Sổ Tay Mau Xuyên Mẫu Mực

Chương 83: Sủng vật rắn x Vu nữ

Tiểu yêu bên cạnh vốn dĩ là chuột liền hóa thành diều hâu, Kỷ Uyển lười biếng biến thành loại tiểu yêu động vật nào đó, trong nháy mắt như đang ở trong sở thú.

Phía sau đột nhiên truyền ra một tiếng kêu sắc bén.

Diều hâu và con rắn đã chiến đấu.

Nói thật tất cả mọi người đều không quá quen thuộc, lại học lớp biến thân, trong lúc nhất thời lại không ai phát hiện con rắn này không phải bạn học, đều hưng phấn quan sát.

Xà Vương cũng nhạy bén phát hiện điểm này, không hề chiến đấu hết sứ mà chỉ là hơi co rút đuôi, biến con chuột từ hình dạng diều hâu trở về, thật cẩn thận quấn lấy đuôi, không dám dựa vào quá gần, mà là cố gắng kéo dài thân thể, cẩn thận đưa tới nói Kỷ Uyển đưa tay là có thể với tới.

Có chút đáng thương.

Kỷ Uyển lạnh mặt: “Cảm ơn.”

Xà Vương không nhịn được vui vẻ lắc lắc đầu.

Kỷ Uyển: “Nhưng mà ta không ăn cái này.”

"Lạch bạch"

Xà Vương tổn thương lại nằm sấp xuống, còn không quên đem con chuột bắt được cho vào cái miệng lớn của mình.

Kỷ Uyển hỏi Ngũ Khuyển: “Tiểu yêu vừa ngồi bên cạnh ngươi tên là gì?”

"A," Ngũ Khuyển đang nghiên cứu thuật biến hình, có chút ngơ ngác, suy nghĩ một chút mới trả lời: “Hình như là Tiểu Minh.”

Kỷ Uyển: "..."

...... Ê, mau nhả con chuột tên Tiểu Minh này ra!

Nhờ Kỷ Uyển cứu giúp, chuột Tiểu Minh may mắn thoát chết.

Xà Vương ngốc nghếch nằm ở một bên, dường như không hiểu chuyện gì xảy ra!

Đem thức ăn ngon cho thì không cần, tới lúc mình tự nuốt sao lại đi cướp lại chứ? Đúng là một cô bé kỳ lạ. Nhưng hắn vẫn dễ dàng tha thứ vì mùi của cô bé rất dễ chịu, lại còn rất đẹp nữa.

Lúc Kỷ Uyển nhìn về phía Xà Vương, phát hiện toàn thân hắn như đang viết một câu---- ta rất xấu nhưng cũng rất ôn nhu.

Ngay lúc này, nàng muốn lập tức thoát khỏi thế giới phái sinh, để cái nhiệm vụ quỷ quái này thất bại đi.

...... Nể mặt chính mình, nhịn một chút nữa thôi.

Kỷ Uyển hít sâu một hơi, nói với Bác: “Tiên sinh, ta cần thời gian xử lý một chút chuyện riêng”

Bác hứng thú: “Xử lý cái gì, là xử lý Xà Vương này?! Ai nha, Xà Vương Tống Tử Nhiên cũng có lúc rơi vào tình trạng như vậy. Quả thật nên xử lý thật tốt, hiện giờ hắn thần trí không rõ, bản lĩnh đều mất sạch, vừa vặn có thể lột da ăn thịt, đối với lão phu là đại bổ, đối với nàng cũng rất có lợi. Hay là cùng ăn đi?”

Bác nghĩ là nàng định quay về châm lửa nấu Xà Vương này, ông ta thể hiện rõ ràng nếu là như vậy thì cũng phải được chia canh. Nói thật, nó cũng giống như vất vả một tháng nhận lương, trên đường tùy tiện xuất hiện một người muốn chia một nửa đi, thật ra là rất không có lý.

Thế nhưng, vũ lực chính là đạo lý cuối cùng.

Nhìn vẻ mặt ông ta rõ ràng không chỉ là nói chuyện mà thôi, Xà Vương đối với hắn có lực hấp dẫn không nhỏ. Kỷ Uyển kìm nén sự không thoải mái trong lòng ôm Xà Vương vào ngực, tức giận đến muốn một kiếm chém người gây sự ngay lập tức.

“Tiên sinh, ta thích hắn, nuôi dưỡng có công dụng lớn, không thể ăn!”

Thanh âm của nàng rõ ràng là nghiến răng nghiến lợi, không hề giống thể hiện sự yêu thích chút nào.

Bác nhìn nàng một cái, lại nhìn Xà Vương trong ngực nàng vài lần, giống như là đang tự hỏi nếu ra tay với Vu Tộc vì một Xà Vương thì có đáng hay không. Cuối cùng, ông ta thở dài với một chút tiếc nuối: “Được rồi! Đi đi!”

Kỷ Uyển vừa rời khỏi đảo Phù Không, lập tức ném Vương Xà trong ngực xuống đất, ấn ngực không ngừng thở dốc.

Xà Vương cũng là yêu tộc, đối với khí tức là nhạy cảm nhất, vừa mới ở trong ngực tiểu cô nương không dám nhúc nhích, bây giờ bị ném ra lập tức nhanh nhẹn xoay tròn, đôi mắt chôn vào trong thân thể của mình, quả thực đặc biệt ngoan.

[Ký chủ, tình hình của cô không đúng lắm.]

Ta đương nhiên biết không đúng lắm, nếu không hệ thống không chủ động gọi không xuất hiện vì sao một hai ngày nay lại thường xuyên xuất hiện? Kỷ Uyển suy đoán là vì hồn phách người phàm của nàng không cách nào khống chế thân thể Vu Tộc, cho nên để cho tính tình bạo ngược bẩm sinh của Vu Tộc cắn trả, mà nàng phát hiện không đúng cũng không có biện pháp nào có thể giải quyết.

Kỷ Uyển: “Hệ thống có biện pháp gì không?”

Hệ thống bị kẹt... Ngay từ đầu Kỷ Uyển đã biết, sau khi hệ thống đưa ký chủ vào thế giới phái sinh, sẽ không thể nhúng tay vào nữa. Nàng chưa bao giờ có tâm lý dựa vào người khác, vì vậy nàng không quá chán nản. Chỉ là thật sự rất muốn lôi thực thể của hệ thống ra, giẫm lên 80 cước cho hả giận.

Kỷ Uyển: “Nếu không có cách thì ngoan ngoãn câm miệng!”