Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 122: Tỷ Đẹp Như Vậy, Sao Ngươi Không Nhìn Thêm Vài Lần?

Bộ Phương nói câu này, đôi mắt Nghê Nhan lập tức sáng lên, hầu như muốn cong thành trăng bán nguyệt, nàng hưng phấn nói:

- Đây chính là ngươi nói đấy! Trước tiên đem nhà bếp cho ta mượn!

Không hề nghi ngờ, việc mượn nhà bếp, bị Bộ Phương vô tình cự tuyệt lần thứ hai.

- Ngươi đi nhà bếp Phượng Tiên lâu, nhà bếp của ta không cho người ngoài sử dụng.

Bộ Phương nói, hắn cảm thấy bội phục tài trí của mình.

Nghê Nhan hồ nghi nhìn Bộ Phương, hừ một tiếng, hất đầu liền đi, nếu Bộ Phương không cho mượn nhà bếp sử dụng, nàng không thể làm gì khác hơn là đi phòng bếp Phượng Tiên lâu, đây cũng là biện pháp duy nhất, về phần Phượng Tiên lâu có cho mượn hay không... Cần bọn họ đồng ý sao?

Nhìn bóng lưng Nghê Nhan rời đi, Bộ Phương mới thở dài một hơi, sáng sớm bị nữ nhân này đi theo sau lưng như thế, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến buôn bán của hắn.

Tuyết lớn bay tán loạn trong hẻm nhỏ, gió lạnh gào thét, mà tiểu điếm vô cùng ấm áp.

Cơ Thành Tuyết mặc trường bào nhung trắng, hắn bước đi, bước vào tiểu điếm, bầu không khí ấm áp trong tiểu điếm này làm hắn cảm giác thoải mái.

- Bộ lão bản, cho ta những món ăn mới nhất đi.

Cơ Thành Tuyết cởϊ áσ bào nặng nề xuống, sau khi chào Bộ Phương, lập tức liếc mắt nhìn thực đơn sau lưng Bộ Phương, hắn rời đi có vài ngày, lại có không ít món ăn mới.

- Bộ lão bản, cho một phần Hồng Thiêu Nhục đi, thuận tiện cho một vò Băng Tâm Ngọc Bình Tửu.

- Ai nha, nha đầu tiểu Nghệ, đã lâu không gặp, cảm giác ngươi cao hơn rồi, càng xinh đẹp hơn.

Cơ Thành Tuyết sờ sờ đầu Âu Dương Tiểu Nghệ, cười nói.

Bộ Phương gật đầu, vừa đi về phía nhà bếp vừa thản nhiên nói:

- Chờ.

Cơ Thành Tuyết ngửi mùi thơm thức ăn bay bay trong tiểu điếm, trên mặt xuất hiện nụ cười, chỉ có ở trong tiểu điếm hắn mới được thả lỏng như vậy, ở chỗ này không cần suy nghĩ chuyện gì, thậm chí không cần lo lắng gặp phải vấn đề, an nguy hắn cũng rất thích bầu không khí ở nơi đây.

Ngay Cơ Thành Tuyết chờ Bộ Phương nấu Hồng Thiêu Nhục, trong hẻm nhỏ có một loạt tiếng cười oanh oanh yến yến vang lên, tiếng cười kia tràn đầy mị hoặc, âm thanh thanh thúy như tiếng chuông.

- Tỷ tỷ, ngươi xem có phải quán nhỏ này hay không? Hắc Tâm tiểu điếm thần thần quái quái trong đế đô.

Một giọng nữ đầy nghi ngờ vang lên.

- Mở quán trong góc như vậy, dựa theo lão gia hỏa Hồn Thiên Vẫn kia miêu tả, chính là nơi này, đi thôi bọn tỷ muội, chúng ta cũng muốn xem tiểu điếm làm lão đầu Hồn Thiên Vẫn ăn thua thiệt có cái gì thần kỳ.

Về sau một trận vui cười vang lên, kèm theo tiếng chuông va chạm, mấy bóng dáng xinh đẹp bước vào trong tiểu điếm.

