Tuy rằng lối đi nhỏ, ánh đèn có điểm tối, tuy rằng Diệp An Thần đi vào thế giới này cũng chỉ gặp qua người này một lần, nhưng lần gặp ấy cũng chỉ là ngắn ngủn vài phút. Nhưng khi Diệp An Thần goi, người trước mặt không phải bác cả của cậu còn sẽ là ai?
“Tiểu Thần a! Ngươi như thế nào sẽ ở nơi loại này a!” Diệp Quốc Minh nhìn Diệp An Thần trước mặt rất từ ái hỏi.
"Cháu cùng đồng nghiệp mở tiệc.” Đối mặt bác cả của mình, Diệp An Thần ăn ngay nói thật.
“Phải không? Như vậy là tốt, như vậy là tốt, tiểu Thần a! Ngươi đã tìm được công việc a!” Hiền lành gật gật đầu, Diệp Quốc Minh lại rất hiền lành hỏi.
“Đúng vậy!” Diệp An Thần lại một lần nữa ăn ngay nói thật, tuy rằng đối với bác cả này Diệp An Thần không có hảo cảm, nhưng hỏi gì thì vẫn trả lời nấy.
“Ha hả…… Vẫn là tiểu Thần nhà chúng ta có bản lĩnh a, bất quá nói như thế nào đây cũng là bác hổ thẹn với con a! Nhà mình cũng mở công ty, hiện tại lại để con ở bên ngoài tìm việc, nha…… Thật sự là công ty nhà chúng ta nhỏ, hiện tại cũng không vị trí trống, nhưng cũng không thể để người nhà mình viên chức nhỏ đi!” Diệp Quốc Minh thở dài, sau đó vỗ vỗ vai Diệp An Thần tiếp tục nói.
“Cũng may nhà của chúng ta tiểu Thần có tiền đồ, đâu giống con nhà ta
a! Cả ngày trừ bỏ ăn nhậu chơi bời thì việc bên ngoài không biết gì, vẫn là nhà của chúng ta có tiểu Thần có tiền đồ a!” Diệp An Thần nhìn Diệp Quốc Minh gãi gãi khóe miệng cười ha ha, cậu cảm thâý khích lệ như
vậy chính xác là có âm mưu a!
Cười trong chốc lát, Diệp Quốc Minh lại một lần nói: “Hảo, hảo, chúng ta không nói chuyện này, tiểu Thần a! Có rảnh a đến nhà bác ăn cơm a, con nhìn xem, đều gầy như vậy, nếu ba mẹ con còn sống thì có bao nhiêu đau lòng a!”
Nghe Diệp Quốc Minh nói xong, Diệp An Thần gãi gãi khóe miệng, gầy? Ha hả……Người trước mắt này ánh mắt thật sự không có vấn đề sao? Cậu như thế này mà còn kêu gầy, ha hả……Cậu gầy sắp gống trẻ con phát phì a! Nhưng mặc kệ trong lòng muốn chửi đổng, Diệp An Thần vẫn như cũ thành thành thật thật gật đầu “Ân” một chút.
“Bất quá lần trước bác nghe Đình Đình nói, con cùng một nam nhân
không rõ đi xem phim, lại còn có…… Cái kia?” Kế tiếp Diệp Quốc Minh không có nói xong, nhưng Diệp An Thần cũng biết mặt sau “Cái kia” là có ý tứ gì.
Chỉ là đối mặt với câu nói như vậy, Diệp An Thần chỉ có thể cười trừ, thật sự không biết chính mình còn có thể làm gì.
“Tiểu Thần a, tuy rằng hiện tại tình yêu tự do, hơn nữa bác cũng già rồi, quản không nổi lũ trẻ các con. Nhưng là nói như thế nào con cũng phải tìm nữ nhân a! Con hiện tại tìm nam sau khi ta chết còn mặt mũi nào gặp cha mẹ con a!”
