Vô Hạn Thự Quang

Quyển 13 - Chương 8: Bế quan

Dịch giả: Kavin Tran

Mọi chuyện đã xong, Sở Hạo cũng không quan tâm sư đoàn lục quân làm cách nào để đối phó năm con gấu kia, một thân một mình bế quan ở bên trong phòng thí nghiệm dưới lòng đất của căn cứ quân sự.

Trên thực tế, sau khi kết thúc một bộ phim kinh dị, hắn đã muốn bế quan một thời gian, nhưng hắn làm gì có thời gian dư thừa? mười ngày ở Chủ thần không gian là quá quý giá, không có thời gian dành riêng cho hắn. Mà sau khi quay về thế giới hiện thực, mặc dù đổi lấy thời gian ba tháng, nhưng lại bận bịu với tổ chức, với quân đội luân hồi, với việc thiết lập quy chế cho quân đội luân hồi, và cả việc tranh luận với lãnh đạo các nước. Hắn quá bận rộn, ngay cả một chút thời gian bế quan để gia tăng thực lực cũng không có.

Mà bây giờ, hắn vất vả lắm mới nặn ra được một chút xíu thời gian. Sau khi chuẩn bị xong cho sư đoàn lục quân luân hồi, hắn có một khoảng thời gian ngắn để bế quan, cho nên, dĩ nhiên là hắn không dám lãng phí, lập tức tiến hành bế quan.

Sau khi kết thúc bộ phim kinh dị lần trước hắn đã có ý định này, đó là khi bộ phim đi đến hồi kết, vô cùng tình cờ, hai văn tự ký hiệu kỳ lạ tổ hợp tạo thành ma pháp. Mặc dù đó là ma pháp cấp thấp nhất - Mage hand, nhưng uy lực vượt xa tưởng tượng của hắn, lại có thể phong ấn hoàn toàn Thất Thải Lộc.

Mà tình huống này, sau khi trở về Chủ thần không gian, rồi tới mấy ngày tiếp theo, khi trở về thế giới hiện thực, hắn cũng đã thí nghiệm, nhưng mà, trên căn bản hắn không cách nào thực hiện lại được. Mặc dù, sau khi trải qua bộ phim kinh dị lần trước, tốc độ ngưng tụ ma pháp phù văn của hắn lại được gia tăng, hơn nữa ngay cả tốc độ tính toán của ma pháp phù văn cũng được tăng mạnh. Đã tinh luyện tám miếng hạch tâm phù văn còn lại đến mức cao nhất, nhưng mà, cũng không cách nào đạt tới hai miếng hạch tâm phù văn, thậm chí không cách nào chân chính đạt được tám miếng hạch tâm phù văn. Mỗi khi muốn ngưng tụ đến tám miếng hạch tâm phù văn, ma pháp lại trực tiếp tan vỡ, thậm chí tinh thần của hắn còn bị cắn trả dẫn đến tổn thương.

Mà lần bế quan này, chính là muốn biết cực hạn hiện tại của bản thân có thể tới đâu, sử dụng ma pháp tới cực hạn...

Trước khi tới cái thế giới này, hắn đổi cho mình một thứ duy nhất, chính là một cái ma pháp cấp bốn, tên là triệu hồi quái vật, có thể triệu hồi hơn trăm chủng loại sinh vật, đều là quái vật có lực lượng tương đương với ma pháp cấp bốn. Tức là, sử dụng cường độ ma pháp cấp bốn chuyển đổi thành cường độ sinh mạng của sinh vật sau đó triệu hồi, dựa vào lần này, trên lý thuyết có thể triệu hồi ra năm con quái vật là cao nhất. Chỉ là, nếu triệu hồi ra năm con quái vật, mỗi con quái vật đều là cấp thấp, cả năm con cộng lại mới có cường độ của ma pháp cấp bốn. Nếu chỉ triệu hồi ra một con quái vật, thì đó mới chính là quái vật có cường độ ma pháp cấp bốn.

Nhưng Sở Hạo lại phát hiện, nếu dựa theo giới hạn hiện tại của hắn, cũng tức là, nếu ngưng tụ ra tám miếng hạch tâm phù văn, như vậy hắn có thể triệu hồi năm con quái vật, hơn nữa, mỗi con đều có cường độ ma pháp cấp bốn. Như vậy, thông thường khi ma pháp sư sử dụng triệu hồi quái vật cấp bốn, có thể mười lần, hai mươi lần, chỉ triệu hồi ra được một con quái vật, chỉ khi sử dụng năng lực ngưng tụ ra tám miếng hạch tâm phù văn, hắn mới có khả năng gọi ra năm con cự hùng.

