Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 272: Thiết lập “căn cứ”

Tô Bằng cùng với Hà Quyền Long ngồi trên xe Porsche đi tới khu biệt thự của Hà Quyền Long.

"Những điều mà nữ nhân đó nói, cô em gái kia của nàng thực sự có bản lãnh lớn như vậy sao?"

Hà Quyền Long vừa lái xe vừa nói với Tô Bằng.

Tô Bằng không có trả lời, hắn biết Hà Quyền Long chẳng qua là thuận miệng nói một chút mà thôi, mà còn hắn cũng đang suy nghĩ về chuyện này.

“Nếu Vương Ngả Đạt nói là sự thật, muội muội của nàng chính là một nhân tài, tương lai có thể cần dùng đến... Có điều mình phải gọi điện thoại cho đối phương, nếu chứng thật nó thật sự có bản lĩnh kia, sau này xuất ra một ít tiền bảo nàng trợ giúp mình tìm tòi một chút tin tức cũng không tồi."

Trong lòng Tô Bằng thầm nghĩ, kỹ thuật về máy vi tính của hắn cũng coi như không tệ, nhưng dù sao xâm nhập chuyên nghiệp lại không có bằng những hacker chuyên nghiệp này.

Porsche bay nhanh trên đường, kiến trúc ở Sydney xây dựng khá đặc biệt, tình hình giao thông cũng không tệ lắm, rất nhanh bọn người Tô Bằng đã về tới biệt thự của Hà Quyền Long.

Tô Bằng trở lại biệt thự, nói với Hà Quyền Long mình chợt nhớ tới một việc, liền tự mình quay lại phòng cho khách trước.

Hắn mở máy tính ra, đăng nhập vào email, nhìn xem thử có tin tức trong nước gửi đến hay không.

Chẳng qua là dì ba Tăng Na cũng không có gửi thư gì cho mình, xem tình hình dì ấy hình như cũng không quá thuận tiện.

Tô Bằng vốn là định đem suy đoán tình hình của mình gửi cho Tăng Na một email, nhưng nghĩ lại, hiện nay ở trong nước chủ yếu là dì ba mình mình chống đỡ, nếu ông nội còn tỉnh táo thì có lẽ còn có giúp ích lớn, nhưng bây giờ ông nội đang hôn mê, mình gửi qua cũng chỉ là tăng thêm cho dì ba áp lực mà thôi, cũng không có tác dụng gì.

“Vẫn là trước tìm được địa chỉ của đại hội người chơi cá nhân thì hơn."

Trong lòng Tô Bằng thầm nghĩ, ngay sau đó đăng nhập vào trong trò chơi, sau đó tìm địa chỉ email mà Từ Khản đã từng gửi email qua cho Triệu Thu.

Tô Bằng nhập địa chỉ email này vào, sau đó gửi qua một cái mail ngắn.

“Ta là Triệu Thu, gần đây xảy ra chút việc. Hành động không tiện, có thể đi Úc được, địa chỉ tụ hội của những người chơi cá nhân là gì?"

Tô Bằng giả mạo Triệu Thu gửi cho Từ Khản kia một email.

Email vừa mới gửi xong, qua khoảng năm phút đồng hồ liền đã có hồi âm.

“Phòng hội nghị số 3 tại trung quốc tế ở Canberra. Thời gian có chút thay đổi, hai tuần sau sẽ bắt đầu, vào ngày thứ tư. Còn nữa Triệu lão đệ ngươi vẫn còn ở tại Quận Giang Ninh? Thời gian giống như trên ở trong trò chơi, hội trân bảo ở Lương Châu có một buổi đấu giá, nếu tài chính của lão đệ dư dả có thể đi xem thử, buổi đấu giá chỉ nhận tiền trong trò chơi. Nhưng tiền trong trò chơi cùng với tiền trong thực tế cũng có thể mua bán cho nhau, cũng không thiếu thứ tốt, đáng giá đi một lần."

Từ Khản kia dường như không biết sự biến hóa trong công ty của Tô Bằng, coi Tô Bằng là Triệu Thu mà gửi tin lại.

Tô Bằng nhìn thấy vậy, ngay lập tức ghi thông tin này lại.

Mà lúc này đây, cửa phòng của Tô Bằng đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.

Tô Bằng ngay lập tức đóng máy tính lại, sau đó đi đến mở cửa ra.

