*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: phuogot_93
Tên trộm tài khoản to gan!
Trộm tài khoản không nói thì thôi, lại còn, lại còn dám nhận hoa của Dạ Thất Huyền!
Bạn Tô lập tức rất bực mình!
Còn Tiểu Mễ thì lại thấy rất ngạc nhiên.
Từ bao giờ mà Huyền gia và cô gái ở chung với mình có quan hệ tốt hơn vậy?
Cô nhìn Tô Tiểu Ly, rất nghiêm túc hỏi: “Hai người ngấm ngầm yêu nhau bao lâu rồi?”
Bạn Tô hết chỗ nói.
“Chị gái à, em và anh ấy không hề quen nhau.”
Tiểu Mễ không tin: “Vậy tại sao anh ta đưa hoa cho cậu?”
Hơn nữa, nhìn hoa kia mà xem, chính là hoa hồng, chỉ có người khác phái mới có thể tặng hoa hồng, trong trò chơi, đồng tính chỉ tặng hoa bình thường thôi.
Hoa hồng là đạo cụ mới ra, năm tệ một bông đó.
Éc… Bạn Tô lại gần màn hình, sau đó lại khóc…
Giờ các cô nên quan tâm đến cái này sao?
Đáng lẽ phải đi bắt cái tên trộm đã trộm tài khoản chứ?
Tiểu Mễ liếc mắt, xua tay.
“Không đúng không đúng, trộm tài khoản của cậu chắc chắn là phụ nữ.”
“Sao cậu đoán được?”
“Cậu xem, Huyền gia tặng hoa mà không từ chối, cái này đại biểu cho cái gì?” Chỉ có phụ nữ mới không từ chối thôi!
Bạn Tô cũng liếc mắt nhìn Tiểu Mễ, nghĩ trong lòng, đàn ông cũng có thể không từ chối, Tiểu Mễ cậu không biết yêu rồi.
“Không cần biết là nam hay nữ, nếu người này có liên quan đến tìm Huyền gia, chúng ta có thể bắt được người này.”
Một câu nói của Tiểu Mễ khiến bạn Tô thấy ngay vầng sáng hiện ra.
Đúng vậy, chỉ cần Dạ đại đại tiếp cận người đó, cô sẽ biết động cơ trộm tài khoản của người đó là gì.
Chiêu này được.
Vì thế Tiểu Mễ nhắn riêng cho Dạ Thất Huyền.
Cùng lúc đó, bạn Tô đăng nhập một tài khoản sư huynh cho cô, chuyên dùng để cô đi hái cây thuốc.
Tài khoản này là một đao khách, bắp thịt to lớn mà cái gương mặt, lại đi chọn cái màu đen.
Trên lưng mang một cây đao to, thân trên mặc một cái áo ngoài màu vàng, trên eo thắt một cái đai lưng rộng bản, phía dưới là một cái quần đen và đôi giày vải to màu đen.
Lúc đào cây thuốc, bắp thịt trên người còn rung rung lên.
Nhìn lướt qua chẳng giống đao khách mà giống đầu bếp hơn.
Lần đầu tiên bạn Tô mở tài khoản này đi hái cây thuốc cho sư huynh nhà mình đã bị hình tượng này làm cho giật mình.
Sao lại có hình tượng điên cuồng như vậy chứ?
Tô Tiểu Ly cô yêu thích cái đẹp, đương nhiên rất không hài lòng với hình tượng này.
Vì thế cô hỏi sư huynh nhà mình: “Sư huynh, huynh thích trai đẹp không?”
Chàng trai nào đó ừ một tiếng. phuogot_d.d/lqdn
Bạn Tô vội vàng cười haha hỏi tiếp: “Vậy có ai thấy huynh là trai đẹp không?”
Nhìn cách cô hỏi kìa, nếu anh nói không có, vậy anh chính là “cực phẩm.”
Nếu anh nói có, vậy chẳng phải cô có một sư huynh đẹp trai rồi à?
Thầm mến Vệ Nhiên sư huynh, trong trò chơi YY anh thành Vệ Nhiên sư huynh, tưởng tượng Vệ Nhiên sư huynh bảo vệ cô, thật hạnh phúc, thật tốt đẹp biết bao.
Ai biết được, chàng trai kia im lặng trong chốc lát.
Rồi rất bình tĩnh nói: “Những người khác đều nói huynh đẹp tự nhiên.”
Tô Tiểu Ly lập tức phun nước bọt.
Vì sao lại gọi là đẹp tự nhiên, chính là vì tự nhiên không có một chút nào đẹp!
Chậc chậc, lại còn đẹp tự nhiên, thật biết cách dùng từ.
Với hi vọng tìm được một người con trai có thể thay thế Vệ Nhiên sư huynh trong lòng cô, cô tạm thời YY một chút, bạn Tô đã thấy khinh bỉ bản thân.
Đương nhiên việc cô có cái ý nghĩ này là bởi vì mới quen chàng trai nào đó, vẫn chưa quen thân.