Cứ thí nghiệm như vậy, ở trong căn cứ dưới lòng đất này, Sở Hạo tiến hành mấy mươi lần, cuối cùng, rốt cuộc hắn đã xác nhận được một điểm. Bây giờ, ma pháp của hắn, nếu dùng thuật ngữ trong DND để nói, chính là ma pháp bất biến vô cùng hiệu quả, mạnh mẽ, kéo dài được ba loại pháp thuật sở trường. Hơn nữa, còn không tiêu hao nhiều, phụ tải cũng không lớn, uy lực của những ma pháp khác cũng tăng lên, thậm chí còn giống như lúc sử dụng ở trạng thái phổ thông.

Ví dụ như hỏa cầu thuật, bây giờ, hắn có thể tùy ý sử dụng, đều là màu xanh nhạt, uy lực có thể bao phủ trong phạm vi gần ba mươi mét, ảnh hưởng lớn nhất có thể lên tới một trăm năm mươi mét, đây không thể gọi là hỏa cầu thuật được nữa, uy lực đã lớn gấp mười lần. Ví dụ như cấm quang thuật của hắn, chỉ cần hắn muốn, hoàn toàn có thể bao phủ cả cái căn cứ này, dĩ nhiên, không thể bao phủ toàn bộ hòn đảo, nhưng để bao phủ toàn bộ căn cứ là hoàn toàn có thể. Mọi điều đã chỉ rõ, uy lực ma pháp của hắn đã có biến hóa.

Hơn nữa, không chỉ là như vậy...

Trong lúc đang bế quan, Sở Hạo muốn dùng thử lưới ma pháp diện rộng mà hắn sáng tạo ra, cùng với lưới ma pháp hẹp, uy lực của mỗi loại đều tăng lên, hơn nữa, phụ tải của bản thân càng nhỏ hơn. Điều này đã chứng minh, khi hắn ở trong trạng thái kỳ lạ đó đã lấy được rất nhiều lợi ích. Chẳng qua là, vẫn có một chuyện làm hắn phải lo lắng, chính là, dường như hạt thần tính không nghe theo sự điểu khiển của hắn.

Đây là một loại cảm giác rất kỳ quái, có một thứ gì đó bao quanh hạt thần tính, cũng không phải là không có cách nào sử dụng, nhưng mỗi lần sử dụng, sẽ làm hỏng hiện tượng vờn quanh này, mà hạt thần tính cũng sẽ sinh ra một loại "bất mãn", đúng vậy, thật sự làm cho người ta cảm thấy kỳ lạ và kinh ngạc. Quả thật, thường ngày khi Sở Hạo điều khiển và sử dụng hạt thần tính sẽ lại có loại cảm giác này truyền tới, giống như hạt thần tính không muốn rời khỏi cái vòng bao quanh kia vậy.

Sở Hạo đã xác nhận nhiều lần, xen kẽ giữa cái vòng bao quanh kia và hạt thần tính không có gì cả, nhưng hạt thần tính lại biểu hiện như vậy, cho nên, sau khi loại bỏ những khả năng không thể xảy ra, câu trả lời duy nhất chỉ có một... Ở nơi đó có một thứ vòng bảo vệ, không chạm tới, thậm chí không cách nào cảm nhận được sự tồn tại, nếu không, hạt thần tính sẽ không như vậy.

Nhưng nếu không thấy được, không chạm được, thậm chí không có cách nào cảm nhận, như vậy, bây giờ hắn cũng không thể làm gì, cho nên, chỉ có thể giữ lại chuyện này, trong tương lai sẽ nghiên cứu tiếp.

Cho dù như thế nào, bốn ngày bế quan đã kết thúc rất nhanh, mà tất cả hình ảnh và ghi chép của hắn ở căn cứ dưới lòng đất này, đều được liệt vào danh sách những cơ mật tối cao của tổ chức Kẻ phản nghịch, đứng sau giáo điều cuối cùng... Chỉ là, như đã nói qua, rốt cuộc bên trong giáo điều cuối cùng có cái gì, ngay cả Sở Hạo và Lý Cương Lôi cũng không biết, cho nên, nói cách khác, hình ảnh và ghi chép về ma pháp của hắn mới thật sự là cơ mật tối cao.

Mà trong bốn ngày ở nơi này, khảo nghiệm đối với sư đoàn lục quân luân hồi cũng đã kết thúc. Mặc dù Sở Hạo nói là để cho năm con gấu kia không lưu tình, nhưng trong thực tế chỉ là làm cho bọn họ bị thương chứ không gϊếŧ. Nếu không, ở nơi rừng cây rậm rạp này, không có không quân tiếp viện, không có pháo binh tiếp viện, thậm chí không có bất kỳ tin tức do thám nào hỗ trợ, cho dù những binh lính này rất tinh nhuệ, ít nhất cũng phải chết đến mấy chục người.

Chẳng qua là, để cho năm con gấu thủ hạ lưu tình, là để cho những tên kiêu binh này một bài học, nói cho bọn họ biết, một khi không có ưu thế về hỏa lực và hậu cần, thật ra đám lính tinh nhuệ bọn họ cũng không mạnh hơn quân đội cổ đại là bao nhiêu. Mà sau khi Balton biết có thể chiến trường tiếp theo sẽ phải dùng vũ khí lạnh, ngay lập tức hắn liền để cho gần ngàn người này bắt đầu tập luyện vũ khí lạnh.