Bàn chân nhỏ nhắn trắng trẻo béo mập bước vào trong tiểu điếm, Vi Tương Tư nhìn quanh, bên ngoài băng thiên tuyết địa, trong điếm xuân về hoa nở, thật sự có môn đạo.

Hơn nữa mùi thức ăn thơm ngon bay trong phòng, cũng làm Vi Tương Tư say mê, thực sự rất thơm.

- Tiểu Nghệ bưng thức ăn.

Bộ Phương nấu xong Hồng Thiêu Nhục, đặt ở trước cửa sổ, gọi tiểu Nghệ một tiếng, tiểu Nghệ chạy tới như điên, bưng Hồng Thiêu Nhục đặt trước mặt Cơ Thành Tuyết.

Bộ Phương đi ra nhà bếp, trong tay mang một vò Băng Tâm Ngọc Bình Tửu, bỏ vào trước mặt Cơ Thành Tuyết.

- Mời dùng.

Bộ Phương nói, sau khi nói xong, ánh mắt nhìn ba người vừa bước vào trong tiểu điếm.

Đó là ba nữ nhân ăn mặc bại lộ, không thể không nói, các nàng lớn rất đẹp và yêu mị, phong vận nữ nhân biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn.

- Yêu a, lão bản này còn là tiểu ca tuấn tú, mau tới đây, tỷ tỷ muốn gọi món ăn.

Ánh mắt Vi Tương Tư nhìn sang Bộ Phương, nhất thời che miệng cười rộ lên.

Cơ Thành Tuyết cười một tiếng, lắc lắc đầu, đem lực chú ý đặt vào Hồng Thiêu Nhục, nếu như mấy nữ nhân Hợp Hoan Phái tới dùng cơm cũng thôi, nhưng nếu tới nháo sự... Vậy thì chơi rất vui.

Nhìn mùi thơm tỏa ra khắp bốn phía, Hồng Thiêu Nhục sáng bóng óng ánh, Cơ Thành Tuyết nuốt nước miếng một cái, cầm lấy đôi đũa, nhanh gắp một miếng thịt bỏ vào trong miệng.

Mùi thịt giống như nổ tung trong khoang miệng, trong nháy mắt bao trùm đầu lưỡi, hắn như mê như say, hoàn toàn trầm mê vào mùi vị món ăn.

- Các ngươi muốn ăn cái gì, tự mình gọi, xem thực đơn sau lưng.

Bộ Phương nhìn ba nữ nhân hở hang, mặt không thay đổi nói ra, nói xong liền đi vào phòng bếp.

Vi Tương Tư không ngờ Bộ Phương không nhìn nàng, nàng cảm thấy tức giận.

Tỷ lớn lên đẹp như vậy, tại sao ngươi không nhìn thêm vài lần?

Đinh linh linh...

Tiếng chuông vang lên, về sau thân hình Vi Tương Tư đã xuất hiện ở bên cạnh thân Bộ Phương, bàn tay nhỏ dài khoác lên vai Bộ Phương, môi đỏ mọng mị hoặc mở ra, nhẹ giọng nói:

- Chớ đi nha, bồi tỷ tỷ, đề cử một chút món ngon cho tỷ tỷ.

Âu Dương Tiểu Nghệ cảm thấy một làn gió thơm thổi qua, sau khi mở to mắt đầy tức giận nhìn nữ nhân thối kia như dán chặt vào người Bộ lão bản.

Tại sao trên đời lại có kẻ không biết xấu hổ như vậy! Âu Dương Tiểu Nghệ tức giận, nàng muốn câu dẫn lão bản thối sao?

Bộ Phương nhíu mày, liếc nhìn nữ nhân kia, sắc mặt lạnh lùng như thường, mặt không thay đổi nói:

- Bỏ tay ngươi ra, cách ta xa một chút, mùi vị trên người ngươi quá gay mũi.

- Yêu a, tiểu đệ đệ đang ngượng ngùng sao?

