Ở Bên Cạnh Tôi Em Không Cần Mạnh Mẽ

Chương 27: Chỉ cần em không sao

Tại hành lang bệnh viện thật không ngờ một lần nữa anh lại hối hận ngồi đây trong cuộc đời anh không bao giờ phạm cùng một sai lầm lần thứ hai vậy mà chỉ cần việc liên quan đến cô anh lại như kẻ ngốc, tối đó anh chạy xe tìm cô khắp nơi

mà không thấy trong lòng vô cùng hối hận đáng lẽ anh lên kéo cô lên phòng nhốt cô trong đó đến lúc hết giận giải thích vời cô nào ngờ việc anh hối hận hơn cả chính là không hại hắn gϊếŧ chết hắn để hắn biến cô thành ra thế này,lúc anh đến căn nhà đó mình cô nằm trong vũng máu không ngừng chảy, chết tiệt anh làm vua một phương mà đến cả người con gái mình yêu cũng không thể bảo vệ được, anh nhất định để hắn chết không yên ôn. Bỗng nhiên Trương Hàn từ phòng cấp cứu chạy ra liền bị anh tóm lấy

* " cô ấy đâu "" anh gào lên

* " chị dâu bị băng huyết sau sinh mất màu nhiều ở bệnh viện đang hết nhóm máu AB em đang huy động máu "

* "Lấy của tôi đi, tôi nhóm máu O " anh vừa nói vừ kéo tay áo lên đưa trước măt mặt Trương Hàn

* " được, theo em "

Sáu tiếng đánh nhau vời tử thần cuối cùng Trương Hàn cũng nhặt lại cái mạng nhỏ của cô bằng máu của anh. Lúc tỉnh dậy anh thấy mình đang nằm trên giường bệnh do lấy nhiều máu mà ngất đi, anh liền ngồi dậy thấy Trương Hàn đang đi vào

* " cô ấy đâu "

* "Chị dâu không sao rùi đang ở phòng bên cạnh anh nghỉ chút đi anh còn yếu lắm "

* "Không được tôi phải ở bên cô ấy "

Anh lao sang phòng cô, cô nằm trên giường bệnh không khác lần trước là mấy vẫn là không mặt trắng không một chút sắc hồng, xung quanh toàn máy móc phát ra tiếng khó chịu nếu thực sự khác chính là trên người cô vô vàng vết thương,vết bầm tím những vết thương đó giống như đang tin lên trái tim anh bóp nát trái tim nhỏ bé của anh. Anh ngồi xuống bênh cạnh cô khuôn mặt anh thực sự chẳng khác gì mặt cô trắng đến nỗi dạo người, anh dùng tay sờ nhẹ má cô rồi đôi môi nhờ nhung bao ngày không kìm mãn được biến thành giọng nước động trong mắt anh

* "Mạc Thần " giọng cô yếu ớt vang lên

* "Lộ Lộ" anh nắm lấy tay cô

* " Mạc Thần "

cô bật đậy mặc cho các dây kết nối máy tuột khỏi người mình ôm lấy cổ anh

* " ngoan có anh đây rồi không sao nữa đừng sợ" anh dịu dàng vỗ lưng cho cô

* " Mạc Thần, em.......xin lỗi.........là em không đúng...........em lên tin anh, Mạc Thần"

* " chỉ cần em không sao là được rùi,Lộ Lộ hắn không phải người thân duy nhất của em, em còn có anh còn có bánh quy nhỏ nữa " anh ấm áp nói

* "Ukm " cô càng ôm chặt cổ anh hơn những giọt nước mắt nằm dài trên mặt cô rơi xuống vai

💞💞💞💞💞💞💞💞💞💞💞💞💞💞💞💞💞

Ba ngày sau cô nằm trên ngực anh ngoan ngoãn giống con mèo nhỏ cuộn tròn mình trong nơi ấm áp hưởng thụ hơi ấm và sự dịu dàng của anh, còn anh cảm nhận mềm mại của cơ thể nhỏ trên người mình

* " Mạc Thần "

* "Ukm "