Về sau, rất nhiều lần cô thấy khinh bỉ bản thân dám có suy nghĩ thô tục như thế.
Sao có thể so sánh sư huynh mặt lạnh với Vệ đại công tử thân ái của cô.
Không có biện pháp nào so sánh được hết!
Hơn nữa, chàng trai nào đó cứ hở ra là vứt một cái túi bảo cô đi hái cây thuốc.
“Đi! Lấy 300 cây thuốc về đây cho huynh.”
Áo trắng dịu dàng, cảnh tượng xinh đẹp, lại để cho cô đi làm cu li.
Cho nên cô âm thầm thề, về sau sống chết thế nào cũng không đăng nhập tài khoản này!
Nhưng không thể ngờ tới, giờ cô lại chủ động đăng nhập vào đây.
Nếu không phải bị trộm tài khoản thì…
Bạn Tô thở dài trước máy tính, Tiểu Mễ lập tức gọi: “Cậu ở đâu? Tới miếu Nguyệt lão ở Phượng Tường nhanh!”
Miếu Nguyệt lão?
Bạn Tô giật mình, quay đầu nhìn Tiểu Mễ: “Đến đấy làm gì?”
“Cậu nói xem đến đó làm gì?” Kẻ trộm tài khoản đã nhận hoa của Huyền gia, vừa rồi ở trong bang, cô nghe một MM có nói nhìn thấy Tiểu Ly Miêu ở gần thành Phượng Tường.
Chắc chắn là đi kết hôn với Huyền gia rồi!
A! Không được!!
Tô Tiểu Ly hét lên, vội vàng quay về máy tính, di chuyển nhân vật từ rừng cây chạy vào bên trong thành.
Tiểu Mễ ngồi cạnh thì vội vàng nhắn tin riêng cho Dạ Thất Huyền.
“Huyền gia? Có ở đây không?”
Nghe nói Huyền gia không thích nói chuyện với người khác, người liên quan đến đánh quái sẽ trả lời một con số: 1.
1 nghĩa là tiếp tục, 2 nghĩa là tạm ngừng.
Cho nên để tránh cho anh thật sự chạy đi kết hôn với cái người trộm tài khoản của bạn Tô, Tiểu Mễ không còn cách nào khác là gửi mấy tin nhắn liên tục.
“Huyền gia, nếu có xin hãy trả lời!”
“Huyền gia, Tiểu Ly Miêu không phải người đang đăng nhập tài khoản!”
“Huyền gia, nếu có xin hãy trả lời!”
Nhưng Dạ Thất Huyền một chữ cũng không trả lời cô. phuogot_d.d/lqdn
Tiểu Mễ phiền não cào tóc, mẹ nó! Rốt cuộc là có thấy không? Không thấy động tĩnh gì thế.
Thật ra, Dạ Thấy Huyền đã đọc được.
Tiểu Ly Miêu không phải người đang đăng nhập?
Anh nhìn lại cô gái mặc áo trắng đứng bên cạnh, vẫn là dáng vẻ xinh đẹp đáng yêu.
Giống như biết anh đang nhìn cô.
Cô gái áo trắng vui vẻ hớn hở quay lại: “Em đẹp không?”
Anh hơi sững sờ, cô gái áo trắng lại nói tiếp với anh trên kênh Khu vực: “Nói cho anh biết, ngoài đời người thật của em còn đẹp hơn! Cưới em coi như là anh tinh mắt!”
Đột nhiên một hình ảnh quen thuộc thoáng hiện lên trong đầu.
Một cô gái điêu ngoa dùng sức kéo tay áo anh, căm hận nói: “Nói cho anh biết, nếu anh không theo đuổi em chính là không có mắt nhìn đó!”
Vẻ mặt kia giống như trên thế giới này cô chính là người đáng để yêu thích nhất.
Những người khác đều là đổ bỏ đi.
Sao đột nhiên lại nghĩ tới cô ta?
Dạ Thất Huyền vội vàng lắc đầu nhưng một cái hình ảnh khác lại mơ hồ hiện ra.
“Thí chủ, lão nạp thật sự không bán thân!”
Nhìn có vẻ khó hiểu nhưng lại có cảm giác là người tốt.
Nhìn lại người tên Mễ Mạnh Mẽ vẫn liên tục gửi tin nhắn cho anh, đột nhiên anh sững sờ giống như bị sét đánh trúng.
Bị trộm tài khoản? Không phải bản thân?
Mà cách nói chuyện của Tiểu Ly Miêu bây giờ gợi cho anh nhớ đến một người mà anh đã từng rất quen thuộc.
Thậm chí người này còn bởi vì một người đàn ông khác mà chia tay anh.
Rồi sau khi chia tay một tháng đột nhiên quay về tìm anh, hơn nữa còn tìm cả trong trò chơi.
Người như vậy, chỉ có một.
Không lẽ là… Hoa Hồng??