Chỉ thấy ngoài cửa, Hà Quyền Long vẻ mặt cổ quái đứng ở cửa, trong tay hắn cầm di động, vẻ mặt có chút cổ quái đưa cho Tô Bằng, nói:

"Điện thoại tìm ngươi."

“Ồ?"

Tô Bằng nghe xong cảm thấy kinh ngạc, nhận lấy điện thoại, nói:

"Xin hỏi ai vậy?"

"Mr. Tô, ta là Âu Mễ Tư Thong, ta đối với hành vi của ngươi cảm thấy rất tức giận!"

Trong điện thoại, đột nhiên truyền đến giọng nói có chút kích động của Âu Mễ Tư Thông.

“Có chuyện gì xảy ra sao?"

Tô Bằng nghe xong, cảm thấy nghi ngờ hỏi.

“Ngươi đã ở Úc, đã có tư cách di dân, hơn nữa cũng đã lấy được thẻ xanh! Sao còn muốn tìm chúng ta? Chúng ta đem hồ sơ cá nhân của ngươi đệ trình lên, thiếu chút nữa đã xảy ra vấn đề. Đối với hệ thống sắp xếp của công ty chúng ta tạo thành ảnh hưởng rất lớn! Ngươi là cố ý làm như vậy sao?"

Tô Bằng sửng sốt, đột nhiên hắn nhớ tới cô bé ở trong nhà hàng vừa rồi kia.

“Ồ, đây có thể là hiểu lầm... Ừm, ngươi cũng biết, Ta vô cùng gấp gáp cần phải có thẻ xanh sớm cho nên ngoại trừ các ngươi ra ta còn thông qua một số thủ đoạn để lấy được thân phận, có thể là bọn họ làm sớm trước các ngươi một bước cũng nên..."

Tô Bằng giải thích một chút với Âu Mễ Tư Thông ở bên kia điện thoại.

“Đây là chuyện ma quỷ gì vậy! Mr. Tô, chúng ta tra được trên tư liệu của người rằng ngươi từ lúc tám tuổi đã theo cha mẹ di dân sang Úc!"

Đối phương vẫn hết sức tức giận như cũ, nói với Tô Bằng.

Nghe thế, Tô Bằng không khỏi có chút im lặng, cô bé tên là Vương Lệ Tát kia trong vòng mấy phút đồng hồ hẳn là không có nhập vào nhiều tư liệu như vậy chứ, hẳn là đối phương đã dùng cái mẫu gì đó để tạo ra thân phận của mình đi.

“Cái này... Âu Mễ tiên sinh có thể hiểu cho một số phương pháp kỹ thuật, chẳng hạn như hacker với máy vi tính... Ừm, có thể hiểu như vậy, dù sao tình hình của ta ngươi cũng biết, ta là nhập cư trái phép tới đây, nếu là đã có thân phận thì cần gì phải làm cho phiền toái như vậy?"

Tô Bằng có chút bất đắc dĩ, dù sao cũng coi như là mình đùa giỡn đối phương, liền phải cố gắng giải thích với đối phương.

Nghe xong những lời này của Tô Bằng, đối phương rõ ràng suy tư một chút, sau một lúc lâu, giọng nói của Âu Mễ Tư Thông trở nên hòa hoãn, nói:

“Là phương pháp dùng kỹ thuật? Mr.Tô có phương thức liên lạc với đối phương không? Nếu như là thật sự như vậy, chúng ta muốn liên lạc với đối phương một chút, xem thử có khả năng hợp tác hay không."

“Cái này, thật có lỗi, đối phương là người rất chú trọng đời tư cá nhân, làm xong chuyện này cũng đã cắt đứt liên hệ với ta rồi."

Tô Bằng lắc đầu, hắn cũng không muốn nói rõ chuyện này.

"Đã như vậy... Âu Mễ tiên sinh, chuyện này coi như là sai sót của ta, có điều chuyện di dân đầu tư có thể tạm dừng một chút, bất động sản của Sydney ta cũng không mua nữa, nhưng biệt thự ở Canberra còn có kho hàng, giao dịch vẫn tiếp tục, coi như là đền bù tổn thất một chút cho các ngươi."

Tô Bằng suy nghĩ một lát, nói với đối phương.

