Nhà xưởng của Crews, rất hiếm thấy khách hàng tới, Thạch Phong đi đến, lập tức đưa tới chú ý của Lucy Aura.
“Thưa ngài Liệp Ma Nhân tôn kính, nhiều vật phẩm của cửa tiệm bảo đảm chất lượng, không biết ngài muốn cần gì?” Lucy Aura đã đi tới cung kính hỏi.
Thạch Phong không nghĩ tới Liệp Ma Nhân mặc kệ ở đâu, đều rất được tôn kính, cho dù là thành Hắc Dực.
“Ta nghĩ muốn xem qua hàng hoá mới nhập của tuần này.” Thạch Phong đáp.
“Thưa ngài, tuần này tiệm nhỏ chúng tôi có rất nhiều hàng mới, cam đoan ngài nhất định hài lòng.” Lucy Aora nói.
“Vậy dẫn tôi đi xem một chút đi.” Thạch Phong gật đầu nhẹ.
Ở kiếp trước Thạch Phong căn bản không có đi lên lầu hai, không nghĩ tới lầu hai cũng có bán đồ.
“Thưa ngài, mời đi sang bên này.”
Nói xong Lucy Aura liền dẫn Thạch Phong đi đến lầu hai.
Trên lầu hai khắp nơi đều là có tủ kệ, trong đó trưng bày rất nhiều đạo cụ công trình ly kỳ, làm cho người ta nhìn hoa mắt.
Tại kệ trưng bày, có một vật cực kì hấp dẫn Thạch Phong.
Giày Hỏa Tiễn!
Thần khí chạy trốn tuyệt nhất trong Thần Vực, đã có nó thì gặp nạn ngoài dã ngoại, hoặc bị đuổi gϊếŧ, đều có thể ung dung chạy thoát.
Hơn nữa đây là trang bị cấp Sử Thi do công trình học Tông Sư chế luyện, bất kể là thuộc tính hay hiệu quả, cũng không phải Giày Hoả Tiễn bình thường có thể so sánh.
Bất quá yết giá một ngàn hai trăm kim, làm cho người ta sợ hãi, cho dù Thạch Phong tự nhận đã rất có tiền, còn chưa đủ số lẻ của nó nữa.
Dạo qua một vòng các kệ tủ trưng bày, mỗi loại vật phẩm Thạch Phong đều rất thích, hơn nữa mang đến sự trợ giúp cho hắn thật lớn, hận không thể mang tất cả về nhà, nhưng là túi tiền không đủ dày, chỉ có thể ngắm đã mắt mà thôi.
“Ngài Liệp Ma Nhân, những vật này ngài đều không hài lòng sao?” Thật vất vả khách mới tới, Lucy Aura chứng kiến Thạch Phong luôn lắc đầu, liền vội vàng hỏi.
Ý những cử chỉ của Thạch Phong nói lên hắn không có nhiều tiền như vậy, thứ gì trong tiệm chỗ này động một tí là hơn mười kim rồi trên trăm kim, chỉ bằng hơn ba mươi kim trong ba lô hắn, nhiều nhất mua được một thứ rồi phải trở về.
“Chỗ cô có lựu đạn Băng Sương bỏ túi sao?” Thạch Phong suy nghĩ, vẫn nên mua một vài thứ thực dụng trước.
“Ngài Liệp Ma Nhân, Lựu đạn Băng Sương bỏ túi tại khu bình thường lầu một, cho nên khu khách quý lầu hai không có trưng bày, mời ngài theo tôi.” Lucy Aura lại dẫn Thạch Phong xuống lầu một.
Lúc này Thạch Phong mới giật mình, nguyên lai lầu hai là khu khách quý, khó trách vật phẩm đều vừa tốt vừa mắc như vậy, ở kiếp trước khi hắn phát hiện nhà xưởng này, đã là level 70-80, bất quá không có danh xưng tôn quý như Liệp Ma Nhân, chỉ có thể ở khu bình thường lầu một đi một vòng, bất quá cũng giúp hắn thu hoạch rất nhiều.