Khi Diệp Quốc Minh tận tình khuyên bảo khuyên, lại có một nữ nhân dẫm giày cao gót từ phía sau đi tới khinh thường nói: “Thiết! Ba, ba quản nó làm gì, chính nó là đồ tiện nhân, rõ ràng là một nam nhân, lại cố tình thích bị nam nhân đè, ghê tởm.”
Nói xong còn không quên khinh bỉ nhìn Diệp An Thần một cái, mà nữ nhân này chính là người lần trước ở rạp chiếu phim thấy Diệp An Thần cùng Đông Phương Tuyệt hôn môi, Diệp An Đình.
“Đình Đình, bà có dạy con nói như vậy sao?” Đối với lời nữ nhi nhà mình châm chọc, Diệp Quốc Minh lập tức ngăn cản. Sau đó đối Diệp An Thần rất xin lỗi cười nói, “Tiểu Thần a, Đình Đình tuổi còn nhỏ, nghĩ sao nói vậy con không cần cùng nàng chấp nhặt.”
Tuổi còn nhỏ? Nghe được lời như vậy, Diệp An Thần lại lần nữa gãi gãi khóe miệng. Nếu hắn không có nhớ nhầm, nàng hình như là tỷ tỷ của cậu đi! Đến nỗi nghĩ sao nói vậy? Diệp An Thần cảm thấy cậu lại đem lòng tiểu nhân đo dạ quân tử thì phải làm sao bây giờ?
“Không có việc gì, cháu sẽ không để ý, nếu là tỷ tỷ sai, cùng cháu nói lời xin lỗi liền không việc gì!” Không thèm để ý cười cười, đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “Tỷ tỷ”. Diệp An Thần cảm thấy từ sau khi cùng Tổng Tài đại nhân ở bên nhau, chính mình tu dưỡng càng ngày càng tốt làm xao đây?
Đều sắp cấp lí trí của mình một trành pháo tay a! Nếu đặt ở trước kia, liền đã lao lên ầm ĩ một trận a!
“Xin lỗi? Mày dựa vào cái gì muốn tao xin lỗi, chẳng lẽ tao nói không phải sự thật sao, rõ ràng chính ngươi không biết xấu hổ. Cư nhiên cùng một nam nhân ở bên ngoài hôn môi, a…… Thật là ghê tởm.” Đối với Diệp An Thần nói, Diệp An Đình không thèm để ý, mắt trợn trắng, sau đó dùng một loại tư thái cao cao tại thượng trào phúng mà nói.
Diệp An Thần nghe xong còn chưa rõ là lời gì, Diệp Quốc Minh ở bên cạnh lại như sắp nổi trận lôi đình: “Đình Đình con tại sao lại có thể nói như vậy, liền tính tiểu Thần lại có cái gì không phải, nó vẫn là đệ đệ của con, còn không mau cùng tiểu Thần xin lỗi.”
“Ba……” Diệp An Đình đối với Diệp Quốc Minh ủy khuất kêu một tiếng, thấy Diệp Quốc Minh cường ngạnh sau đó không những không có xin lỗi, mà càng đối Diệp An Thần nói, “Xin lỗi? Mày nghĩ cũng đều không cần nghĩ, muốn tao hướng người ghê tởm như vậy xin lỗi, tao tình nguyện đi tìm chết. Hừ, nhìn mày tao liền cảm thấy ghê tởm.”
Nói xong liền dẫm giày cao gót “Lộc cộc” đi, chỉ để lại Diệp Quốc Minh vẫn thực tức giận, cùng Diệp An Thần nhún vai
“Tiểu Thần a, Đình Đình không phải cố ý a! Con liền không cần cùng nàng so đo, ta trở về liền đi giáo huấn nàng, con không cần để trong lòng đi, ta còn có việc liền đi trước, con có rảnh liền trở về ăn cơm a!”
