Hiền Tri Thiên Lý

Chương 28: Đuổi đến đi!

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong lúc lơ đãng, Thiên Lý đi ngang qua một bàn triển lãm, trưng bày ở nơi này là một tấm chắn năm sao loại nhỏ, lực phòng ngự cực cao, hơn nữa có tác dụng cắt kim loại, tự động trở về, phóng chớp, v.v,… nhưng nó vẫn là một kiện chế phẩm máy móc. Sau khi bị trọc khí diễn sinh, tính thực chiến trên diện rộng của dụng cụ máy móc liền giảm xuống, đều do hệ thống năng nguyên (nguồn năng lượng) vận hành máy móc không có cách nào sử dựng ở địa phương bị trọc hóa, nếu không sẽ sinh ra hỗn loạn năng lượng, tạo thành vụ nổ cực mạnh.

Cho đến nay, hệ thống năng nguyên vẫn là một cái nan đề chưa có cách nào phá giải, chừng nào chưa giải quyết xong nan đề này, cho dù uy lực của chế phẩm máy móc có lớn như thế nào thì tiến vào địa phương bị trọc hóa cũng chỉ có thể trở thành một đống phế phẩm. Cho nên địa vị của máy móc sư trước sau vẫn thấp hơn vũ khí sư, bọn họ có thể thúc đẩy sự phát triển của thành thị, nhưng không cách nào đi ra được khỏi thành thị*.

*Chú thích: ý là ngoài địa phương thành thị thì đều là địa phương bị trọc hóa, máy móc không thể hoạt động

Cái vật phẩm trước mặt Thiên Lý này, bất kể là từ thiết kế, công năng hay là tính thực dụng đều được xưng là cực tốt, đáng tiếc phải nhờ vào hệ thống năng nguyên vận chuyển mới có thể phát huy tác dụng, đồng nghĩa với việc nó chỉ có thể là một dụng cụ làm những việc vô bổ. Người chế tác ra nó chắc hẳn cũng nghĩ như vậy, cho nên mới công bố rõ ràng quá trình chế tác tấm chắn.

Người chế tác này còn viết rằng, vốn là hắn muốn thiết kế thêm cho tấm chắn này một thiết bị có thể tích trữ để chứa năng lượng mặt trời và điện năng chờ phóng xạ năng lượng, như vậy, có lẽ có thể đánh vỡ hạn chế không có cách nào sử dụng ở địa phương bị trọc hóa. Nhưng sau này, trải qua nhiều lần thí nghiệm, hắn mới phát hiện, loại thiết bị có thể tích trữ này có không gian chứa đựng quá mức nhỏ, mỗi một lần chỉ có thể khởi động vỏn vẹn 3 giây. Nếu không có kim loại đặc thù có thể tích trữ, ý tưởng này sẽ vĩnh viễn không có cách nào thực hiện.

Trong lòng Thiên Lý khẽ động, nhắc tới kim loại đặc thù, không biết nàng có thể lợi dụng một loại kim loại có khắc quy tắc của dị năng hay không? Trong vụ nổ mạnh ngày hôm qua, duy chỉ có cái khối kim loại trải qua biến đổi về chết này là không có hư hao gì, đây không phải đồng nghĩa là: chỉ cần tìm được quy tắc dị năng có tính chất giống nhau, như vậy chế tạo thiết bị thích hợp tích trữ cũng không phải là chuyện không có khả năng nữa?

Nghĩ đến đây, Thiên Lý bắt đầu mô phỏng tấm chắn này ở trong máy tính, căn cứ vào ý tưởng nguyên bản của tác giả, gia cố thiết bị có thể tích trữ một lần nữa, cũng ưu hoá cơ chế vận hành của nó, chế tạo lại tấm chắn năm sao mới một lần nữa.

Sau khi hoàn thành, Thiên Lý vừa mới chuẩn bị tiến hành thí nghiệm số liệu, liền phát hiện có cách đó không xa có một người từ phía sau bước nhanh tới đây.

Nàng làm chút thao tác, cắt bỏ mô hình mới hoàn thành vừa rồi, sau đó xoay người đối mặt với người đi tới.

