Hạo Đại Biên Thành, bên trong một tòa tháp thiết tối đen cổ xưa, đột nhiên truyền ra một tiếng hừ tức giận. Thanh âm này không lớn nhưng cũng đủ làm cho ba đạo thân ảnh ngồi chung quanh tòa tháp thiết kia đều mở mắt.
- Đại Tế Ti như thế nào lại tức giận như vậy a? Là ai đã chọc ghẹo đến Đại Tế Ti rồi sao?
Đây là một đạo thân ảnh cả người bao phủ áo choàng tối đen, trong đôi mắt mang theo vài phần nghi hoặc. Người bên cạnh hắn đồng dạng còn có hai đạo thân ảnh cũng là khoác khắp người áo choàng màu đen.
- Mặc kệ là ai, dù sao người chọc giận đến Đại Tế Ti đều sẽ không có kết cục tốt đẹp gì. Ba đại huyết vệ chúng ta chỉ cần làm tốt chức trách của bản thân là được rồi.
- Hiện giờ tôn giả đã bắt đầu ở các nơi Đế Quốc thu thập linh hồn tinh phách. Ngày Vong Hồn Châu được gọi tỉnh giấc chính là lúc Tu La Môn chúng ta quật dậy… Đến lúc đó nhất định phải làm cho đám man di nơi Nam Cương biết được khủng bố của chúng ta!
Tiếng cười thản nhiên vang lên, xen kẽ với tiếng hừ lạnh, sau đó trở nên yên lặng, ba đạo thân ảnh kia lần nữa nhắm lại đôi mắt.
………
- Bộ tiền bối, ngươi đào hai cái hố cạn này để làm gì?
Sắc mặt Đường Ngâm có chút tái nhợt, một trận chiến lúc trước, làm cho thân thể của hắn bị trọng thương, khí huyết đều có chút hỗn nghịch.
- Ta đào hố đương nhiên là vì nấu ăn, bằng không ngươi cho rằng ta muốn làm gì chứ? Chẳng lẽ đào mộ cho súc sinh này sao? Ta cũng không có lòng tốt đến mức có thể đào mộ cho súc sinh muốn ăn thịt ta a.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Trên mặt đất trước người hắn được đào ra hai cái hố cạn thật lớn, bùn đất trong hố đều bị đào ra, đào gần hết rồi, ở bên cạnh liền sinh ra một cặp đồi núi nhỏ.
- Nấu ăn? Đào hố còn có thể nấu ăn sao?
Lúc này không chỉ có Đường Ngâm có chút nghi hoặc mà những người khác cũng trừng lớn đôi mắt tỏ vẻ khó hiểu.
Bộ Phương mặc kệ nghi hoặc của những người này, hắn hiện tại phi thường hưng phấn, từ khi tới Hỏa Đầu Quân đến nay hắn vẫn luôn không có được nguyên liệu nấu ăn ngon lành gì. Cho nên hắn vẫn không có cơ hội trổ tài nấu nướng. Hiện giờ đã có kỳ đà khổng lồ này rồi, nói không chừng còn có thể nấu ra một đạo món ăn khiến hệ thống vừa lòng.
- Tiền… tiền bối, linh diệp người cần đến đây rồi.
Xa xa, Ngụy Đại Phúc cùng Long Tài cầm một đống lớn lá cây chậm rãi chạy đến. Phía trên những lá cây này tràn đầy đường vân, lại ẩn chứa một ít linh khí phân tán ra, hiển nhiên không phải linh diệp bình thường gì.
Bộ Phương thản nhiên gật gật đầu, làm cho Ngụy Đại Phúc cùng Long Tài phủ những linh diệp này đầy trong hố kia.
Thời điểm Long Tài cùng Ngụy Đại Phúc bận rộn, Bộ Phương lại đi tới trước thi thể của kỳ đà khổng lồ. Kỳ đà khổng lồ này đã bị hắn lột sạch da, chất thịt cả người đều rơi rụng khắp mặt đất.
Bất quá Bộ Phương lúc trước cũng chỉ là trải qua quá trình lột da đơn giản, cũng không trải qua xử lý tinh tế gì. Cho nên giờ phút này hắn muốn đến xử lý thịt của kỳ đà khổng lồ.
Kỳ đà khổng lồ này kỳ thật có quan hệ thiên ti vạn lũ cùng Long tộc, trong cơ thể hẳn là có huyết mạch của Long tộc.
Vảy màu đen kia thật cứng rắn nhưng dưới Long Cốt Thái Đao, những vảy này rất nhanh bị lột ra.
Sau khi rửa sạch thịt của kỳ đà khổng lồ này một phen, Bộ Phương xử lý một khối thịt kích thước cỡ một cái thớt. Đường vân trên khối thịt kia mang theo màu đỏ tươi, giống như thịt bò béo bở.
