cơ trước mặt, Lâm Thần không có nhiều thời gian suy nghĩ, nuốt chửng viên yêu thú nội đan, chí ít còn có một chút cơ hội sống sót, một khi mà bị Mã Lương đánh trúng, hậu quả khó mà lường được!

Lâm Thần mở miệng trực tiếp nuốt nội đan Hắc Lân Cự Mãng một cái. Nội đan vào miệng, một luồng nồng nặc mùi tanh nhất thời tràn ngập khoang miệng, hắn cố nén buồn nôn, vận chân khí trong cơ thể, bắt đầu nhanh chóng luyện hóa nội đan Hắc Lân Cự Mãng.

Một lúc sau, Lâm Thần cảm thấy khí thế trên người đột nhiên tăng nhiều, cùng lúc đó, tu vi của hắn càng là trong phút chốc đột phá...

Luyện Thể cảnh tầng thứ năm trung kỳ.

Luyện Thể cảnh tầng thứ năm trung kỳ.

Sau một khắc thời gian, tu vi của Lâm Thần luyện từ thể cảnh tầng thứ năm sơ kỳ, đột phá đến thể cảnh tầng thứ năm đỉnh cao.

"Đột phá! Thực lực bây giờ của ta, sợ rằng so với sự đột phá tu luyện còn mạnh hơn!" Lâm Thần trong lòng vui vẻ, chỉ cảm thấy chân khí trong cơ thể tràn đầy không gì sánh được, tinh khí dồi dào.

Nhưng trong mơ hồ, chân khí trong người dường như cuồng bạo đang nổi lên, hai mắt Lâm Thần cũng chút bất tri bất giác hơi đỏ lên.

"Đây chính là bị ảnh hưởng thú tính của nội đan, ta phải mau rời đi nơi đây!" Lâm Thần bỗng nhiên ngẩng đầu, tìm cách tấn công chính diện về phía Mã Lương.

Lúc này, thanh kiếm của Mã Lương vung lên giữa không trung gần hạ xuống, hắn nhìn thấy tu vi của Lâm Thần đột nhiên đột phá tăng lên, trong lòng không khỏi kinh hãi, giữa không trung thanh kiếm hơi chậm lại.

- Liên tục đột phá hai cấp! Ngươi vừa mới ăn là nội đan của yêu thú?

Sắc mặt Mã Lương kinh dị, quá điên cuồng, ngươi đây quả thực là muốn chết!

- Huyễn kiếm!

Thanh kiếm trong tay Mã Lương dừng lại trong chốc lát, Lâm Thần

nâng thanh kiếm thép lên, nhất thời tiến công.

Ngay sau đó, liên tục ba tiếng tiếng va chạm vang lên “bang bang bang", Mã Lương nắm chặt thanh kiếm tay run một cái, thần sắc khϊếp sợ hướng về sau liền lùi lại hơn mười bước.

Bên kia, Lâm Thần cũng giống vậy hướng lui về sau hơn mười bước, sắc mặt có hơi ửng đỏ, mở miệng liền chợt nổi giận gầm lên một tiếng!

Kết quả từ hai người đánh nhau, Mã Lương tuy là vẫn như cũ chiếm thế thượng phong, nhưng cũng không chiếm giữ ưu thế áp đảo như lúc đầu.

"Điều đó không có khả năng!" Hắn cứ thế mà chặn Ngũ Điệp Sơn của ta! Sắc mặt Mã Lương khó coi không gì sánh được, chính mình dùng hết toàn lực của Ngũ điệp Sơn, mà lại bị Lâm Thần chặn, một chiêu này, cho dù là lão luyện gắng gượng sợ rằng cũng phải bị thương!

Chứng kiến Lâm Thần tức giận, sắc mặt Mã lương biến đổi thất thường. "Hắn vừa rồi tự nhiên cắn nuốt nội đan của yêu thú để tăng tu vi, tiểu tử này không muốn sống nữa! Đơn giản là người điên!"

Mã Lương vô luận như thế nào cũng không nghĩ ra, Lâm Thần dám cắn nuốt nội đan của yêu thú để tăng tu vi. Quan trọng hơn chính là, Lâm Thần cắn nuốt yêu thú nội đan xong, tu vi liên tục đột phá hai cấp, hơn nữa cả người mơ hồ có dấu hiệu nổi điên, hắn hiện tại cũng không dám nói nhất định có thể đánh bại Lâm Thần!

