Mộc Lan Đi Theo Kỹ

Chương 5

Hắn làm đau nàng?

“ Nhẫn nại một chút, đợt lát nữa nàng sẽ không đau đâu ….” Yến Độ Phi hôn gió, giữa trán nàng hơi thấm đẫm đầy mồ hôi.

Ngón trỏ vỗ về chơi đùa bức tường hoa kia, hắn thong thả tiếp tục thâm nhập vào chỗ sâu bên trong hoa huy*t của nàng, cảm nhận được bức tường hoa khong ngừng co rút lại, nuốt trọn ngón tay của hắn.

00:01 / 05:17

“ A … A …… “ Hoa Mộc Lan thấy phản ứng của bản thân cảm thấy kỳ quái mà xấu hổ: “ Vì … vì sao ngài nói một lời làm …”

Loại cảm giác này thật mê hoặc người, trực giác nàng chống cự loại cảm giác hoàn toàn xa lạ này, nhưng những nơi bị hắn xâm nhập, chỉ có thể bao bọc ngón tay của hắn.

Hơn nữa, thân thể của nàng không hiểu vì sao không tự chủ được mà bám vào hắn, làm cho hắn càng thêm xâm nhập vào hang ổ ẩn mật kiều diễm kia.

Híc …. Chắc chắn là nàng bị hắn hạ thuốc mê …

Yến Độ Phi cười, không đáp hỏi lại: “ Nàng không thoải mái sao? Mộc Lan của ta!”

“ Tôi …” Hoa Mộc Lan mở to mắt nhìn hắn, trông thấy nhãn đồng đen như mực bùng lên ngọn lửa, càng lúc càng thấy tìиɧ ɖu͙© tràn ngập. “ Tôi … A.. thoải mái …. Híc … tôi bị ngược cuồng!”

Lúc trước hắn hút đến hút đi, cắn đi cắn lại, nàng rất thoải mái ~! Bây giờ hắn sờ tới sờ lui nửa người dưới, chọc đến chọc đi, nàng lại có thể cảm thấy sảng khoái không nói lên lời … Nếu không phải nàng bị ngược cuồng thì là cái gì?

Híc … Hắn hại nàng càng lúc càng không thể thoát khỏi sự kɧoáı ©ảʍ đó!

“ Ta đâu có ngược đãi nàng?” Yến Độ Phi hôn lên đôi môi đỏ tươi, cười quỷ dị.

Ngón tay ở trên trong vách tường khó khăn đi vào, rốt cuộc cũng tới hoa tâm của nàng.

“ A …” Nàng không được kêu, thân thể vặn vẹo không ngừng: “ Ngài rõ ràng … Híc … Ưm A … đau ….”

Rõ ràng là hắn ngược đãi nàng! Luôn ôm trọn lấy nàng, sờ điên loạn? Nhưng. ….. Nàng có một kɧoáı ©ảʍ không nói nên lời.

Híc! Vì sao lại như vậy?

“ Mộc Lan, ta sẽ cố hết sức làm cho nàng cảm thấy sung sướиɠ … “ Tuy rằng biết nàng là xử nữ, nhưng du͙© vọиɠ của hắn đã không thể dừng lại được, hắn đang tưởng tượng bộ mặt ngây thơ ngu đần của nàng bị hắn chiếm đoạt thân thể!

Hắn xoa nhẹ nơi mềm mại mà hoa điếm hơi hơi nổi lên, làm cho cái kia chảy ra chất dịch màu trắng bạc.

“ Ừ …. “Tiếng rêи ɾỉ của nàng lớn hơn, cảm thấy dưới thân vừa chảy ra một luồng nóng: A … Ưm …”

“ Mộc Lan, thoải mái sao?” Yến Độ Phi mỉm cười nhìn vẻ mặt đáng yêu du͙© vọиɠ của nàng tăng vọt, đem ngón tay xâm nhập thêm lần nữa.

“ Ngừng … ngừng … “ Nàng thở hồng hộc, không ngừng kêu, cảm giác nơi âm cốc non nớt của mình tuyệt đối không có cách nào lại bao bọc hắn.