Long Cốt Thái Đao múa may trong lòng bàn tay hắn, sau đó trên thịt kỳ đà khổng lồ xuất hiện vài lỗ hổng.
Từ trong một ít lương thảo tìm kiếm được linh dược, cấp bậc của những linh dược này rất thấp, bất quá dùng để gia vị cũng là không tồi. Sau khi xắt những linh dược này thành mảnh vụn liền đặt mảnh vụn này lên phía trên thịt kỳ đà khổng lồ kia.
Cắt cả khối thịt kỳ đà khổng lồ thành từng khối, nhưng vẫn còn dính lại với nhau tại một điểm.
- Tiền bối, đều lót xong cả rồi.
Ngụy Đại Phúc run rẩy đứng lên, cung kính nói với Bộ Phương. Hắn cũng không dám làm ra chuyện vô lễ gì nữa, tiểu tử trước mắt đã không còn là tiểu tử chỉ mới tiến vào Hỏa Đầu Quân kia.
Hắn hiện tại chính là sợ Bộ Phương sẽ đột nhiên tìm hắn tính sổ. Trong quân doanh này, hắn cho dù là muốn trốn cũng không có địa phương nào để trốn a.
- Đưa lá cây dư thừa đến cho ta.
Bộ Phương thu hồi thái đao, ánh mắt nhìn nhìn Ngụy Đại Phúc, nói.
Trong lòng Ngụy Đại Phúc run lên, vội vàng mang hết tất cả linh diệp còn sót lại đến chỗ Bộ Phương.
Sau khi Bộ Phương tiếp nhận, trải qua một chút xử lý, liền dùng linh diệp bao vây lấy thịt kỳ đà khổng lồ thật lớn kia, đặt vào trong hố cạn, sau đó dùng bùn đất lắp một nửa hố cạn lại.
- Cái này…
Trong đôi mắt Ngụy Đại Phúc hiện lên một tia khó hiểu. Hắn nấu ăn nhiều năm như vậy, chưa từng gặp qua phương thức nấu ăn kỳ lạ như vậy, cư nhiên đào hố nấu nướng? Điều này làm sao có thể nấu mềm được thịt của kỳ đà khổng lồ kia a?
Bất quá ngay sau đó, phân phó của Bộ Phương làm cho hắn giật mình, bởi vì Bộ Phương gọi người mang một đống lớn củi gỗ đến đây, lấp phía trên một nửa hố còn lại, cuối cùng dùng chân khí thúc giục ngọn lửa, khiến đống củi gỗ này thiêu đốt lên.
Ngọn lửa ngập trời, khói đặc cuồn cuộn.
Bộ Phương chắp tay ra phía sau, nhìn nhìn ngọn lửa cuồn cuộn này.
Ở phía sau hắn, mọi người còn lại hai mắt nhìn nhau. Đường Ngâm, Chu Việt, còn có đám người Ngụy Đại Phúc hoàn toàn không hiểu nổi món ăn này là gì, loại phương thức nấu ăn này quả thật chưa từng nghe thấy qua.
- Nấu ăn như vậy, hoàn toàn không rõ ràng tình huống của món ăn bên trong… như thế nào có thể làm ra mỹ thực mỹ vị đây?
Ngụy Đại Phúc bĩu môi, tuy rằng Bộ Phương vẫn luôn dùng hành động để vả mặt hắn nhưng hắn vẫn không có chút tin tưởng loại phương thức nấu ăn này có thể nấu ra mỹ thực gì.
Dù sao loại phương pháp thực hiện hắn cũng mới nhìn thấy lần đầu tiên.
Tổng cộng có hai hố, Bộ Phương dùng phương thức đồng dạng, lấy linh diệp bao vây thịt kỳ đà khổng lại, đặt vào trong hố kia, lấp củi gỗ một nửa hố rồi sau đó đốt cháy củi gỗ lên.
Cách thực hiện này là một phương thức nấu một món ăn trong kiếp trước của Bộ Phương. Bộ Phương thực hiện phương pháp này, chỉ hơi sửa chữa một chút, càng thích hợp để nấu nướng thịt kỳ đà khổng lồ này.
Bộ Phương đứng phía trước ngọn lửa lớn, hừng hực cháy lên, vuốt cằm, khóe miệng hơi hơi nhếch lên.
- Thịt Khiếu Hoa Tích? Cảm giác thật kì quái a….
Bộ Phương thầm thì một chút, sắc mặt có chút cổ quái. Hắn chậm rãi đi lại chung quanh hai hố cạn đang bùng cháy.
Thỉnh thoảng hắn đưa tay đánh một đoàn chân khí vào trong hai cái hố. Chân khí của hắn truyền vào bên trong ngọn lửa, khiến cho ngọn lửa bốc cháy càng thêm hùng hồn.