Vi Tương Tư sửng sốt, về sau cười rộ lên, vươn ngón tay thon dài trắng nõn định vuốt cằm Bộ Phương.

- Ba!

Bộ Phương mặt không thay đổi giơ tay lên, trực tiếp đẩy bàn tay Vi Tương Tư ra.

Vi Tương Tư sửng sốt, sắc mặt dần lạnh lẽo, trên người cũng tỏa ra chân khí mênh mông.

- Ngươi hoàn không cho tỷ tỷ mặt mũi.

Vi Tương Tư cười lạnh, từ khi tiến vào đế đô đến bây giờ, vẫn nghe nói lão bản Hắc Tâm tiểu điếm cuồng vọng không gì sánh bằng, không chỉ có món ăn đắt, tính tình cũng không nhỏ, hôm nay vừa gặp, đúng là danh bất hư truyền.

- Ngươi định nháo sự trong tiểu điếm sao?

Bộ Phương liếc nhìn nàng, nghi ngờ hỏi.

Cho tới bây giờ, còn có người dám chạy tới nháo sự trong tiểu điếm của hắn sao?

Chẳng lẽ ba nữ nhân này không phải ngực lớn, cũng không có đầu óc đến từ nơi khác...

Cơ Thành Tuyết ngồi bên cạnh bỏ miếng thịt vào trong miệng, hớp ngụm Băng Tâm Ngọc Bình Tửu, cảm giác vô cùng thích ý, thuận tiện nhìn Bộ lão bản bị đùa giỡn, hắn cảm giác tâm tình vô cùng thoải mái.

Âu Dương Tiểu Nghệ tức giận lườm Vi Tương Tư, nữ nhân xấu xa không biết xấu hổ...

Thấy nữ nhân kia không trả lời mình, Bộ Phương mặc kệ, hắn muốn đi vào phòng bếp, nhưng mà, vừa cất bước, Vi Tương Tư tỉnh hồn lại, lại dính vào lần thứ hai.

Ông...

Một đạo hồng quang hiện lên, tiểu Bạch xuất hiện ở trước mặt Vi Tương Tư, đôi mắt sáng lên nhìn chằm chằm vào Vi Tương Tư, máy móc nói:

- Người gây chuyện, lột sạch cho thiên hạ xem.

- Ôi, ngươi tiểu lưu manh này, lại muốn lột y phục tỷ tỷ, ngươi thực sự là đáng ghét đấy! Nhưng mà tỷ tỷ thích người như tiểu đệ đệ.

Vi Tương Tư cười to, đôi mắt phát lạnh, chân khí trên người bộc phát, bàn tay muốn bắt lấy Bộ Phương.

Phanh!!

Nhưng mà, sau một khắc, tiếng nổ vang lên, Vi Tương Tư hét lên một tiếng, lảo đảo lui về sau mấy bước, kinh ngạc nhìn tiểu Bạch đánh bay nàng.

- Khôi lỗi này thật thú vị, chẳng lẽ đây chính là lá bài tẩy chưa lật mà Hồn Thiên Vẫn nói? Bọn tỷ muội... Cùng tiến lên, hủy khôi lỗi này cho ta! Mang về cho Hồn Thiên Vẫn xem một chút, thuận tiện làm lễ gặp mặt cho điện hạ.

Vi Tương Tư khẽ cười nói.

Nếu đã hợp tác với Vũ Vương, nhất định phải cấp cho Vũ Vương một cái lễ gặp mặt, chí ít phải để Vũ Vương coi trọng Hợp Hoan Phái các nàng, mà biện pháp Vũ Vương coi trọng chính là cho Vũ Vương biết thực lực của các nàng, Hồn Thiên Vẫn hôm nay nhận được Vũ Vương coi trọng, chỉ cần các nàng có thể đối phó tiểu điếm làm Hồn Thiên Vẫn ăn thua thiệt, chẳng phải đại biểu các nàng có thực lực hơn cả Hồn Thiên Vẫn hay sao?