Đối phương dường như bị động tác đột nhiên xoay người của nàng làm cho phát hoảng, sau đó liền cười nói: "Chào em, tôi gọi là Ngải Khẳng."

"Có chuyện gì vậy?" Thiên Lý hỏi.

"Là như thế này." Ngải Khẳng sờ sờ sống mũi, hơi ngượng ngùng nói, "Vừa rồi tôi đã nhìn thấy em cải tạo tấm chắn năm sao kia ngay tại chỗ, mạo muội hỏi một câu, không biết ở phương diện chế tạo máy móc em đã đạt tới cái trình độ gì rồi?"

Thiên Lý nhíu mày nói: "Tôi hình như không cần phải trả lời anh về vấn đề này."

Vẻ mặt Ngải Khẳng xin lỗi: "Thật sự là ngượng ngùng, tôi sở dĩ hỏi như vậy, là hi vọng có thể mời em cùng tôi lập nhóm tham gia giải thi đấu vũ khí."

"Mời tôi tham gia?" Thiên Lý sửng sốt một chút, "Vì sao?"

"Em hẳn là đã biết, mỗi tổ đội tham dự thi mục máy móc phải có nhân số từ 3-6 người, tôi cùng bạn của tôi Hướng Dịch vẫn còn thiếu một người đội hữu."

"Vì thế anh mời tôi tham gia? Mời một đứa bé chưa đến mười hai tuổi?" Thiên Lý cảm giác dây thần kinh của người trước mặt này không khỏi quá lớn đi?

"Giải thi đấu cũng không hạn định số tuổi của người dự thi, điều này cũng không là vấn đề." Ngải Khẳng cười khổ nói, "Quan trọng chính là máy móc sư ở vùng phụ cận này lại đang ít đi, người có thực lực đều đã có đoàn đội, mà thực lực quá yếu thì chúng tôi cũng không đồng ý kéo vào cho đủ số."

"Vậy anh xác định rằng tôi có thực lực?"

"Vừa rồi tôi đã chính mắt nhìn thấy em cải tạo lại tấm chắn kia, mặt khác, Phiêu phù xa của em cũng là do em cải tạo qua đi?"

"Anh theo dõi tôi?"

"Thật có lỗi, tôi ngẫu nhiên nhìn thấy em điều khiển Phiêu phù xa tiến hành tránh né một cách xinh đẹp, thời gian chuyển hoán hình thức chỉ tốn hơn 1 giây, tốc độ hạ xuống nhanh chóng mà vững vàng, đây đều là tính năng tốt hơn so với Phiêu phù xa bình thường. Cho nên tôi liền tò mò đi theo, muốn biết một chút về chủ nhân của chiếc Phiêu phù xa này, nếu có thể mời đến tham gia trận đấu thì thật tốt."

Nói thật, sau khi Ngải Khẳng chứng thực dự đoán của mình liền có một loại cảm giác kinh dị khi gặp được thiên tài. Cô bé trước mắt này có sự trầm ổn và tài giỏi không phù hợp với độ tuổi của nàng, tố chất của một người cao hay thấp, đôi khi có thể nhìn ra từ cách nói năng và biểu cảm của người đó.

Thiên Lý hơi cân nhắc, tham dự giải thi đấu vũ khí? Nàng cũng không có ý tưởng này, thứ nhất là tuổi nàng vẫn còn quá nhỏ, thứ hai là nàng không có đội hữu thích hợp. Nhưng hiện tại lại đột nhiên nhận được lời mời của Ngải Khẳng, nàng lại dấy lên chút chần chờ. Nếu tham gia, nàng sẽ có cơ hội kiến thức thực tế một chút về tài nghệ của các vũ khí sư, dù sao quan sát cách một cái màn hình, cảm giác của nàng không có cách nào tiến hành phân tích cụ thể. Nhưng mà, Ngải Khẳng này là dạng người gì đây? Có đáng giá để tín nhiệm không?

Đang lúc suy xét, Ngải Khẳng đột nhiên vẫy tay với bên kia, hô: "Hướng Dịch, bên này."

Cách đó không xa, một thanh niên tóc dài bước nhanh tới, sắc mặt không chút đổi nói: "Chúng ta đi mau, người kiếm chuyện đến rồi."