Cách đó không xa ba người bọn Lý Xuyên á khẩu, không dám tin nhìn Lâm Thần. Lâm Thần tu vi lần nữa đột phá, một kiếm ngăn cản công kích của Mã Lương, cho bọn hắn cảm giác rung sợ cực độ, phải biết rằng hai tháng trước, Lâm Thần còn chỉ là một kẻ không có tiếng tăm gì, là đệ tử ngoại môn Luyện Thể cảnh tầng thứ tư đỉnh cao.

Sau đó, Lâm Thần tức giận, hai mắt thay đổi càng thêm huyết hồng, mặt lạnh như băng lại, thú tính khát máu xông lên đầu!

"Chết tiệt! Thú tính bùng nổ thật nhanh!" Cầm Tinh Cương kiếm trong tay, Lâm Thần đứng lặng âm thầm cắn răng chịu đựng. Thú tính của Hắc Lân Cự Mãng xâm nhập vào ý nghĩ Lâm Thần, làm cho hắn sắc mặt hắn biến đổi, đồng thời thân thể cũng một hồi lay động.

Mã Lương nhìn thấy Lâm Thần sắc mặt không bình thường, vẻ mặt hắn chợt hiện lên vẻ vui mừng. Tiểu tử này cắn nuốt nội đan của yêu thú bạo phát thú tính, hiện tại chính là cơ hội tốt để gϊếŧ hắn!

Có điều là Mã Lương phản ứng nhanh, Lâm Thần phản ứng càng nhanh hơn, hắn mạnh mẽ hít một hơi, bởi vì là người của hai thế giới có linh hồn mạnh mẽ, cứng rắn dồn nén nội tâm của thú tính. Ngay sau đó, Lâm Thần vừa nhấc Tinh Cương kiếm trong tay, vô số kiếm ảnh hướng Mã Lương đánh tới.

Mã Lương thấy thế, mặt biến sắc, không dám khinh thường, tay cầm thanh kiếm toàn lực ngăn cản.

Mà Lâm Thần chớp mắt một cái, hơi thở đột nhiên phát tác, thân thể mạnh mẽ lui về phía sau, trong chớp mắt liền biến mất ở trong rừng rậm.

Thú tính bạo phát, kéo dài thời gian càng lâu, đối với Lâm Thần lại càng bất lợi, hiện tại Lâm Thần phải tìm một một chỗ yên tĩnh, áp chế thú tính trong cơ thể xuống!

- Chết tiệt!

Mã Lương dễ dàng phá vỡ trùng điệp kiếm ảnh của Lâm Thần, mới biết được đây căn bản là một hư chiêu, mà lúc này Lâm Thần đã rời đi.

Việc này không phải hay ho! Mã lương sắc mặt âm trầm không gì sánh được.

...

Ba người bọn Lý Xuyên đưa mắt nhìn nhau, cũng không ngờ tới Lâm Thần lợi hại như vậy, tu vi đột nhiên đột phá, ngay cả Mã Lương đều không làm gì được hắn.

- Mã ca, làm sao bây giờ?

Lý Xuyên đi tới bên người Mã Lương, thần sắc thấp thỏm hỏi.

- Ngươi còn hỏi ta làm sao bây giờ! Nếu như không phải tại ngươi, ta sao lại có thể mất mặt lớn như vậy!

Mã Lương sắc mặt tức giận, lần này hắn bị thua thiệt nhiều, thế nhưng đối mặt với đệ đệ của Lý Sơn, hắn lại không có biện pháp tức giận.

Lý Xuyên bị quát mắng một câu, cũng không dám phản bác, một bên là Trình Minh, Uông Bằng cúi đầu không dám lên tiếng.

- Chuyện ngày hôm nay, ai cũng đều không được nói ra! Lý Xuyên, việc này ngươi có thể nói cho ca ngươi biết, nhưng mà giới hạn ở nơi này.

Mã Lương không đè nén được tức giận. Lâm Thần đúng là phiền toái, thù đã nảy sinh, phải nghĩ biện pháp giải quyết!