Hiện tại ngoài ý muốn phát hiện khu khách quý lầu hai, còn có nhiều đồ tốt thế kia, nhưng đáng tiếc thiếu tiền không mua nổi, chỉ có chờ từ nay về sau kiếm được nhiều tiền hơn lại đến mua vậy.
Lầu một trưng bày vật phẩm tương đối ít đi rất nhiều, mà giá tiền cũng phải chăng hợp túi tiền.
“Ngài Liệp Ma Nhân, đây là lựu đạn Băng Sương bỏ túi mà ngài muốn, chia làm ba loại sơ trung cao, không biết ngài muốn loại nào?” Lucy Aura giới thiệu ba loại Lựu đạn Băng Sương bỏ túi mới lấy ra.
Lựu đạn Băng Sương bỏ túi Sơ cấp, có hiệu quả với quái vật (người chơi) dưới level 30, có thể tạo thành 200 điểm tổn thương băng pháp trong phạm vi 10 mét, đông lại 5 giây, chậm lại 60%, duy trì liên tục 12 giây, mỗi cái có giá 1 ngân 50 đồng tệ.
Lựu đạn Băng Sương bỏ túi Trung cấp, có hiệu quả với quái vật (người chơi) dưới level 70, có thể tạo thành 800 điểm tổn thương băng pháp trong phạm vi 12 mét, đông lại 5 giây, chậm lại 60%, duy trì liên tục 12 giây, mỗi cái có giá 10 ngân tệ.
Lựu đạn Băng Sương bỏ túi Cao cấp, có hiệu quả với quái vật (người chơi) dưới level 120, có thể tạo thành 2000 điểm tổn thương băng pháp trong phạm vi 15 mét, đông lại 5 giây, chậm lại 60%, duy trì liên tục 12 giây, mỗi cái có giá 70 ngân tệ.
Tức là một lựu đạn Băng Sương bỏ túi Trung cấp, liền có thể gϊếŧ chết một tên MT một thân trang bị Thanh Đồng level 5, Sơ cấp tuy gϊếŧ không được trong một lần, nhưng có thể đông tại chỗ 5 giây, chậm lại 60%, cái hiệu quả này cũng cực kỳ đáng sợ.
Về phần lựu đạn Băng Sương bỏ túi Cao cấp, thật không để người thường chơi nổi, không kể đến 2000 điểm thương tổn băng pháp, phạm vi những 15 mét, nếu sử dụng vào thời điểm gϊếŧ Võ Lâm Minh, cũng không cần phiền toái nhiều thứ rồi, trực tiếp ném lên ba cái lựu đạn Băng Sương bỏ túi, liền giải quyết toàn bộ.
Chỉ có điều một cái lựu đạn Băng Sương bỏ túi Cao cấp mất 70 ngân tệ, quá mắc, hơn nữa hắn đẳng cấp hiện tại mà sử dụng, quả thực chính là ném tiền như rác.
“Tôi muốn ba tổ lựu đạn Băng Sương bỏ túi sơ cấp và ba mươi cái trung cấp.” Thạch Phong cảm thấy vẫn mua một ít trung cấp dùng để phòng ngừa cho an tâm, nếu gặp phải Võ Lâm Minh đuổi gϊếŧ lần nữa, lựu đạn Băng Sương bỏ túi Trung cấp có thể giải quyết tất cả.
Một tổ Băng Sương thủ lôi 200 cái, ba tổ đủ dùng thời gian rất lâu.
“Ngài Liệp Ma Nhân được hưởng ưu đãi 90% ở đây tiệm chúng tôi, tổng cộng những thứ này có giá trị là 10 kim 80 ngân.” Lucy Aura đem ra mọi thứ ra, tính toán một lượt xong rồi nói.
“Được.” Thạch Phong trong lòng khá vui vẻ, ở kiếp trước hắn là Kiếm Vương bậc ba tới đây mua đồ cũng không có giảm giá, không nghĩ tới cái danh hiệu Liệp Ma Nhân này trâu như vậy, lại có thể mua đồ được giảm giá ở thành Hắc Dực, đây chính là niềm vui ngoài ý muốn.