Âu Mễ Tư Thông trầm mặc một trận, mới nói:

“Ngươi như vậy không phù hợp với quy tắc, có điều nếu đã xảy ra rồi vậy thì cứ như vậy đi, chỉ là giao dịch bất động sản sẽ đơn giản hơn nhiều, ta ngày mai sẽ đi qua."

"OK, cứ quyết định như vậy đi, đúng rồi, nếu thuận tiện thì giúp ta mua một chiếc xe SUV có rèm che, mai sẽ thanh toán luôn."

Tô Bằng nói, đối phương cũng đáp ứng, sau đó Tô Bằng cúp điện thoại.

“Này thật không ngờ, tiểu cô nương kia lại lợi hại như vậy, ngươi đã lưu lại số điện thoại của các nàng đúng không? Cho ta lưu với, không biết lúc nào cần nhờ đến người ta."

Tô Bằng nghe xong, lập tức đoán được suy nghĩ của Hà Quyền Long, người nọ là đã đỏ mắt với năng lực về kỹ thuật của người ta, muốn tiếp xúc với đối phương."

“Hà ca, ta có thì có điện thoại của các nàng. Có điều tiểu đệ vẫn khuyên ngươi một câu, đối phương rõ ràng không phải là đèn cạn dầu, Hà ca nếu muốn nhúng tay vào, vẫn nên có chút chuẩn bị mới tốt."

Tô Bằng nói, Hà Quyền Long khẽ gật đầu, nhưng rõ ràng không có nghe vào tai, Tô Bằng thở dài đem số điện thoại của Vương Ngả Đạt đưa cho hắn.

Đồng thời, Tô Bằng đối với cảnh ngộ của tỷ muội Vương Ngả Đạt cũng có sự hiểu biết nhất định.

Loại năng lực về kỹ thuật này của đối phương, mặc dù là một loại thiên phú khó lường, nhưng cũng đồng thời là một loại nguy hiểm. Loại năng lực này, tất cả những người có chút dã tâm đều muốn đem Vương Lệ Tát kia khống chế ở trong tay.

Hà Quyền Long mới gặp qua người ta một lần cũng đã cảm giác được giá trị kinh tế của tiểu cô nương kia Vương Lệ Tát, nếu là ở trong nước nói không chừng vị ca ca này trực tiếp tìm người khống chế Vương Ngả Đạt, để cho tiểu cô nương kia làm việc cho hắn.

"Đây cũng xem như là chữ tài liền với chữ tai một vần nhỉ?"

Trong lòng Tô Bằng thầm than một tiếng, có điều hắn cũng không cần biết nhiều như vậy.

...

Một ngày thời gian trôi qua rất nhanh, ngày hôm sau, Âu Mễ Tư Thông mang theo hợp đồng cùng với các loại thủ tục đến đây ký hợp đồng.

Hết thảy đều rất bình thường, Tô Bằng tổng cộng giao ra một ngàn bốn trăm vạn nhân dân tệ, mua một tòa bất động sản ở Canberra của đối phương, đối phương có tặng kèm một chiếc xe SUV màu đen có rèm che, cùng với giấy chứng nhận thẻ xanh đã làm xong xuôi.

Âu Mễ Tư Thông sau khi ký hợp đồng thì vội vàng rời đi, Tô Bằng cũng chuẩn bị từ biệt Hà Quyền Long cùng với Lệ tỷ, đi đến Canberra.

Hắn trực tiếp lái cỗ xe SUV kia, chạy đường cao tốc đi đến Canberra, Canberra cách Sydney khoảng chừng 309km, chạy đường cao tốc chỉ mất mấy giờ, còn có định vị GPS, rất thuận tiện.

Tô Bằng cũng không lưu luyến, lên xe của mình, từ biệt hai người Hà Quyền Long cùng với Lệ tỷ xong liền chạy tới Canberra.

Ngay khi Tô Bằng rời khỏi nhà của Hà Quyền Long, ở phi trường quốc tế Sydney, có hai người quen cũ của Tô Bằng cũng vừa hạ cánh xuống máy bay.

Một trong số đó là người phương Đông, dáng người không cao, nhưng lại hết sức xốc vác, bộ dạng rất tinh anh, hơn nữa luôn mang theo một chiếc kính mác.

Một người khác thì tóc húi cua dựng thẳng, một thân áo đen, tay luôn đặt ở trên thắt lưng của hắn.