Nếu là lại bị hắn làm như vậy, nhất định nàng không ngừng mà chết mất!

“ Nàng muốn ta ngừng?” Giữa con ngươi mắt Yến Độ Phi du͙© vọиɠ nổi lên: “ Mộc Lan,hãy nói thật … cho ta biết cảm giác của nàng …”

Trên thực tế, mỗi lần nàng kêu, nhất cử nhất động đều cho hắn biết cảm nhận của nàng, chính là lần đầu thử mùi vị nên nàng còn chưa biết.

Không sao, lần đầu là thế, sau này hắn sẽ có càng nhiều cơ hội từ từ dạy nàng, nàng cũng sẽ càng lúc càng hiểu được chuyện gì đã xảy ra …

“ A … Không …” Hoa Mộc Lan không biết mình đang nói cái gì: “ Ngừng …. Không …”

Yến Độ Phi vẫn hôn lên cánh môi sưng phù của nàng, ngón tay ở bên trong âm cốc khẽ ngoáy, yêu dịch của nàng không ngừng ra nhiều, cảm giác càng lúc càng trơn …

Hoa Mộc Lan dính sát thân mình vào nhau, cảm giác du͙© vọиɠ của mình ngày càng nhiều, nhưng nàng cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

“ Tôi nóng quá …” Nàng vừa nói vừa kêu “ Yến …”

Hắn thấy nàng kêu to, một bên môi khẽ nhếch cười, hôn nàng: “ Về sau gọi ta là Phi, hiểu chưa?”

Ngón tay hắn tiếp tục chọc ngoáy vào bên trong hoa huy*t ẩm ướt u ám, làm cho nàng kɧoáı ©ảʍ thất hồn lạc phách.

“ Biết rồi …” Nàng thất thần gật đầu. “ A …. Ngài …. Tôi …” Nàng thóp bụng lại, nóng rực, dường như có thể nổ mạnh bất cứ lúc nào.

“ Cởϊ qυầи áo của ta ra, Mộc Lan.” Yến Độ Phi nhìn dung nhan thanh tú ê lệ của nàng, thân thể mềm mại trắng mịn, cảm giác mình đã bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ đến cực điểm.

“ Cởϊ qυầи áo của ngài?” Hoa Mộc Lan hơi ngạc nhiên, không biết vì sao hắn lại nói như vậy: “ Ngài muốn tôi kiểm tra ngài sao?”

Yến Độ Phi suýt nữa vì lời nói thiếu suy nghĩ của nàng mà cười: “ Đúng vậy, Mộc Lan. Ta cũng muốn nàng kiểm tra ta, nhanh lên …”

Hắn buồn cười mà hôn lấy môi nàng, ngón tay rời khỏi hoa huy*t đang tràn mật kia, cầm lấy bàn tay mềm dài và nhỏ của nàng bắt đầu cởϊ qυầи áo của mình.

Cởϊ áσ ngoài ra, chỉ còn lại áo mỏng ở bên trong, khuôn ngực bụng rắn chắc của Yến Độ Phi đều rơi vào trong mắt Hoa Mộc Lan.

Nàng kinh ngạc phát hiện, thân thể của hắn so với phụ thân không thua kém nhau là mấy, nhưng khi dựa sát vào làm cho người ta có cảm giác rất lạ.

Thấy nàng hơi hơi để tâm, hắn nắm lấy bàn tay ngọc ngà của nàng cởϊ qυầи áo hắn, ôm lấy nàng, lấy y phục làm đệm lót, bản thân thì ngồi ở dưới dòng nước, dịu dàng đem mông nàng ngồi lên trên hắn.

Hoa Mộc Lan nghi hoặc, không biết hắn sẽ làm gì, hơn nữa hắn chỉ mặc một bộ quần áo mỏng ở trên người, nàng nhìn không rõ lắm có cái gì đó để ở ngực mình, chỉ biết là cái vật cứng thẳng tắp kia làm cho mình có cảm giác thật khó chịu.