Mua được lựu đạn Băng Sương bỏ túi, sau đó Thạch Phong liền gọi xe ngựa đi đến hội đấu giá Hắc Dực ở trên đường lớn của khu trung tâm thương mại.
Hội đấu giá Hắc Dực là một trong những kiến trúc hùng vĩ nhất ở thành Hắc Dực, chiếm diện tích chừng bốn sân bóng đá nhỏ, có một trăm tám mươi tám tầng. Các đại quý tộc tất cả quốc gia, thậm chí đại nhân vật bậc năm đều tỉnh thoảng tới nơi này mua đồ.
Thạch Phong vừa mới đi đến cửa ra vào hội đấu giá Hắc Dực, đã nhìn thấy cổng hội đấu giá Hắc Dực có hơn mười người chơi đang xếp hàng vào sân.
Bất quá cũng không có gì đáng phải ngạc nhiên, một trấn Hồng Diệp đã xuất hiện một tấm giấy thông hành, cả thành Bạch Hà quản lý mấy trăm tiểu trấn, mà vương quốc Tinh Nguyệt chừng trên trăm thành thị, toàn bộ Thần Vực có trên trăm quốc gia, nên bây giờ ở thành Hắc Dực xuất hiện mấy trăm người chơi lạ cũng rất bình thường.
Hiện nay có thể đến thành Hắc Dực, nếu không phải quá may mắn, chính là một vài quản lý cấp cao của các thế lực. Dù sao sau khi người chơi bình thường đến đây, rất nhanh sẽ có thể phát hiện thành Hắc Dực mặc dù tốt, nhưng là đối với người chơi bình thường không có bất kỳ trợ giúp gì, còn không bằng bán vé đi cho quản lý cấp cao của các thế lực để kiếm được một món tiền.
Đẳng cấp của những người chơi xếp hàng kia cũng rất cao, đẳng cấp cao nhất đạt tới level 7, là người đàn ông lực lưỡng râu quai nón, một thân trang phục Thanh Đồng level 5, tăng thêm vài món rời cấp Huyền Thiết, gánh vác một thanh Cự Phủ cấp Huyền Thiết. Nhìn là biết thực lực không thể khinh thường, những người khác cũng đều là level 6, một thân trang phục Thanh Đồng, mỗi người ai cũng không đơn giản.
Những người này chứng kiến Thạch Phong đi tới đây, phát hiện đẳng cấp Thạch Phong đạt tới level 7, giống với người đàn ông lực lưỡng râu quai nón bên cạnh, nhưng lại một thân trang phục tinh xảo màu bạc trắng, hơi lộ ra một cỗ rét lạnh và cảm giác uy hϊếp to lớn. Mặc dù là bộ trang phục Thanh Đồng thôi, nhưng xem sơ cũng biết bộ trang bị ấy không đơn giản, hơn nữa trên người Thạch Phong còn có món rời cấp Bí Ngân, một thanh trường kiếm màu đen nhìn không rõ phẩm chất, nhưng một thanh còn lại vậy mà là cấp Bí Ngân, so với người đàn ông râu ria kia còn lợi hại hơn, lập tức ai cũng có lòng muốn kết bạn.
“Tại hạ Bái Nguyệt Điện Cô Hồng, vị bằng hữu này tôi trước kia chưa từng gặp qua anh, anh là lần đầu tiên đến thành Hắc Dực sao?” Một vị kiếm sĩ level 6 nhìn khá thư sinh yếu đuối mở miệng nghênh đón Thạch Phong mới bước vào.
Thạch Phong đến thành Hắc Dực cũng không có ngụy trang trang bị, chỉ là cải biến thoáng dung mạo, biến thành dáng vẻ Hắc Viêm trưởng thành rõ rệt, như vậy người khác cũng không nhận ra được hắn là Dạ Phong.
Nghe vị thư sinh tự giới thiệu, Thạch Phong không khỏi quan sát người đàn ông tên Cô Hồng ấy.