Cô gái áo trắng thấy chàng trai áo đen bên cạnh nãy giờ không nói gì, vì thế giọng điệu có vẻ không tốt, giống như có chút không kiên nhẫn.
Ban đầu, ở thế giới cũng không có mấy người chú ý Dạ Thất Huyền tặng hoa cho Tiểu Ly Miêu.
Phần lớn mọi người bởi vì Mặc Phàm nói Tiểu Ly Miêu là sư đệ của anh thì đã tin rằng thân phận của Tiểu Ly Miêu là “đàn ông.”
Cho nên tất cả mọi người không để ý.
Nhưng đột nhiên có người kinh ngạc hô lên một câu: “Mẹ kiếp, chính là Huyền gia tặng hoa!”
Nam tặng hoa cho nam? Đang chơi cái gì đây?
Kênh Thế giới đang yên tĩnh lập tức náo nhiệt hẳn lên.
Một đống hủ nữ nhảy ra cùng những người thích xem náo nhiệt.
Nhìn thấy nam nam biểu lộ tình cảm thật, các cô lập tức rối rít chạy đến kéo đàn kéo lũ trước miếu Nguyệt lão.
“Người ta rất kích động, bởi vì người ta muốn tận mắt nhìn thấy nam – nam kết hôn một lần!”
“Tôi cũng thế, tôi cũng thế!”
“Thật ra tôi lại muốn xem trực tiếp.” Kiểu như người nào đẩy người nào, người nào là công, người nào là thụ.
“A a a, tôi cũng muốn tôi cũng muốn.”
Khản giả thật nhiệt tình.
Nhưng mọi người nhiệt tình không phải lúc rồi.
Không thấy vai nam chính trong scandal đứng yên như cọc gỗ ở kia à?
Không thấy người con trai được gọi là nữ chính đang bực bội xoay quanh nam chính à? Con mắt của mấy người ở đâu? Ánh mắt của mấy người nhìn nơi nào?
“Mọi người nhìn đi, Tiểu Ly Miêu xoay quanh Huyền gia kìa!”
“Nước miếng…”
Có người không hiểu, hỏi: “Nước miếng cái gì?”
“Chắc chắn là đang tìm điểm đột phá trên cơ thể Huyền gia.”
Không cẩn thận có khi Tiểu Ly Miêu mới thật sự là công. Một thiếu niên không giống công, nếu trở thành công còn mạnh mẽ hơn cả công thật sự.
A… Thì ra là thế thì ra là thế.
Ánh mắt của khán giả giống như đã hiểu rõ rồi.
Đột nhiên có người hét lên một câu “Huyền gia hồi hồn rồi!”
Đúng vậy, chàng trai áo đen giật giật, cô gái áo trắng cũng dừng lại không xoay quanh nữa. phuogot_d.d/lqdn
Trong lúc nhất thời, gần như tất cả mọi người đều nhảy vào bình luận.
[Ủng hộ Huyền gia và Tiểu Ly Miêu kết hôn!]
[Tiểu Ly Miêu, cô giỏi quá!]
[Huyền gia, nhanh để cho Tiểu Ly Miêu ôm ôm xoa xoa anh đi!]
…
Mặc dù mọi người ở đây đều ủng hộ hai người kết hôn, nhưng trước màn hình máy tính có một ánh mắt khinh bỉ nhìn cô gái áo trắng trong màn hình.
Đồ đê tiện! Dám tranh giành với tao!
Cuối cùng không phải vẫn là tao thắng à?
Khóe miệng nở một nụ cười nham hiểm, móng tay sơn màu hồng gõ chữ ở trong kênh Khu vực.
Tiểu Ly Miêu: “Chúng ta kết hôn đi?”
Dạ Thất Huyền không nói chuyện nhưng lại đến gần cô gái áo trắng hơn một chút.
Oh Oh, đám quần chúng lại sôi trào, Dạ Thất Huyền sẽ nói cái gì đây?
Chắc chắn là thẹn thùng nói em đồng ý hả?
Thời gian giống như ngừng lại, tất cả mọi người nín thở chờ đợi Dạ Thất Huyền trả lời.
Một giây, hai giây, ba giây.
Đột nhiên một cơn gió to thổi đến, một người đàn ông vạm vỡ có mái tóc rối bù, mặt đen như than, áo vàng quần đen lao vọt vào trong đám người.
Hơn nữa, trên người anh ta vẫn còn rễ đỏ đung đưa trong gió.
Bắp thịt anh ta rung rung, đỉnh đầu hiện một dòng chữ: “Tôi không đồng ý các người kết hôn!”
Mọi người đứng ngây ra.
Mấy giây sau, rốt cuộc có một người xem hưng phấn nói: “Hóa ra là ba người đàn ông yêu nhau, quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ rồi!”
Gào, giờ mọi người mới hiểu được, thì ra vị cơ bắp này tới đây để cướp hôn.
Chú thích:
Kiểu áo của tài khoản phụ đây nhé