Nếu Tô Bằng đến đây, lập tức sẽ nhận ra, hai người này, một là bộ trưởng của công ty đã mất tích thật lâu, Thời Thiên Quân, một người khác chính là sát thủ áo đen nghe lệnh của Thời Thiên Quân.

Hai người này sau khi xuống máy bay, liền vội vàng đi vào trong thành phố Sydney...

Trải qua khoảng ba giờ lái xe, Tô Bằng đã từ Sydney đi tới Canberra.

Ở trên ghế lái phụ của chiếc xe SUV, Tô Bằng đặt các loại giấy chứng nhận về bất động sản ở Canberra cùng với cái chìa khóa.

Tô Bằng tiến vào trong thành phố Canberra, dựa theo nhắc nhở của GPS ở trên xe, lại chạy thêm 40 phút, rốt cuộc tìm được biệt thự ở phía Nam trung tâm thành phố này.

Canberra mặc dù là thủ đô của Úc, nhưng mà trình độ phồn hoa chưa hẳn đã so được hơn Sydney.

Chỉ là nơi này không có chỗ nào tốt khác, ngoại trừ so với thủ đô của Trung Quốc thì mật độ dân số ít hơn rất nhiều, cho dù trung tâm thành phố cũng có thể xây được biệt thự.

Tô Bằng tìm được biệt thự của mình, là một biệt thự ba tầng, phía dưới có một cái ga ra, còn có một sân sau, trong sân sau có một hồ bơi lộ thiên.

Lúc này cũng đã gần sang thu, trong sân có không ít lá rụng.

Tô Bằng cũng không để ý đến nhiều lắm, dùng khóa thẻ mở cửa chính của biệt thự ra, sau đó lái xe vào bên trong.

Trong chùm chìa khóa của Tô Bằng, có điều khiển từ xa cho cái ga ra, sau khi đem xe đặt ở trong ga-ra xong, Tô Bằng đi vào trong biệt thự.

Đây là một biệt thự phong cách Âu Châu pha với Thổ Nhĩ Kỳ, trong phòng có không ít tranh nghệ thuật, còn có một lò sưởi trong tường, trong phòng có thể thấy những tấm ván gỗ dùng để trang sức bằng gỗ thật.

“Coi như không tệ."

Tô Bằng nhìn xem thử, cảm giác cũng được, trong phòng có máy hút bụi tự động, không cảm thấy quá bẩn.

Biệt thự này cũng có hệ thống bảo vệ, mặc dù đối với người chuyên nghiệp thì có vẻ hơi đơn sơ, hệ thống người bình thường mà nói thì cũng coi như là phòng hộ nghiêm mật rồi, về mặt an toàn cũng không cần phải lo lắng.

Đồ đạc trong biệt thử, phần lớn đều do chủ nhân cũ để lại, chất lượng đồ đạc cũng không tệ, giá trị chừng mấy chục vạn.

“Rất tốt, tùy thời cũng có thể ở lại, xem diện tích kiến trúc, ở bảy tám người một chút cũng không lo phải chen chúc, về sau nếu có đồng bạn có thể đem nơi này làm căn cứ."

Tô Bằng nhìn ngắm, trong lòng rất là vừa lòng.

Hắn lên trên lầu nhìn thoáng qua, có hai phòng ngủ chính, bốn phòng cho khách, hai kho chứa đồ, một phòng tập thể hình, nhưng dụng cụ cần có cũng đều có đủ.

Trong lòng Tô Bằng hết sức hài lòng, biệt thư hơn một nghìn vạn cũng không có lỗ.

Mạng internet trong phòng cũng là 100mb/s lúc nào cũng có thể sử dụng.

“Rất tốt... Chỉ cần thêm một số thiết bị, làm một vài phương tiện phòng hộ là có thể ở lại chỗ này."

Tô Bằng dò xét cả tòa biệt thự một lần, trong lòng tương đối hài lòng.

Có điều hắn không có ở lại lâu mà là lái xe đi ra ngoài, đi đến một nơi khác.

Cách hai cây số, có một cây cầu lớn, phía dưới cây cầu có không ít kho hàng nhỏ.

Nơi này là trung tâm thành phố, một khu vực ở đây không biết do nguyên nhân gì đã làm cho nơi này thành một bãi đỗ xe, kho hàng mà Tô Bằng đã mua cũng ở chỗ này.

Tô Bằng tìm được kho hàng mà mình đã mua, sử dụng chìa khóa kéo cửa cuốn lên, tiến vào bên trong.

