Về Chung Nhà Với Chú

Chương 48: Bảo bảo ᗪâʍ Đãиg của baba (cao H)

Convertor: Vespertine – Editor: An Devy

Theo làn nước, Phó Thanh Hành lần nữa đâm vào tiểu huyệt.

“A…” Nguyễn Nhuyễn nắm chặt bàn tay to đang để ở trên ngực cô, cả người không còn sức để đứng nữa.

“Chú… Đừng… Không được…” Cô giãy giụa.

Phó Thanh Hành ngắm gương mặt quyến rũ mê người của cô, ánh mắt cô mơ màng nhìn anh đầy gợϊ ȶìиᏂ làm người nào đó cổ họng khô khát, lúc anh rút ra vật đàn ông, cô khẽ kêu lên một tiếng.

Cơ thể cô được anh vuốt ve vừa ngứa vừa không đủ thỏa mãn.

“Chú… ngứa…”

Nhưng người đó chẳng làm gì cả, chỉ bôi sữa tắm cho cô.

“Hỏi em muốn hay không?” Sau khi giúp cô làm sạch thân thể, chỗ nào đó đã anh dũng hiên ngang chào cờ.

Cô trực tiếp nắm lấy nó, loát động lên xuống, “Chú… Muốn anh đưa nó tiến vào…”

“Không dối lòng chứ?” Anh thì thầm hỏi cô.

“Ưm… ư… Chú…” Cô dán chặt vào anh, dùng hành động cọ mông vào côn ŧᏂịŧ để chứng minh.

Người đàn ông bị cọ nhiệt như thế dù muốn lắm rồi nhưng không muốn bắn, anh uống rượu nhiều quá… Mẹ kiếp…

Anh ôm cô vào phòng ngủ rồi đặt cô lên giường, người con gái tự giác mở rộng hai chân mời gọi anh.

“Chú… Vào đi… Cắm vào đi…”

Phó Thanh Hành cong khóe môi ngắm bộ dáng động dục của cô.

“Ưm… chú…”

Anh xoay chân ngồi ngay trước ngực cô, thấy côn ŧᏂịŧ gần ngay trước mắt, cô cúi đầu há miệng liếʍ nó, cũng mặc kệ anh muốn làm gì.

“Tiểu tao hóa.” Người đàn ông dường như sắp mất hết kiên nhẫn.

Người con gái trần trụi thân mình, hai tay cuống cuồng vuốt ve cánh tay anh, bên dưới run run mở rộng… Cô lắc mông, tiểu huyệt thoắt ẩn thoắt hiện, miệng huyệt non nớt dính mật dịch trong suốt.

“Chú… A… Ngứa…”

Phó Thanh Hành giữ chặt mông cô gái nhỏ, lùi dần xuống, bằng tư thế nguyên thủy nhất, cả gốc cả rễ chìm vào trong, đâm sâu vào.

“A…. hực… Chú…”

“Gọi anh làm gì…” Anh thúc hông thật mạnh, lớp lôиɠ ʍυ của anh cọ vào da thịt khiến cô hơi đau, Nguyễn Nhuyễn ngâm nga, “Baba… Baba… Quật chết em đi… A!!!”

Bàn tay bóp một bên vυ' cô, hàm răng cắn đỉnh vυ' còn lại, bên dưới gấp rút thọc vào thọc ra, đầu lưỡi trêu đùa đầṳ ѵú, còn miệng thì mạnh bạo mυ'ŧ lấy bầu vυ' trắng nõn, mềm mịn…

“Ưm… Baba… Baba… Nhanh quá!!!” Người cô đong đưa theo động tác của anh, miệng nhỏ hé mở rêи ɾỉ.

Anh hôn cô, cơ lưng căng lên, thân dưới ra sức đóng cọc, liên tục đem toàn bộ đâm vào, rút ra theo hai bên môi âʍ ɦộ rồi lại ấn vào thật sâu.

“A… chú… Baba… A…” Cơn sóng tình hút hết toàn bộ năng lượng trong cô, cả người cứ lâng lâng.

“Nguyễn Nhuyễn, còn muốn cùng ai một đêm tình ái? Hửm? Ai cho em lá gan lớn như vậy, hửm?” Anh biết cô say nhưng bản thân anh không thể kiểm soát được tính chiếm hữu của mình.

Tay anh nắm cổ chân nhỏ nhắn rồi gập thành hình chữ M, nâng mông cô cao lên, đem đồ vật hoàn toàn đâm thẳng vào.

“A… Baba… Qúa sâu… A…” Cô cảm thấy mình sắp bị xuyên thủng rồi.

“Nói!!! Muốn cho ai đùa vui tiểu huyệt? Hử? Ngoài baba ra, ai có thể thỏa mãn em?” Phó Thanh Hành vỗ mông cô, mạnh mẽ thọc vào rút ra.

“A!!! Không có!! Chỉ có baba… Baba… Ô…ô… Baba… Chậm một chút… Sâu quá!!! A…”

Nguyễn Nhuyễn điên cuồng lắc mông giãy giụa, tay nhỏ chống lên bụng anh. Dẫu vậy, tốc độ đóng cọc của anh càng lúc càng nhanh, qυყ đầυ đã quá quen với tử ©υиɠ cho nên vô cùng thuận lợi di chuyển đến chỗ sâu nhất. Người con gái lắc lắc cánh tay, siết chặt cơ thể, rơi vào đỉnh cao của tình ái.

Phó Thanh Hành giữ chặt bắp chân cô, mặc kệ cô đã đạt đến cực khoái hay chưa mà nhanh chóng nhún hông, mật dịch nhỏ giọt xuống giường, cô gái nhỏ rêи ɾỉ đứt quãng…

Người đàn ông cũng cảm nhận được sự vui sướиɠ tình ái, “Tiểu tao hóa, miệng nhỏ gắt gao kẹp baba đòi ăn, em bảo baba sao nỡ dừng lại đây…” vừa nói vừa cười xấu xa.

“A…” Cô không còn nghĩ được lời nào phản bác, cô bị tìиɧ ɖu͙© làm cho đầu óc choáng váng đến mức trống rống, chỉ còn tiếng rêи ɾỉ xen lẫn âm thanh khóc rấm rức và cơ thể run rẩy không ngừng.

Anh đè lên người cô, nện xuống thật mạnh, qυყ đầυ đâm sâu vào trong tử ©υиɠ, mỗi lần đâm là một lần ngâm nga của cô. Người con gái có đôi mắt ửng hồng mang vẻ đẹp hoa nhường nguyệt thẹn đang nằm dưới thân anh, anh yêu dáng vẻ này của cô phát điên mất thôi.

“Bảo bối, bảo bảo dâʍ đãиɠ của baba… Tối hôm nay, mình ‘rèn luyện sức khỏe’ cả đêm được không em?”

“Không đâu… Đừng…” Cô ngọ nguậy, nhưng bị anh giữ lại tay, chỉ có thể lắc đầu khóc từ chối.

“Tinh túy của baba cho em hết, để miệng nhỏ chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của baba, mới không còn sức để ý người phụ nữ khác…” Nói xong, anh cắn lên nhũ hoa của cô.

“Ưm… Baba!!! Baba!!! Em tới rồi!!! Tới rồi!!!” Cô cong người, thắt chặt tiểu huyệt, Phó Thanh Hành cũng kêu lên một tiếng, khoảnh khắc cô đạt đỉnh, anh cũng thỏa mãn phóng thích tinh hoa.