Vô Hạn Thự Quang

Quyển 10 - Chương 7: Kẻ thù giai cấp

Dịch giả: truongtieutuyet

Bầu không khí của Blue Mountains đã càng ngày càng không ổn.

Ngày hôm qua, các người lùn quý tộc mang theo mấy nghìn quân đội tiến vào lãnh thổ của Blue Mountains, quét qua một loạt thôn xóm ở sát khu vực biên giới, sau khi các trưởng lão phái binh lính trinh sát đi thăm dò mới phát hiện ra những thôn xóm này đều đã biến thành một khu vực hoang tàn. Tất cả những ai có nhiều tài sản và lương thực đều bị xử tử vì tội phản loạn, hơn nữa lần xử tử này khác với hành động lúc trước của Sở Hạo, ngay cả phụ nữ và trẻ em cũng không có ai thoát chết.

Trên thực tế, trong số những người bị xử tử này, một bộ phận tương đối lớn căn bản không hề tham dự vào quá trình phản loạn lúc trước, bọn họ đều chỉ là người bị khẩu hiệu phân chia tài sản lôi kéo dụ dỗ mà thôi. Khi các người lùn quý tộc dẫn quân đoàn lính đánh thuê đến, nghe nói những tài sản và lương thực này vốn là của các quý tộc đã chết, bọn họ lập tức trả lại tất cả, nhưng mà không ngờ kết quả lại là như vậy, có thể nói bọn họ là nhóm đầu tiên thấm thía được sự đáng sợ của bốn chữ, kẻ thù giai cấp.

Trưa hôm nay, sau khi những binh lính trinh sát trở về, các trưởng lão tạm thời của Blue Mountains lập tức mời mấy người Sở Hạo đến phòng hội nghị, Trương Hằng và Auchi đều nghĩ là những người lùn định hỏi bọn họ cách ứng phó với tình huống hiện tại, bất quá Sở Hạo thì lại giống như đã sớm đoán được có chuyện gì xảy ra, hắn chỉ mỉm cười một cách trào phúng.

Quả nhiên, khi mọi người đến nơi, những người lùn trưởng lão đều không mở miệng nói một câu nào, xung quanh cũng có đến mấy trăm binh lính phòng vệ nghiêm mật. Không khí trong phòng họp vô cùng bức bối khó chịu, những người lùn trưởng lão đều ngồi yên lặng với vẻ mặt thâm trầm, bên ngoài cơ sở hội nghị cũng có rất nhiều người lùn bình dân tụ tập, biểu lộ của tất cả bọn họ đều giống như đang chờ đợi chuyện gì đó xảy ra.

Thời gian cứ thế chậm rãi trôi qua từng chút một, Trương Hằng và các thành viên khác của Bắc Băng Châu đội cũng càng lúc càng trở nên nóng nảy, đã bị quản thúc trá hình suốt mấy ngày, hiện tại lại bị giam lỏng như tội phạm, đến thời điểm này mà bọn họ vẫn chưa nổi cơn tam bành cũng xem như là khả năng chịu đựng khá lắm rồi.

Một lúc sau, Trương Hằng hỏi Sở Hạo với vẻ bực dọc:

- Sở Hạo, chúng ta cứ tiếp tục ngồi yên như vậy thôi sao? Chẳng lẽ ngươi thật sự không thấy những người lùn kia đang đợi cái gì? Chắc chắn là bọn họ đang đợi những người lùn quý tộc đến, ta đảm bảo trăm phần trăm là bọn họ định lấy chúng ta làm người chịu tội thay!

Sau khi nghe vậy, sắc mặt của một số binh lính cảnh vệ và người lùn trưởng lão xung quanh đều đỏ lên, hầu hết đều chỉ im lặng giống như cố kỵ chuyện gì đó, tuy vậy cũng có một người lùn mặt dày thấp giọng lẩm bẩm:

- Nếu như không phải là vì tà thuyết mê hoặc của các ngươi, làm sao Blue Mountains có thể xảy ra nội chiến? Làm sao tình cảnh của tất cả chúng ta có thể đến nông nỗi này? Mọi chuyện đều do các ngươi mà ra cả, nếu như các ngươi không phải là đầu sỏ thì còn ai vào đây nữa?

Lửa giận trong lòng Trương Hằng đã sớm đại thịnh, hắn lập tức đứng dậy định phản bác, có điều Sở Hạo lại nhìn thẳng vào hắn, vừa nhìn vừa lắc lắc đầu, ngăn không cho hắn làm hỏng chuyện, sau đó cứ như vậy điềm nhiên như không có việc gì, tiếp tục ngồi yên tại chỗ, Niệm Tịch Không ngồi cách Trương Hằng không xa chợt lên tiếng:

- Yên lặng chờ đợi đi, nếu như kế hoạch của Sở Hạo kết thúc rồi mà ngươi vẫn chưa hết giận, khi đó thích thì cứ tàn sát hết những người lùn này là được.

