Convertor: Vespertine - Editor: An Devy
☆☆☆☆☆
Phó Thanh Hành mở cặp mông trắng nõn, miệng huyệt hồng nhạt co rút liên hồi, trông thấy vách thịt đỏ hồng phía trong đang không ngừng mυ'ŧ vào côn ŧᏂịŧ to lớn.
"Cô bé? Chú làm em thoải mái sao?" Bàn tay to đánh nhẹ lên mông cô.
"Ưʍ... thoải mái... chú..." Tay người con gái nắm lấy ga trải giường, rêи ɾỉ hùa theo ý của người đàn ông.
Phó Thanh Hành véo eo thon, đè mông cô gái nhỏ, thẳng eo nhanh chóng vùi vào tiểu huyệt, "Tiểu tao hóa, làm tiểu tao hóa của chú được không?"
Người đàn ông này sao nói lời dâʍ đãиɠ mà lại dùng thanh âm gợi cảm mê người đến vậy.
"Chú "yêu"em đến ra nướ© ŧıểυ mới thôi, còn em mỗi ngày đều chờ chú làm em." Người đàn ông đè nặng người con gái, vùi đầu vào phần cổ trắng nõn cắn nhẹ, bàn tay to không ngừng xoa bóp nhũ hoa.
"Ô...ô...không muốn... chú.... A..." Đóa hoa kiêu hãnh trước ngực bị người đàn ông làm lưu lại vô số dấu vân tay.
Hạ thân côn ŧᏂịŧ côn kích vừa nhanh vừa mạnh, Nguyễn Nhuyễn không tự chủ mà căng chặt thân mình, côn ŧᏂịŧ bỗng nhiên rút ra, làm người sắp leo lên cao trào như cô gái nhỏ mất đi thứ quan trọng nhất.
"A...ưʍ... chú... đừng làm vậy ~~~" Nguyễn Nhuyễn uốn éo thân mình, khóc lóc rêи ɾỉ.
"Muốn làm tiểu tao hóa của tôi không?"
"Ô... ư... em không muốn..." Người con gái giàn giụa nước mắt nhìn anh, không ngừng xoay mông nhỏ, cảm giác trống rỗng làm cô nhịn không được càng khóc lớn hơn.
"Vậy không "yêu" nữa." Ai đó cười ra tiếng, bạc môi ấm áp dừng ở trên mặt cô rồi di chuyển xuống tấm lưng trần.
Phó Thanh Hành híp mắt, chơi xấu cọ qυყ đầυ vào tiểu huyệt không ngừng chảy nước.
"Ô...ô...ưʍ...ưʍ... Chú... anh "yêu" em đi..." Nguyễn Nhuyễn kháng cự lắc mông muốn anh đâm vào.
"Có làm tiểu tao hóa của tôi không?" Hửm?" Dù cho thế nào côn ŧᏂịŧ vẫn chờ ở cửa huyệt ẩm ướt, cảm giác tê dại ngày càng lan ra.
"Làm, em làm!!! Chú... "yêu"... em... Ô...ư..." Thừa thắng xông lên, dươиɠ ѵậŧ toàn bộ đi vào, qυყ đầυ tàn nhẫn đâm mạnh vào hoa tâm, theo động tác nâng hông, âm thanh "bạch bạch bạch" vang vọng trong khắp căn phòng.
"A... Chú... em đến rồi!!! Đến rồi!!!" Cô gái dưới thân nắm chặt ga trải giường, sau một hồi cơ thể run rẩy cả người mềm liệt trên giường.
Đây là làʍ t̠ìиɦ sao...
Phó Thanh Hành lần nữa đè lên người cô gái nhỏ, khóa chặt mông nhỏ của cô, qυყ đầυ bao bọc trong hoa huyệt, thịt non phía trong siết chặt theo chiều côn ŧᏂịŧ, Phó Thanh Hành véo mông cô, một đường thuận lợi thâm nhập, "Cô bé, thích chú làm em như vậy sao?"
"A... thích... Ô... ô... thích chú làm em..."
"Thế có nhận là tiểu tao hóa không? Câu dẫn chú "yêu" em?" Côn ŧᏂịŧ ở phía tận cùng hoa tâm ra sức nghiền nát, miệng nhỏ điên cuồng hút vào thân gậy, Nguyễn Nhuyễn cả người kí©ɧ ŧɧí©ɧ muốn chết.
"Ô... ô... là... là....Chú... sâu quá..." Người con gái vừa khóc vừa nói.
Cây gậy đỏ tím vẫn chăm chỉ cày cấy trên mảnh đất màu mỡ mới được khai phá phía dưới, huyệt thịt rung động mãnh liệt, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra, chỗ giao hợp dính đầy chất lỏng, mông trắng nõn in dấu vân tay nông sâu.
Cằm của người đàn ông căng ra, miệng nhỏ phía dưới kẹp anh đến đầu óc tê dại, bàn tay hung hăng nhéo eo cô, côn ŧᏂịŧ nhiều lần toàn bộ đi vào, bàn tay to cũng không nhàn rỗi xoa nắn mông nhỏ.
"Tiểu tao hóa, đừng kẹp chặt như vậy!!!"
"A... chú... em tới rồi... Chậm một chút... A..." Lần nữa tiết ra một bãi dâʍ ŧᏂủy̠, Phó Thanh Hành cũng muốn bắn, cả người cao lớn ép trên thân hình nhỏ nhắn của cô, hung hăng thúc eo, qυყ đầυ thuận thế càng hoành hành, hai cơ thể quấn quýt, hai túi tinh hoàn đập liên hồi vào miệng huyệt, tử ©υиɠ bên trong co xoắn bao lấy vật kiêu hãnh.
"A!!!" Nguyễn Nhuyễn hét chói tai, cả cơ thể cong lên.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng không một sự cản trở toàn bộ bắn vào tử ©υиɠ, Nguyễn Nhuyễn cả người chôn chặt trên giường run run.
Dù đã qua cao trào tiểu huyệt vẫn gắt gao mơn trớn côn ŧᏂịŧ, Phó Thanh Hành thở hổn hển, lần nữa bóp mông cô, "Tiểu yêu tinh..."
☆☆☆☆☆