Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 103: Thiếu Niên, Dùng Đao Công Sáng Mù Mắt Của Ngươi Dạy Hắn

Triệu sư phụ rất tự tin, hắn có lòng tin quá mức vào Đao công của hắn, không bởi vì cái khác, cũng bởi vì hắn đã tốn hao thời gian mấy chục năm vào Đao công hạng nhất này, bắt đầu từ khi hắn làm một đầu bếp học nghề, hắn mỗi ngày đều vung đao xử lý nguyên liệu nấu ăn.

Người khác có thể nói hắn nấu đồ ăn không thể ăn, nhưng không thể nói Đao công của hắn không được, bởi vì... hắn sẽ cảm thấy bị sỉ nhục vì tâm huyết huấn luyện Đao công vài chục năm.

Bởi vì phần tự tin vào Đao công này của mình, Triệu sư phụ mới trổ hết tài năng trong rất nhiều đại trù mạnh mẽ của Phụng Tiên Lâu, được Tiễn Bảo nhìn trúng, mang tới khiêu chiến Bộ Phương.

Triệu sư phụ cao ngạo nhìn Bộ Phương, hắn không tin thanh niên trước mặt có thể có được Đao công mạnh hơn cả hắn, Đao công không chỉ cần thiên phú, càng cần không ngừng nỗ lực cố gắng từng ngày, Triệu sư phụ cảm giác mình là người có cả thiên phú và nỗ lực.

Âu Dương Tiểu Nghệ và Dương Thần đã ăn xong thức ăn thơm ngon của mình, đều tò mò xem náo nhiệt, Âu Dương Tiểu Nghệ càng hưng phấn không nhỏ, lần trước xú lão bản suýt tận diệt Phụng Tiên Lâu của người ta, hôm nay người ta không phục, tìm tới tận cửa!

Tiểu nha đầu này thuần túy xem náo nhiệt cho nên không chê chuyện lớn, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Bộ Phương, nàng thật sự muốn xem xú lão bản này có thể làm được gì.

Nói thật, Bộ Phương thật tâm không có hứng thú với chuyện khiêu chiến này, hắn chỉ muốn an an phận phận nấu ăn, mở cửa tiệm, kiếm lấy Nguyên Tinh, tăng cao tu vi... Mục đích chỉ đơn giản như vậy thôi, không có quá nhiều tâm tư phức tạp.

Nếu không phải lần trước hệ thống yêu cầu, Bộ Phương cũng lười phải bước vào Phượng Tiên Lâu.

- So Đao công? Tại sao ta phải so với ngươi? Không có hứng thú.

Bộ Phương mặt không thay đổi, xoay người đi vào trong phòng bếp, lười để ý Tiễn Bảo và Triệu sư phụ.

Tiễn Bảo sững sờ, hắn không ngờ Bộ Phương sẽ cự tuyệt, đôi mắt hắn nhanh chóng sáng lên.

- Cự tuyệt? Chẳng phải nói rõ hắn chột dạ hay sao? Chẳng lẽ Đao công của Bộ lão bản không được... Bằng không làm sao lại cự tuyệt khiêu chiến chứ? Bởi vì hắn rõ ràng biết mình thất bại, cho nên mới cự tuyệt!

Càng nghĩ như vậy Tiễn Bảo càng hưng phấn, hắn lại càng không thể nhìn Bộ Phương cự tuyệt khiêu chiến, bởi vì hắn cảm thấy hắn tìm được nhược điểm của Bộ Phương.

- Bộ lão bản... Ngươi làm như vậy được không? Ngươi tới Phụng Tiên Lâu ta bới móc, Tiễn Bảo ta có nói qua chữ không nào hay sao? Còn thoải mái cho ngươi thưởng thức mỹ thực, hôm nay Tiễn mỗ mang theo tâm tư so tài tới đây, Bộ lão bản lại cự tuyệt tại hạ, ngươi làm việc không phúc hậu rồi, chẳng lẽ Bộ lão bản chột dạ? Tự giác cho rằng Đao công không sánh bằng đại trụ của tại hạ?

Gương mặt đầy thịt mỡ của Tiễn Bảo dính vào nhau, cười nói.

Giọng nói của hắn vô cùng đáng ăn đòn, khiến cho người ta nghe xong sẽ cảm thấy rất khó chịu, ít nhất Âu Dương Tiểu Nghệ đứng xem náo nhiệt cũng cảm thấy tức giận, cái gì gọi là không phúc hậu? Cái gì gọi là chột dạ? Với tài nấu nướng của Bộ lão bản còn chưa đủ hay sao?

- Không phải chột dạ cũng không phải không phúc hậu, cho dù so Đao công phu, đầu bếp của ngươi không có tư cách so với ta, nếu không có tư cách, tại sao ta phải so với hắn?

Bộ Phương dừng bước lại, quay đầu, lạnh nhạt nói, từ giọng nói của hắn không có chút tức giận nào, giống như đang tự thuật một sự thật rất bình thường.

Triệu sư phụ tức giận, ta không có tư cách? Ta là người có Đao công mạnh nhất Phụng Tiên Lâu, ngươi còn nói ta không có tư cách?

- Tiểu tư ngươi thật càn rỡ, đáng tiếc Đao công không phải người nào nấu ăn ngon sẽ lợi hại hơn, có tư cách hay không phải so mới biết được, ngươi nói không có tư cách là không có tư cách, ngươi là cái gì chứ!

Triệu sư phụ lạnh lùng giễu cợt một câu.