“ Ô … “ Nàng nhịn không được khẽ rên một tiếng, cau mày: “ Ngài, đó chẳng phải là binh khí sao?” Nàng nhớ tới chỗ nam nữ bất đồng, cái của hắn thật lớn.

“ Binh khí?” Đang vuốt ve nàng, chuẩn bị muốn đi vào của nàng, Yến Độ Phi dựng lông mi. Tại sao nàng lại đặt ra từ kỳ lạ thế?

“ Đúng.” Hắn mỉm cười, vật nam tính quanh quẩn ở cửa hang động mềm mại của nàng, khiến cho nàng chảy ra càng nhiều yêu dịch.

“ A …” Nàng hồi tưởng năm xưa nàng trông thấy cha mẹ làm như vậy: “ Ngài đừng giống phụ thân bắt nạt mẹ tôi chứ, dùng binh khí chọc khiến tôi đau?” Giữa hàng lông mày sít sao nhíu chặt lại, dường như vạn phần bất an.

Yến Độ Phi mỉm cười lắc đầu: “ Nhất định cha mẹ nàng rất đau đầu về nàng!” Cũng khó trách lần trước nàng nói phụ thân không thương, mẹ không yêu.

“ Ý của ngài là ngài sẽ không dùng binh khí chọc vào người tôi, phải không?” Hoa Mộc Lan nhìn hắn lắc đầu, tự động giải thích nói.

“ Ta không nói cho nàng biết đấy.” Yến Độ Phi giương viền mép môi mỉm cười mị hoặc lòng người: “ Chỉ là, Mộc Lan, bộ dáng nàng tưởng tượng cũng không phải …. “

Dịch chuyển vị trí của nàng sao cho thích hợp nhất tại nơi hai người hoan ái, hắn ra sức cầm lấy mông nàng, rồi sau đó đem nàng thả ra một cái thật mạnh.

Vật ngang tàng nam tính của hắn lúc này đang nặng nề mà xỏ xuyên qua nơi mềm mại nữ tính của nàng.

“ A …” Hoa Mộc Lan thét chói tai, cảm giác được có một loại xé rách đau đớn, toàn thân không ngừng run rẩy: “ Đau …”

Yến Độ Phi đau lòng không ngừng hôn lên đôi môi yêu kiều của nàng, vật nam tính nóng rực không dễ dàng hoạt động: “ Lần đầu tiên đều đau như vậy, đợi lát nữa sẽ không đau đâu.”

“ Híc ….” Tuy rằng nửa người dưới ngâm trong dòng nước suối trong vắt, nàng vẫn cảm giác được nóng nực làm cho người ta thiếu chút nữa không thở được: “ Ngài bắt nạt tôi, giống phụ thân bắt nạt mẹ, oa oa, đau quá ….. “ Nàng lên án hắn, hai tay bám víu vào lưng hắn để tìm điểm chống đỡ.

Binh khí của hắn lúc này còn cắm ở bên trong thân thể nàng, cảm giác đau nhức vẫn còn, nhưng dường như đã không còn đau như trước.

“ Vẫn còn đau sao?” Yến Độ Phi dịu dàng hỏi nàng, cảm giác giữa u huyệt thần bí tiết ra bao nhiêu yêu dịch bao vây lấy vật cường tráng.

Hai má bỗng dưng đỏ ửng hơn lửa đỏ, Hoa Mộc Lan phe phẩy đầu: “ Không, không đau như vậy …”

“ Tốt lắm.” Yến Độ Phi vừa lòng, đem thân ngang tàng hướng nơi giữa u huyệt chặt chẽ của nàng mà tiến vào.

00:06 / 04:03

“ A ….” Hoa Mộc Lan không ngừng kêu, cảm giác bản thân mình hình như bị hắn đâm vào: “ Đau …. “

Yến Độ Phi lập tức hôn lên môi nàng đang kêu đau đớn: “ Đợi chút sẽ không đau, tin tưởng ta …” Hắn dịu dàng trấn an nàng.

Tự đem thân mình bừng bừng phấn chấn ngang tàng một chút nhanh chóng đến nơi sâu nhất của âm đ*o, cảm nhận được vách tường mềm mại đang bao bọc lấy hắn, chậm tãi đi tới hoa tâm của nàng.