Vẻ mặt Ngải Khẳng khó hiểu, hơi do dự, chợt nghe được một giọng nói châm chọc truyền đến: "Nhìn thấybạn tốt trước đây cũng không biết lên tiếng gọi một cái, chạy làm gì?"

Hướng Dịch sắc mặt âm trầm.

Ngải Khẳng cũng nhíu nhíu mày.

Người tới chậm rãi đi đến, đánh giá từ trên xuống dưới một phen, cười nói: "Thế nào? Chẳng lẽ còn không tập hợp đủ nhân số dự thi? Muốn tôi hỗ trợ hay không?"

"Không cần." Hướng Dịch lạnh lùng trả lời.

"A, đúng rồi." Người nọ vỗ vỗ cái trán, khoa trương nói, "Hướng công tử cậu là loại nhân vật nào, làm sao lại có thể cần tôi hỗ trợ, ha ha, tôi thật sự là nhiều chuyện rồi."

Thiên Lý lẳng lặng đứng ở một bên, nhận thấy được dao động dị năng mỏng manh trên cơ thể người này, kết cấu dị năng trong cơ thể rời rạc, lực công kích hẳn là không mạnh, nhưng mà ở phương diện “nào đó” lại có khả năng cao hơn người thường, mà hai người Ngải Khẳng và Hướng Dịch đều là người bình thường... A? Không đúng, tình huống của Hướng Dịch hình như có chút khác biệt.

Lúc này, Ngải Khẳng mở miệng nói: "Quả thật không cần cậu lo lắng, chúng tôi đã tìm được đội hữu thứ ba rồi."

Hướng Dịch khó hiểu nhìn hắn.

Ngải Khẳng đẩy Thiên Lý lên trước, nói: "Đây chính làthành viên mới của chúng tôi."

Người nọ vốn nghe được bọn họ đã tập hợp đủ nhân số, còn có chút ngây người, nhưng sau khi nhìn thấy Thiên Lý, nhịn không được cười to: "Em ấy? Ha ha, không sai không sai, rất đáng yêu." Nói xong, vậy mà tay lại còn chuẩn bị nhéo vào mặt Thiên Lý.

Thiên Lý lùi một bước, Ngải Khẳng liền bước lên trước ngăn cản, nghiêm túc nói: "Chú ý hành vi của cậu, tuy rằng cậu là dị năng giả, nhưng tôi cũng có được chức danh máy móc sư trung cấp."

Vẻ mặt người nọ châm chọc nói: "Máy móc sư? Nếu cậu là vũ khí sư, tôi có lẽ còn có thể khách khí một chút."

"Uy Nhĩ Đăng, có chừng có mực một chút đi." Hướng Dịch nhịn cơn giận dữ nói, "Những gì cậu nên được đều đã chiếm được, còn luôn luôn không thuận theo mà dây dưa suốt, đến cùng cậu muốn làm cái gì?"

"Ha!" Uy Nhĩ Đăng đắc ý nói, "Tôi có thể làm cái gì? Tôi chỉ là đi ôn chuyện cùng bạn tốt mà thôi, việc gì nổi giận đây?"

"Ôn chuyện đã xong, hiện tại cậu có thể đi rồi." Hướng Dịch chỉ tay vào một hướng, lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn ta.

"Muốn tôi đi, có thể, có điều cô bé kia tôi cũng phải mang đi." Uy Nhĩ Đăng nhìn Thiên Lý, khóe miệng mang theo tươi cười không có ý tốt.

"Dựa vào cái gì?" Ngải Khẳng giận dữ trách mắng.

"Tôi vui." Uy Nhĩ Đăng mang dáng vẻ kẻ ngồi trên cao liếc xéo hai người.

"Chúng tôi sẽ không cho cậu mang em ấy đi."

"Ồ? Vậy cũng đừng trách tôi không khách khí." Uy Nhĩ Đăng bẻ ngón tay, lộ rõ bộ dáng không chịu từ bỏ ý đồ.