Tiễn Bảo đứng ra đúng lúc, cười nói:

- ­ Đúng rồi Bộ lão bản, lần trước ngươi làm mất mặt Phụng Tiên Lâu rất nhiều, lúc này ta cũng không thể chịu thiệt, chỉ cần ngươi thừa nhận Đao công của ngươi không bằng đại trù của Phụng Tiên Lâu, ta sẽ bỏ qua việc này, thế nào?

Bộ Phương nhìn Tiễn Bảo, mặt không có biểu tình, đầu óc của người này bị hỏng rồi sao? Đều nói đại trù còn không có tư cách so Đao công với hắn,

Tiễn Bảo nói chỉ cần hắn thừa nhận Đao công không bằng đối phương, đây là gây cười.

Sắc mặt Bộ Phương dần lạnh xuống, ngươi đã muốn chết, vậy thì ta thành toàn cho ngươi.

Nhiệm vụ lâm thời: Kí chủ đáp lại Tiễn Bảo an bài khiêu chiến Đao công của đại trù Phụng Tiên Lâu, đồng thời còn ăn hϊếp đối phương.

(tục ngữ nói sĩ khả sát bất khả nhục, Đao công của đầu bếp không thể khinh thường, thiếu niên, dùng Đao công sáng mù mắt của ngươi dạy hắn đi!)

Quest thưởng: Lưu Tinh Đao công tiến giai.

Thời điểm Bộ Phương chuẩn bị đáp lại đối phương, âm thanh nghiêm túc của hệ thống vang lên trong đầu Bộ Phương, hệ thống vẫn nghiêm túc như vậy, thế nhưng Bộ Phương vẫn cảm thấy hệ thống giao nhiệm vụ còn mang theo tức giận.

Sắc mặt đầy cổ quái, Bộ Phương lạnh nhạt nhìn về phía Tiễn Bảo và Triệu sư phụ, nếu ngay cả hệ thống cũng tuyên bố nhiệm vụ, không đáp ứng là việc không thể nào.

Đã như vậy... Vậy tiếp thu đi.

- Có thể, ta đáp ứng ngươi, nhưng phải chờ thời gian tiểu điếm đóng cửa đã.

Bộ Phương thản nhiên nói.

Nụ cười trên mặt Tiễn Bảo cứng đờ, nụ cười dần biến mất, nói:

- Bộ lão bản đáp ứng sao?

Bộ Phương gật đầu, Mặt không có biểu tình.

- Địa điểm tỷ thí có thể do tại hạ quyết định hay không?

Tiễn Bảo nói, hắn còn không quên Tống Đào căn dặn, nhớ khí tức đáng sợ trên người Tống Đào, hắn quyết định làm theo lời Tống Đào nói.

- Tùy tiện.

Bộ Phương lười nói cái gì, xoay người tiến vào phòng bếp.

Triệu sư phụ và Tiễn Bảo liếc nhau, không hẹn mà cùng tươi cười gian kế thực hiện được, về sau Tiễn Bảo thét vọng vào phòng bếp:

- ­ Bộ lão bản, tại hạ đi trước, chờ thời gian ngươi đóng cửa, tại hạ sẽ phái người tới an bài việc khiêu chiến.

- Được.

Bộ Phương lạnh lùng đáp lại từ phòng bếp.

Tiễn Bảo và Triệu sư phụ nhất thời hưng cao hứng rời khỏi Bộ Phương Tiểu Điếm, chuẩn bị các công việc khiêu chiến.

Đám người Tiễn Bảo vừa đi, Âu Dương Tiểu Nghệ đã chạy tới cửa sổ phòng bếp hỏi Bộ Phương:

- ­ Xú lão bản, ngươi thực sự đáp ứng so đấu Đao công sao? Đao công của ngươi... Được không?

Ngẩng đầu nhìn Âu Dương Tiểu Nghệ, một thanh dao bầu đen thui xuất hiện trong tay Bộ Phương, năm ngón tay Bộ Phương không ngừng nhúc nhích, dao bầu giống như có sinh mệnh chạy trên tay Bộ Phương...

Âu Dương Tiểu Nghệ nhìn thao tác xinh đẹp như thế, nàng mở to mắt nhìn tất cả, đột nhiên nàng cảm giác chuyện mình lo lắng nhất là chuyện cười... Xú lão bản yêu nghiệt như vậy, tài nấu ăn tốt như vậy, Đao công có thể kém đi nơi nào?

Dường như nàng đã nhìn ra kết quả tỉ thí, sắc mặt lão bản Phụng Tiên Lâu tuyệt đối rất khó coi... Thật mong đợi xú lão bản đánh mặt người khác!

Giờ buôn bán kết thúc rất nhanh, Âu Dương Tiểu Nghệ và Dương Thần đều không vội mà rời đi, bọn họ rất chờ mong trận chiến này

Hiệu suất của Tiễn Bảo rất tốt, chỉ qua một lúc đã cho người thông báo với Bộ Phương, nhưng địa điểm lại làm Bộ Phương sững sốt.

- Ở cửa hẻm nhỏ?

Bộ Phương nghi ngờ hỏi.

- Đúng thế.

Người đến thông báo gật đầu, vô cùng chắc chắn.

Bộ Phương không nói lời nào, mặc áo khoác lông tơ ra ngoài, về sau mới rời khỏi tiểu điếm.

Lúc này đầu hẻm đang tỏa ra khí thế ngất trời, cửa hẻm nhỏ ngày thường người đi thưa thớt, lúc này lại có không ít người đi đường, trên hai cái bàn lớn còn đặt đầy nguyên liệu nấu ăn.

Triệu sư phụ mặc áo đầu bếp, đang đứng trước một cái bàn, trên bàn của hắn bày ra một giá đao lớn, trên đó cắm đầy nhiều loại dao bầu, mỗi một thanh đều tỏa ra hàn quang sắc bén.