Các loại trang bị tiêu chuẩn cũng lần lượt được mang đến, ngoài vũ khí nóng tối tân nhất ra, vũ khí lạnh cũng được mang đến. Ví dụ như trường mâu lưỡi lê, bộ quần áo chống đạn phòng ngự siêu cấp đời mới, không những có thể chống được nỏ, lực phòng hộ khi cận chiến cũng vượt xa áo giáp kim loại, lại nhẹ nhàng. Còn có nỏ hợp kim, ưu tiên sử dụng cơ học hiện đại, đằng sau mũi tên là cò súng, tốc độ bắn và nạp đạn không chậm hơn bao nhiêu so với khẩu Mauser kiểu cũ, những uy lực lại lớn hơn.

Như vậy, thứ nhất, mặc dù những trang bị này là vũ khí lạnh, nhưng những vũ khí này đều có thể nghiền nát quân đội chân chính của xã hội phong kiến. Đây đã là điều tốt nhất mà Sở Hạo có thể làm được, còn lại thì phải dựa vào sự cố gắng của các sĩ quan quân đội rồi. Nói thật, hắn có một sự kỳ vọng rất lớn đối với quân đội luân hồi, mà đây chính là thời điểm để nghiệm chứng cái kỳ vọng này.

Thời gian lại trôi qua them một ngày nữa, cho dù là Sở Hạo hay Lý Cương Lôi cũng đều bận rộn giống như không có thời gian để thở, gần như bay tới bay lui giữa các nơi trên toàn thế giới. Dù sao kế hoạch quân đội luân hồi, cùng với kế hoạch hợp tác toàn diện, đều có quá nhiều công việc cần phải hoàn thành. Hơn nữa, những công việc này không thể để cho những nhân viên đi làm, nhất định phải do chính bọn họ đích thân đi làm mới được.

Ngoài ba sư đoàn đã có ra, sư đoàn thứ tư cũng đang được xây dựng, mà trước mắt, các nước Đức, Anh, Pháp, Trung, Israel... Những tướng quân đã giải ngũ của các nước đó cũng xin trở lại làm sư trưởng, làm cho sự lựa chọn của Sở Hạo và Lý Cương Lôi có hơi khác nhau, cho nên, tạm thời còn chưa có quyết định. Lần trở về này của Sở Hạo lại mang theo đầy đủ linh dược tuổi thọ, ngoài việc muốn giữ lại một nửa ở trong kho, trên căn bản, số thuốc còn lại đủ để thành lập ba cái sư đoàn mới, dùng để chi trả cho các sĩ quan cấp tá và tướng.

Một cái sư đoàn không phải nói muốn thành lập là thành lập, mỗi sư đoàn đều có một căn cứ quân sự hoàn toàn độc lập. Mặc dù tổ chức Kẻ phản nghịch có căn cứ trên toàn thế giới, nhưng đại đa số đều là căn cứ nhỏ dùng để ẩn nấp, chỉ có ba cái là có thể trở thành căn cứ quân sự. Cho nên, nhiệm vụ của Sở Hạo và Lý Cương Lôi lại nặng thêm một chút, tìm kiếm viện trợ về căn cứ quân sự từ các nước, mà các nước cũng dùng căn cứ quân sự coi như tiền đặt cọc, đề cử những lão binh đã giải ngũ của mình tham gia. Cho tới bây giờ, quân đội luân hồi trang nghiêm đã trở thành miếng bánh nóng hổi, các nước đều muốn xông tới cắn một cái. Trong khi sư trưởng chỉ có mười người, những quốc gia nhỏ hơn Israel, Nhật Bản,… bọn họ chỉ hy vọng có sĩ quan cấp tá, tóm lại, chỉ cần có thể bước vào quân đội luân hồi, thì trong tương lai có thể cắn một miếng trên chiếc bánh vị diện khổng lồ này. Huống hồ, sớm muộn gì những binh lính, sĩ quan trong sư đoàn này cũng đến ngày về hưu, khi đó, những người đã quen thuộc với chiến trường vị diện, chính là tài sản quý giá của mỗi quốc gia!

Thời gian chậm rãi trôi qua, cuối cùng đã sắp tới lúc Sở Hạo phải trở về, mà bây giờ, hắn còn có việc khó khăn cuối cùng cần phải giải quyết...

Làm cách nào để mang gần ngàn người này vào trong vị diện mới hình thành, hơn nữa còn phải đưa bọn họ đến thế giới luân hồi an toàn...

Bất đắc dĩ, Sở Hạo trở lại trụ sở chính sử dụng siêu cấp máy tính tam vị nhất thể, bắt đầu tính toán khu vực an toàn và quy luật thời gian của vị diện.

Chỉ là, hắn không nghĩ tới một điều, trong lúc hắn đang tính toán phát hiện ra một chuyện rất kỳ lạ...