Mấy lời này là do Niệm Tịch Không dùng chân nguyên lực chấn động không khí để truyền âm, những người lùn xung quanh đều không nghe được, chỉ là sát ý trắng trợn trong lời nói lại khiến cho Trương Hằng đang tức tối muốn bốc lửa cũng cảm thấy rùng mình ớn lạnh.

Trong khi mọi người đang nói chuyện, đột nhiên có một số binh lính cảnh vệ bước vào phòng họp, bọn họ đưa vào một số xác chết không đầu, phần thân của mấy cái xác này cũng đã bầm dập tan nát, bất quá từ quần áo vẫn có thể đoán ra được trong đó có một người là trưởng lão tạm thời. Sắc mặt của tất cả người lùn trong phòng họp đều trở nên tái nhợt, một người lớn tiếng hét lên:

- Tại sao lại như vậy!? Chúng ta đâu có phái quân đội đi, chỉ là phái sứ giả đến đàm phán hòa bình thôi mà!? Tại sao chứ!?

Bước vào cùng lúc với những binh lính này, còn có một người từ đầu đến chân đều là máu tươi giống như vừa phải chịu cực hình, hắn vừa ngồi dưới đất vừa gào thét:

- Các người lùn quý tộc nói là không cần tù binh, thợ rèn thợ mỏ, bình dân trưởng lão gì cũng không cần! Bọn họ muốn lấy mạng tất cả những ai có dính líu đến phản loạn, không riêng gì những người cầm đầu!

Giọng nói của người lùn này rất to rõ, tất cả mọi người trong phòng đều nghe thấy rõ ràng, ngay cả những người lùn bình dân ở bên ngoài cũng nghe được. Mà sau khi nghe thấy những lời này, sắc mặt tất cả đều đại biến, thậm chí một số người hơi nhát gan còn quay người bỏ chạy thục mạng, rất nhiều người la ó bàn tàn, toàn bộ cơ sở hội nghị lập tức rơi vào trạng thái hỗn loạn.

Một người lùn trưởng lão có vẻ rất không cam lòng, hắn vừa nhìn về phía mấy người Sở Hạo vừa gào lên:

- Đều là do các ngươi! Chính là vì các ngươi nên mọi chuyện mới thành như thế này!

- Lập tức gϊếŧ hết bọn chúng đi! Giao xác của chúng ra có khi sẽ khiến cho các quý tộc nguôi giận!

Xưa nay tính cách của người lùn vốn hấp tấp nóng vội, sau khi nghe vậy mấy trăm binh lính cảnh vệ xung quanh đều quay qua nhìn mấy người Sở Hạo, bắt đầu rục rịch chuẩn bị hành động. Mà mắt thấy những người lùn đã muốn động thủ, Sở Hạo lập tức chỉ thẳng vào người lùn trưởng lão vừa lên tiếng:

- Hắn mới chính là kẻ phản bội các ngươi! Chẳng lẽ các ngươi còn chưa hiểu sao? Hắn đã cấu kết với những người lùn quý tộc, muốn đổi tính mạng chúng ta lấy sự ủng hộ của những quý tộc kia để trở thành quý tộc mới! Vì tương lai giàu sang phú quý, hắn bán rẻ tất cả chúng ta!

Những người lùn xung quanh lập tức đều ngẩn người, không khí đang ồn ào náo động nhanh chóng trở nên im lặng, thái độ các binh lính cảnh vệ cũng chuyển sang chần chờ, người lùn trưởng lão bị Sở Hạo chỉ mặt lập tức phản bác:

- Ta đã nằm trong danh sách bị đồ sát rồi, còn bán rẻ ai được! Mẹ kiếp, ngươi còn định một lần nữa dùng tà thuyết mê hoặc người khác! Có chứng cứ gì mà dám phát biểu xằng bậy, vu khống cho người khác!

Vừa nghe Sở Hạo nói, một vài người lùn nhanh trí đã thầm hô hỏng bét, chỉ là bọn họ còn chưa kịp mở miệng, Sở Hạo đã trước một bước hét lớn:

- Bằng chứng dĩ nhiên là ở ngay trong nhà ngươi!

- Chúng ta sẽ ngồi yên tại đây không đi đâu, những người khác hãy đến khám xét nhà vị trưởng lão này sẽ lập tức biết được thực hư! Gϊếŧ chết chúng ta chỉ là chuyện nhanh gọn đơn giản, nhưng mà chẳng lẽ các ngươi lại cam lòng bỏ qua cho kẻ bán đứng mình hay sao!?

