Convertor: Vespertine - Editor: An Devy
☆☆☆☆☆
Lúc chuông cửa vang lên, Phó Thanh Hành đang pha trà táo đường đỏ, vừa rồi dưới siêu thị của tiểu khu, anh nghe được người bán hàng giới thiệu cho.
"Ai nha! Chàng trai trẻ đẹp trai tới mua băng vệ sinh cho bạn gái sao?
Khuôn mặt người đàn ông có chút khó coi, xấu hổ cười cười.
"Tùy ý cô chọn, nhưng phải chọn loại tốt nhất." Phó Thanh Hành quét mắt, đúng là toàn đồ đắt.
"A, này anh trai, anh mua cái đó không? Bạn gái của anh có đau bụng không?"
Người đàn ông dừng lại bước chân, nghe nhân viên nói tới năm phút đồng hồ mới rời khỏi khu vực quầy băng vệ sinh, thời điểm tính tiền còn bỏ thêm trà táo đường đỏ.
"Để em đi xem." Nguyễn Nhuyễn đứng lên, xách theo quần chậm rãi hướng về phía cửa, từ màn hình liền trông thấy không phải là nhân viên giao đồ ăn mà là hai người một nam một nữ ăn trang phục chỉnh tề chuyên nghiệp, thoạt nhìn đều không lớn tuổi lắm.
"Chú, có một nam một nữ." Cô gái nhỏ không có tự ý mở cửa mà quay đầu nhìn về phía người đằng sau.
Phó Thanh Hành đi tới, nhìn lên màn hình hiển thị, nhướng mày, trùng hợp thay, đúng lúc này nhân viên giao hàng cũng tới, người đàn ông thuận tay mở cửa.
"Phó tiên sinh", "Xin chào", hai giọng nói của người phụ nữ và người nhân viên đồng thời vang lên.
Anh vươn tay tiếp nhận hộp đồ ăn, "Cảm ơn, vất vả rồi."
"Chúc quý khách dùng bữa ngon miệng." Nhân viên giao hàng tươi cười rời đi.
Sau đó anh mới liếc nhìn hai người phía sau, "Xin mời vào", sau đó nhìn đến đôi chân trống không của cô gái nhỏ cạnh anh, người nào đó nhíu mày, "Đừng đi chân trần."
Cô gái nhỏ bị điểm mặt chớp chớp mắt, xách theo quần chạy về hướng sofa, nhìn xem trên sofa còn để lại dấu vết gì không thể cho người khác thấy được không... Dù rằng vừa nãy anh đã dọn dẹp qua rồi...
"Chỗ tôi không có đủ dép trong nhà..." Phó Thanh Hành nói được một nửa, liền nghe thấy âm thanh trong phòng bếp.
"Cứ trực tiếp vào đi." Xoay người đi vào trong nơi phát ra tiếng động.
Nguyễn Nhuyễn ngồi ở trên sofa nhìn hay người đi chân trần vào trong nhà, có chút tò mò, cũng có chút...chột dạ. Nguyên do là cách đây không lâu cô và anh còn diễn ra một số sự tình không thể miêu tả... dù rằng đã được dọn dẹp rồi.
Ánh mắt cô nhìn họ, đồng thời hai người còn lại cũng đang quan sát cô... Người con gái ngũ quan xinh đẹp, mắt hạnh như nai con, ánh mắt sáng và trong trẻo, da thịt trắng nõn, trên cổ còn mơ hồ ẩn hiện dấu hôn...
Phó Thanh Hành đem hai ly nước đặt trên bàn trà cho hai người khách, là hai ly nước lọc, sau đó lại quay trở vào bếp.
"Phó tiên sinh..." Người đàn ông kia có vẻ bồn chồn lo lắng, cất giọng phá vỡ bầu không khí.
Lần nữa đi ra, trên tay anh cầm theo một ly trà đỏ sẫm, phía trên có một vài miếng táo đỏ.
Nguyễn Nhuyễn muốn giơ tay nhận lấy nhưng anh lại nắm tay cô, "Nóng lắm, uống từ từ thôi", cô gái nhỏ ngoan ngoãn gật đầu.
Phó Thanh Hành ngồi vào bên cạnh cô, đem cổ áo sơ mi của cô kéo cao lên một chút, che khuất vùng cổ, xong việc mới quay đầu nhìn đến hai vị khách xa lạ, "Ở trong ấn tượng của tôi, hình như chưa từng tiếp xúc với hai vị đây."
"Phó tiên sinh, thực xin lỗi vì đã quấy rầy anh..." Người đàn ông đó luống cuống tay chân lấy ra một tập văn kiện trong cặp.
"Phó tiên sinh... đây là kế hoạch của công ty chúng tôi. Tôi đợi anh ở tập đoàn Sở thị cũng không thấy anh xuất hiện... Liên lạc với thư kí của anh cũng không được... Tôi nghe nói anh sắp trở về nước Anh, cho nên chỉ còn cách mạo muội tìm đến nhà thế này... Thực sự xin lỗi!"
Cô gái nhỏ mở to đôi mắt nhìn về phía anh ta... Anh ta nói anh phải về nước Anh sao... Vậy sau này rất khó có cơ hội gặp lại anh rồi.
☆☆☆☆☆
*Tên gốc món "Trò táo đường đỏ": 紅糖姜栆茶