Kho hàng này khoảng hơn sáu mươi mét vuông, cơ bản không có thứ gì cả, chỉ là trên vách tường của kho hàng có không ít giá gỗ.

"Chỗ này cũng khá ổn... Cần trang bị thêm một chút là có thể trở thành một nơi để theo dõi."

Tô Bằng nhìn, gật gật đầu.

Đây là thói quen lúc hắn làm trinh thám.

Bình thường là hắn không chỉ có một địa điểm để ở lại, mà là ngoài địa điểm ở lại chủ yếu ra còn có thêm mấy 'ổ' dự phòng.

Những 'ổ' này tốt nhất là có thể theo dõi lẫn nhau.

Tô Bằng đã lên kế hoạch xong xuôi, trang bị cho nơi này thiết bị nghe lén và giám thị, sau đó lại cũng trang bị bên biệt thự của mình, thiết đặt một hệ thống giám thị lẫn nhau, như vậy vạn nhất có cái gì ngoài ý muốn mình cũng có thể dễ dàng thu hoạch được tin tức.

Lúc này, hắn không quá quen thuộc với Canberra, chờ qua một thời gian ngắn sau khi quen hơn, ngoại trừ hai nơi này, hắn còn có thể thuê một số nơi khác nhau ở thành phố này, làm điểm dừng chân của mình.

Thấy hai chỗ này của mình, Tô Bằng hết sức hài lòng, việc trang bị hệ thống giám thị, cũng không vội nhất thời, Tô Bằng khóa nơi này lại sau đó lái xe SUV đi đến một siêu thị gần đó mua một chút thức ăn cùng với đồ dùng hằng ngày rồi trở lại biệt thự.

Tuy rằng Tô Bằng bây giờ cũng cực kỳ muốn mua một khẩu súng, nhưng cái này cũng không thể vội vàng, trước tiên phải bố trí ổ của mình cho an toàn thoải mái một chút đã, sau đó lo tính cái khác cũng chưa muộn.

Trở lại biệt thự, Tô Bằng thông qua mạng internet, đặt hàng một đống thiết bị bình thường, một số công cụ thi công, cùng với bốn năm chiếc máy tính, đây đều là để trang bị cho căn biệt thự này trở thành một căn cứ địa.

Về phần thiết bị nghe lén, Tô Bằng lúc ở trng nước vẫn là lấy từ chỗ chú ba, chú ba của hắn phụ trách kho trang bị trong bộ đội đặc chủng, cơ bản có thể cho hắn những thiết bị tối tân nhất.

Nhưng Tô Bằng cũng đã có đường dự phòng, cái này cũng có ở trên các trang mua sắm trực tuyến như Amazon, nếu cẩn thận tìm tòi sẽ phát hiện một số bất ngờ.

Cứ như vậy, Tô Bằng liên tục năm sáu ngày đều ở trong biệt thự thiết đặt, khoảng một tuần sau cả tòa biệt thự đã được hắn cải tạo một phen.

Biệt thự bây giờ, hệ thống phòng ngự đã tăng lên một cấp bậc, hệ thống nghe lén và giám thị mua trên internet cũng đã đến rồi, Tô Bằng lui tới giữa nhà kho cùng với biệt thự, chia cho mỗi bên một bộ thiết bị.

Mà còn hắn cũng dần dần quen thuộc với hoàn cảnh ở Canberra, cũng ở trong cửa hàng súng ống mua được mấy loại súng.

Bây giờ, trong biệt thự của Tô Bằng đã có một thanh Colt M1911A1, một khẩu súng ngắn ổ quay tính năng rất ổn định, còn có một khẩu súng lục Desert Eagle tuy rằng ở trong thành phố không mấy khi dùng đến nhưng là bởi vì yêu thích nên vẫn mua về, cùng với mấy viên đạn bạc.

Đồng thời, Tô Bằng cũng đặt ở cửa hàng súng một khẩu súng trường kinh điển AK17.

Về phần súng bắn tỉa, Tô Bằng tạm thời không có mua, bây giờ mua cũng chưa chắc có thể sử dụng được, Tô Bằng tính toán tham gia một khóa học bắn xạ kích xong thì hẳn mua sau.

Cứ như vậy, thời gian dần dần trôi qua, còn có bốn ngày chính là đến đại hội người chơi cá nhân ở Canberra...