Rốt cuộc người lùn trưởng lão này đã biết ý định của Sở Hạo là thế nào rồi, hắn gào lên như đã phát điên:

- Không, trong nhà ta không có gì cả! Đừng để bị tà thuyết của hắn mê hoặc, ta dùng danh nghĩa trưởng lão ra lệnh cho các ngươi, nhanh gϊếŧ hắn đi!

Chỉ là những lời này lại không có tác dụng gì, ngoại trừ một vài binh lính cảnh vệ, những người khác đều đã nghe theo kích động của Sở Hạo bước ra khỏi cơ sở hội nghị, cả những người lùn bình dân xung quanh cũng kéo đến trước nhà của người lùn trưởng lão này. Chỉ sau mấy phút đồng hồ, trước mặt hắn đã có mấy đống vàng lớn, đá quý cùng với rất nhiều lương thực, trữ lượng này thực sự là hơn xa so với số lượng bình quân được phân chia, mà nhìn thấy tất cả những chuyện này, sắc mặt của người lùn trưởng lão kia đã chuyển sang xám ngoét.

Sở Hạo vẫn chưa dừng lại, hắn tiếp tục hét lớn:

- Không chỉ có mình hắn, những trưởng lão còn lại cũng đều đã đầu hàng các quý tộc! Bọn họ đều là những kẻ lòng lang dạ sói, đều là những kẻ phản bội đã bán rẻ Blue Mountains! Trong nhà bọn họ cũng có bằng chứng!

Trong nội tâm mỗi người lùn bình dân đều giống như có một ngọn lửa đang thiêu đốt, bọn họ điên cuồng khám xét nhà của tất cả người lùn trưởng lão. Mới chục ngày trước, những người này cũng chỉ là giai cấp hạ đẳng giống họ, không đất đai không tài sản, vậy mà hiện tại đều đã biến thành như vậy. Nếu là những người lùn quý tộc lúc trước, các người lùn bình dân còn có thể nghĩ là bọn họ vốn mang huyết mạch cao quý để tự che mắt, nhưng mà những người lùn trưởng lão tạm thời thì lại khác. Kỳ thực những trưởng lão này đã quên mất một chuyện, đó chính là thực tế thì bọn họ cũng chỉ là dân chúng bình thường mà thôi, vậy mà tài sản của bọn họ lại nhiều hơn gấp bội so với những người khác. Một khi lượng tài sản này bị đưa ra ngoài ánh sáng, một khi mọi chuyện được làm sáng tỏ, thứ chờ đợi những người lùn trưởng lão này, đã không chỉ đơn giản là phẫn nộ.

Không biết ai là người khởi xướng, vô số người lùn hét lên rồi đồng loạt lao đến đánh đập những người lùn trưởng lão, trực tiếp khiến bọn họ tan xương nát thịt. Trên thực tế, cái gọi là bán rẻ Blue Mountains, đối với những người lùn bình dân này, cũng chỉ vẻn vẹn là một cái cớ mà thôi, hiện tại tất cả bọn họ đều đang rất sợ hãi, lo bản thân tùy thời có thể sẽ bị các quý tộc gϊếŧ chết. Mà những trưởng lão tạm thời bọn họ tín nhiệm, rõ ràng lại dám lợi dụng quyền lực do bọn họ giao phó để làm chuyện như vậy, giờ phút này, cảm xúc trong lòng của những người lùn bình dân đã hoàn toàn bộc phát.

- Ta cảm thấy rất ngạc nhiên!

Đúng lúc này, giọng nói của Sở Hạo lại bỗng nhiên vang lên trong tai những người lùn bình dân.

- Lượng vàng bạc và châu báu này, lương thực và đất đai nhà cửa của Blue Mountains, chẳng lẽ những thứ đó không phải là do chính tay các ngươi làm ra? Không phải là những thứ được tạo nên từ mồ hôi và nước mắt của các ngươi? Trong các ngươi, đã có ai từng thấy bất kỳ một quý tộc nào lăn lộn đào bới trong mỏ khoáng sản, đã có ai từng thấy bất kỳ vị trưởng lão nào miệt mài dùng sắt thép rèn nên các loại áo giáp và vũ khí?

Sở Hạo đứng ở chỗ cao nhất của cơ sở hội nghị, hắn nói với tất cả:

- Ai có thể nói cho ta biết!? Vì sao các ngươi lao động vất vả, ngày đêm cố gắng làm việc, lại phải chịu đói chịu khổ, ngay cả chút ít tài sản cũng không có!? Mà những kẻ ăn no mặc ấm, không hề động tay động chân làm bất cứ việc gì, trong nhà lại có vô số của cải!? Hơn nữa trong thời điểm hiện tại, cho dù các ngươi giao nộp tất cả tài sản, bọn họ vẫn muốn gϊếŧ chết các ngươi!?

- Ai có thể nói cho ta biết?

- Vì sao!