* " Anh ngủ rùi hả " cô ngước lên nhìn anh

* "Chưa" anh mở mắt hiền hoà cười cô, cô vườn người lên chủ động hôn lên má anh

* " cám ơn anh "

* " về chuyện gì "

* " Trương Hàn nói anh đã chuyền máu cho em "

* "Trương Hàn chết tiệt không chịu giữa mồng giữa miệng gì cả" anh chao mày nhìn cô

* "Em muốn gặp bánh quy nhỏ, em nhớ con quá "

* "Chiều Tiểu Hoa sẽ mang bánh quy nhỏ cho em, giờ ngủ đi

"

Anh dịu dàng ôm cô, cô áp tai vào ngực anh nghe tiếng tim anh đạp mạnh vì mình liền hạnh phú chìm vào giấc ngủ. Ba giờ chiều, Tiểu Hoa bế bánh quy nhỏ và đồ ăn đến cho hai người, cô nằm trên giường mơ màng còn anh ngồi cạnh đọc tài liệu

* " thiếu gia, tiểu thư "

Nghe giọng Tiểu Hoa cô liền hết buồn ngủ ngồi đậy đón lấy bánh quy nhỏ, bánh quy nhỏ lâu ngày không gặp mẹ thấy cô liền cười, cô áp má mình vào má bánh quy nhỏ âu yến

* "Bánh quy của mẹ, mẹ nhờ con quá, con gầy đi nhiều đó "

Cô hôn nhẹ lên má bánh quy nhỏ, sau đó không ngại ngần gì kéo áo mình lên đặt đầu ti của mình vào miệnh bánh quy nhỏ, bánh quy nhỏ mấy ngày khát sữa mẹ liền cắm lấy đầu ti cô mυ'ŧ

mạnh nhưng lại không thấy giọng sữa nào chảy ra

lại càng cắm mạnh khiến cô đau đến nỗi chau mày vẫn không buôn bánh quy nhỏ mà cố chịu đựng. Anh đang đọc tài liệu đưa mắt nhìn hai mẹ con thấy có vấn đề

, anh đặt tài liệu xuống bế bánh quy ra khỏi người cô, bánh quy nhỏ bông nhiên mất đầu ty mẹ liên khóc ấm cả lên, đưa bánh quy nhỏ cho Tiểu Hoa rồi quay lại nhìn cô thấy cô đang ấm ức nói

* " sao lại vậy, mấy hôm trước còn ra mà ""

nước mắt cô lại tràn ra

* " không sao đâu để tôi xem làm " anh hôn nhẹ lên trán cô

Anh kéo áo cô lên dùng tay xoa tròn bầu ngực cô rồi cúi xuống ngậm lấy đầu ti.Tiểu Hoa thấy cảnh tượng đó lập tức quay người lại coi như không thấy không nghe gì

* "Ư.....Mạc Thần........ Ư............ Anh làm gì vậy ư.........ư" tay cô chống vào vai anh đẩy anh ra

* "Ngồi im "

Mặc kể cô,anh vừa dùng miệng hút ra dùng tay bóp nhẹ, lực hút của anh mạnh hơn bánh quý rất nhiều vời lại người lớn không hút được sẽ lấy đầu lưới kí©ɧ ŧɧí©ɧ đầu ti không giống trẻ con cố sống cố chết cắm đầu ti cô

, một lúc sau cô cảm thấy có dòng nước chảy ra từ đầu ti cô vào miệng anh khuôn mặt đã đỏ cô càng đỏ thêm, anh buôn đầu ti cô ra nói

* " bánh quy nhỏ "

Tiểu Hoa nghe thấy liền chạy đến đưa bánh quy nhỏ cho cô lần này bánh quy nhỏ vừa vào lòng cô liền ngậm ngay lấy đầu tin mẹ sum sướиɠ uống no nề, anh ngồi xuống ôm chọn cô vào lòng gối dầu lên vai cô hạnh phúc nhìn bánh quy nhỏ thì thầm vào tai cô

* " đừng có bỏ rơi bố con tôi nữa nha" hôn lên má cô

* "Ưkm " khuôn mặt cô đỏ ửng lên dựa người và cơ thể cứng chắc của anh — cùng với Kim Chi và 99 người khác.