Trong rừng rậm, Lâm Thần chân dùng Thanh Vân bộ chạy như điên, một lát sau, Lâm Thần đi tới chỗ thác nước đã chém gϊếŧ Hắc Lân Cự Mãng.

Lâm Thần thân thể lóe lên, chạy đến một khối nham thạch bằng phẳng phía sau thác nước, cặp mắt hắn huyết hồng, nhãn thần băng lãnh mang theo sát ý nồng nặc.

Thời khắc này, Lâm Thần cảm giác như mình biến thành một Hắc Lân Cự Mãng, chạy ở trong rừng rậm, đi lại làm cho yêu thú sợ hãi bỏ chạy, giống như không gì sánh được.

Lâm Thần hung hăng cắn đầu lưỡi một cái, nói thật ra đáng sợ nhất chính là thú tính của yêu thú! Nếu như không phải linh hồn so với ngày trước lớn mạnh hơn rất nhiều, e rằng trong chốc lát cơ thể ta đã bị thú tính của yêu thú đồng hóa!

Nội đan là tinh hoa của yêu thú, còn sót lại ý niệm của yêu thú. Yêu thú thích gϊếŧ chóc, hung tàn không gì sánh được, ý tưởng thú quỷ, sau đó tìm cách xưng danh võ giả là yêu thú man rợ!

Trực tiếp cắn nuốt nội đan, yêu thú bên trong nội đan sẽ nghĩ cách đi vào bên trong cơ thể người để bùng nổ, linh hồn mạnh mẽ có thể đè xuống những ý nghĩ đó, nhưng mà sẽ bị tẩu hỏa nhập ma, bị chấn thương bên trong. Mà linh hồn mạnh mẽ cũng sẽ bị những ý nghĩ của yêu thú ảnh hưởng đến ý chí, cuối cùng mất đi nhân tính, biến thành người hình yêu thú.

Liên quan đến tính mạng của mình, Lâm Thần không dám khinh thường chút nào. Hắn nhanh chóng khoanh chân, đôi mắt nhắm chặt, toàn lực ngăn cản thú tính của Hắc Lân Cự Mãng sót lại xâm lấn ý nghĩ.

Trong đầu Lâm Thần, thú tính của Hắc Lân Cự Mãng hóa thành một con mãng xà giả dối, điên cuồng tấn công bộ não của hắn. Mỗi một lần công kích, thân thể của Lâm Thần cũng vì đó run lên. Bất quá Lâm Thần là người của hai thế giới, ký ức đời trước cùng linh hồn hòa hợp, hắn bây giờ linh hồn so với người thường còn mạnh hơn nhiều, trong chốc lát, Hắc Lân Cự Mãng không còn cách nào công phá não vực Lâm Thần, chỉ có thể sản sinh ra một ít ảnh hưởng.

"Hắc Lân Cự Mãng tạm thời không làm gì được ta, nhưng nếu như không nhanh chóng diệt trừ, sẽ để tai họa về sau!"

Hắc Lân Cự Mãng là yêu thú cấp hai đỉnh cao, nó ở dãy núi Mặc Liên này chiếm cứ nhiều năm, chém gϊếŧ không biết bao nhiêu yêu thú, nó còn sót lại những ý nghĩ không gì sánh được, cho dù linh hồn Lâm Thần cường đại, cũng không làm gì được nó.

Nếu bây giờ để cho thú tính của Hắc Lân Cự Mãng lưu lại ở trong người, sợ rằng nó sẽ không ngừng lớn mạnh, đó là lí do mà nhất định phải vào lúc này một lần đánh tan!

Lâm Thần vận động chân khí trong cơ thể, lưu chuyển đến não vực bao vây hư ảnh của mãng xà lại. Chỉ là hư ảnh của mãng xà tuy là bị bao vây, lại không sợ chút nào, nổi giận gầm lên một tiếng, dễ dàng xuyên qua chân khí bao quanh, công kích lần nữa vào não vực Lâm Thần.

Thấy tình hình này, Lâm Thần lắc đầu một cái, chân khí muốn chặn lại thú tính của yêu thú nhưng hiệu quả quá kém. Nếu để cho Lâm Thần một mạch dùng linh hồn áp chế lại thú tính của Hắc Lân Cự Mãng, hắn cũng không nguyện ý, như thế lại tổn hao linh hồn của chính mình.