Hướng Dịch cảnh cáo nói, "Cậu muốn gây sự ở trong này sao? Sao không nhìn xem đây là cái địa phương gì! Quấy rối trật tự hội trường, cho dù là dị năng giả đi chăng nữa, chỉ sợ cũng đừng muốn đi dự thi!"

Uy Nhĩ Đăng chần chờ một lúc, đột nhiên nhún vai, xua tay nói: "Quên đi, thực mất hứng! Lần sau lại đi nơi khác tìm các cậu chơi đùa!" Trước khi đi, còn cố ý liếc mắt xem xét Thiên Lý một cái.

Uy Nhĩ Đăng vừa đi, Ngải Khẳng lập tức xin lỗi Thiên Lý: "Thực xin lỗi, liên lụy đến em rồi, em đi trước đi, hai ngày này trăm ngàn lần đừng đến trung tâm triển lãm, miễn cho Uy Nhĩ Đăng lại làm phiền em."

"Vì sao hắn ta phải làm phiền tôi? Bởi vì anh nói tôi là đội hữu của các anh?"

Ngải Khẳng nhìn Hướng Dịch.

Hướng Dịch gật đầu nói: "Đúng vậy, Uy Nhĩ Đăng trước kia vốn là đứa con của một người hầu ở nhà tôi, sau này được kiểm tra ra dị năng, tuy rằng chỉ số không cao, nhưng lại đặc biệt được chuyển vào khu vực cấp C, đạt đến địa vị nhất định, sau đó liền bắt đầu luôn luôn gây sự với tôi."

Ngải Khẳng thở dài: "Aizzz, vốn Hướng Dịch cũng là..."

"Quên đi, chuyện quá khứ đừng nói lại nữa." Hướng Dịch ngắt lời nói, "Tôi hiện tại chỉ muốn nghiên cứu máy móc, giải thi đấu lần này là một cơ hội khó có được, tôi nhất định phải nghĩ biện pháp đạt được tư cách dự thi. Em... a, em tên là gì?"

"Thiên Lý." Thiên Lý cũng không có giấu giếm.

"Thiên Lý." Hướng Dịch gật gật đầu, lại nói, "Ngượng ngùng rồi, chỉ sợ chúng tôi phải tổ đội cùng em, Uy Nhĩ Đăng rất có khả năng còn sẽ tìm đến gây phiền toái, chúng tôi không thể hại em."

Ngải Khẳng hối hận nói: "Vừa rồi tôi như không có lắm miệng thì tốt rồi."

Vốn Thiên Lý cũng không đáp ứng lời mời của hắn, hắn lại tùy tiện đẩy người ta lên phía trước làm gì đây, thật sự là ngu ngốc!

Thiên Lý cũng không có nhiều lời, sau khi tạm biệt hai người liền đi thẳng ra đại sảnh triển lãm, khởi động Phiêu phù xa, vừa chạy chưa được xa lắm, liền cảm giác được phía sau có hai chiếc Phi Dược (tên xe??) nhanh chóng theo đuôi. Kiểu dáng mô hình kia, đều là loại Phiêu phù xa có sở trường là tốc độ và tính năng linh hoạt cao.

Thiên Lý cười lạnh một tiếng, tên Uy Nhĩ Đăng kia thật đúng là một kẻ tiểu nhân không biết phân biệt tốt xấu, ngay cả một đứa bé cũng không buông tha. Nếu là sử dụng dị năng hoặc vũ lực, nàng có lẽ còn chưa có bao nhiêu lực đánh trả, nhưng mà đua xe? Ha ha, cứ việc đuổi đến đi!

Mở hình thức thủ động ra, Thiên Lý ấn chốt tăng tốc xuống, Phiêu phù xa lập tức bắn ra như tên rời cung.

Hai người phía sau sửng sốt một lúc, sau đó liền hưng phấn mà truy đuổi theo.

Trong đầu Thiên Lý có một bộ bản đồ chính xác đến mức tận cùng, căn bản không cần phải giống như người bình thường dùng mắt thường để quan sát. Nàng không hề do dự lái xe chui vào một cụm kiến trúc khổng lồ mà dày đặc.

"Này, cái vật nhỏ kia không muốn sống nữa đi?" Trong xe truyền đến cuộc đối thoại, "Lấy tốc độ như vậy xuyên qua như tên bắn ở cái địa phương đó?"