Hắn gắt gao ôm lấy nàng, cảm giác cùng nàng hợp làm một thật vui thích, miệng phát ra tiếng kêu vui sướиɠ.

“ A …” Hoa Mọc Lan cuồng loạn phê phẩy đầu, ánh mắt lơ đãng thoáng nhìn nước suối trong veo có màu đỏ, cả kinh: “ A! Chảy máu!”

Đây là thời điểm hắn nói phải chảy máu sao? Híc, Hắn hại nàng chảy máu ….

Yến Độ Phi mỉm cười, giải thích: “ Bởi vì nàng là xử nữ! “ Xem ra mẹ nàng giáo dục nàng quá ít!

“ Xử nữ?” Hoa Mộc Lan không rõ hắn đang nói cái gì, liên tiếp trách hắn: “ Rõ ràng ngài bắt nạt tôi, còn đường hoàng tìm lý do … Híc. Nếu ngài không phải là ân nhân của tôi, còn lâu tôi mới để ngài bắt nạt …”

Nghe vậy, Yến Độ Phi bất đắc dĩ nhẹ nhàng lắc đầu, phát hiện muốn giải thích cho nàng biết sự thật là chuyện quá vất vả: “ Còn đau không?”

Vật nam tính lúc này đã hoàn toàn để hẳn trong u huyệt mềm mại của nàng, chỉ là sợ nàng đau cho nên hắn vẫn không dám hành động thiếu suy nghĩ.

“ Úi ….” Nàng cảm giác được vật to cứng để trong cơ thể mình, làm cho nàng hết đau đớn, bắt đầu cảm nhận được mùi vị vui sướиɠ: “ Không ….. “ Nàng khẽ lắc đầu, sắc mặt thanh tú lại đỏ lên.

“ Không đau sao?” Yến Độ Phi lại hôn môi đỏ bừng của nàng, rồi sau đó nàng cặp mông tròn, lấy tay khiến nàng đong đưa trên xuống.

“ A.. A ….. A …..A ……” Thân mình khao khát, nàng không ngừng rêи ɾỉ, cảm giác vật to cứng không ngừng ra vào hoa huy*t của nàng, dần dần từ khó khăn đến cực điểm trở nên trôi chảy.

Nửa người trên dịch chuyển về phía sau, lại đi tiến gần phía trước, nàng gắt gao leo lên bờ vai của hắn, làm cho thân mình có chút chống đỡ.

“ Không đau thật chứ?” Nhìn khuôn mặt ủng hồng của nàng đang gần đạt đến cao trào sung sướиɠ, hắn hé mở cánh môi, nhợt nhạt nở nụ cười.

“ Không …” Nàng lắc đầu, môi rên khẽ: “A ….”

Mông của nàng không ngừng nâng cao nâng xuống, khiến cho vật to cứng kia lần lượt tạo sự ham muốn của nàng.

Giao hợp như vậy khiến nàng tê dại không thôi, hơn nữa ngày càng mãnh liệt, dần dần lan tràn các nơi khác dọc theo xương sống, giống như phong ba bão táp thổi quét thân thể của nàng, sinh ra một loại ngay cả trái tim cũng mất cảm giác.

“ A ….” Nàng có loại đặt mình như trên thiên đường: “ Tôi chết mất … A …A ……….A A…”

Vẻ mặt của nàng không ngừng rên, Yến Độ Phi biết mình đã làm cho nàng đạt đến du͙© vọиɠ cao nhất. Hắn mỉm cười, hai người thay đổi tư thế, đem hai chân nàng quấn quanh phần eo của hắn, hai người gắt gao ôm lấy nhau, hắn cầm lấy eo nhỏ, hai tay nàng đặt ở phía sau.

“ Ưm a … A “ Nàng thở dài, tư thế như vậy làm cho nửa người dưới hưng phấn mãnh liệt, hai chân gắt gao ôm lấy thắt lưng hắn, có tình cảm mãnh liệt vui sướиɠ.