"Đã như vậy, vậy thử xem sức mạnh của Huyễn kiếm!" Lâm Thần trong lòng cũng sớm có tính toán, sức mạnh của thanh kiếm này sắc bén, hẳn là đúng lúc này khắc chế thú tính còn lưu lại của nội đan, đủ để gϊếŧ chết hư ảnh của Hắc Lân Cự Mãng.

Lâm Thần nín thở tập trung suy nghĩ, lúc này trong tâm thức của hắn, đã khôi phục một luồng sức mạnh của thanh kiếm, hiện tại hắn thúc giục sức mạnh của thanh kiếm tiến vào trong não vực.

Sức mạnh của Huyễn kiếm không gì sánh được, sơ ý một chút sẽ bị thương chính mình, Lâm Thần cũng là thận trọng điều khiển, không dám khinh thường chút nào.

Dưới sự điều khiển của Lâm Thần, sức mạnh của Huyễn kiếm cuối cùng cũng đi tới bên cạnh ý nghĩ giả dối của Hắc Lân Cự Mãng, mà lúc này ý nghĩ giả dối lại có chút hoảng sợ muốn trốn khỏi.

Lâm Thần không muốn lãng phí thời gian, nhẹ nhàng di chuyển sức mạnh của linh hồn, sức mạnh của Tinh Cương kiếm hướng phía ý nghĩ giả dối của Hắc Lân Cự Mãng trực tiếp kích đi!

Một đòn bên dưới, hư ảnh mãng xà bị sức mạnh của Huyễn kiếm chém thành hai khúc. Sức mạnh của Tinh Cương kiếm di chuyển, làm cho hư ảnh mãng xà tê liệt toàn bộ, trực tiếp đánh tan hoàn toàn hư ảnh mãng xà,

Lâm Thần trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, nghĩ ngợi nói: "Sức mạnh Huyễn kiếm quả nhiên hữu hiệu!"

Huyễn kiếm mịt mờ, chém hết thiên hạ gian ác! Sức mạnh của Huyễn kiếm đối với yêu thú trong nội đan còn lưu lại thú tính, quả nhiên có tác dụng áp chế.

Có điều là, nếu như không có linh hồn mạnh mẽ điều khiển, người bình thường tuyệt đối không dám dùng sức mạnh của thanh kiếm tới gϊếŧ yêu thú này, e rằng ý nghĩ của nó vẫn còn, Huyễn kiếm trước hết ngược lại sẽ phế bỏ người điều khiển.

Hư ảnh mãng xà bị xé nứt nát bấy, Lâm Thần cũng liền thu hồi sức mạnh Huyễn kiếm, lúc này não vực của tiểu đỉnh lại bỗng nhiên sáng lên, hư ảnh mãng xà tan vỡ, bỗng chốc bị tiểu đỉnh hút vào trong đó.

"Đây là chuyện gì xảy ra?" Lâm Thần không rõ chuyện gì xảy ra, tiểu đỉnh quá mức thần bí, nhưng mà nói như vậy đều là chuyện tốt, Lâm Thần một bên kinh ngạc, một bên dưới đáy lòng mơ hồ đang mong đợi.

Vì vậy, Lâm Thần ngồi bó gối, mặc dù ý nghĩ của Hắc Lân Cự Mãng vỡ vụn, thế nhưng kéo dài hơi lâu, lúc này chân khí trong cơ thể Lâm Thần vẫn còn có hơi xao động.

Lâm Thần dùng một viên Thanh Tâm đan dược trừ ma, vận động công pháp, bình phục lại thân thể xao động một cách chậm rãi.

Sau nửa canh giờ, chân khí trong cơ thể Lâm Thần không còn xao động, tu vi cũng vững chắc.

Lúc này, bên trong chiếc đỉnh nhỏ, một luồng tinh hoa linh khí chậm rãi nhẹ nhàng bay ra.

"Cái này... Thật là linh khí!" Lâm Thần hai mắt hiện lên một tia tinh quang, tức khắc vận dụng công pháp, mang toàn bộ các loại linh khí thu nạp lại.