"Chẳng lẽ nó phát hiện chúng ta?"

"Không thể nào?"

"Mặc kệ, nó lái cái loại Phiêu phù xa rác rưởi này mà còn dám chơi trình độ kỹ thuật cao, chúng ta còn lo lắng gì?"

"Không sai, lão tử*lại là một cao thủ đua xe, đi!"

*Chú thích: dịch là “bố mày” trong tiếng Việt, nhưng xét thấy nó thô tục quá

Hai chiếc Phi Dược tăng tốc độ nhanh hơn, gắt gao đuổi theo sau Phiêu phù xa của Thiên Lý, rất nhanh đã kéo gần khoảng cách đến trong vòng 100m.

Phiêu phù xa đột nhiên tăng tốc độ cao chuyển hướng một cái, biến mất trong tầm mắt.

Hai chiếc Phi Dược cũng đồng thời chuyển hướng, ai biết vừa mới chuyển qua, nghênh đón chúng lại là một tòa tháp cao, bọn họ lập tức lật lại tránh né, khó khăn vòng qua, mồ hôi lạnh trên người ứa ra. Đồng thời theo đó lửa giận cũng tăng vọt, lại tăng tốc đuổi theo Thiên Lý.

Phiêu phù xa của Thiên Lý tựa như một con cá linh hoạt, ở trong cụm kiến trúc rắc rối phức tạp qua lại tự nhiên.

Mà Phi Dược ỷ vào tốc độ nhanh, muốn trực tiếp tông vào đuôi xe, đυ.ng đổ Phiêu phù xa.

Thiên Lý không nhanh không chậm, lấy tốc độ nhanh nhất lập tức tiến đến một tòa cao ốc.

"M (câu chửi), vật nhỏ này thật sự là liều mạng đây!" Mắt thấy Phiêu phù xa chỉ cách tòa cao ốc có 50m, vậy mà tốc độ của nàng vẫn còn chưa giảm xuống.

Phi Dược theo sát ở phía sau không chịu nổi, bắt đầu giảm tốc trước, ai biết vừa giảm xuống một chút, chỉ thấy Phiêu phù xa đột nhiên quay ngoặt đi 90 độ, dùng một động tác cực kỳ đẹp mắt dán vào vách tường của cao ốc bay về phía bên kia.

"Không thể nào! Từ khi nào Phiêu phù xa lại có thể làm động tác như vậy?" Thấy một màn này, hai người đồng thời phát ra tiếng kêu không thể tin nổi, rất nhanh liền lập tức cảm giác được chính mình bị đùa giỡn, trong lòng phẫn hận không thôi.

Hai người thương lượng một chút, sau đó đột nhiên tách ra, một trái một phải đi qua bọc đánh Phiêu phù xa.

Một người ở phía trước, một người ở phía sau, vừa khéo chặn Phiêu phù xa ở trên một lộ tuyến hẹp mà dài.

Trong lòng hai người yên tâm, lúc này còn không chỉ có đường chết?

Nhưng bọn hắn làm sao mà biết được, địa hình nơi này và từng cử động của bọn họ đều ở trong cảm giác của Thiên Lý.

Hai chiếc Phi Dược đồng thời đè ép Phiêu phù xa.

Thiên Lý thấp giọng lẩm bẩm một câu: "Cho các ngươi nhìn xem cái gì mới gọi là hạ xe tốc độ cao."

Vừa dứt lời, Phiêu phù xa phút chốc hạ xuống, dường như đột nhiên biến mất ở trong màn hình hai chiếc Phi Dược vậy, không chờ bọn hắn kịp phản ứng, hai chiếc xe liền “ầm” một tiếng đâm sầm vào nhau, đồng thời nghiêng đổ sang hai bên.

"Chúc các ngươi may mắn." Thiên Lý khởi động Phiêu phù xa một lần nữa, quay ngược thân xe, phóng khoáng mà đi.(Lăng: trời ơi đẹp trai quá đi ~)

+++

Tác giả có chuyện muốn nói: Song càng hoàn thành, A men!

Editor có chuyện muốn nói: Ụa, kiệt sức =.=”