Diệp Quốc Minh nguyên bản duỗi tay muốn vỗ vỗ vai Diệp An Thần, nhưng tay mới vừa tới gần Diệp An Thần đã bị Diệp An Thần tránh thoát. Vì thế chỉ có thể xấu hổ nói. Nói xong liền nâng thân hình mập mạp hướng phía Diệp An Đình rời đi, đi đến.
Nhìn hai người rời đi, Diệp An Thần nhún nhún vai, ╮ ( ╯_╰) ╭ để ý? Vì cái gì muốn cậu để ý? Chỉ là một ít người râu ria mà thôi không phải sao? ╮ ( ╯_╰) ╭
Chỉ là hôm nay thật đúng là xui xẻo a! Vừa nãy bị nữ chính đòi hôn, rồi lại bị mắng ở chỗ này, quả nhiên hôm nay ra cửa là không xem hoàng lịch sao?
Vì thế cảm thấy hôm nay thật xui xẻo Diệp An Thần đồng học không biết chính là, thời điểm cậu rời đi, nữ chính từ chỗ ngoặt đi ra, cau mày nhìn phương hướng cậu rời đi không biết suy nghĩ cái gì.
Mà ở bên kia Diệp Quốc Minh ở đuổi kịp nữ nhi nhà mình, cau mày giáo dục nói: “Đình Đình con hôm nay như thế nào có thể làm loại nói ra mặt như vậy.”
Bị chính lão ba giáo dục Diệp An Đình hiển nhiên rất là ủy khuất: "Con nói rõ ràng chính là chuyện này là sự thật, rõ ràng là nam nhân, lại cùng nam nhân ở bên nhau không phải ghê tởm là cái gì, ba……Ba hôm nay như thế nào lại giúp loại tạp chủng kia, còn mới là con gái ba.”
“Nha, ta như thế nào sẽ giúp nó?” Thấy con gái mình trong mắt rõ ràng viết chữ ủy khuất cùng lên án, Diệp Quốc Minh lộ ra âm hiểm mỉm cười, “Ngươi chớ quên tuy rằng hiện tại công ty là ở trên tay chúng ta, nhưng hiện tại cũng chỉ là đại cổ đông, hơn nữa trong tay Diệp An Thần còn có 20% cổ phần.”
Nghe được lời như vậy, Diệp An Dình không thể tin tưởng mở to hai mắt, tại sao lại như vậy? Nàng vẫn luôn cho rằng, công ty kia đã là của nhà bọn họ, hiện tại…… Không được…… Nàng không thể mất đi công ty, nàng không dám tưởng tượng nàng mất đi công ty về sau sinh sống sẽ là cái dạng gì.
“Nhưng là…… Nếu Diệp An Thần thật sự như là con nói, là một cái đồng tính luyến ái, ngươi nói hội đồng quản trị còn sẽ cần người như nó cầm quyền sao? Chỉ cần chúng ta lấy về cổ phần trong tay Diệp An Thần, công ty……” Không phải hoàn hoàn toàn toàn thuộc về bọn họ sao?
diệp An Đình tư tưởng giống lão
bà nhà mình, nghe được lời như vậy, trên mặt cũng như Diệp Quốc Minh lộ ra nụ cười tham lam.
Mà không biết tài sản của chính mình đã bị người nhớ thương, Diệp An Thần về tới phòng, bị mấy nữ nhân bắt lấy hát hai bài hát về sau mới rốt cuộc được buông tha. Mà nữ chính cũng không biết có phải thời điểm ở WC bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ hay không, thời điểm tiến vào cũng chỉ cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì. Ngay cả có người mời nàng hát cũng chối từ.
Thẳng đến khi bang hội nữ nhân rốt cuộc tận hứng, cãi cọ ồn ào ai về nhà nấy. Bởi vì uống rượu mà đầu óc có điểm nặng cũng bị gió thổi mà hơi tỉnh táo lại. Diệp An Thần dùng tay xoa xoa đầu có điểm đau, trong lòng lại cảm thán một câu, nữ nhân sức chiến đấu thật là không thể tưởng tượng a!