Yến Độ Phi ôm lấy thắt lưng nàng, vật nam tính không ngừng va chạm rút ra rút vào ở nơi mềm mại ướŧ áŧ, ma sát vách tường mềm mại ướt sũng, mang đến cảm giác vô cùng thoải mái.

“ A ….A …………A …..” Hoa Mộc Lan thật sự không rõ cảm giác này như thế nào, chỉ có thể không ngừng nũng nịu, ra sức phối hợp với hắn, cho hắn tùy ý hoạt động trong cơ thể mình.

“ Thích không? Mộc Lan.” Hắn mỉm cười, hôn vành tai châu ngọc của nàng, nhẹ nhàng thở bên tai nàng.

Vật to cứng nam tính của hắn ở trong cơ thể nàng càng lúc càng di chuyển nhanh, một hồi quay về càng đâm sau mật huyệt của nàng.

“ Hỉ … A …..” Nàng muốn nói ra nhưng bởi tình cảm mãnh liệt quá mà thành: “ A … Hoan … ô …” ( hỉ hoan)

Nghe câu trả lời của nàng, hắn giương môi lên, cười quỷ dị: “ Bây giờ nàng còn cảm thấy ta ngược đãi nàng sao?”

“ Tôi ….” Hoa Mộc Lan ý thức sớm không biết người nào vậy, căn bản không còn cách nào khác trả lời vấn đề này: “ A …”

“ Mộc Lan, ta đối đãi với nàng tốt còn không hết, làm sao bắt nạt nàng được?” Yến Độ Phi vừa nói vừa không ngừng đưa thân kiên cường tiến vào hoa nhị non mềm bên trong nàng.

“ Tôi biết …A …. Ngài rất tốt với tôi …” Hoa Mộc Lan đứt quãng, mồ hôi không ngừng từ trong da thịt nàng chảy ra: “ Nhưng … A …” Có một chút khó hiểu: “ Vì sao … A … vì sao lại đối tốt với tôi?”

“ Bởi vì nàng đáng giá.” Yến Độ Phi trả lời, đồng thời ôm eo nhỏ của nàng, ra sức va chạm, hoa nhị của nàng phun ra vô số yêu dịch.

“ A ……..” Hắn hứng lấy yêu dịch của nàng, Hoa Mộc Lan không ngừng rên lên tiếng: “ A … Ưm … A.”

Thân thể mềm mại đạt được sự cao trào khoái trá, Yến Độ Phi chôn sâu trong cơ thể nàng, ngừng động tác, nằm úp sấp nằm ở trên người hắn.

“ Tôi không hiểu.” Nàng lên tiếng, ý thức đã muốn đã gần như vô thức. “ Tôi làm sao đáng giá? Sao tôi lại không biết.”

Cha mẹ rõ ràng bảo nàng là sao chổi, vì sao hắn một mực bảo nàng đáng giá?

“ Tất cả thuộc về nàng, đều đáng giá.” Bên môi hắn giương lên thản nhiên cười nhạt, rất khó giải thích loại nhận định mãnh liệt này.

“ Aishhh ….” Nàng nhẹ giọng thở dài. “ Tôi mệt mỏi quá, buồn ngủ quá …” Hơn nữa nàng vẫn không nghĩ ra được, vì sao hắn lại nói như vậy?

“ Nàng mệt rồi.” Hắn sủng nịnh cười, đắc ý vỗ về lưng nàng, trấn an nàng đi vào giấc ngủ: “ Nàng có thể nghỉ ngơi trong lòng ta, ta sẽ bảo vệ nàng.”

Trong lúc nàng tiến vào giấc ngủ, bên môi nhẹ giọng nghi hoặc: “ Tôi đáng giá? Ngài bảo vệ tôi? Ngài không sợ tôi gây rối?”

“ Sao phải e ngại?” Yến Độ Phi hôn lên trán trắng nõn kia: “ Là vì ta thích nàng.”

Nghe lời hắn nói, cánh môi hồng hào của Hoa Mộc Lan giương lên, lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Trái tim, say đắm ngọt ngào như mật ong, là vì lời hắn nói.

Hắn nói, hắn thích nàng!!!!!!