- Phương thức nấu nướng của Bộ tiền bối quả thực vô cùng kỳ quặc, loại nào cũng có a…
Đường Ngâm chờ có chút dở khóc dở cười, bọn họ còn xem Bộ Phương đang làm càn.
Sau đó tất cả mọi người đều bắt đầu làm việt của bản thân.
Trận lửa này thiêu đốt đại khái mất khoảng ba canh giờ. Ánh lửa kia ngập phía chân trời, chiếu rọi cả quân doanh.
Mặt trời trên vòm trời chói chan hạ xuống, đêm tối bao trùm, hai vầng trăng rằm treo trên cao.
Bộ Phương đứng ở phía trước hai đống lửa cháy hừng hực, đôi mắt nhíu lại, sau đó hít một hơi, nâng tay lên, vỗ lên đống lửa kia.
Chân khí hùng hồn từ trong cơ thể hắn mãnh liệt phóng ra. Chân khí kia trực tiếp nện lên phía trên đống lửa, khiến cho ngọn lửa của hai đống lửa này trong phút chốc liền dập tắt.
Khói đặc cuồn cuộn dựng lên, giống như hai con hắc long giao nhau xoay vòng ở tận trời.
Lực chú ý của đám người Đường Ngâm cũng bị hấp dẫn đến đây, đều đi ra khỏi lều trại bước đến bên người Bộ Phương, không ít binh lính cũng bị hấp dẫn, bao vây chung quanh.
Bọn họ đều tò mò nhìn nhìn Bộ Phương.
- Đây đã hoàn thành món ăn rồi sao?
Ánh mắt Đường Ngâm nhất thời sáng ngời, tất cả mọi người đi đến bên người của Bộ Phương, trên mặt mọi người đều mang theo vẻ tò mò. Bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy dùng loại phương thức nấu ăn này làm ra món ăn, không biết món ăn sẽ có hương vị thế nào?
Mấy binh lính đi rồi, đào ra hắc than đầy đất cát, lộ ra bùn đất bị cháy đen.
- Phủi sạch bùn đất đi.
Bộ Phương nhìn nhìn bọn lính kia nói:
- Cẩn thận một chút, đừng phá hủy món ăn bên trong.
Đây thật sự có thể làm ra món ăn sao?
Bùn đất bởi vì bị đốt cháy, hơi nước bên trong đều bốc hơi sạch sẽ, cho nên đào ra có chút khó khăn, bởi vì bùn đất này thập phần cứng rắn.
Người bận việt một hồi, binh lính rốt cục phủi sạch hết bùn đất kia, đυ.ng đến phần linh diệp bên trong.
Lột ra linh diệp, linh diệp vốn xanh mướt kia cư nhiên trở nên vàng héo, giống như linh tính toàn bộ bị xói mòn.
Đôi mắt những người khác đều co rụt lại, trên mặt đều toát ra vẻ cổ quái.
Bởi vì nhìn bộ dáng của linh diệp này, bọn họ đại khái có thể đoán được kết cục của thịt kỳ đà khổng lồ bên trong sẽ là cái dạng gì…
Xem ra Bộ lão bản cũng gặp thất bại rồi a? Nấu nướng thất bại? Đường Ngâm thầm nghĩ trong lòng.
Bất quá sắc mặt của Bộ Phương lại không có chút biến hóa nào. Hắn đi tới phía trước hố cạn, lay ra linh diệp khô vàng kia, sau đó bàn tay múa may, trực tiếp từ giữa trảo ra một khối thịt lớn được linh diệp bao vây.
Linh diệp ngoài khối thịt kia cũng đã khô vàng rồi, linh khí mất hết!
- Đến rồi!
Tất cả mọi người đều trở nên tinh thần, ánh mắt nhìn chằm chằm vào linh diệp kia. Lá linh diệp kia chính là món ăn của Bộ Phương làm ra từ thịt kỳ đà khổng lồ cấp bảy.
Tuy rằng đã không có ngửi được mùi hương gì nhưng là không ít người vẫn sinh ra lòng tham với thịt của kỳ đà khổng lồ kia, dù sao đây cũng là thịt của linh thú cấp bảy, mọi người như thế nào có thể không mong đợi?
Thịt linh thú cấp bảy cũng không phải ai cũng có cơ hội ăn được.
Khói nhẹ lượn lờ bốc lên, trong tay Bộ Phương xuất hiện Long Cốt Thái Đao. Múa may đao pháp một phen, sau đó Bộ Phương khóe léo nâng lên Long Cố Thái Đao cắt xuống nhẹ nhàng lên linh diệp khô vàng kia.
Khi thái đao cắt xuống, linh diệp khô vàng kia cư nhiên cũng rạn nứt hai bên!
Trong lỗ hổng vỡ ra kia, từng đạo tia sáng chói mắt từ bên trong phụt ra!
Thịt Khiếu Hoa Tích đã hoàn thành rồi!